Edit: Ư Ư
Đoạn Thanh Dư nhìn con zombie đang chạy tới trước mặt mình, muốn lui về phía sau né tránh, lại bị Nhan Đường dùng sức kéo, đối diện với móng vuốt của zombie, cánh tay bị cào trúng.
Phản ứng kịp thời, cô ấy nhấc chân đá văng con zombie đó ra, lăn sang bên cạnh.
Zombie bị quân nhân bắn nổ đầu, Đoạn Thanh Dư mới ngước mắt nhìn về phía Nhan Đường, trong mắt tràn đầy không thể tin tưởng, lẩm bẩm mở miệng: "Vì sao?"
Khuôn mặt Nhan Đường dữ tợn, sự ghen ghét và oán hận dưới đáy mắt lộ ra, "Cậu chết rất tốt, lúc đó anh Mạnh sẽ thích tôi!"
Đoạn Thanh Dư chưa bao giờ nghĩ tới người bạn thân nhất của mình, sẽ đối xử với mình như vậy chỉ vì một người đàn ông, cánh tay đau đớn nhắc nhở cô ấy đã bị zombie cào trúng, cô sẽ biến thành zombie.
Nhưng cảm giác đau đớn nơi cánh tay không đau bằng trái tim, cảm giác bị phản bội tràn ngập trong tim, mang đến cảm giác lạnh lẽo.
Bên này trình diễn kịch Quỳnh Dao, bên Thẩm Ngư cũng không tốt lắm, vì chân Kỳ Cừu bị thương, không thể đi đường, cô chỉ có thể nâng hắn lui về phía sau, dùng dị năng đối phó zombie đang xông lên.
"Cô giáo, cô thả em ra đi, zombie quá nhiều, cứ tiếp tục như vậy chúng ta sẽ chết." Kỳ Cừu ghé vào trên đầu vai cô bỗng nhiên mở miệng.
Thẩm Ngư không muốn để ý đến hắn, nghiện diễn kịch rồi à đồng chí.
# Vai ác thường xuyên phát bệnh phải làm gì để hắn thức tỉnh? Online chờ, rất gấp #
Zombie càng ngày càng nhiều, những người ở đây đều trở thành đồ ăn của zombie.
Đúng lúc này, một tiếng nổ mạnh vang lên giữa sóng zombie, khói lửa văng khắp nơi, Thẩm Ngư lại được Kỳ Cừu bảo vệ trong ngực, hai lỗ tai bị che lại.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi một tiếng súng phá vỡ sự im lặng này.
Thẩm Ngư từ trong lòng Kỳ Cừu ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một đám người mặc quân trang cầm súng đi tới, tiếp tục bắn chết những con zombie chưa bị nổ chết.
Mà người đàn ông dẫn đầu, khí thế không tầm thường, ánh lửa chiếu lại khuôn mặt lạnh lùng của anh ta, đôi mắt sắc bén nhìn quét qua đám người, cho đến lúc đối diện với đôi mắt của Thẩm Ngư mới dừng lại.
Thẩm Ngư nhìn người đàn ông càng ngày càng gần, nếu cô không đoán sai người này là nam chính Lăng Mặc.
Từ từ, nữ chính ở bên kia a, sao lại đi tới đây vậy?
Lăng Mặc đứng trước mặt cô, đáy mắt dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, chậm rãi cúi người xuống, đôi môi dừng trên trán Thẩm Ngư.
Thẩm Ngư toàn thân cứng đờ, trừng mắt đẩy anh ta ra.
Kỳ Cừu đang ôm cô lùi về phía sau đứng lên, đôi mắt đầy lạnh lẽo nhìn về phía người đàn ông kia, tinh thần lực nhanh chóng hướng về phía Lăng Mặc.
Cơ thể Lăng Mặc run lên, sắc mặt tái nhợt vài phần, anh ta không nghĩ tới thiếu niên chưa lớn này lại có dị năng tinh thần, cấp bậc còn hơn cả anh ta.
Lăng Mặc xoa xoa vết máu bên khóe môi, nâng tay lên, những người xung quanh chạy tới, lạnh lùng nhìn thiếu niên nói: "Đưa cô ấy cho tôi."
Kỳ Cừu còn muốn dùng dị năng giết chết người đàn ông này, mu bàn tay lại bị người ấn xuống, vừa cúi đầu lại nhìn thấy Thẩm Ngư lắc lắc đầu.
Thẩm Ngư đứng phía trước, nói với Lăng Mặc: "Cảm ơn anh đã tiêu diệt đám zombie đó, nhưng mà tôi và em trai tôi phải rời khỏi đây, tạm biệt."
Dứt lời, Thẩm Ngư kéo Kỳ Cừu muốn đi.
Bây giờ cánh chim của Kỳ Cừu còn chưa cứng cáp, nếu đối phó với người đứng đầu căn cứ, bên người còn có nhiều dị năng giả như vậy, hoàn toàn là đang tìm đường chết.