Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 166

Ngủ thẳng cẳng đến sáng, Trang Dụ thức dậy trước. Mơ màng nhìn qua ba nhóc con ôm nhau ngủ rồi nhìn đến chồng mình. Cậu quyết định cho cha con mấy người ngủ nướng thêm 15 phút. Chờ cậu đánh răng ra xong sẽ kêu họ dậy sau. Vươn vai ưỡn ngực đi vào phòng vệ sinh, hôm nay cậu thấy khỏe khoắng hơn mọi ngày nhiều. Đêm nào anh cũng làm cậu tới gần sáng muốn dậy sớm cũng khó. Đang cúi đầu đánh răng ngon lành, cậu vừa ngước mặt lên thì đập vào mặt là khuôn mặt đưa đám của Cố Ngạo trong gương. Cậu sợ hết hồn, trượt chân té may thay được anh đở lại dùm.

" A a a! Có quỷ! "

" Anh nè quỷ đâu mà quỷ. Quỷ nó cũng không khùng tới mức xuất hiện vào ban ngày vậy đâu. Em nhìn rõ đi, chồng đẹp trai, soái ca, phong lưu của em nè. Đứng mà cũng té cho được. Hèn gì cứ cách vài bữa là em nằm đo nhà rộng mấy mét. Đi đứng phải cẩn thận vào, em dạo này hơi bị hậu đậu à. "

Xém xíu sợ quá cậu nuốt nguyên họng ke, vội phun ra phèo phèo, tập trung đánh răng xong cậu mới nói. " Tất cả là tại anh chứ tại ai. Sáng sớm đứng sau lưng với vẻ mặt ai oán đo làm gì? Đầu tóc như tổ quạ chim én, mặt tái nhợt, mắt đỏ ngầu trợn trừng xuất hiện trong gương. Rm vậy còn đỡ chứ gặp mấy người khác ta xỉu tại chỗ. "

Cố Ngạo đánh cái ngáp dài: " Oáp... hơi. Tại hồi qua thức khuya quá nên mệt. Anh cũng mang tâm trạng ấm ức nữa a. Làm quá trời quá đất giúp con mà là làm không công. Em hứa khi nào anh xong nhiệm vụ sẽ có thưởng. Vậy mà... tiêu hao năng lượng cũng cần nạp rồi a. Em vậy là đang bòn rúc sức lao động của chồng. "

Trang Dụ buồn cười nhìn cái người đang làm vẻ ủy khuất, ấm ức rấm rứt trước mặt mình. Cậu nhón chân thơm má anh một cái: " Ông xã ngoan! Em biết anh vất vả, em hứa có thưởng là có thưởng. Lâu lâu để em nghỉ ngơi một hôm chứ. Khỏe rồi, tối nay em sẽ phục vụ anh chu đáo. Nha, ông xã... aã. Ngoan, em thương. Em ra ngoài gọi tụi nhỏ dậy. Anh làm vệ sinh nhanh còn ra, xong sớm đi sớm. "

Cố Ngạo ngẩn ngơ cười ngốc nhìn theo bóng dáng cậu ra ngoài. Vợ anh nói vậy có nghĩa là em ấy sẽ cho mình ' ăn ' xả láng nguyên ngày. Hắc hắc! Hiếm khi thấy vợ rù quến mình vậy a. Mình phải tranh thủ thời gian mới được. Tính ra soạn kịch bản cho hai nhóc con nhà mình nguyên đêm không uổng công tí nào. Thấy trước mắt chuẩn bị có lời lớn.

Trang Dụ ra ngoài gọi điện thoại một lát rồi mới gọi ba nhóc dậy: " Tiểu Minh, tiểu Tinh, Gia Hạo dậy nè. Trời sáng rồi, ngủ nữa là trể học đó. Ngoan thức dậy đi học. "

Tiểu Minh dùng dằng lầm bầm lầu bầu: " Làm con nít thiệt khổ quá mà. Muốn ngủ yên cũng không cho. Người lớn sướng rồi, ăn no rồi lăn giường còn con nít phải đi học. Mệt não. Chẹp chẹp! "

Trang Tinh mơ màng nói theo anh. " Anh minh nói thiệt chuẩn. Ước gì chúng ta cũng được lăn giường với bé Hạo nguyên ngày mà không cần đi học. Cuộc đời vậy sướng biết bao nhiêu. "

" Vậy thì lăng đi, lăng ra hai cái cục đá to đùng này. Tụi bây đè tao lâu rồi nha, tao không nhúc nhích được. Tao kêu chồng tao đem mày nghiền như bột giờ đó. "

Bé Hạo khó chịu đẩy hai cái chân gác lên mình mà đẩy hoài không ra. Trang Dụ đau đầu la lớn: " Dậy mau, dậy mau. Ông già Noel đến tặng quà kìa. Dậy mau, nếu không là không có kẹo ăn. "

Ba nhóc tỉnh ngủ ngay tức khác, hỏi tía lia tía lia: '' Đâu? Ông già noel đâu? Baba ông già noel ở chỗ nào? "

" Làm gì có ông già noel vào mùa này. Ngủ mớ vừa thôi! Các con đi về phòng mình vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi xuống lầu ăn cơm. Lát baba chở tụi con đi học. Ngủ nữa là trễ học đó. "

" Dạ! Baba chơi ác quá đi. Kêu gọi dậy bình thường không chịu mà thích đánh vào tâm lý trẻ thơ. Baba đang hủy hoại giấc mơ huyền thoại được ông già noel ban điều ước cho tụi con đó. "

Ba bé ỉu xìu bò xuống giường, níu tay nhau ra ngoài. Một mình cậu ngồi tại giường há họng định nói mà thôi. Rõ ràng kêu không chịu dậy mà bây giờ còn trách mình. Chịu thua mấy thằng con này của mình luôn. Cố Ngạo đi ra, từ đằng sau ôm cậu: " Bà xã sao vậy? Tự nhiên ngồi thẩn thờ có một mình. "

" Không có. Em lại bị hai thằng con mình làm cho đứng hình tí thôi. Ngôn từ của chúng sốc nặng sốc nhẹ, chẳng biết học từ ai mà ranh ma ghê gớm. "

Anh cười ha hả, nhướng mày nói: " Con đương nhiên là học từ anh rồi. Em biết từ lâu mà còn hỏi. Không phải là sốc mà là chất, quá chất. Ai có thể địch lại trình độ hoạt ngôn này của anh. "

" Chất độc thì có! Ta nói cha truyền con nối. Rồi có ngày bọn nhóc sẽ cãi lộn, hoạt ngôn hơn cả anh. Anh muốn dạy dỗ con mình cũng hơi bị khó. Không chừng bị chúng dập lại cho mấy phác, tức hộc máu xuống lỗ nằm sớm. "

" Làm gì xảy ra chuyện đó. Không đời nào. Anh mới truyền một phần cho tụi nó thôi còn một phần anh để dự trữ, phòng thân. Hắc hắc! Chồng em quá thông minh đúng không nè. "

" Ừm! Thông minh thấy sợ luôn. Rồi kịch bản anh viết đâu, đưa đây em coi. Lát cầm ra đưa cho tụi nhỏ. Bỏ quên ở nhà là coi như xong phim. "

" Ừm! "

Cố Ngạo lại bàn cầm một sấp giấy đưa cậu coi. Trang Dụ lật lật đọc mấy trang, khó hiểu vô cùng. " Này có liên quan gì đến truyện ' công chúa ngủ trong rừng '? Rõ ràng này là bạch tuyết và bảy chú lùn phiên bản lạ à nha. Anh còn thêm mấy màn hôn hít gấp mấy lần nữa là sao? Độc trái cam thúi đâu ra, ai chế cho anh vậy? Người ta là ăn táo độc, chứ cam thúi hồi nào. "

Anh gãi gãi đầu: " Ây da! Em bắt bẻ quá làm gì. Anh đó giờ có đọc mấy cái truyện cổ tích nhàm chán này đâu. Lúc 5 tuổi anh đã quậy banh nóc chùa thì cổ tích nó không thuộc phạm trù của anh. Anh chế vậy là hay rồi, miễn sao thỏa mãn con mình là được. Hôn nhiều tại số lượng hoàng tử tăng gấp đôi. Cam thúi có độc là tại vì anh không thích ăn cam. Đơn giản như đang giỡn. Cái gì mình không thích thì cứ cho là nó có độc. Hắc hắc! "

" Bó tay chấm cơm chấm canh chấm nước mắm với anh. Để em coi anh còn viết gì nữa. "

Lật đến trang cuối cùng, mắt Trang Dụ mở to: ' Hoàng tử một ôm eo công chúa nói ' eo em thật thon và mềm '. Hoàng tử hai giơ một chân công chúa lên hôn ' ôi chân em thật là đẹp, vặt lông rất là kĩ, láng o! '. Công chúa ưỡn ngực vểnh mông, cười ha hả ' cám ơn hai hoàng tử đã khen. Em nhờ đến thẩm mỹ viện rừng rú trùng tu lại nhan sắc cộng vớ công nghệ quát lông hiện đại thời 0.0 nên mới đẹp vậy đó. Nếu hai anh có nhu cầu, công chú xinh đẹp, trẻ trung, gian manh, chiêu trò là em đây sẽ đem hai nh đi chuyển giới. Đảm bảo hai hoàng tử đẹp còn hơn con gái. '

Chú thích: chủ thẩm mĩ viện là mụ phù thủy độc toàn thân. Từ trên xuống dưới không chỗ nào khôn phẫu thuật thẩm mỹ.

The end! '

" Trời ơi, Cố Ngạo! Anh viết cái gì vậy hả? Thẩm mỹ viện, vặt lông, chuyển giới là sao. Cổ tích chỗ nào, con nít chỗ nào. Anh buồn ngủ không viết nổi thì thôi. Hết ý tưởng cái chém tào lao vầy đóng xong phụ huynh đen dao phóng chết anh bây giờ. "

Cố Ngạo cười ha hả, giật lại cái kịch bản trước khi cậu biến nó thành đống rác nhiều mảnh. " Em khoan nóng. Đó là cái kết một thôi. Anh còn cái kết thứ hai a. Đây nè, tờ giấy trên bàn nè. Để anh ghép nó vô rồi xé cái kết một đi. Anh đùa tí thôi, em bớt nóng. Hắc hắc! Anh có ác cỡ nào cũng không nỡ ép hai thằng con mình đi chuyển giới làm chị em bạn bè với mẹ. "

Cậu nhào tới đánh anh: " Giỡn nhây nè. Anh có tin em đem anh đi chuyển giới thiệt không. Ba trợn ba nháng. Đánh chết anh! "

" Ha ha! Em nỡ lòng nào làm vậy a. Cờ rim anh bự khỏe vầy không bác sĩ nào nỡ lòng cắt bỏ đâu. Ha ha! Làm con gái thật phí, làm trai vẫn hơn, đè em ăn ngon hơn là bị em đè. Nhưng cho dù anh có chuyển giới anh cũng bắt em chuyển giới theo. Không đam thì bách. "

Ba nhóc con thay đồ xong mở cửa đi vào. Nhìn một màng ân ân ái ái, baba câu cổ cha, cha ôm baba xoay lòng vòng thiệt là lãng mạn. Hai nhóc nhìn lại cơ thể bé nhỏ của mình làm sao mà chơi trò đó giống hai người lớn được. Bế không khéo là ba đứa cạp đất, răng bay manh múng. Trò này chờ lớn chút rồi chơi vậy, cẩu lương ăn hơi bị sớm.
Bình Luận (0)
Comment