Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 132

Edit: susublue

Nghe Triệu Tử Tu nói không có chuyện gì, Bạch Hiểu Tình mới yên lòng, thật ra một khoảng thời gian dài như vậy, Bạch Hiểu Tình vẫn rất nhớ nàng, bây giờ biết sẽ không gây ảnh hưởng đến Triệu Tử Tu, tất nhiên Bạch Hiểu Tình cũng sẽ không từ chối.

"Tốt lắm, sáng mai ta đưa nàng đi xem."

Triệu Tử Tu biết Băng Băng là bạn của Bạch Hiểu Tình, hiện tại Băng Băng đã ở đây, mà hai người lại có quan hệ tốt như vậy, có lẽ Bạch Hiểu Tình cũng sẽ ở lại đây vì Băng Băng đi.

Không thể không nói, vì có thể khiến Bạch Hiểu Tình ở lại, Triệu Tử Tu thật sự cũng rất khổ tâm, hiện tại mặc kệ Triệu Tử Tu làm cái gì cũng đều vì để Bạch Hiểu Tình có thể ở lại.

Hai người cứ ôm nhau mà ngủ như vậy, rất ấm áp.

Sáng sớm hôm sau, sau khi hai người rời giường liền đến chỗ Băng Băng, bởi vì ngày hôm qua Triệu Tử Tu đã đồng ý rồi, như vậy hôm nay nhất định phải làm.

"Này, Hiểu Tình, sao ngươi lại tới đây?"

Bởi vì Băng Băng và Đại Long luôn ở chỗ này, tin tức lại bị bịt kín, cho nên bọn họ vốn cũng không biết Bạch Hiểu Tình đã từng bị bắt, chỉ cho rằng nàng luôn vội vã, nên cũng không quá để ý.

"Đến thăm ngươi, lâu như vậy, ngươi cũng không nhớ ta chút nào, ta thật buồn mà."

Nói xong Bạch Hiểu Tình làm bộ oán giận xoa mắt, xem mọi người chung quanh bật cười liên tục, thì ra hai người này lại có thể ở chung như vậy, thật là một chuyện thú vị!

"Ngươi đừng giả bộ, ngươi nghĩ rằng ta không biết tính tình của ngươi sao, ở đây khóc lóc không giống như cách làm việc của ngươi, nói đi, tới đây tìm ta làm gì."

Nhìn Bạch Hiểu Tình, Băng Băng khẳng định là nàng có chuyện gì mới tới tìm nàng, điều này cũng không trách Băng Băng được, dù sao Bạch Hiểu Tình từng là sát thủ, rất nhiều lúc không tiện ở chung với Băng Băng, chỉ có lúc làm việc mới có thể gặp mặt, dù sao sát thủ không thể có nhược điểm, diễn[D@fnnlle<Quy1d00nn nếu Băng Băng trở thành nhược điểm của nàng, như vậy tổ chức nhất định sẽ giải quyết Băng Băng.

"Băng Băng, ta không còn thân phận trước kia nữa, muốn gặp ngươi cũng không cần thiết phải cẩn thận như vậy."

Trong giọng nói của Bạch Hiểu Tình có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng có thể hiểu, dù sao trước kia ngay cả gặp mặt, bọn họ cũng chỉ có thể vụng trộm nhắn tin, nhưng lại không thể thường xuyên liên lạc.

"Được rồi, ta hiểu rồi."

Bạch Hiểu Tình vừa nói như thế, Băng Băng cũng hiểu chuyện gì xảy ra, hiện tại thân phận của Hiểu Tình đã thay đổi, không còn là sát thủ máu lạnh nữa, tất nhiên có thể gặp mặt nàng nhiều hơn.

"Nói một chút đi, rốt cục ngươi và Lệ Vương đã xảy ra chuyện gì, luôn cùng tiến cùng lui, không thấy chán sao?"

Nói xong, còn mờ ám nhìn Triệu Tử Tu, giống như hai người có gian tình vậy, nhưng thật ra Băng Băng chỉ đang đùa, nàng cũng không cho rằng Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu có quan hệ gì cả.

Cho tới nay, đối với chuyện tình cảm Bạch Hiểu Tình vẫn luôn rất thận trọng, nàng cũng không cho rằng Bạch Hiểu Tình sẽ chọn một Vương gia làm nam nhân của mình, phải biết rằng, hoàng thất đều có tam thê tứ thiếp, nhất định Bạch Hiểu Tình chịu không được.

"Chúng ta đã thành thân."

"Khụ khụ, ngươi nói cái gì? Thành thân?"

Băng Băng bỗng nhiên la lớn tiếng, hai người đã thành thân?Đùa giỡn cái gì vậy!

"Ngươi có thành kiến với việc chúng ta thành thân sao?"

Triệu Tử Tu vẫn luôn giữ im lặng nhìn Băng Băng, trong mắt mang theo ý lạnh nhàn nhạt, nàng có ý gì, chẳng lẽ bọn họ không được thành thân sao?

"Không có ý kiến, nhưng, ai da, ta nói ngươi cũng không hiểu."

Nhìn Triệu Tử Tu, Băng Băng biết bây giờ nàng nói cái gì cũng chỉ chọc giận nam nhân này, nhưng nàng thật không ngờ Bạch Hiểu Tình lại giả diễn thành thật với hắn.

Biết rõ hắn là Vương gia, biết rõ hai người tuyệt đối không có kết quả, nhưng lại vẫn khư khư cố chấp như vậy, không quan tâm mà nhảy vào trong cạm bẫy này, đạo nghĩa không thể chùn bước.

Sớm muộn gì Triệu Tử Tu cũng kế thừa đế vị, hắn tuyệt đối không thể làm phu quân của Bạch Hiểu Tình được!

"Băng Băng, ta tự biết sự lựa chọn của bản thân ta là cái gì, nhưng ta sẽ không hối hận!"

Thời gian dài như vậy, Triệu Tử Tu làm cái gì vì nàng, nàng đều biết rõ, cũng rất cảm kích, hiện tại nàng rất muốn nghiêm túc duy trì cuộc hôn nhân này, mặc kệ người khác thấy thế nào, chỉ cần Triệu Tử Tu nghiêm túc với phần tình cảm này, thì nàng đã thấy mình không chọn sai người.

Nhìn biểu cảm của Bạch Hiểu Tình, Băng Băng cũng biết là nàng nghiêm túc, nàng biết Bạch Hiểu Tình rất thận trọng trong chuyện tình cảm, nhưng một người thận trọng như nàng sao lại chọn một người không thể toàn tâm toàn ý với mình chứ?

Thật ra chuyện lần này là do Băng Băng đoán, cho tới bây giờ nàng đều không hiểu Triệu Tử Tu, sao nàng lại có thể nói Triệu Tử Tu không thích hợp với Bạch Hiểu Tình chứ.

"Hiểu Tình!"

Nhìn Bạch Hiểu Tình như vậy, Băng Băng càng đau lòng hơn, nàng không ngờ bạn tốt của mình lại cố chấp như vậy.

Nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ muốn nàng mặc kệ chuyện này, nếu còn quản nữa, đến lúc đó không biết Triệu Tử Tu sẽ náo loạn thành cái dạng gì nữa.

Bạch Hiểu Tình đoán không sai, thật ra hiện tại trong lòng Triệu Tử Tu đã rất căm tức rồi, nếu không phải bởi vì Bạch Hiểu Tình, thì bây giờ có lẽ Băng Băng đã bị đá văng ra ngoài rồi.

Hiện tại chuyện Triệu Tử Tu sợ nhất là có người phá hư quan hệ giữa hắn và Bạch Hiểu Tình, nhất là sau khi Bạch Hiểu Tình nói chuyện của mình cho Triệu Tử Tu nghe, hắn càng thêm lo lắng.

Dù sao hiện tại hắn đã biết Bạch Hiểu Tình là một u hồn, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất, chuyện như vậy hắn không thể thừa nhận.

"Tử Tu, đợi ta, ta có lời muốn nói với Băng Băng."

Nhìn ra trong lòng Triệu Tử Tu không thoải mái, nhưng Bạch Hiểu Tình chỉ có thể nói như vậy, dù sao nàng đã quyết định, như vậy nàng sẽ giải thích rõ ràng mọi chuyện.

Triệu Tử Tu gật đầu, tuy rằng hắn không muốn Bạch Hiểu Tình ở cùng Băng Băng, nhưng không có cách nào làm trái ý của nàng.

"Nói đi, sao ngươi có thể làm vậy, sao lại coi trọng Triệu Tử Tu!"

Băng Băng nghiêm túc nhìn Bạch Hiểu Tình, không phải nói Triệu Tử Tu không tốt, nhưng dù sao Triệu Tử Tu cũng là hoàng tử, hôn sự của hắn không phải do hắn tự mình định đoạt, chẳng lẽ nàng thật sự cam nguyện làm thiếp của người khác sao?

"Coi trọng thì coi trọng, còn có nguyên nhân khác sao, Băng Băng, giống như ngươi coi trọng Đại Long vậy, chuyện này vốn không cần thiết phải có lý do, không phải sao?"

Với sự khôn khéo của Băng Băng vốn sẽ không thể coi trọng loại người như Đại Long, nhưng hiện tại không phải hai người đang ở cùng nhau sao, chuyện tình cảm vốn không có lý do!

"Ta nói không lại ngươi, nhưng các ngươi như bây giờ có được không?"

Tính cách của Bạch Hiểu Tình nàng đều hiểu rõ, nàng cũng không cho rằng Bạch Hiểu Tình có thể xài chung phu quân với người khác, nếu tương lai bên cạnh Triệu Tử Tu có người khác, như vậy Bạch Hiểu Tình tuyệt đối sẽ bị tổn thương.

"Không có gì là không tốt, ngươi đã biết tính cách của ta, nếu ta không muốn, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, nếu quả thật có một ngày bên cạnh hắn có nữ nhân khác, như vậy đó cũng chính là lúc ta rời đi, ta tuyệt đối sẽ không xài chung nam nhân với nữ nhân khác."

"Cho dù là bằng hữu thì áo lót và nam nhân cũng không thể xài chung."

Nghe thấy câu nói của Bạch Hiểu Tình, Băng Băng cũng nở nụ cười, nàng chỉ biết Bạch Hiểu Tình tuyệt đối sẽ không tự khiến mình chịu uất ức, hiện tại chỉ cần nàng tốt là được, cái khác không liên quan gì đến nàng, nếu Triệu Tử Tu thật sự làm tổn thương Bạch Hiểu Tình, cho dù liều mạng nàng cũng sẽ đưa Bạch Hiểu Tình rời đi.

"Được rồi, vậy ngươi nói một chút xem, sao ngươi lại coi trọng Triệu Tử Tu, nam nhân bá đạo như vậy vốn không phải là loại mà ngươi thích."

Kiếp trước, không phải là không có người theo đuổi Bạch Hiểu Tình, nhưng nàng luôn soi mói, nhớ lại đã từng có một nam nhân bá đạo theo đuổi nàng, diễn;""Dannflle3quy11ddo0n nhưng thiếu chút nữa bị nàng đánh chết, ký ức về lần đó vẫn còn mới mẻ với Băng Băng.

"Bá đạo? Ngươi khẳng định người ngươi nói là Tử Tu sao?"

Ở trong trí nhớ Bạch Hiểu Tình, nam nhân kia luôn giống một con chó lớn, dịu ngoan, tuy rằng ban đầu nàng hiểu lầm hắn là nam nhân bá đạo.

Nhưng qua thời gian dài ở chung khiến Bạch Hiểu Tình hiểu rõ, Triệu Tử Tu vốn không phải người như vậy, thật ra hắn là một người ôn nhu, ít nhất ở trước mặt Bạch Hiểu Tình Triệu Tử Tu vẫn luôn ôn nhu.

Nhưng Bạch Hiểu Tình không biết, cũng chỉ có ở trước mặt của nàng Triệu Tử Tu mới ôn nhu như vậy, nếu là người khác, vốn không thể ôn nhu.

"Quên đi, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, hiện tại ta nói gì ngươi cũng không hiểu, nhìn người rất hiền hòa, nhưng một khi quyết định rồi lại tuyệt đối không thay đổi."

Có chút bất đắc dĩ, nàng cũng không biết tại sao Bạch Hiểu Tình thấy chướng mắt với những nam nhân vĩ đại khác, mà lại cố tình coi trọng nam nhân như Triệu Tử Tu.

"Được rồi, ngươi cũng đừng như vậy nữa, bản thân ta chọn cái gì ta biết rất rõ, nếu ta không thích, thì tuyệt đối sẽ không ở lại bên cạnh của hắn."

Cho tới bây giờ Bạch Hiểu Tình cũng không tự miễn cưỡng chính mình, ngay từ đầu ở lại bên cạnh Triệu Tử Tu là để phòng ngừa có người giết hắn, nhưng hiện tại, nàng ở lại bên cạnh hắn hơn một nửa là vì tình cảm, nếu không có tình cảm, dù là kẻ nào cũng không giữ nàng lại được.

"Được rồi, ta đã biết, ngươi cảm thấy hạnh phúc thì tốt rồi." Băng Băng bất đắc dĩ lắc đầu, mất một bằng hữu tốt rồi!

Hai người đều không biết, mỗi một câu bọn họ nói nói đều lọt vào trong tai Triệu Tử Tu, nếu vừa rồi không phải Triệu Tử Tu cố hết sức duy trì sự tự chủ, chỉ sợ đã sớm bay vào trong phòng kéo Bạch Hiểu Tình đi rồi, hắn tuyệt đối không cho phépngười khác phá hư tình cảm giữa hai người bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment