Editor: Mực :33
Chương 8:
Tháng sau tập đoàn Lục thị sẽ có một cuộc hợp báo giới thiệu sản phẩm mới, cao tầng Lục thị đối chuyện này rất coi trọng, đến lúc đó tất cả nhân viên cao tầng sẽ trình diện, đều là mời những nhân vật trong vòng thượng lưu thành phố A, còn mời thêm minh tinh đang hot cùng phóng viên, vì tạo thế cho sản phẩm mới.
Cho nên Triệu Quân lần này đến chính là vì cuộc hợp báo công bố sản phẩm mới này.
Hắn ta lấy danh nghĩa cha hắn ta, nhắc khéo ba Lục nên ở trong cuộc họp báo lần này công khai thân phận của Lục Thanh, vì Lục Thanh chính danh. (Ói lại còn chính danh cơ đấy)
Trong tư liệu, ba Lục dưới lời lẽ xảo ngôn cua Triệu Quân, đồng thời cũng vì bù đắp Lục Thanh đứa 'con ruột' thất lạc hai mươi năm, đồng ý kiến nghị của Triệu Quân.
Bởi vì chuyện này nguyên chủ trong vòng bị xa lánh đẩy ra ngoài, có thêm Lục Thanh và Triệu Quân âm thầm tính kế nguyên chủ, làm cho nguyên thân hạ quyết tâm không màng đến mẹ Lục giữ lại ngang nhiên rời đi Lục gia, cho Lục Thanh nhân cơ hội.
Cũng là vì chuyện này nên hệ thống mới gấp gút kêu Bạch Thân trở về ngăn cản.
Không thể cùng Tề Tiêu ngốc một chỗ, Bạch Thần tự nhiên là nhìn hai người khởi xướng là Triệu Quân và Lục Thanh không cho sắc mặt gì tốt.
"Kỷ thiếu?" Triệu Quân kinh ngạc nhìn Kỷ Văn Hiên bên cạnh Bạch Thần, sau đó nhiệt tình đi tới chào hỏi:" Không nghĩ tới Kỷ thiếu cùng tiểu Nguyên quan hệ tốt như vậy, không chỉ lưu tiểu Nguyên qua đêm, hôm nay còn đặt biệt đưa tiểu Nguyên trở về." (một câu tiểu nguyên, hai câu tiểu nguyên, tên nguyên chủ con tao để cho mày gọi à, bà xé mồm mày ra.)
Kỷ gia là dòng dõi thư hương thế gia, vừa không thiệp chính cũng không thiệp thương(?), thanh thanh bạch bạch nhìn rất điệu thấp, nhưng ở thành phố A ai phải cho Kỷ gia vài phần thể diện.
Không chỉ vì Kỷ gia nhân mạch rộng lớn, học sinh trải rộng thương chính(?), càng bởi vì sau lưng bọn họ có gia tộc Tề thị chống lưng.
Tề thị là trăm năm thế gia, tập đoàn Tề thị càng là nằm rãi rác nửa đất nước Hoa Quốc*, thanh danh vang ra quốc tế, Tề thị cũng được liệt vào danh sách mười tập đoàn lớn nhất toàn cầu, thuộc về loại dậm chân một cái cũng sẽ ảnh hưởng kinh tế toàn cầu.
*qt để là 'tọa ủng Hoa Quốc nữa giang san' mình để 'nằm rải rác' không biết có đúng không nữa, vì mình không hiểu nghĩa câu này lắm.
Ba mươi năm trước, Kỳ Mạn con gái Kỷ lão gia sủng ái nhất bị học sinh của ông cũng chính là Tề gia gia chủ cầm tù trái tim, không màng Kỷ lão gia phản đối gả vào Tề gia, từ đây trở thành chủ mẫu Tề gia, đồng thời cũng xây lên cầu nối rắn chắc giữa Kỷ gia cùng Tề gia.
Bất quá hồng nhan bạc mệnh, Kỳ Mạn từ nhỏ thể nhược, mặc dù gả vào Tề gia được Tề gia chủ ngàn kiều vạn sủng, lúc sinh ra Tề Tiêu không lâu sao đó vận mệnh an bài mà hương tiêu ngọc vẫn.(vẫn hay vãn?)
Tề gia chủ cũng vì thế im lặng một khoảng thời gian, sau đó đem tinh lực toàn bộ đặt lên việc bồi dưỡng Tề Tiêu, ở Tề Tiêu hai mươi lăm tuổi nghiễm nhiên thoái vị, lui về phía sau màn.
Mà qua mấy hôm nữa chính là sinh nhật tám mươi tuổi của Kỷ lão gia, nghe đồn vị kia Tề gia thần long thấy đầu không thấy đuôi sẽ xuất hiện trong buổi tiệc sinh nhật Kỷ lão, ở thành phố A không ai không muốn dựa vào Kỷ gia để trèo lên cây đại thụ Tề gia, liền tính không trèo lên Tề gia, có thể trèo lên Kỷ gia cũng không tồi, mặc dù lần đại thọ này cũng chỉ mời bạn già cùng học sinh của lão đến, hoàn toàn không có cơ hội cho người ngoài chen chân.
Bởi vậy Triệu Quân lúc này nhìn thấy Kỷ Văn Hiên mới nhiệt tình như thế.
Nếu có thể dựa vào Kỷ Văn Hiên tiến vào tiệc mừng thọ của Kỷ lão, đối với hắn ta đối với Triệu gia không thể nghi ngờ là một loại khẳng định thực lực, nghĩ như vậy, Triệu Quân đối với Kỷ Văn Hiên càng thêm nhiệt tình.
Lục Thanh đi phía sau Triệu Quân, gã tuy không biết Kỷ Văn Hiên la ai nhưng nhìn thái độ của Triệu Quân, Kỷ Văn Hiên hiển nhiên không phải người thường. Ánh mắt gã lóe sáng, giống như ngây thơ, nói:" Anh trai trước kia đều không có nhắc đến anh, nguyên lai anh là bạn của anh trai sao, anh trai có thêm một người bạn mới, tôi thật vui mừng vì anh trai." (bà nhổ vào)
Bạch Thần làm lơ hai người họ, trực tiếp vòng qua hai người mắt nhìn thẳng đi vào phòng khách.
"Vậy sao?" Kỷ Văn Hiên sao không nghe ra Lục Thanh đang mách lẽo y, y cười như không cười mà lưu lại một câu liền nhất chân đuổi kịp Bạch Thần.
Phía sau, Triệu Quân sắc mặc trầm xuống, hắn ta trừng mắt liếc nhìn Lục Thanh một cái, cảnh cáo:" Thu la tài khôn lẻ của cậu đi, Kỷ Văn Hiên không phải người Lục gia bị cậu không hay biết dễ lừa gạt như vậy." (ý mày nói người Lục gia ng*?)
Lục Thanh mặt mũi trắng bệch.
Lục trạch rất an tĩnh, quản gia cùng người giúp việc lúc này đều không ở đây, trong phòng khác chỉ có hai người mẹ Lục và ba Lục.
Sắc mặt hai người đều không tốt lắm, me Lục ngồi trên sofa, vành mắt có chút đỏ, mà ba Lục ngồi yên một bên mặt phát sầu hút thuốc.
"Mẹ, ba ba, con đã về." Bạch Thần đổi giày, từ trong tủ giày lấy ra một đôi dép đi trong nhà mới tinh đưa ho Kỷ Văn Hiên.
Kỷ Văn Hiên mỹ tư tư tiếp nhận dép do chị dâu tương lai đưa cho ma vào, sau cùng chào hỏi ba Lục, mẹ Lục:" Chú dì hai người khỏe, con là Kỷ Văn Hiên, là bạn của Tùng Nguyên, làm phiền rồi."
Mẹ Lục cùng ba Lục không nghĩ tới Bạch Thần sẽ về đột ngột lúc này, cả kinh vội vàng thu hồi sắc mặt không tốt, lộ ra tươi cười như đang cao hứng.
Tuy hai người che dấu rất tốt, nhưng giữa mày u sầu đã bán đứng bọn họ.
Mẹ Lục đi tới, đối với Kỷ Văn Hiên ôn hòa:" Tối qua Nguyên Nguyên làm phiền con quá."
Kỷ Văn Hiên cười hì hì xua tay:" Không đâu không, nếu không phải con rủ Tùng Nguyên uống rượu cùng, thì Tùng Nguyên cũng không sa đến bất tỉnh nhân sự đâu ạ.
Mẹ Lục tức giận điểm trán Bạch Thần:" Không uống được rượu mà vẫn uống, cũng may là ở cùng Văn Hiên, còn không mau nói cảm ơn Văn Hiên đi a?"
Mẹ Lục đối với Kỷ gia có nghe nói vài phần, tuy rằng trước đó không có nghe trong miệng con trai nói có bạn bè là Kỷ Văn Hiên, nhưng mẹ Lục vẫn rất tinh tưởng nhân phẩm Kỷ Văn Hiên.
Bạch Thần ngoan ngoãn hướng Kỷ Văn Hiên nói cảm ơn, làm Kỷ Văn Hiên kinh hoảng liên tục xua tay.
Đây chính là chị dâu của y đó, là người trong nhà, lại nói y cũng chưa làm cái gì.
Mẹ Lục nghiêng thân, tiếp đón Kỷ Văn Hiên:"Nhìn dì đi, đến chỗ này, Văn Hiên mau vào đi, dì đi vào bếp lấy chút đồ ăn cho con."
Kỷ Văn Hiên ngoan ngoãn nói cảm ơn, sau đó cùng Bạch Thần đi đến cạnh sofa ngồi, hướng ba Lục chào hỏi.
Ba Lục gật đầu, quan tâm nhìn Bạch Thần:" Uống rượu xong có thấy khó chịu không?"
Bạch Thần lắc đầu:" Con không có việc gì."
Ba Lục nhìn sắc mặt Bạch Thần xác thật không có việc gì liền yên lòng nói chuyện với Kỷ Văn Hiên:" Tối qua Nguyên Nguyên quấy rầy con rồi." Tuy vừa nãy mẹ Lục đã khách khí một lần, nhưng ông làm gia chủ cũng không thể không tỏ vẻ.
Kỷ Văn Hiên rất lễ phép cười tủm tỉm, vừa muốn khách khí khóe mắt nhìn đến Triệu Quân và Lục Thanh đi vào, tròng mắt y chuyển động:" Sao lại thế được, ông nội của con rất thích Tùng Nguyên đó ạ, còn mời riêng Tùng Nguyên tới tham gia đại thọ tám mươi tuổi của ông nữa."
Tuy ba Lục và mẹ Lục rất yêu thương chị dâu, nhưng rốt cuộc chị dâu cũng không phải con Lục gia, hơn nữa vừa nãy gặp mặt có thể thấy được, cái tên mới được Lục gia nhận về kia đối chị dâu địch ý rất mạnh, chị dâu của mình sao có thể để người khác tùy ý khi dễ? Y đến phải chống lưng nâng cao thân phận cho chị dâu mới được, y nói cũng không có sai, tối hôm qua cùng ông nội nói về chuyện của anh họ, ông nội đối chị dâu thực tò mò, nói muốn gặp một lần đâu.
Một câu này của Kỷ Văn Hiên cơ hồ đem tất cả mọi người ở đây ngăn cản bên ngoài ngoại trừ Bạch Thần.
Kia chính là Kỷ gia tiệc mừng thọ đấy!!!
Ba Lục ấp úng một lúc lâu, cuối cùng nói:" Này, sao có thể không biết xấu hổ như vậy, Tùng Nguyên con nhỏ, đến đó sợ thêm phiền toái cho Kỷ lão mất." Ba Lục cũng không có khoác lác, mà thật sự lo lắng, tiệc mừng thọ của Kỹ lão há có phải ai cũng đi được, người đến thân phận đều không bình thường, nếu con trai nhà mình đến không cẩn thận đắt tội với ai thì sẽ thêm phiền toái, bị người nhìn đến thì thật không tố.
"Sao có thể thế được, la nói có con ở đây mà, chú Lục không cần lo lắng." Kỷ Văn Hiên một phen ôm lấy vai Bạch Thần, vỗ ngực đảm bảo.
Ba Lục sao còn nói được lời cự tuyệt nữa, mẹ Lục một bên lấy đồ ăn cùng trái cây quay lại bỗng nhiên nói:" Vậy cảm ơn Văn Hiên, đến lúc đó còn làm phiền con xem chừng Nguyên Nguyên."
Mẹ Lục nghĩ rất rõ ràng, Lục Thanh thân phận là con ruột Lục gia sớm muộn cũng phải công bố, nhưng sau khi công bố sẽ khó tránh khỏi tạo thành tổn thương cho Bạch Thần, nhưng nếu có Kỷ gia cấp Bạch Thần chống lưng, sau này sẽ không ai dám ở trước mặt Bạch Thần nói khùng nói điên gì.
Kỷ Văn Hiên cười đồng ý.
Chỗ huyền quan, Triệu Quân cùng Lục Thanh vừa mới biết thân phận Kỷ Văn Hiên sắc mặt phức tạp, bất quá hai người đều là cao nhân đổi sắc mặt, thật nhanh liền khôi phục nguyên dạng, cười tủm tỉm đi vào cùng bọn họ chào hỏi.
"Không phải nói hôm nay cuối tuần muốn ra ngoài đi chơi?" Mẹ Lục buông đồ ăn xuống, có chút nghi hoặc.
"Anh trai về rồi, nghĩ lai gần nhất khó có dịp cả nhà ở cạnh nhau, liền quay lại." Lục Thanh ngoan ngoãn nói, trong mắt tràn ngập hạnh phúc đối với gia đình.
Triệu Quân bên kia lạ chào hỏi với Kỷ Văn Hiên:" Kỷ Thiếu."
Kỷ Văn Hiên lãnh đạm gật đầu, quay đầu cười nhìn về phía ba Lục cùng mẹ Lục:" Tùng Nguyên đã về tới nhà an toàn, chú dì, con còn có việc phải đi ngay đây ạ."
Mẹ Lục nhiệt tình giữ lại:" Ngồi chơi một lát đi, khó có khi con đến nhà chơi một chuyến."
"Không được đâu, cảm ơn dì." Kỷ Văn Hiên thân thiết ôm lấy Bạch Thần, nhìn cậu nháy nháy mắt:" Qua mấy ngày nữa gặp nha."
Chờ Kỷ Văn Hiên rời đi, vừa rồi phòng khách còn náo nhiệt tức khắc an tĩnh lại.
Bạch Thần ngồi trên sofa, nhàn nhã ăn trái cây.
Cuối cùng Triệu Quân không nhịn được, đặt mông ngồi cạnh Bạch Thần:" Tiểu Nguyên, sao trước giờ không nghe cậu nói có nhận thức Kỷ Thiếu?"
Bạch Thần nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn ta một cái, hướng bên cạnh dịch đi:" Cứ như vậy liền nhận thức."
Thái độ lãnh đạm làm Triệu Quân có chút xấu hổ.
Bất quá Triệu Quân là người(trúa hmề) phương nào, hắn ta cười nhạt một tiếng, một dáng anh trai tốt nhà bên:" Mấy hôm nay không thấy cậu tìm tôi, mỗi ngày đều nghe tiểu Thanh nói cậu luôn ra chạy ra ngoài, tôi còn lo cậu sẽ chơi cùng bạn học hư, hiện tại là Kỷ thiếu, tôi cũng yên tâm rồi."
(Khiếp thật sự luôn, Triệu Quân với 'Lục' Thanh quả là xứng đôi vừa lứa, nồi nào úp vung đó, đều buồn nôn như nhau, nghìn like )
"Đúng đấy, đúng đấy." Lục Thanh không chịu cô đơn xen mồm:" Anh Quân thực lo lắng cho anh."
Bạch Thần mặt vô biểu tình tiếp tục gặm táo, phảng phất không nghe thấy.
Lục Thanh không cam lòng cắn môi.
Triệu Quân nhìn đến, sợ Lục Thanh làm hư chuyện, vội vàng gõ Lục Thanh, hắn cười đối với ba Lục mẹ Lục nói:" Nếu tiểu Nguyên đã trở lại, vậy sự kiện có thể quyết định rồi." (trơ trẽn)
Sắc mặt ba mẹ Lục lập tức trở nên khó coi,ánh mắt nhìn về phía Bạch Thần mang theo chột dạ, thương tiếc còn có một tia vô thố.
Bạch Thần gặm xong miếng táo cuối cùng, đem hột táo ném vào thùng rác, nhìn vè phía ba mẹ Lục:" Ba ba, mẹ chuyện gì?"
Hai người ấp úng không biết mở miệng như thế nào.
"Là như này, chú và dì tính vào tháng sau tro hợp báo giới thiệu tiểu Thanh." Triệu Quân nhận làm người xấu(chứ tốt đẹp mẹ gì mà đòi làm người tốt), dứt khoác nói rõ, miễn cho sau này xảy ra biến cố:" Sợ cậu không đồng ý, muốn hỏi ý kiến của cậu."
Bạch Thần thẳng tắp nhìn về phía Lục Thanh.
Đối diện ánh mắt Lục Thanh, Lục Thanh không biết vì sao có chút chột dạ, trâm mặt cuối đầu.
" Tiểu Nguyên..." Triệu Quân cho rằng Bạch Thần không đồng ý, định khuyên bảo, nhưng vừa mở miệng ra liền bị Bạch Thần đánh gãy.
"Con đồng ý."
________góc thích thì đọc không thích mời sang chương mới ___________
Mực: một chương thường 2k chữ trở lại thôi but chương nào mà có Lục Thanh cùng Triệu Quân thì tác giả viết thêm mấy trăm chữ, đọc truyện này rất lâu rồi lúc đó tầm 2019 tới bây giờ cũng gần 3 4 năm rồi,đổi mấy cai acc cuối cùng vần về bên truyện này, năm nào cũng gặm đi gặm lại mấy mươi lần vì không tìm được truyện ngọt sủng tương tự, nhưng mỗi lần đọc lại hay lần edit này vẫn không nhịn nổi muốn xé xác hai con người trơ trẽn buồn nuôn này, nên trong có nhiều chỗ mình chen ngang gây mất hứng thì xin lỗi nhiều nhé
- Tâm sự chút nè -
Mỗi một chương mình edit đều rất gian nan đó ví dụ như hnay:
- sáng ra thấy có 2 bạn vote hết 7 chương nên vui quá vừa học vừa giãy đành đạch đành đạch , tới tiết ba mình thấy bài dạy của gv hơi nhàm nên mình mở Wp lên edit.
- Lúc trưa khoảng 11h mình đã edit được nửa chương rồi, xong mình buồn ngủ mọi người , vì học onl ở nhà nên giường ở ngay bên cạnh...và mình ngủ tới 2h vào học luôn .
- điện thoại mình cứ hễ vào buổi chiều là nó lag nó đứng nên mình hơi xuống tinh thần và bài tập thể dục của gv làm mình hoang mang con ngang luôn :