Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 139

Edit: susublue

"Nhưng không phải Phượng Cơ tỷ tỷ là người cùng đến từ một thế giới với chúng ta sao?"

Không giống Bạch Hiểu Tình chỉ xuyên linh hồn đến, Băng Băng và Đại Long xuyên cả hồn lẫn xác, khi đến thế giới này, Băng Băng cũng không đến cùng một chỗ với Đại Long mà lại rơi xuống một cái trấn nhỏ, nàng mặc váy ngắn nên bị người trong trấn coi là quái vật, vào lúc ấy nếu không phải Phượng Cơ xuất hiện thì hiện tại có thể Băng Băng đã giết vài người trong thôn trấn kia rồi bị người khác truy nã.

Cho nên lúc này ở trong lòng Băng Băng, Phượng Cơ là người tốt, hơn nữa là tỷ muội của nàng, nàng tuyệt đối không tin nàng ta sẽ hại tỷ muội của mình.

"Người cùng một thế giới sao?"

Nghe thấy lời của Lạc Y Băng, Bạch Hiểu Tình cười nhạo, trên đời này không phải thứ đáng sợ nhất chính là người ở bên cạnh mình sao, nếu không phải vì bị tỷ muội tốt phản bội thì sao nàng có thể chết, làm sao có thể đổi hồn mà đến đây, có thể nói hoàn cảnh của nàng bây giờ hoàn toàn là vì người cùng một thế giới với nàng tạo thành.

"Chẳng lẽ ngươi muốn nói thế giới của chúng ta không có người xấu, ngươi cho rằng ở đó toàn là người rộng lượng sao?"

Đối với người theo chính phủ như Lạc Y Băng, thì thứ Bạch Hiểu Tình không thích nhất chính là cái này, bởi vì bị dạy dỗ theo cách đó nên đương nhiên phải tin rằng thế giới này rất tốt đẹp, nếu không lỡ như bọn họ đối phó ngược lại thì không phải đến lúc đó người khóc sẽ là bọn họ sao?

"Nhưng..."

Nghe thấy lời nói của Bạch Hiểu Tình, đột nhiên Lạc Y Băng không biết mình nên nói cái gì mới tốt, nàng biết cuộc sống của Bạch Hiểu Tình và mình không giống nhau, thế giới của nàng so với nàng đen tối hơn nhiều...

Nghĩ đến đây, Lạc Y Băng có chút hối hận, khó lắm nàng mới trở thành bằng hữu với Bạch Hiểu Tình được, nếu vì chuyện này mà phá hủy cảm tình giữa bọn họ...

"Băng Băng, ta hỏi ngươi mấy câu, ngươi sẽ hiểu được lời ta nói hôm nay."

"Được, ngươi hỏi đi, dù ngươi hỏi cái gì ta cũng đều sẽ thành thật trả lời!"

Khác với Phượng Cơ, đối với Bạch Hiểu Tình, Lạc Y Băng hoàn toàn đáng tin, giữa bọn họ mới thật sự là giao tình.

"Bây giờ người đến Lệ Vương phủ, như vậy lúc ngươi nhận được tin tức dù có sớm cũng phải là sáng hôm nay đúng không? Như vậy ngươi có thể nói cho ta biết, loại chim ngươi nuôi bay từ chỗ Phượng Cơ đến chỗ ngươi thì mất bao lâu."

"Đại khái không đến một canh giờ."

Chim nàng huấn luyện rất đặc biệt, chẳng những tốc độ nhanh mà cơ thể còn rất nhỏ, không dễ dàng khiến cho người khác chú ý, cho nên tuyệt đối không thể bị chậm trễ được.

"Như vậy nói cách khác, tin tức hôm nay Phượng Cơ mới truyền cho ngươi biết."

Nghe thấy câu hỏi của Bạch Hiểu Tình, Lạc Y Băng cẩn thận suy nghĩ rồi mới gật đầu, đúng vậy, sáng hôm nay chim mới bay đến nơi, cho nên tuyệt đối là hôm nay mới truyền tin tức.

Nhìn Lạc Y Băng gật đầu, nụ cười của Bạch Hiểu Tình càng chế giễu, quả nhiên mọi chuyện giống như nàng nghĩ, Phượng Cơ quả nhiên là người vong ân phụ nghĩa, hơn nữa không chỉ có thế, còn có lòng tham không đáy!

"Vậy nàng đưa cho ngươi tin tức gì, có phải là đầu bếp bị thái tử cướp đoạt cho nên ảnh hưởng đến danh tiếng của Phượng Lai Lâu không?"

"Đúng vậy nhưng Hiểu Tình, làm sao ngươi biết được?" Lạc Y Băng chớp mắt, nàng thật không ngờ chuyện này không phải chỉ có mình nàng biết mà Bạch Hiểu Tình cũng biết.

"Vậy nàng có nói gì khác cho ngươi biết nữa hay không?"

Đây mới là chuyện mà Bạch Hiểu Tình quan tâm nhất, nếu Phượng Cơ có nhắc đến chuyện nàng đã viết thực đơn ra thì nghĩa là tự Băng Băng muốn đi tìm nàng để giúp đỡ Phượng Cơ, nhưng ngược lại, nếu Phượng Cơ không nói, thì cũng có nghĩa ngay từ đầu nàng ta đã muốn lợi dụng Băng Băng!

"Không có, nàng chỉ nói chuyện này thôi, chẳng lẽ còn có chuyện gì khác sao?"

Lạc Y Băng vừa hỏi vừa oán thầm, chẳng lẽ còn có chuyện gì nữa sao, Phượng tỷ tỷ cũng thật quá khách sáo rồi, giữa bọn họ còn có chuyện gì không thể nói sao, nhưng nàng thật không ngờ lời nói tiếp theo của Bạch Hiểu Tình lại làm cho nàng choáng váng.

"Tất nhiên là có chuyện xảy ra rồi, bởi vì ba ngày trước Phượng Cơ đã đến tìm ta, nói chuyện của Phượng Lai Lâu cho ta nghe, hơn nữa vì giúp đỡ nàng ta giải quyết chuyện này ta còn cố ý viết cho nàng công thức vài món ăn phổ biến, việc này nàng ta không nói cho ngươi biết sao?"

Tuy rằng Bạch Hiểu Tình đang hỏi, nhưng cũng là đang khẳng định, hiển nhiên bây giờ nàng có thể khẳng định Phượng Cơ không có nói chuyện này cho Băng Băng biết.

"Chuyện này, chuyện này sao có thể, nếu ngươi đã đưa công thức cho nàng ta rồi thì chuyện của Phượng Lai Lâu cũng đã được giải quyết, vậy vì sao nàng ta còn muốn nói cho ta biết?"

Trong phút chốc, Băng Băng cũng hiểu mình bị lừa, Bạch Hiểu Tình đã đưa công thức cho nàng ta, như vậy nghĩa là Phượng Cơ đã biết Bạch Hiểu Tình biết mấy thứ này, diễn[daffn<lle3;quysdo0n cho nên vì muốn có được càng nhiều công thức hơn nên nàng ta cho Lạc Y Băng biết để nàng đi hỏi Bạch Hiểu Tình về chuyện công thức món ăn.

Như vậy điều này đã chứng minh Phượng Cơ có mục đích, vì muốn nàng tới hỏi Bạch Hiểu Tình mấy thứ này nên mới cố ý nói như vậy!

"Vì sao, vì sao nàng phải làm như vậy!?"

Băng Băng không hiểu, vì sao đại tỷ tỷ lại làm loại chuyện này, chẳng lẽ nàng cho rằng nếu nói chuyện công thức ra thì mình sẽ không giúp nàng sao? Sẽ không!

"Bởi vì nàng ta cảm thấy ngươi dễ lợi dụng, chỉ đơn giản như vậy thôi.”

Không thể không nói, Bạch Hiểu Tình đã hiểu tường tận suy nghĩ của Phượng Cơ, không sai, nguyên nhân Phượng Cơ làm như vậy là vì Lạc Y Băng dễ lợi dụng.

Tuy rằng không biết quan hệ giữa Bạch Hiểu Tình và Lạc Y Băng, nhưng có thể khẳng định là tuyệt đối tốt hơn so với nàng, nếu Lạc Y Băng biết mọi chuyện đã được giải quyết thì sẽ không thật sự giúp đỡ nàng, nàng ta cũng sẽ không đi mạo hiểm như vậy!

Không thể không nói, Phượng Cơ thông minh nên bị thông minh hại, nàng đã biết quan hệ giữa Bạch Hiểu Tình và Lạc Y Băng rất tốt, như vậy có gì mà các nàng không thể nói với nhau, mấy chuyện này cho dù nàng không nói thì Bạch Hiểu Tình cũng sẽ nói!

Lúc này Phượng Cơ có nằm mơ cũng không thể tưởng được tâm kế nho nhỏ của nàng hôm nay đã thật sự đẩy nàng vào nguy hiểm, vốn không phải là chuyện gì to tát, nếu như chịu nói thật, Lạc Y Băng cũng sẽ giúp nàng, nhưng bây giờ lại bởi vì nàng giấu diếm nên khiến Lạc Y Băng rất chán ghét nàng.

"Hiểu Tình, Phượng tỷ tỷ đã vượt qua khó khăn vậy ta về trước, dù sao ta không phải người làm ăn buôn bán, mấy thứ này ta không hiểu."

Giọng Lạc Y Băng có chút lạnh, trong giọng nói có chút mỏi mệt, lúc này nàng thật sự bị thương, chẳng qua nàng chỉ muốn một tình bằng hữu thật lòng, nhưng bây giờ xem ra chỉ là hy vọng xa vời!

"Ừ, trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, không nên suy nghĩ bậy bạ."

Nhìn bộ dạng Lạc Y Băng, tự nhiên Bạch Hiểu Tình hơi đau lòng, nhưng có rất nhiều chuyện không phải vì nàng đau lòng mà không xảy ra, cho nên hiện tại nên để Băng Băng trải nghiệm nhiều một chút.

"Ừ, ta về đây, sau này chuyện của Phượng Cơ ta sẽ không quan tâm nữa, Hiểu Tình, mặc kệ ngươi muốn làm gì ta đều sẽ ủng hộ ngươi, quả nhiên trên đời này chỉ có ngươi mới là bằng hữu của ta."

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng trên thế giới này vẫn chỉ có Bạch Hiểu Tình mới có thể trở thành bạn của mình, còn người khác...

Sau khi nỗ lực, Lạc Y Băng phát hiện, thật sự không có cách nào trở thành bằng hữu với những người đó!

"Đừng nghĩ nhiều quá."

Nhìn bóng lưng của Lạc Y Băng, Bạch Hiểu Tình bất đắc dĩ thở dài, đúng là một đứa trẻ số khổ, nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất có thể khiến cho nàng cảnh giác với người khác nhiều hơn một chút, dù sao trên đời này không có ai là người tốt!

"Tình Nhi, lời vừa rồi hai người có ý gì?"

Tuy rằng vừa rồi hai người nói không ít, nhưng Triệu Tử Tu không hiểu rõ ý của bọn họ.

"Mấy hôm trước Phượng Cơ tìm chúng ta chàng còn nhớ không."

Triệu Tử Tu gật đầu, đương nhiên hắn nhớ, cũng chính vào lúc ấy Bạch Hiểu Tình đã quyết định muốn có một sản nghiệp của riêng mình, việc này sao Triệu Tử Tu có thể quên được.

"Ngày đó ta đã đưa công thức món ăn cho nàng ta, ta nghĩ nhất định nàng ta đã thử qua mấy món này rồi, cảm thấy không tệ, nhưng bởi vì món ăn quá ít nên chưa thỏa mãn, nàng biết ta biết những thứ này, mà Băng Băng là bằng hữu của ta, tất nhiên cũng dễ lấy được công thức trong miệng ta, cho nên sáng hôm nay đã truyền tin cho Băng Băng, nói là Phượng Lai Lâu xảy ra chuyện."

Nghe Bạch Hiểu Tình giải thích như vậy, Triệu Tử Tu đã hiểu đại khái là chuyện gì xảy ra, diễn(daffnlle3[quydo0n khóe miệng cũng nở nụ cười chế giễu, thì ra là như vậy, Phượng Cơ đúng là tự gây sự.

"Vậy Tình Nhi, nàng quyết định dạy dỗ Phượng Cơ khi nào?"

Hôm nay Lạc Y Băng bị tổn thương, hắn cũng không tin người bao che khuyết điểm như Bạch Hiểu Tình sẽ dễ dàng bỏ qua cho Phượng Cơ như vậy.

"Không, vì sao ta phải dạy dỗ nàng ta, nếu có thời gian làm cái đó thì không bằng ta lên ý tưởng làm sao để mau chóng thành lập sự nghiệp buôn bán khắp đế quốc của chúng ta."

Thương nhân coi trọng nhất là cái gì, Bạch Hiểu Tình hiểu rõ hơn bất cứ ai, các nàng đều coi trọng lợi ích, đã như vậy, nếu ở Tấn Thiên quốc xuất hiện một đối thủ buôn bán mà Phượng Cơ mãi mãi không thể thắng được thì mọi chuyện sẽ biến thành thế nào đây, quả nhiên chỉ cần nghĩ tới đã cảm thấy thú vị rồi!

"Được, mặc kệ nàng muốn làm gì ta đều sẽ ủng hộ nàng!"

Nữ nhân của hắn, có tư cách giương oai, mặc kệ là lúc nào, chỉ cần nàng muốn, hắn nhất định sẽ giúp nàng, huống chi cho tới bây giờ Bạch Hiểu Tình chưa từng làm chuyện gì khiến hắn thấy khó xử, cho tới nay đều là nàng giúp đỡ hắn thì đúng hơn!

"Tử Tu, chàng chiều ta như vậy sẽ làm ta hư, khiến ta không nỡ rời khỏi chàng."

Nghe Bạch Hiểu Tình nói vậy, Triệu Tử Tu mỉm cười, rốt cuộc cũng đã không nỡ rời đi rồi sao? Vậy thì càng tốt, hắn cũng không hy vọng nàng rời đi...
Bình Luận (0)
Comment