Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 202

Edit: ULies

Beta: Ư Ư

Tính cách của nguyên chủ có chút hư hỏng, thích diện đồ áo lộ vai lộ đùi bó sát người, tóc uốn thành từng lọn lớn, kết hợp với khuôn mặt yêu diễm đê tiện, đi trên đường tỉ lệ quay đầu nhìn lại cực kì cao.

Nếu không phải vì hiệu trưởng đặt ra quy định phải mặc quần áo bảo thủ, Thẩm Ngư khẳng định nguyên chủ sẽ mặc đồ lót ren đến trường.

Điều khiến Thẩm Ngư an tâm chính là, nguyên chủ tuy hư hỏng, nhưng biện pháp tự bảo hộ rất tốt, nói tóm lại vẫn còn lần đầu tiên.

Mỗi lần đổi một bạn trai, đều là tra nam, muốn lừa nguyên chủ vào khách sạn thuê phòng, nhưng tất cả đều bị nguyên chủ né tránh chia tay.

Lần này chỉ thiếu chút nữa là thành công, nếu không phải tận thế tới, nguyên chủ đêm nay sẽ cùng một gã pháo hôi đi thuê phòng, dâng ra lần đầu tiên.

Thời tiết đã tới thời điểm nóng bức nhất, bởi vì bài kiểm tra trắc nghiệm ngày hôm nay, tang thi virus bùng phát ngay giữa lớp học, mười mấy người bị lây nhiễm, sau đó ác mộng bắt đầu buông xuống.

Ánh mắt Thẩm Ngư chuyển sang một thân hình ngồi ở hàng sau cùng, người nọ ghé sát trên bàn, bài thi trắng tinh bị ném sang một bên, ngủ sâu.

Thân ảnh yếu ớt, trên người mặc một bộ đồng phục màu trắng xanh, mái tóc sạch sẽ, da đen, chính là loại trầm thấp, tối giống như màu đồng.

Cô đeo giày cao gót vào rồi đi xuống, nam sinh mười sáu tuổi đã qua thời kỳ ngây thơ, theo từng bước đi của cô, nam sinh xung quanh đang vùi đầu làm bài cũng sôi nổi ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn chằm chằm đôi chân dài xỏ tất chân màu trắng của Thẩm Ngư.

Thẩm Ngư ho nhẹ, chung quanh từng đạo tầm mắt mới biến mất.

Đi đến trước bàn, cô nâng ngón tay lên gõ gõ, giọng nói lạnh băng, "Bạn học Kỳ!"

Thiếu niên đang ngủ khẽ giật giật thân thể, mở đôi mắt buồn thẳm tối tăm đối diện với Thẩm Ngư, không hề một tia hậm hực bị bắt quả tang, ngáp một cái, đứng lên.

Thân hình hắn cất cao, đây còn là thời điểm tuổi ăn tuổi lớn, cao hơn Thẩm Ngư một cái đầu.

Kỳ Cừu ở nhà tuy bị bắt nạt, nhưng bà nội đối xử với hắn rất tốt, phương diện ăn uống chưa từng bạc đãi hắn.

Vì thế nơi nên lớn vẫn lớn, nơi nên dài vẫn dài.

Dựa theo tính cách của nguyên chủ lúc này chắc chắn sẽ mắng hắn một trận, nhưng cô chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, thấp giọng nói: "Tới văn phòng của tôi một chuyến."

Kỳ Cừu nhìn đã quen nên không tránh được, không chút sợ hãi, mà sửa sang lại quần áo, đi theo sau lưng cô.

Trước khi Thẩm Ngư đi, nói với đám học sinh trong lớp "Phòng học có cameras, tôi ở văn phòng cũng có thể nhìn thấy, nếu tôi thấy anh chị nào gian lận, tôi sẽ gọi phụ huynh của người đó lên, bài thi này trực tiếp 0 điểm."

Dứt lời, cô bước ra khỏi phòng học.

Đám trẻ trong phòng học tức khắc chụm đầu vào nhau khe khẽ nói, tất cả nam sinh đều khen tên nhóc Kỳ Cừu này thật là có phúc, có thể quan sát ngực và đùi Đồ Ngư Ngư ở khoảng cách gần như thế, bọn họ cũng muốn ở riêng với Đồ Ngư Ngư.

_

Điều hòa trong văn phòng đang mở, so với quạt điện trong lớp đúng là bỏ xa cả chân trời, phòng không lớn, đây là văn phòng cá nhân của Thẩm Ngư, trên bàn chồng chất từng chồng sách bài tập và sách giáo khoa, còn có mấy quyển tạp chí, ở trên là hình một cặp đùi cực kì gợi cảm, nhìn lên trên một chút là sẽ thấy một nữ nhân xinh đẹp với bờ môi đỏ cháy bỏng.

Thẩm Ngư đen mặt nhét tạp chí vào ngăn kéo, sau đó bảo thiếu niên ngồi xuống, không đeo kính, cận không nặng, chỉ có 300 độ. (1)

Ngồi xuống nghiêm túc đánh giá thiếu niên trước mắt, hắn lớn lên không xấu, không bằng nói là phi thường đẹp, đôi mắt hẹp dài kia khiến cô cảm giác như từng thấy qua ở đâu đó, hình dáng ngây ngô vẫn chưa rõ ràng, hốc mắt hơi lõm xuống, lộ ra ngũ quan Châu Âu.

Cốt truyện mẹ Kỳ Cừu là con lai, nhìn dáng vẻ của thiếu niên chắc là cũng di truyền một chút từ bà ấy.

(1) Ở Trung Quốc 100D sẽ bằng với 1D ở Việt Nam. Nên bạn cá nhỏ nhà chúng ta thực ra chỉ cận có 3 độ thôi nhé =))
Bình Luận (0)
Comment