Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 158

Hai nhóc tiểu Minh,tiểu Tinn sáng sớm vào lớp liền ồn ào đùa giỡn với đám nhóc. Chơi đâu thì chơi cũng không quên dắt bé Hạo theo chơi cùng luôn tiện dê xồm tí. Đám nhóc ồn ào, nhốn nháo thì cô giáo kêu tập trung lại, tay lắc trống leng keng: " Các em tập trung lại đây nào. Hôm nay cô có chuyện quan trọng cần thông báo. Mau chóng tậm trung, tập trung. Yên lặng nghe cô nói! "

Đám nhóc trong lớp đứng xếp thành bốn hàng ngay ngắn rồi ngồi xuống tại chỗ. Hai nhóc tiểu Minh, tiểu Tinh bi bô nói: " Có chuyện gì vậy cô? Có nói đi, tụi em sẵn sàng chia sẽ cùng cô a. Cô thất tình hay là chồng bỏ? Tụi em rành ba cái dụ yêu đương nhăn nhít này lắm. "

Cô giáo đỏ mặt, ho khụ khụ.ấy tiếng để ghìm nổi xót xa trong lòng. Cô có ghệ đâu để mà thất tình, còn ế nhắn răng không ai thèm rước. " Không có! Cô muốn thông báo là chuyện khác. Chủ nhật tuần sau trường mẩu giáo chúng ta tổ chức buổi lễ tri ân cùng đón đoàn thanh tra tới. Nên trường quy định mỗi nhóm phải có một tiết mục. Lớp chúng ta được phân công đóng kịch a. Kịch đó cô nghĩ rồi, lớp ta đóng vở ' Công chúa ngủ trong rừng '. Các em bầu chọn trong lớp mình anh thích hợp vai là công chúa, vai nào là hoàng tử,... Rồi học kịch bản, luyện tập sau. "

Hai nhóc xung phong đứng lên: " Dạ! Công chúa để bé Hạo đóng ạ. Bé Hạo dễ thương, da trắng đáng yêu, đóng công chúa là hợp nhất. Đúng không mấy bạn? "

Lời của hai nhóc nói ra cả lớp đều cho là thánh chỉ nên gật đầu lia lịa: " Dạ đúng! Dạ đúng! Bé Hạo làm công chúa. "

Bé Hạo ngượng ngùng lắc đầu: " Em không làm công chúa đâu. Công chúa là con gái mừ, em là con trai. Với lại em không biết diễn kịch. "

Hai nhóc lắc đầu, mỗi đứa nắm một tay bé Hạo: " Ây dạ! Làm gì có dụ gái trai ở đây. Trong lớp này ngoại trừ cô là con gái ra tất cả những người còn lại đều là con nít nha. Chờ chúng ta học hết mẫu giáo rồi mới phân định giới tín sau. Còn chuyện tập kịch để hai anh giúp em. Tuii anh dẫn bé Hạo về nhà tập. "

Bé Hạo nghe hai người chồng tương lai mình nói cũng có lý nên nhân lời: " Vậy được. Em sẽ đóng vai công chúa. "

Hai nhóc rù rì bên tai bé Hạo: " Đúng rồi! Ngoan vậy mới là vợ tương lai của tụi anh. Hắc hắc! "

Cô giáo cười cười nói tiếp: " Nếu vai công chúa đã có rồi vậy ai sẽ là người đóng vai hoàng tử đây? "

Hai nhóc đông loạt giơ tay lần hai: " Em! Em! "

" Nhưng hoàng tử chỉ có một người được làm thôi. Vậy một trong hai em ai làm "

Hai nhóc đồng thanh nói tiếp: " Em! " rồi liếc mắt nhìn nhau.

Cô giáo khó xử cũng không biết chọn ai trong hai nhóc. Hai đứa giống nhau y đúc, đẹp trai, đáng yêu, ngoan ngoãn như nhau nên chọn ai bỏ ai đều thấy tiếc. Cô quyết định: " Nếu hai em không chịu nhường nhau vậy thì để lớp bầu chọn. Ai muốn tiểu Minh làm hoàng tử thì đứng tập trung bên phải. Ai muốn tiểu Tinh làm hoàng tử thì dịch sang bên trái. Rồi nha! Chuẩn bị bầu chọn. "

Kết quả sỉ số đều hai bên, bé Hạo đứng ở giữa không dịch về bên nào cả. Cô giáo hỏi bé Hạo: " Sao em không chọn? Các bạn đều chọn người hết rồi kìa. "

Bé Hạo mắt hồng hồng: " Em không chọn được đâu. Anh Minh và anh Tinh ai em cũng thích hết. "

Cô giáo gật gật đầu: " Như vậy cũng không sau. Lớp 50 bạn vậy chắc chắn có một bên thắng. Để cô đếm! "

Đếm ra bên tiểu Minh hơn một bé: " Vậy tiểu Minh thắng. Tiểu Minh sẽ làm hoàng tử. "

Tiểu Minh chưa kịp vui mừng thì bé Hạo hớt ha hớt hãi nói: " Em... Em bầu chọn cho anh Tinh làm hoàng tử. "

Tiểu Minh có chút ghen tị vì bé Hạo nỡ lòng chọn em trai mà không chọn mình. Lòng bé ê chề đau khổ. Cô giáo thấy tội tội cho tiểu Minh: " Thôi vậy! Cô sẽ chọn cho tiểu Minh làm hoàng tử. Nói chung tiểu Minh làm hoàng tử, Gia Hạo làm công chúa. "

Bầu chọn hết mấy vai phụ còn lại, tiểu Tinh im lặng ngồi một chỗ không nói câu nào cũng không đùa giỡn với ai. Bé nghĩ trong lòng lúc diễn kịch anh Minh được hôn bé Hạo còn mình thì không. Tiểu Minh vui vẻ chạy đến trò chuyện với bé Hạo mà bé Hạo lại an ủi tiểu Tinh. " Anh Tinh đừng buồn mà. Không làm hoàng tử cũng không sao đâu. Em vẫn thích anh Tinh như thường. "

Tiểu Minh dùng dằng đi tới: " Em thích tiểu Tinh vậy bé không thích anh hả? Bé Hạo, em nói rõ ràng cho anh biết giữa anh và tiểu Tinh em chọn ai. "

Tiểu Tinh trừng mắt với anh trai: " Ai cho anh hung dữ với bé Hạo. Anh nhìn mà không biết à? Bé Hạo thích em hơn là thích anh. Anh lo làm hoàng tử của anh đi, bé Hạo là của em. "

" Không! Bé Hạo mới kà của anh. Của anh! "

" Của em! "

" Của anh! "

Hai anh em cứ vậy lôi lôi kéo kéo bé Hạo muốn tét làm đôi. Bé Hạo khuyên không được ô ô khóc lớn: " Hu hu! Đau! Hai anh bỏ em ra. Tay em sắp đứt rồi. Hu hu. Hai anh không có thương em. "

Bé Hạo khóc nức nở làm cho hai nhóc mới hoàn hồn buôn bé Hạo ra. Cô chạy đến vỗ về bé Hạo nín. Hai anh im cúi đầu xin lỗi rồi không nói gì nữa, mỗi đứa một góc ngồi im không ai thèm để ý đến ai. Tới lúc ra về, hai bé vẫn vậy chậm rì rì đi tới chỗ Cố Ngạo.

Cố Ngạo nhìn biểu hiện của hai nhóc thấy quái lạ làm sao ấy. " Các con làm sao vậy? Bình thường không phải vui vẻ, nắm tay dung dăng dung dẻ cùng về sao? Hay là giận nhau rồi? "

Hai nhóc không thèm để ý lời nói của anh, một mạch phóng lên xe, để cho hai anh em Hiếu Hòa ngồi chặn giữa. Trang Dụ lo lắng hỏi chồng: " Ông xã! Hai thằng con mình sao vậy? Trông tụi nó không vui vẻ, nghịch ngợm như bình thường a. Sáng sớm tụi mình đưa chúng đi vẫn bình thường mà. "

Cố Ngạo nhún nhún vai: " Ai không biết đâu. Em về hỏi tụi nhỏ thử coi. "

" Ừm! Vậy chúng ta lên xe về. "

Bé Hạo từ xa chạy tới, hớt ha hớt hảy gọi: " Chú Dụ! Chú Ngạo! Chờ con với. "

Anh và cậu quay đầu thấy bé Hạo thở hồng hộc. Cậu cúi xuống bế bé Hạo lên: " Gia Hạo có chuyện gì hả con. Tìm chú gấp vậy? "

" phù... phù! Chú... Chú cho con về nhà chú chơi tối nay nha. Con xin ba mẹ bà ba mẹ đồng ý rồi. "

Trang Dụ cười dịu dàng, lau mồ hôi trên tráng cho bé: " Đương nhiên! Con thích về nhà chú chơi chú rất sẵn lòng. Mà sao con không nói với tiểu Minh, tiểu Tinh để tụi nó hộ tống con ra. Bình thường tụi nó rất thích bám con nha. "

Bé Hạo mếu máu khóc thút thít: " Hu hu! Hai anh giận nhau rồi không thèm thương bé Hạo nữa. Bé Hạo muốn tối nay giải thích cho hai anh a. Con đều thích cả hai anh, không thể nào chọn được. Hu hu! "

Cậu dỗ bé Hạo nín: " Ngoan! Ngoan! Không khóc nữa nha. Khóc là mặt mèo xấu lắm. Ngoan chú thương. "

Cố Ngạo hỏi bé Hạo: " Tại sao tiểu Minh và tiểu Tinh giận nhau? Rồi tụi nó giận nhau có liên quan gì đến con. Nói chú nghe thử. "

Trang Dụ lắc đầu: " Thôi để về nhà nói sau đi. Anh coi Gia Hạo khóc tới vậy mà. Tội nghiệp thằng bé. "

Anh nghe lời vợ, gật gật đầu: " Ừ! Vậy cũng được. "

Anh mở cửa xe đằng sau nói với hai nhóc con mình: " Gia Hạo tới nhà chúng ta chơi. Các con nhích qua để Gia Hạo ngồi. "

Hai nhóc tiểu Minh, tiểu Tinh lầm lì như không nghe thấy cũng làm cho hai anh em Hiếu, Hòa khó xử mắc kẹt giữa hai đứa, không biết làm sao cho phải.

" Các con có nghe cha nói không? "

Trang Dụ khều vai anh: " Thôi kệ tụi nhỏ đi anh. Để Gia Hạo ngồi chung với em cũng được. Em ôm Gia Hạo dỗ dành chút. Anb khoan hãy vội để chúng gần nhau chỉ thêm rắc rồi. "

" Ờ! Em chú ý bế cho cẩn thận, Gia Hạo còn nhỏ dễ bị giật mình ngã lắm. Anh sẽ cố gắng chạy chậm lại. "

Anh vuốt tóc bé Hạo: " Con ngoan nha! Đừng buồn. Về chú Ngạo giải quyết cho. Tụi nó mà ăn hiếp con là chết với chú. "

Bé Hạo gật gật: " Dạ! Cám ơn chú Ngạo. "

Được cha chồng tương lai bảo kê còn sợ gì nữa bé Hạo. Tiếng lên trị tội hai anh em chọc em khóc đi. Một tiếng nói văng vẳng bên tai bé Hạo mà bé chẳng biết ai nói. Bé mặc kệ tựa đầu ngủ một giấc trong lòng Trang Dụ. ( Mị nói đấy. Nghe lời chị, tét đít chồng em đi.)

( À có bạn hỏi mình truyện về anh của Cố Ngạo á. Mình nhắn tin mà áp Mê Đọc Truyện lỗi sợ bạn không đọc được mình nói lại nha.

- Tác giả: Y Mặc Đình Đồng

- Tên truyện: Tuyệt đối phù hợp. Cp: Cố Hủ - Hạ Tử Thần

- Thâm độ chí tình. Cp: Cố Diễm - Trang Duy.

Mình mượn nhân vật viết truyện thôi rồi thêm mắm dậm muối vô. Hai truyện đó không phải mình viết nha. Nói trước rồi á, có khác khác mình viết về tính cách nhân vật đừng bo xì mình nha. Yêu mấy bạn )
Bình Luận (0)
Comment