Hàn Ngu Chi Thiên Vương

Chương 1

- Ọe ... Cùng một hồi nôn ọe, Kim Sung-won từ trong mê man tỉnh lại, mấy tiếng liền chao đảo trên biển, làm xương khớp y muốn rời ra, không còn tí sức lực nào, dạ dày đã trống rỗng, nôn chẳng ra cái gì.

Tay đặt lên trán, Kim Sung-won hơi nhếch miệng cười giống như tự giễu cợt lại giống không cam lòng.

- Không ngờ lại tới đảo Dokdo làm lính, chẳng trách công ty đưa ra điều kiện rộng rãi như vậy.

Kim Sung-won là một ca sĩ dưới quyền công ty SM Hàn Quốc, debut năm 1998, tiếc là luôn ở trạng thái lưng chừng, không bật lên nổi. Đến năm 2002, do nhiều nghệ sĩ công ty bị cư dân mạng công kích chuyện trì hoãn trốn tránh nghĩa vụ, SM phải đưa Kim Sung-won vừa trưởng thành ra đại biểu nghệ sĩ công ti đi lính.

Khi ấy Kim Sung-won vốn dao động với tương lai âm nhạc của mình, không biết có nên kiên trì nữa không, mà đằng nào đi nghĩa vụ không thể tránh, đi sớm hơn đi muộn, được quản lý khuyên nhủ đồng ý nhận lời.

Nhưng Kim Sung-won không ngờ công ty lại chơi ác như thế, đẩy thẳng y tới đảo Dokdo, mấy tiếng liền bị hành hạ trên biển, làm quá nửa thời gian y ở trạng thái lơ mơ làng màng, tỉnh lại ngủ, ngủ lại tỉnh ...

- Dậy đi, sắp tới đảo Dokdo rồi!

Một giọng nam khàn đánh thức Kim Sung-won, làm y giật mình tỉnh lại, "cuối cùng cũng bắt đầu cuộc đời đi lính của mình rồi." Kim Sung-won trong trạng thái lờ đờ bỗng có chút mong đợi.

…….

Quận Gangnam thành phố Seoul, nơi đặt tổng bộ công ty SM, gần như ngày nào cũng có hoặc ít hoặc nhiều fan lượn lờ trước cổng, mong mỏi có thể ngẫu nhiên gặp được minh tinh mình thích.

Ngày 14 tháng 2 năm 2004, một thanh niên da ngăm đen, tóc ngắn, vóc dáng cao lớn từ taxi đi xuống, thân thiết nói chuyện với bảo vệ một hồi rồi vào tòa nhà.

- Người vừa rồi là nghệ sĩ à? Một nữ sinh đứng ở gần cổng thắc mắc với bạn mình:

- Chắc là thế. Cô bạn mặt tròn tròn đẩy mắt kính, không khẳng định: - Mình chưa bao giờ gặp người này, nhưng trông có khí chất lắm.

...

Thanh niên đi vào Cty SM chính là Kim Sung-won vừa mới giải ngũ, hai năm trước y cũng chẳng nổi tiếng nói gì qua hai năm đi lính, e là cả trong công ty cũng chẳng mấy ai biết có nghệ sĩ như y.

Kim Sung-won đi thang máy thẳng lên tầng ba, nơi này so với hai năm trước chẳng có gì thay đổi, thậm chí so với sáu bảy năm trước y tới đây làm thực tập sinh cũng chẳng khác biệt nhiều, y cũng thế trừ ngoại hình ra thì cũng chẳng khá hơn hồi đó là bao, còn cô bé đen đúa gầy gò nay đã là minh tinh số một châu Á rồi. Kim Sung-won chẳng cần bỏ công tìm hiểu, trong quân đội có vô số fan của cô, mỗi lần TV chiếu buổi biểu diễn khiến đồng đội mình sôi trào, y chỉ đứng khoanh tay trong góc phòng, có vui mừng, có chua chát.

Đang thất thần hồi tưởng, đột nhiên cửa phòng luyện tập bên cạnh bật mở, một bóng người nhỏ nhắn ở bên trong vội vàng chạy ra, va vào người Kim Sung-won, phát ra tiếng kêu khẽ.

- Xin lỗi tiền bối. Người đó chưa kịp nhìn va phải ai đã vội cúi mình xin lỗi rồi.

- Không s … Kim Sung-won định phất tay đi tiếp, mí mắt nhướng lên, ngạc nhiên thốt lên: - Seohyun, sao em lại ở đây?

Người đó ngẩng đầu nhìn, sau đó nụ cười bên miệng khuếch tán cả khuôn mặt, reo mừng rỡ: - Anh Sung-won.

Cô bé đó không phải ai khác chính là Seo Ju-hyun, hai năm sống trên hòn đảo như cách biệt hoàn toàn với thế giới, nay gặp lại em gái, Kim Sung-won kích động vô cùng, muốn ôm lấy Seohyun vào lòng, muốn đưa tay véo cái gò má vẫn bầu bầu trẻ con vô cùng đáng yêu kia, có điều y kiềm chế rất tốt, hơn nữa con người y không có thói quen thể hiện tình cảm ra ngoài như vậy, chỉ đưa tay ra xoa đầu Seohyun: - Em tới SM làm thực tập sinh từ bao giờ thế, dì có đồng ý không?

Seohyun gặp lại anh trai, niềm vui như suối phun trào dâng trong lòng, chẳng cách nào áp chế được, khóe mắt thoáng cái ướt rồi, nghẹn ngào nhất thời không nói ra được.

- Này, Seo Ju-hyun , còn không đi nhanh lên, đứng đó làm cái gì đấy?

Hai anh em còn chưa kịp nói thêm thì trong phòng có giọng nói lanh lảnh đanh đá truyền ra, Kim Sung-won thấy người em gái khẽ run lên, nhíu mày, kéo sang một bên, bước vào phòng luyện tập.

Một đám nữ sinh tuổi từ 10 cho tới 16, 17 đang ngồi ở trên sàn nhà nghỉ ngơi, chỉ nhìn liếc qua cũng thấy hai ba nữ sinh rất đẹp, phát dục rất tốt, nếu ở trường học thế nào cũng là đối tượng được nam sinh xếp hàng theo đuổi, bình thường thấy một đã khó, lúc này thấy liền mấy người, đặc biệt vừa luyện tập xong, má ửng hồng, mồ hôi làm bộ đồ thể thao dán lên người, tuy không hở da thịt, nhưng riêng đường cong phơi phới thanh xuân cũng đủ khiến các chàng trai chảy máu mũi.

Không có gì lạ, tôn chỉ của SM là "không gì không dạy được", tức là tài năng có thể đào tạo, thế nên nghệ sĩ SM lựa chọn luôn có ngoại hình long lanh.

Đối diện với đám nữ sinh xinh đẹp đó, Kim Sung-won lại hết sức nghiêm túc.

Thấy một nam nhân đi vào, đám nữ sinh vội đứng dậy, chỉnh đốn hình tượng, tuy chưa ai gặp qua Kim Sung-won, nhưng không dám qua loa, nối nhau chào: - Chào tiền bối.

Quan hệ tiền bối - hậu bối là một đặc trưng của văn hóa Hàn Quốc, tiền bối không chỉ là người nhiều tuổi hơn, còn là người vào nghề trước, tiền bối có quyền uy rất lớn với hậu bối.

Trong trường học, cơ quan, công ty có luật lệ bất thành văn là tiền bối sẽ được quyền sai bảo người hậu bối. Vì vậy nên mới có tình trạng tiền bối bắt nạt, chèn ép, sai bảo hậu bối vô lý. Nếu gặp phải những tiền bối lạm dụng điều này thì các hậu bối chỉ còn cách ngậm đắng nuốt cay chịu đựng, như phải làm hết công việc, hay phải trả tiền khi đi ăn.

Đây là một trong những điều người nước ngoài khó thích ứng nhất khi tới Hàn Quốc học tập và làm việc.

Kim Sung-won khẽ gật đầu, ánh mắt liếc qua đám nữ sinh: - Thân phận tiền bối không phải dùng để ức hiếp hậu bối, đừng có học cái thói xấu đó, nếu không muốn tiền bối khác chèn ép mình, nghe rõ chưa?

- Rõ rồi thưa tiền bối. Đám nữ sinh sợ không dám ngẩng đầu lên, líu ra líu ríu đáp:

Dù gì cũng chỉ là mấy cô bé chưa hiểu chuyện thôi, Kim Sung-won không làm quá, quay sang nói với Seohyun: - Họ bảo em làm gì? Để anh đi với em.

- Không cần đâu tiền bối, vừa rồi là em bảo Seo Ju-hyun đi mua ít nước giải khát cho mọi người, nếu tiền bối có chuyện cần nó thì em tự đi vậy. Một cô gái cao ráo trắng trẻo, khuôn mặt ưa nhìn đi ra, cười lấy lòng, đắc tội với tiền bối trong công ty, kể cả là tiền bối không có quyền quyết định mình được debut hay không chăng nữa, sẽ ảnh hưởng đến tương lai, thực tập sinh canh tranh gay gắt, nên nhỏ tuổi phần nào cũng có khôn khéo trong ứng xử.

- Vậy làm phiền em. Kim Sung-won không từ chối, gật đầu với đám nữ sinh trong phòng: - Làm phiền mọi người rồi. Sau đó dẫn Seohyun rời đi.

Khu vực này giành cho thực tập sinh, điều kiện luyện tập không hẳn là tốt, vì thực tập sinh của SM quá nhiều, nhưng hệ thống cách âm thì rất tiêu chuẩn, tránh ảnh hưởng lẫn nhau. Kim Sung-won đưa em gái tới góc vắng người, lặp lại câu hỏi: - Em làm thực tập sinh từ khi nào?

- Từ tháng 9 năm ngoái rồi. Seohyun có vô vàn lời muốn hỏi: - Anh về sao không nói trước, còn nữa giọng của anh vì sao lại như thế này?

Kim Sung-won cười nhẹ không đáp, chỉ vuốt mái tóc em gái, lúc y đi thì mái tóc này còn lưa thưa, bây giờ đã dầy và xuôn mềm, có chút vị thiếu nữ rồi, chỉ là kiểu tóc thì muôn đời không đổi, yêu thương nói: - Làm thực tập sinh rất mệt đấy, hơn nữa thường gặp phải những tiền bối tính khí không được tốt.

- Không sao ạ, hơn nữa cũng có nhiều tiền bối tốt lắm. Seohyun nói tới đó rồi thôi, không lặp lại câu hỏi, nhưng đôi mắt sáng mở to nhìn chăm chú anh trai chờ đợi câu trả lời.

Kim Sung-won thầm than trong lòng, cái tính cố chấp của Seohyun là do một tay y dạy nên, chẳng biết đây có phải là tự làm tự chịu không: - Anh định cho em chút bất ngờ, không ngờ em lại làm anh bất ngờ trước rồi. Dì có giận anh không?

- Rất giận. Seohyun gật đầu đáp: - Nhưng chỉ cần anh về là mẹ sẽ không trách.

Hai năm đi lính, Kim Sung-won ngoại trừ thi thoảng gửi thư cho đứa em gái này thì gần như hoàn toàn cắt đứt mọi liên hệ với bên ngoài, cũng biết mình làm không đúng, nhưng Kim Sung-won trải qua một thời gian dài khó khăn, lúc đó lại ở độ tuổi chưa chững trạc, xử lý nhiều việc không được tốt lắm.

Chuyện cũ không muốn nói nhiều, vả lại đây cũng không phải chỗ thích hợp, không để cho cô em gái thông mình này nhận ra chút chua chát nào Kim Sung-won thoải mái nói: - Giọng của anh có vấn đề, lần này tới là muốn rút khỏi SM.

………

*Đảo Dokdo: Phía Nhật gọi là Takeshima, hòn đảo tranh chấp chủ quyền quyết liệt giữa Nhật và Hàn, có điều kiện thiên nhiên vô cùng khắc nghiệt.

*Nghĩa vụ quân sự ở Hàn Quốc: Về lý thuyết Hàn Quốc và Triều Tiên vẫn ở trạng thái chiến tranh, vì thế mọi nam thanh niên từ 18 – 35 tuổi đều phải đi nghĩa vụ 2 năm.

* S.M, là tập đoàn giải trí hàng đầu tại Hàn Quốc.
Bình Luận (0)
Comment