Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 92

“Thực xin lỗi, là tôi quá nóng vội.” Ngón tay cứng rắn bị kẹp bên trong hậu huyệt khô khốc. Một thống đột nhiên này cũng làm cho Thế Huân tin tưởng những nghi ngờ của mình đối với Lộc Hàm bất quá chỉ là bản thân đa nghi. Bỗng chốc Thế Huân cảm thấy khối đá trong tâm liền bị lấy đi. Rồi lại nghe được Lộc Hàm bởi vì sự sáp nhập quá mức đột nhiên mà khóc thành tiếng, trong lòng anh liền có chút đau lòng cùng ái náy, nhẹ giọng nói lời xin lỗi, một bàn tay còn duỗi đến phía trước nhẹ nhàng nhu lộng dương v*t bởi vì đau đớn mà nhuyễn xuống của Lộc Hàm.

“Không… không sao, một hồi… thì tốt rồi.” Lộc Hàm đau đến hút khí, hai tay chống đỡ vào tủ nhà bếp không dám nhúc nhích một chút, nhưng dù vậy vẫn chống đỡ nói với Thế Huân mình không có việc gì. Hai người sống cùng nhau đã được một thời gian, trừ bỏ lúc mới bắt đầu Thế Huân khi ân ái không quan tâm nên động tác có chút mãnh liệt, sau đó thì từ từ trở nên càng ngày càng ôn nhu, trước khi tiến vào đều làm tiền diễn để Lộc Hàm chuẩn bị tâm lý. Nhưng hôm nay cũng không biết là xảy ra chuyện gì, ngón tay liền bất ngờ đi vào. Thế Huân nói là do quá nóng vội vậy thì nguyên nhân chắc là vậy đi, Lộc Hàm đã đau đến vô tâm nghĩ đến cái khác nữa.

Thế Huân mới đầu cũng chỉ định mượn cớ làm tình để kiểm tra thân thể Lộc Hàm, nhưng khi tây khố tuột xuống đến đầu gối, quần lót màu trắng bại lộ, lộ ra hai cánh mông rất đĩnh tròn trĩnh, là bộ vị vẫn luôn hấp dẫn cực kỳ, Thế Huân còn bởi vì muốn kiểm tra mà tỉ mỉ nhìn chằm chằm hai mắt, hơn nữa khi ngón tay sáp nhập vào hậu huyệt tuy khô khốc, nhưng cũng rất ấm rất chặt, nội vách tường mềm mại gắt gao hút chặt ngón tay anh.

Hơn nữa hiện tại hoài nghi của Thế Huân đã giải trừ, trong lòng lại khôi phục cảm giác yêu thương đối với Lộc Hàm, dục vọng mãnh liệt cơ hồ nháy mắt liền bốc lên. Hiện tại Thế Huân ngược lại thực muốn lập tức đem dương v*t trướng đau sáp nhập vào lỗ nhỏ ấm áp kia, nhưng nhìn đến bộ dáng Lộc Hàm đau đớn, trong lòng vô luận thế nào đều không nỡ.

Thế Huân âm thầm tự giễu một tiếng, tự làm thì tự chịu thôi. Hiện tại cũng chỉ có thể chậm rãi chờ cho Lộc Hàm không còn đau nữa, hậu huyệt thích ứng sự tồn tại của ngón tay, rồi mới giải quyết dục vọng của mình đi.

Động tác Thế Huân càng thêm ôn nhu, sợ tái làm đau Lộc Hàm, ngón tay đang ở bên trong hậu huyệt cũng không dám lộn xộn, nhưng cái tay đang xoa nắn dương v*t phía trước lại tận khả năng hầu hạ, Thế Huân dùng lực vừa đủ nửa cứng nửa chặt nắm lấy dương v*t Lộc Hàm, đầu tiên là thong thả cao thấp di động, sau đó tăng thêm tốc độ, đợi sau khi dương v*t dần dần lần thứ hai đứng thẳng, anh dùng ngón cái vỗ vỗ vào quy đầu đã hơi căng, làm lỗ nhỏ chảy ra chất nhầy ướt sủng.

“Thế Huân…” Được Thế Huân ôn nhu an ủi, miệng Lộc Hàm liền phát ra một tiếng ngân khẽ vô thức.

“Lộc Hàm… có còn đau hay không!?” Thế Huân một bên tiếp tục an ủi dương v*t, một bên nghiêng đầu hàm trụ vành tai mềm mại của Lộc Hàm, thái độ thân mật, tiếng nói nhẹ nhàng, lúc nãy anh gọi khẽ là có mục đích, còn lúc này đây là Thế Huân thực tình chân thành hỏi.

“Không… không đau … nhanh lên tiến vào…” Lộc Hàm lắc đầu, để chứng minh mình không còn đau, còn có ý nhẹ nhàng xoay mông. Kỳ thật cái sáp nhập kia của Thế Huân rất ngoan, cho dù có được an ủi đến thoải mái, hậu mặt cũng không có khả năng đột nhiên liền hoàn toàn không đau. Chính là Lộc Hàm rất sủng Thế Huân, đau lòng sợ dương v*t của anh trướng đến khó chịu, vừa cảm giác đau đớn ở hậu huyệt hơi chút giảm bớt, liền vội vàng chủ động mở miệng muốn Thế Huân đi vào.

“Đừng nóng vội, ướt thêm chút nữa tôi sẽ đi vào.” Dù sao cũng có ngón tay là vết xe đổ, Thế Huân không dám lung tung đem dương v*t sáp nhập vào bên trong. Đầu tiên anh thong thả rút ngón tay từ trong hậu huyệt khô khốc ra, lại dùng chất nhầy từ lỗ nhỏ trên quy đầu Lộc Hàm chảy ra, quyét vào ngón tay rồi mới lần thứ hai xâm nhập vào hậu huyệt, ngón tay xoay vòng đem chất nhầy vẽ loạn lên nội vạch tường, rồi mới đi sâu vào chậm rãi trừu sáp.

“Thế Huân Thế Huân…” Cho dù vừa rồi thật rất đau, nhưng động tác cẩn thận của Thế Huân lúc này cũng làm trong lòng Lộc Hàm mềm mại đến rối tinh rối mù, khàn giọng từng tiếng từng tiếng gọi tên anh, chủ động nâng lên mông nghênh ngón tay hợp trừu sáp hậu huyệt.

"Lộc Hàm, tôi đi vào…” Hậu huyệt từ từ trở nên mềm mại ướt át. Lộc Hàm nhếch lên hai cánh mông, hai khối mông thịt kia trắng nõn bóng loáng làm Thế Huân miệng khô lưỡi khô, máu mũi đều muốn chảy ra. Anh thật sự là không thể kiềm chế nữa, nghe thấy Lộc Hàm cúi đầu rên rỉ cũng đoán cậu không còn việc gì, liền đưa tay vội vã tháo dây lưng bản thân, bất chấp không cởi quần, chỉ kéo xuống khố liên, lung tung kéo quần lót xuống, dương v*t cứng rắn bật ra, Thế Huân liền lập tức rút ra ngón tay, đem quy đầu chỉa vào huyệt khẩu
Bình Luận (0)
Comment