Ngoài mộng cảnh.
- Ba ngày trôi qua rồi! - Hoa Thiên Dung nhìn sắc trời đang sáng dần lên rồi nói.
Kỷ Vương vốn đang đứng nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy Hoa Thiên Dung nói cũng mở mắt ra nhìn phát trận đang dần suy yếu, nếu không nhờ ba vòng bùa thuật của Kỷ Vương và đám Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên thì có lẽ trận pháp này đã không giữ nổi nữa.
- Hôm nay là ngày cuối cùng, nhìn chúng có lẽ sắp không trụ nổi nữa rồi - Kỷ Vương nhìn sáu người các nàng trong pháp trận đều bị thương nặng lắc đầu nói.
- Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên cũng nên chuẩn bị rồi! - Kỷ Vương nhắm mắt lại thở dài rồi nói.
Trong mộng cảnh.
Đã ba ngày trôi qua các nàng cũng đã kiệt sức, rất mệt mỏi toàn thân đều đau nhức đến tận tương tuỷ đâu đâu cũng là vết thương, thật sự các nàng sắp không trụ nổi nữa rồi.
- Mệt mỏi quá! - Thanh yếu ớt nói.
- Chúng ta sẽ chết ở đây thật sao? - Y Vân nhắm mắt mệt mỏi nói.
Thật sự rất mệt.
- Chúng ta không được chết, mọi người đều đang đợi chúng ta ở ngoài! - Nhiên gắng gượng nói.