Hận Đời Này Không Thể Giết Người

Chương 5 - 1 Người Ghen-1 Người Truy Tìm

góc nhỏ tác giả

Mình xin lỗi vì ra chuyện muộn, vì một số lý do nên mình mới ra muộn, PC của mình bị mẹ tịch thu nên giờ mới ra chuyện được. Mong các bạn đọc giả thông cảm nha. DANITY team cảm ơn các bạn nhiều ạ

Vào truyện

Vân Mộng Thần kéo tay Vương Hi Nhi đến một nơi ít người qua lại , mạnh tay đẩy cô vào tường , anh tiến lại ép sát cô vào . Trên gương mặt y lúc này hiện rất rõ vẻ ghen tuông , nghiêm giọng hỏi

- VƯƠNG HI NHI , lúc nãy cái ánh mắt muội nhìn Tiêu Tĩnh Hiên là sao hả ? Còn cái nụ cười đó nữa , mau trả lời .

Vương Hi Nhi lúc này đang bị ép sát vào tường , gương mặt đỏ bừng lên , lúng túng không nói được gì , trong lòng cô lúc này đang suy nghĩ

" Thái tử người đây là đang ghen sao ? Mình chỉ cười thôi mà dù sao thì Tiêu Tĩnh thái tử cũng đâu để ý mình thái tử nhưng vậy là sợ mất Tiêu Tĩnh điện hạ hay sao ta . Theo như mình biết thì ngoài Lãnh Mĩ Tuyết ra thái tử điện hạ ko có đến gần bất kỳ nữ nhi nào cả mà , thái tử

ghen cái gì chứ . Hazzz , thái tử yên tâm đi Tiêu Tĩnh điện hạ với người chính là một cặp trời sinh rồi."

Vân Mộng Thần đứng nhìn dáng vẻ lúc này của cô , thật là đáng yêu , đáng yêu đến chết người mà , y nhanh chóng thay đổi sắc mặt , tức giận hỏi :

- Mau trả lời ta . VƯƠNG HI NHI

- Thái tử ... ta ... ta ...

" Con mèo này thật sự rất đáng yêu này thật sự rất đáng yêu mà , Vương Hi Nhi muội đây là muốn thế nào đây. "

Vân Mộng Thần nhìn cái dáng vẻ đó thật sự không thể nào chịu nổi nữa rồi , y liền cúi xuống , mạnh bạo chiếm lấy đội môi kia của cô . Vương Hi Nhi lúng túng , mặt đỏ bừng bừng đẩy Vân Mộng Thần ra , Vân Mộng Thần nhìn cô rồi cười nhẹ ôn nhu xoa đầu cô

- Hi Nhi à nụ hôn đầu của em ngọt thật đấy

Vương Hi Nhi không nói gì cả cô chạy về cung dưỡng , vào phòng cô đóng của lại , dựa người vào tường mặt cô bây giờ vẫn còn rất đỏ , cô đưa tay chạm lên môi . Trong đầu cô bây giờ toàn à những hình ảnh lúc nãy

" Thái tử điện hạ lúc nãy là hôn mình sao ? "

Sau khi cô chạy đi Vân Mộng Thần vẫn cứ đứng ở đó nhìn theo bóng dáng cô chạy đáng yêu mà cười thầm

" Con mèo nhỏ này suốt ngày chỉ biết mê hoặc người khác "

Nghĩ rồi anh cũng bỏ đi . Có điều 2 người này đều không biết rằng từ khi bọn họ rời khỏi cung dưỡng thì đã có người bám theo bọn họ và chúng kiến hết thảy những chuyện vừa sảy ra . Cô là Hạ Triệu Vy - tứ công chúa của Anh Quốc , là con gái của hoàng phi Doãn Mẫn Linh , từ nhỏ đã đem lòng yêu Vân Mộng Thần . Luôn ganh ghét Vương Hi Nhi và Vân Thy Lạc cô ta là bạn thân của Vân Tinh , Lý Mĩ Dịch . Mọi chuyện ban nãy cô ta đã chứng kiến được hết

- VƯƠNG HI NHI , một con nô tỳ mà cũng dám cả gan đi quyến rũ A Thần ca ca , để rồi ta sẽ cho cô làm sao mà giải thích với mọi người đây .

- Công chúa người đây là định làm gì ?

- Đợi đến lúc ta trở thành thái tử phi của Arlabatta rồi thì xem ta sẽ trừng trị cô ta như thế nào

- Nhưng công chúa , Vương Hi Nhi cô ta ...

- Cô ta làm sao mau nói

- Vương Hi Nhi cô ta ... cô ta ... là ... là ... là người trong cung của Vân Thy công chúa ạ

- Không phải là người trong cung của A Thần ca ca sao ?

- Dạ không phải

- Được rồi tự ta sẽ có cách để trừng trị cô ta

- Vậy công chúa người định

- Phải , Vương Hi Nhi cứ đợi đó đi Hạ Triệu Vy ta không dạy dỗ được cô thì tôi không phải là Hạ Triệu Vy

Lúc này tại cung thái tử , sau khi từ dưỡng cung của Vân Thy Lạc về y cho người tìm kiếm cô , lục soát khắp hoàng cung này . Bỗng có một tên thái giám hốt hoảng chạy vào người đầm đìa mồ hôi , quỳ xuống trước mặt y run rẩy bẩm báo.

- Khởi ... khởi bẩm ... điện hạ

- Thế nào ?

- Chúng ... chúng thần ... chúng thần ...

- Các người làm sao ?

- Chúng thần đã tìm khắp hoàng cung nhưng ... nhưng mà ...

- Nhưng các ngươi không tìm thấy ?

Y hỏi lại tên thái giám một câu nói vô cùng lạnh , nghe y hỏi tên thái giám đó càng sợ hơn run rẩy cầu xin

- Xin Thải tử điện hạ tha tội

- Có chắc đã tìm hết ?

- Chuyện này ...

- Chỗ nào ?

Y cao lãnh lạnh lùng tựa băng tuyết ngàn năm , khắp hoàng cung bây giờ vẫn còn đang thục giục nhau đi tìm . Trong điện bỗng có một cơn gió luồng vào và dường như có một người nào đó đang chạy qua với một tốc độ ngang với sấm chớp. Y là Tru Tử Đoàn - một trong ngũ tử bất diệt , mã nhân bất tòng bên cạnh của Tiêu Tĩnh Hiên . Thấy Tru Tử Đoàn , Tiêu Tĩnh Hiên giọng có chút thay đổi hỏi

- Tìm thấy chưa ?

- Thái tử , đã tìm thấy Vân Thy công chúa hiện đang ở Tàng Linh Các đọc sách.

- Tàng Linh Các

- Dạ phải

- Cô ấy đang đọc gì ?

- Thái tử chuyện này thì thần không biết .

- Nữ nhi như nàng ấy , đến nơi đó làm gì chứ?

- Nếu thái tử đã tò mò đến vậy thì người có thể đến xem mà.

Người vừa lên tiếng - Y là nữ nhi duy nhất có thể bên cạnh Tiêu Tĩnh Hiên , y tên Lãnh Mĩ Tuyết , là một người lạnh lùng , sắc đẹp của cô tuy không thể nào sánh bằng Vân Thy Lạc đẹp vạn người mê , những y cũng chính là một trong những mĩ nhân gia chủ của Á Tư quốc , y có thể lạnh với Tiêu Tĩnh Hiên , có thể lạnh với cả thế giới nhưng y lại không thể lạnh với một người đó là Tru Tử Đoàn , phải bới vì y đã vô tình yêu Tru Tử Đoàn mất rồi , yêu từ lần đầu gặp mặt nhưng đến giờ y vẫn chưa dám thổ lộ , Tru Tử Đoàn cũng vậy , anh cũng rất yêu Lãnh Mĩ Tuyết nhưng lại không ai dám thổ lộ với đối phương cả. Tiêu Tĩnh Hiên cùng với 2 người bọn họ đến Tàng Linh Các. Tại Tàng Linh Các lúc đó

Vân Thy Lạc đang suy tư đọc sách thì có người bước vào , đứng ngắm nhìn vẻ đẹp của cô tựa như bức họa ngàn năm

- Vân Thy công chúa của Arlabatta quả không hổ danh là nữ nhân gia chủ của Arlabatta , quả là một mĩ sắc đẹp vô cùng

Vân Thy Lạc cô đang đọc sách nghe thấy tiếng liền hạ sách xuống , nhìn gười nam nhân đang đứng trước mặt mình mỉm cười hỏi

- Huynh là ai chúng ta có quen nhau sao ?

Bình Luận (0)
Comment