Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 121

Mấy bé trong lớp xúm xụm lại vây quanh hai nhóc tiểu Minh, tiểu Tinh nghe kể chuyện. Cố Minh chỉnh chỉnh cổ áo, tằng hắng giọng: " ừm hưm! Hôm nay nay là một ngày đặc biệt, ngày anh em mình lần đầu đến trường. Cho nên anh em mình sẽ kể cho mấy bạn xinh đẹp ở đây một câu chuyện. Câu chuyện này rất rất hay luôn á nha do bà nội tụi mình kể. Nghe tựa tưởng là ghê lắm nhưng nhân vật trong chuyện thì hào hứng thích thú vô cùng. Câu chuyện có tên là ' lão công ăn tiểu thụ '. Mọi người nhớ cho kĩ đó, về có thể share cho anh em, bạn bè, bà con, chòm xóm, người thân nghe. "

Mấy nhóc con nhích lại gần nhau rù rì bàn tán: " Trời ơi! Nghe tựa thấy ghê quá hà. Chuyện này chắc là chuyện kinh dị nè. Quái vật tên Lão Công đòi ăn thịt bạn Tiểu Thụ cũng như phim ' công chúa và quái vật '. Sau này tự nghen hai người thích quá thành đôi luôn. Xong đám cưới động phòng hoa chúc. bla bla bla... "

Trang Tinh cầm cây thước gõ gõ xuống đất: " Các bạn im lặng nào! Mọi chuyện làm sao mà đơn giản, củ chuối như vậy được chứ. Nó nóng bỏng và hấp dẫn hơn nhiều nhe. "

Một trong số đám nhóc lên tiếng: " Vậy anh Tinh đẹp trai mau kể cho tụi em nghe đi. Tụi em hóng dài cổ rồi nè, dép lủng lỗ luôn. "

Trang Tinh lắc đầu: " Ai da! Bạn trai trẻ này không biết nhẫn nại gì hết trơn. Mới có 5 phút mà dài cổ, tui với anh Minh đem nào cũng rình, hóng thấy mồ luôn. Chuyện này kể từ từ nghe mới hay. Anh Minh kể trước đi, lát còn nữa để em kể cho. "

" Ừ "

Cố Minh chấp tay sau đít, đi tới đi luôi, lúc lên giọng lúc xuống giọng làm người nghe cũng muốn lùng bùng, chập chùng theo. Sau đó tới Trang Tinh thay ca, cậu nhóc diễn tả, múa máy tay chân làm câu chuyện thêm sinh động hơn.

............................

Sau một tràn chém gió có pha chút sự thật thì kết thúc câu chuyện.

Trang Tinh hô lên: " The end! Hay quá đúng không? Hay thì cho anh em mình một tràn pháo tay đi! "

" Bốp! Bốp! Bốp...! Hay quá hay quá hay quá, hay quá trời hay luôn. Anh Minh, anh Tinh thiệt là giỏi mà. Tụi em yêu anh! I love you! "

Vỗ tay rồi, Cố Minh đứng lên hỏi: " Cám ơn các bạn đã vỗ tay nhiệt tình như thế. Sau khi nghe hết câu chuyện, mấy bạn nghĩ câu chuyện này khác chuyện ' người đẹp và quái vật ' như thế nào? Ai có ý kiến gì giơ tay! "

Một cánh tay của một bạn gái nhỏ giơ lên. Tiểu Minh ra hiệu: " Mời bạn đứng lên trình bày ý kiến của mình. "

"Dạ thưa hai anh Minh, Tinh! Em tên tiểu Na. Theo em thấy ở

' người đẹp và quái vật ' thì đêm tân hôn là ở tập cuối. Còn ở ' lão công ăn tiểu thụ ' thì ngày nào cũng là đêm tân hôn. Hay và kích thích lắm luôn. "

" Quá chính xác! Vỗ tay khen bạn Na nào. "

Tiểu Minh moi trong túi quần ra một phong thư: " Vì bạn đã đưa ra ý kiến hay quá trời quá đất nên mình thưởng bạn một bức thư tình. Thư này do chính tay mình tự biên soạn. Chữ kèm theo hình vẽ, không biết chữ kệ đi coi hình cũng đủ hiểu rồi. Ai ở đây còn muốn có thư tình của anh em mình nữa thì mau mau giơ cánh tay mình lên nào. "

Bọn trẻ đồng thời hô lên: " Em có ý kiến! Em nữa! Em nữa mấy anh ơi! "

Trang Tinh lại khỏ thước xuống nền đất: " Các bạn bình tĩnh nào. Từng người xếp hàng đưa ra ý kiến của mình. Ai cũng có phần hết. Anh em mình viết nhiều lắm, không có thiếu đâu nên đừng sợ nha. Rồi bắt đầu! Action! "

"( lời giới thiệu đầu)... Bạn công đẹp trai từ đầu chuyện còn quái vật xấu sau này mới đẹp a! "

" Đúng! Thưởng! Người tiếp theo. "

"... Chuyện tình giữa hay người giống đực còn truyện kia là một con đực một con cái. "

" Chính xác! Mà nhớ là con trai con gái nhe không phải con cún đâu mà đực bới cái. Nhưng vẫn thưởng! Tiếp nào! "

"... Bạn Công là sói đội lớp người, bạn thụ là cừu đội lớp người! "

" Đúng! Thưởng! "

"... Bạn công quá gian xảo, ban thụ quá ngây thơ. Bị đưa lên dĩa tối ngày mà không biết! "

" Đúng! Thưởng! "

..........................

Trang Tinh hô: " Người cuối cùng! Em trai nhỏ a, em nêu suy nghĩ của mình đi! "

Cậu bé rụt rè, cúi đầu nhìn hai chân mình nói ấp úng: " Em... Em không biết nói gì hết á. Mấy bạn nói hết rồi. Em chỉ thấy hai anh kể chuyện rất hay thôi. Em không có thư tình cũng không sao. "

Cố Minh và Trang Tinh đồng thời khóac vai cậu nhóc: " Đâu có được! Tụi anh thưởng cho em hai bức luôn. Từ nãy giờ có mỗi mình em khen riêng hai anh a. Em nhìn cũng đáng yêu lắm, đừng cúi đầu, ngước lên để tụi anh xem vẻ đẹp của em nào. "

Nhóc con từ từ ngẩn đầu lên, Trang Tinh và Cố Minh khen ngợi: " Quá đẹp trai luôn! Trời ơi mặt mềm mềm đáng yêu chưa kìa. Đúng là mặt con nít có khác a. Em tên gì á? "

" Dạ! Em tên Lâm Gia Hạo! Đó là do ba mẹ nuôi đặt cho em a. Tên mà mấy bạn trong lớp hay gọi em là tiểu Ăn Xin. Anh muốn kêu sao cũng được hết á. "

Tiểu Minh và tiểu Tinh vuốt ve mặt nhóc: " Người ta đẹp trai, đáng yêu vầy mà gọi Ăn Xin. Không được. Tụi anh sẽ gọi em là bé Hạo nha. Gọi vậy dễ thương hơn nhưng chỉ hai anh mới có quyền được gọi thôi á. Không cho phép ai gọi em là bé Hạo hết. Mai mốt lớn lên tụi anh thăng cấp tên gọi chi em từ từ. Biết chưa? "

Gia Hạo gật đầu liên tục: " Dạ! Em biết rồi. "

Mấy nhóc con thấy vậy mới nói với Cố Minh, Trang Tinh: " Hai anh đừng có chơi với tên Ăn Xin này. Nó là đứa không cha không mẹ đó, hồi đó ở ngòai đường lượm ve chai, lục thùng rác ăn đó. Hai anh ở gần nó coi chừng bị hôi lây. "

Cố Minh trợn trừng mắt lên: " Từ nay các bạn không được ăn hiếp bé Hạo nữa. Ăn xin thì sao? Lượm ve chai thì sao? Mấy chuyện đó không có gì xấu hết á. Các bạn phải biết đồng cảm, thương tiểu Hạo hơn chứ. Lỡ mấy bạn cũng bị như hoàn cảnh của tiểu Hạo thì sao? Mấy bạn có buồn khi bị người ta nói xấu vậy không? "

Mấy nhóc con cúi thấp đầu, không dám hó hé tiếng gì. Trang Tinh tiếp lời anh trai: " Những ai đã nói xấu tiểu Hạo thì bước ra xin lỗi mau. Nếu biết sai mà sửa anh em mình sẽ cùng chơi với các bạn còn không thì miễn nhe. Mà phải gọi là Gia Hạo không cho phép kêu ăn xin này nọ nữa. Bé Hạo bây giờ được anh em mình bảo kê. "

Cả lớp đồng thanh nói: " Xin lỗi Gia Hạo. Sau này tụi mình không dám làm vậy nữa. "

Bé Hạo vội xua xua tay: " Không sao! Không sao! Mấy bạn chịu chơi với mình là được rồi. "

Tiểu Minh nói: " Mấy bạn chơi với bé Hạo đi. Anh em mình có chút chuyện riêng cần nói. Lát nữa chơi cung sao. "

Cố Minh và Trang Tinh kéo nhau lại một góc nói chuyện.

" Kế hoạch truyền bá tư tưởng vô cùng thuận lợi a. Anh Minh, chúng ta quả là thiên tài mà. "

Cố Minh vỗ vai em trai cười cười: " Đúng! Nhưng mấy nhóc trong này quá trẻ trâu. Lại đi tẩy chay, nói xấu bé Hạo như vậy. Ây da, con nít ngày nay dễ hư quá a. "

" Anh nói đúng lắm. Chúng ta phải đồng tâm hiệp lực vừa truyền bá tư tưởng vừa dạy đạo đức cho mấy bạn này. Rồi chiều ngủ dậy tranh thủ kêu vài con làm bạn gái một lát mới được. Quên chuyện đó là mình thua anh Hiếu, anh Hòa đó nha. "

" Ừ! Anh nhớ chứ! Thua là chuyện nhục nhã lắm. Đường đường mang danh con trai của Ngạo đào hoa mà lại thua ư? Mơ đẹp đi. Ha ha! "

Cô giáo tập trung ngồi soạn tài liệu, lâu lâu ngó trông chừng mấy nhóc. Nên dạo đầu không có để ý hai nhóc con kể chuyện gì. Cô chỉ nghe khúc sau hai đứa giáo huấn bọn trẻ trong lớp. Cô vui vẻ khen ngợi trong lòng: " Quá giỏi! Hai người ba của hai bé này rất biết cách dạy con nha. Ôi vậy mình yên tâm chút đỉnh rồi. Không cần phiền lòng vì chuyện Gia Hạo nữa. "

Tiểu Tinh đá long nheo với anh trai: " Anh Minh, mình có viết thư tình cho cô giáo mà. Nhân cơ hội này tụi mình đi lấy lòng cô giáo. Sau này chuyện truyền bá tư tưởng cũng dễ dàng hơn. "

" Ừm! Đi nào! "

Hai nhóc đi lại phía cô, mắt long lanh chớp chớp: " Cô ơi! Tụi em tặng thư cho cô nè. Này là do chính tay tụi em biên soạn á. Mong cô nhận cho tụi em vui. "

Cô xoa đầu hai nhóc: " Cô cám ơn hai con! Hai con ngoan lắm a. Cố gắng phát huy, giúp đỡ bạn bè trong lớp. "

" Dạ.... aạa! Chúc cô mau có bồ nha. Cô trẻ đẹp vầy chắc nhiều chàng trai mê lắm. Phải chi tụi em lớn thêm cỡ vài tuổi nữa, đảm bảo sẽ rước cô về nhà làm vợ. "

Cô đỏ mặt: " Trời ơi tụi con dẻo miệng ghê. Cám ơn các con. Cô cũng hi vọng mình có trai đẹp cua. "

" Dạ! Vậy không còn chuyện gì nữa tụi em xin phép đi chơi với các bạn. "

" Ừm! Đi đi! "

Cố cảm động mở thư hai nhóc ra đọc. Má ơi! Cô hết hồn! Gì đâu toàn mấy cảnh hôn môi không vầy nè. Có chữ hôn môi! I love you nữa chứ. Tụi nó thiệt là mới có bốn tuổi không vậy ta?
Bình Luận (0)
Comment