Ya : Xin chào Ya đã trở lại và ăn hại hơn ............................................................................ Í lộn . Ya đã trở lại và ....................... mà thui dẹp cái đó lại ha , mình vừa đi du lịch về là bị Sue nó túm cổ sang nhà viết truyện liền nè , hay là khỏi viết mình kể cho các bạn về chuyến du lịch của mình nha
Sue : Dẹp mẹ nó đi , viết truyện lẹ lên không tao đót ảnh Isaac đó ,
Ya : Mày không đót được đâu vì mày cũng là fan của ảnh mà
Sue : ( /////// ) kệ mẹ tao giờ viết lẹ đi
Ya : Ò tao biết rùi , mà mày viết đến đâu rồi
Sue : Tao nhớ đucợ chết liền cho mày coi , tự xem đi
Ya : Ò đại tỷ khó tính
Suyeon : Chồng ơi , chồng về chưa
Ya : Huhu đại tỷ đang bắt nạt chồng nè vợ
Suyeon : Ủa vậy hả , vậy chồng tự cứu đi vợ đang cày viewwww cho anh nhà òi , bye chồng
Ya : Con vợ tốt
Suyeon : Ahihi , chồng quá khen a ~
Sue : Giờ mày viết truyện lẹ đi tốn thời gian quá
Ya : Ok đại tỷ
Vào truyện- Ủa , sao ngài rảnh vậy điện hạ , khi không lại đi đốt cung . Mà có phải cung nhà mình đâu mà đốt tự do thế , mới năm ngoái ngài bực chuyện chính sự đã đốt cung của Vương Phi rồi , giờ sang nước khác vẫn muốn đốt tiếp ạ
- Nè , Tru Tử Đoàn , huynh không nói không ai bảo huynh câm đâu , ha
- Ta biết rồi
Bọn họ đứng đó nói nhau này kia , Tiêu Tĩnh Hiên đang bực còn tức hơn , hậm hực bỏ về phòng , Tru Tử Phụng đi theo phía sau , hai người bọn họ đứng cãi nhau một lúc thì phát hiện liền đuổi theo , đuổi theo đến cung , vừa bước vào phòng liền có một cuống sách từ trong phòng bay ra , suýt nữa là vào trúng ngay giữ mặt của Tru Tử Đoàn , may mà y né kịp , hai người họ bước vào thì thấy Tiêu Tĩnh Hiên đang bực bội , đồ đạc trong phòng rối tung lên , Tru Tử Phụng vẫn đứng đó , gương mặt như không có gì sảy ra , thảnh thơi uống trà , nhì Tiêu Tĩnh Hiên ném đồ . Lãnh Mĩ Tuyết tiến lại khuyên Tiêu Tĩnh Hiên còn Tru Tử Đoàn thì đi dọn mớ hỗn độn do Tiêu Tĩnh Hiên vừa bày ra , vừa dọn vừa ấm ức , một lúc sau , Lãnh Mĩ Tuyết và Tru Tử Phụng ra giúp dọn dẹp
Phía bên ngự hoa viên . Vân Thy Lạc đứng dậy cảm ơn hai người , Tiêu Trùng Khiết và Trịnh Hữu Phác đỏ mặt quay đầu đi chỗ khác , cô đứng thắc mắc nguyên cái dấu hỏi chấm bự chà bá lửa trên đầu , rồi quay sang phía Vân Thiên Dật
- Ca ca , hồi nãy , người với Vu Khuê tỷ tỷ thua cuộc rồi , còn chưa chịu phạt đó
Vân Thiên Dật luống cuống từ chối
- Lạc Nhi , hay bỏ qua vụ này đi nha
- Không được thua phải chịu phạt , ca ca người không được trốn đâu
- Lạc nhi , tha cho ta đi , muội coi Vu Khuê muội ấy cũng không muốn mà
- Vu Khuê , tỷ có muốn chịu phạt không
Vu Khuê nhìn Vân Thy Lạc rồi quay sang nhìn Vân Thiên Dật , cười nẹ một cái rồi nói
- Đã chơi thì phải chịu , ta đồng ý chịu phạt
- Thật sao ?
- Ukm
- T.T Vu Khuê , muội hại ta rồi
- Đại ca , sao vậy ?
Tiêu Trùng Khiết nhìn hai người họ cười rồi ngoắc vai Vân Thy Lạc nói
- Nếu đã đồng ý thì ta nghĩ cách phạt nha
Vân Thy Lạc lấy tay mình bỏ tay của Tiêu Trùng Khiết xuống , nói
- Muốn phạt thì người phạt là muội còn nếu không thì .....
- Nếu không thì sao ?
Mọi người đều thắc mắc nhìn cô , Vân Thy Lạc quay lưng lại nhảy ra phía sau , từ phía sau lưng lấy ra một sợi dây da , cô nhìn Tiêu Trùng Khiết gương mặt đắc thắng
- Nếu không thì chúng ta đánh một trận tỷ thí , nếu một trong hai chúng ta thắng , thì sẽ được quyền phạt cả người còn lại
- Chuyện này .............
Tiêu Trùng Khiết nhìn Vân Thy Lạc với ánh mắt do dự , cô cười ngạo muội đầy đác thắng nói
- Thế nào , Tiêu Trùng Khiết huynh lại sợ thua bổn công chúa sao , hay sợ ta không đánh lại huynh
- Cái này thì .....
- Yên tâm , dù thế nào thfi võ công của bổn công chúa ta cũng không phải dạng tầm thường
Tiêu Trùng Khiết nhìn mọi người hỏi ý kiến rồi lắc đầu quay sang nhìn cô cười nhẹ rồi thở dài một cái , gương mặt đầy miễn cưỡng mà trả lời cô
- Được , nếu muội muốn
Hai người họ đứng quay lưng lại với nhau , mỗi người tiến lên 15 bước chân , gương mặt nhìn nhau . Vân Thy Lạc mặt đầy sát khí , khi Vân Thiên Dật vừa đếm đến 3 , hai người họ lao vào đánh , ban đầu Tiêu Trùng Khiết không ra tay mà chỉ né những đòn của cô , sau đó cô tức giận , đánh một roi thật mạnh vào lưng của Tiêu Trùng Khiết , anh ngã xuống , cô định quật cái roi xuống thì phát hiện anh không đứng dậy mà né hay phản ứng gì liền nhảy xuống thu roi lại , đáp xuống đất một cách nhẹ nhàng rồi nghiêm túc nói
- Nếu huynh không đánh nghiêm túc thì huynh sẽ trọng thương đó
Anh nhìn cô , mặt cúi xuống đứng dậy , nhảy về sau cười một cái
- Được , nếu vậy Tiêu Trùng Khiết ta cung kính không bằng tuân lệnh
- Được , nói là phải làm
- Tuân lệnh
- TIẾP TỤC
Nói rồi hai người bọn tiếp tục đánh , cả buổi trời đánh một trân long trời lở đất
Ya : Mà chắc chỉ mới lở đất của hoàng cung thui nên cứ đánh tiếp đi ha
Hai người bọn họ đang đánh nhau chẳng màng trời đất , những người kia cứ đứng xem bọn họ đánh hết trận này đến trận khác mà vẫn không phân được thắng bại , còn về Tiêu Dạ Nam và Ngô Vấn Lan , hai người họ sớm đã bỏ về phòng của mình . Từ xa Vân Tiểu Kỳ và Hạ Vu Kiều từ xa đi lại , bọn họ đáng đứng xem thấy hai người bọn họ liền quay sang tham kiến
- Tham kiến 2 vị công chúa
- Mọi người cứ đứng lên , ở đây không có ai cả , không cần hành lễ
Nghe thấy tiếng của tỷ tỷ , Vân Thy Lạc đáng đánh nhau , nhìn xuống , cười một cái rồi nói to
- Tỷ tỷ , muội ở trên này
- Lạc Nhi , muội đang làm gì gì trên đó vậy , còn cả Nhị hoàng tử Á Tư Lan Quốc nữa , hai người đang làm gì vậy
- Bọn muội đang TỶ THÍ
- T...... ỷ ....... tỷ ........ thí ????
- Phải đó tỷ tỷ