Suyeon : Rồi đại tỷ nói .... Aida , đại tỷ sao mày đánh tao
Sue : Tại mày lắm chuyện đó , còn con kia ngồi đó mà hóng chuyện đi viết chuyện nhanh
Ya : Ò , tao biết òi
Suyeon : À đúng rồi , đại tỷ chừng nào mày với Ya về zợ
Sue : Tao không biết nữa , hôm nào về tao nói trước cho
Ya : Zợ ơi , Chồng nhớ zợ
Suyeon : Zợ cũng nhớ chồng nữa
Sue : Mày tin là 2 đứa tụi mày khỏi gặp nhau luôn không , suốt ngày . Con đại tỷ như tao để trưng cảnh hả
Suyeon : Dạ đại tỷ bớt giận a
Ya : Đại tỷ , tức giận màu già lắm đó
Sue : Tại ai mà tao phải bực mình hả ?
Ya : Dạ , tại em ạ
Sue : Thôi nói nhiều , viết truyện đi
Ya : Dạ
Vào truyệnMột lúc sau , Vân Tiểu Kỳ và Hạ Vu Kiều chạy vào , thái y hốt hoảng chạy lại nhanh chóng khám cho cô , ông bắt mạch một lúc lâu rồi nhìn nét mặt của cô lắc đầu ủ rũ , nhìn rõ sự chán nản trên gương mặt của thái y , Tiêu Trùng Khiết lo lắng tiến lại nhìn cô , quay lại hỏi thái y
- Thái y , cô ấy sao rồi !
- Chuyện .... chuyện này .....
Thái y cứ ấp a ấp ú , từ ngoài cửa cố một giọng nói lạnh lùng cất lên
- Có chuyện gì , mau nói .
Mọi người đều nhìn ra ngoài cửa , thì ra là Tiêu Tĩnh Hiên y đã đến từ lúc nào rồi , y nhìn thái y bằng ánh mắt lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy , Tiêu Tĩnh Hiên tiến lại chỗ thái y , giọng ra lệnh , lạnh lùng hét to
- Mau nói
Thái y sợ hãi , quỳ xuống nhưng vẫn không dám nói ra , Tiêu Tĩnh Hiên bực bội , túm lấy cổ áo của thái y kéo lên , gương mặt y tỏ rõ hắc khí , Tiêu Trùng Khiết vội chạy lại ngăn cản
- Đại ca , huynh .... huynh bình tĩnh đi
Tiêu Tĩnh Hiên buông tay ra , bình tĩnh lại , tiến đến giường cô , nắm tay cô . Nói nhẹ
- Tru Tử Đoàn
- Có
- Mau đi gọi Lý Tản Nhân đến đây
- Dạ
Tru Tử Đoàn nhanh chóng đi gọi , rất nhanh bọn họ đã tới , Lý Tản Nhân nhanh chóng đến bên cô , ngồi xuống nhìn cô một lúc rồi bắt mạch cho cô . Ông giật mình , cảm nhận kinh mạch cô , Tiêu Tĩnh Hiên và Tiêu Trùng Khiếp lo lắng , Tiêu Trùng Khiếp hỏi
- Lý đại nhân , muội ấy thế nào rồi ?
- Lạc Lạc , chuyện này ...
- Lý đại nhân có gì khó nói
- Bọn trẻ các ngươi không hiểu được đâu , ta muốn gặp quốc vương . Tiểu Kỳ , con đi gọi phụ hoàng và mẫu hậu con đến đây được không
- Dạ
Vân Tiểu Kỳ nhanh chóng đi gọi Vân Thế Minh và Dịch Túy Cơ đến , tất cả mọi người ở trong phòng chăm sóc cho cô , còn Lý Tản Nhân cùng Vân Thế Minh và Dịch Túy Cơ sang phòng khác nói chuyện . Dịch Túy Cơ lo lắng hỏi
- Lý lão sư , Lạc Nhi , con bé bị sao vậy
- Bẩm hoàng hậu , ngày trước thân thể của công chúa rất khó để tu luyện , nêu mà cố chấp tu luyện thì có thể gây tử vong nhưng hiện tại ....
- Hiện tại làm sao ạ
- Hiện tại thân thể của công chúa lại giống như những người thường khác , nếu trước khi 18 tuổi mà chưa tăng cấp bậc khí hoàng gia thì công chúa có thể sẽ phải chết
- Lý lão sư , thật sự không còn cách nào khác sao
- Không , công chúa bắt buộc phải tu luyện được lên đến bậc khí hoàng gia trước khi 18 tuổi
- Nhưng người hoàng tộc bình muốn lên được bậc cấp đó phải mất ít nhất 3 năm , còn con bé , con bé chỉ con thời gian chưa đầy 1 năm
- Cái này , ... Ta không thể giúp được nhiều chỉ mong ngài giao công chúa cho tôi
- Nhưng con bé đã xa chúng tôi quá lâu rồi
- Phải đó Lý lão sư , chúng tôi đã xa con bé gần 15 năm rồi
- Không còn cách nào khác sao
Lý Tản Nhân thở dài , tay vuốt râu lắc đầu đứng dậy tiến về phía trước
- Đây là cách duy nhất , chỉ có ở nói của ta , công chúa mới có thể mau chóng tụ khí thành công
- Nhưng ...
Dịch Túy Cơ buồn bã , không nỡ rời xa cô , bỗng Tiêu Trùng Khiết mở cửa tiến vào , bọn họ đứng nghe từ nãy giờ bên ngoài đã lâu rồi , Tiêu Trùng Khiết nói
- Nương nương , người cứ yên tâm Lạc Nhi qua đó có ta chăm sóc ta sẽ không để muội ấy bị sao đâu
- Phải đó còn có thần nữa
Dịch Túy Cơ nhìn Tiêu Trùng Khiết và Trịnh Hữu Phác cười nhẹ , thở dài rồi nói
- Ukm , có hai đứa bên cạnh Lạc Nhi ta cũng yên tâm , chỉ là ....
- Được rồi , Túy Cơ . Lạc nhi cũng đã lớn , bây giờ chúng ta bên con bé một năm để phải xa con bé một đời sao . Để con bé đi đi
- vậy cũng được , nhưng Lý lão sư có thể để chúng ta bên con bé một thời gian đã , được không
- Được , nhưng chúng ta chỉ có thời gian một tháng thôi
- Ukm
Nói rồi mọi người cũng rời đi , ai về phòng nấy . Tiêu Tĩnh Hiên về phòng đọc sách tâm tĩnh , cả đêm không ngủ chỉ ngồi đọc sách . Tiêu Trùng Khiết và Trịnh Hữu Phác về phòng đứng ngồi không yên liền qua phòng cô ngồi đó cả đêm
Sáng hôm sauMọi thứ yên tĩnh , trong phòng Vân Thy Lạc , cô dần tỉnh dậy , đảo mắt xung quanh . Cô ngồi dậy , bước ra khỏi giường nhìn thấy Tiêu Trùng Khiết và Trịnh Hữu Phác đang ngủ gật trên ghế , cô mỉm cười nhìn hai người rồi lấy chăn đắp cho từng người một rồi đi ra khỏi phòng , cô vừa ra khỏi phòng cũng là lúc Vương Hi Nhi đến , nhìn thấy cô Vương Hi Nhi chạy lại ôm lấy cô , vui mừng
- Lạc Lạc muội tỉnh rồi
- Ukm , Hi Nhi tỷ tỷ Trừng Khiết ca ca với mọi người đi đâu cả rồi ? Sao muội không thấy ai cả
- Tiêu Trùng Khiết bọn họ hiện đang ở tẩm cung của nương nương nói chuyện , muội mới tỉnh dậy , vào phòng đi , ta giúp muội thay y phục , lát qua Trữ Tú cung thỉnh an Thái hậu với mọi người .
- Được , liền nghe tỷ tỷ
Cô vui vẻ bước vào phòng thay y phục , vừa mới xong có một cung nữ bước vào , khấu kiến
- Công chúa , Hi Nhi tỷ sáng hảo
- Được , có chuyện gì ?
- Khởi bẩm Hi Nhi tỷ , Thái hậu tổ chức một yến tiệc nhỏ ở Hoa viên truyền gọi công chúa đến cùng mọi người nói chuyện
- Được , người lui ra trước một lát nữa công chúa sẽ tới
- Dạ , nô tỳ cáo lui
Vừa lúc đó , Vân Thy Lạc thay xong y phục bước ra , nhìn cô rất xinh đẹp , lộng lẫy . Vương Hi Nhi đứng hình một lúc , cười với cô , cô hỏi
- Hi Nhi tỷ , có chuyện gì vậy ?
- Thái hậu ngoài hoa viên có tổ chức yến tiệc nên kêu người đến mời muội ra đó
- Vậy có phải tỷ ấy cùng đến không ?
- Cái này ... ta cùng không biết nữa
- Vậy chúng ta mau đi thôi
Vân Thy Lạc rạng rỡ nắm tay Vương Hi Nhi chạy nhanh ra ngoài