Lúc Tạ Huân quay về phòng bệnh với Dương Tuấn thì bắt gặp cả đám người vây quanh cậu. Anh sợ lại có ai đến kiếm chuyện gây rắc rối cho cậu nên vội lao đến cạnh cậu hỏi:
" Dương Tuấn, em có làm sao không? Sao ở đây có nhiều người quá vậy? "
Dương Tuấn nhìn anh cười tít mắt rồi dùng giọng điệu ngọt ngào nói với anh:
" Anh đừng lo lắng, đây toàn bộ đều là người nhà của em đó. Nghe tin em bị thương nên họ đến đây hỏi thăm ấy mà. Để em giới thiệu với anh đây là... "
Giới thiệu từng người trong nhà với Tạ Huân xong, cậu chỉ chỉ bé Gấu:
" Em trai của em rất dễ thương nha. Anh bình thường gọi em ấy là bé Gấu đi. Sợ em bị đâu, bé Gấu còn thổi thổi cho em hết đau nữa kìa. Bé Gấu gọi một tiếng anh Huân đi em. "
Bé Gấu nhìn chằm chằm Tạ Huân một lúc lâu mới rụt rè lên tiếng:
" Bé Gấu chào anh Huân. "
Tạ Huân dịu dàng xoa đầu bé, tỏ vẻ thân thiết. Người ta nói muốn lấy lòng vợ thì phải lấy lòng em vợ trước.
" Bé Gấu ngoan quá ta. Anh chào bé Gấu nhen. Bé Gấu có thích gấu bông không? Anh Huân mua tặng bé Gấu một con gấu to bự, bé Gấu có chịu không? "
Nhớ đến con gấu bông to đùng anh Thỏ mình tặng vẫn cô đơn chiếc bóng, bé Gấu mắt lắp la lắp lánh gật đầu lia lịa, miệng bi ba bi bô:
" Dạ muốn, anh mua con gấu màu trắng nha. Bé Gấu thích gấu trắng. "
" Được, anh sẽ tặng em một con gấu trắng to thiệt to. "
"Nhà bé Gấu cũng có một con to lắm luôn á. Bé Gấu muốn kết duyên cho gấu trắng nhà mình. Tối nào bé Gấu với anh Thỏ cũng ngủ quên đá con gấu xuống nền nhà ngủ tội nghiệp lắm. Hai con cạnh nhau dù sàn nhà có lạnh cũng ấm áp đó. Hi hi, anh Thỏ ơi, bé Gấu nói vậy có đúng không anh? "
" Đúng đúng, bé Gấu của anh nói gì cũng đúng hết a. Đến đây anh Thỏ thơm bé Gấu cái nè. Moa moa, chúng ta cùng baba Bảo đi ăn kem nha. Hồi nãy anh thấy trước cổng bệnh viện có chỗ bán kem đó. "
Cố Hàm nghiêm mặt:
" Hai đứa muốn ăn kem thì để chú út dẫn đi. Riêng Bảo Bảo phải ở lại đây không được đi lung tung. Bảo Bảo đang mang thai đi lại như vậy rất nguy hiểm a. "
Trang Bảo bấu víu lấy anh, hít hít mũi làm nũng:
" Ứ ừ, Bảo Bảo cũng muốn ăn kem cơ. Bảo Bảo muốn đi ăn kem. Hàm Hàm, Hàm Hàm. "
" Bảo Bảo ngoan, lát tiểu Hủ sẽ mua kem đem vào cho em ăn ha. Em chỉ cần ngồi đây một lát là có kem ăn thôi. Ngoan, anh thương bà xã. "
Miễn sao có kem ăn lag được, Trang Bảo ngoan ngoãn gật đầu, cả người tựa hết vào lòng anh:
" Được được! Tiểu Hủ mua cho anh Bảo kem dâu nha. Nhớ cây to to ấy. "
" Dạ, anh Bảo chờ chút. "
Cố Hủ cùng Hạ Tử Thần bế hai nhóc ra ngoài mua kem. Tạ Huân nhìn bụng Trang Bảo, nhăn nhăn mặt, rù rì vào tai Dương Tuấn:
" Bộ chú ấy thật sự có thai á? Con trai làm sao có thai? "
Dương Tuấn rù rì lại vào tai Tạ Huân:
" Thật sự có thai đó. Chú Dụ cũng mang thai luôn. Hai chú ấy mang thai cùng lúc đó. Nghe nói hai chú ấy có mang thêm một bộ phận gì đó của nữ nên sinh con được. Em cũng không hiểu lắm. Đại khái anh cứ coi chú ấy như gà trống đi. Nhiều khi mấy con gà trống cũng đẻ trứng ấy. "
Nghe vô sinh nhưng lại có bầu là thực sự đó trời. Tạ Huân tò mò gần chết, về nhà phải lên mạng tìm hiểu thêm thông tin mới được.
Cả nhà nhìn bộ dáng hai người thân thiết là biết hai người này có ý tứ với nhau rồi. Uông Nguyệt Hoa tằng hắn giọng:
" Ưm hưm... Nói gì mà thần thần bí bí thế? Cho bà nghe ké với coi. "
Dương Tuấn và Tạ Huân đều xấu hổ, ngượng ngùng nhìn nhau. Họ quên mất có nhiều người ở đây, rù rì như thế thì không được lịch sự lắm. Dương Tuấn gãi gãi đầu trả lời bà:
" Dạ, Tạ Huân hỏi tại sao chú Bảo là con trai mà có bầu được ý. Ha ha! "
Cố Hàm yên lặng một lúc mới hỏi Dương Tuấn:
" Chuyện xảy ra với con nhất định phải giải quyết. Con định xử lí vụ việc này như thế nào. Hay để cha đến thay mặt con trị bọn nhóc còn non sự đời kia? "
Tạ Huân chủ động trả lời thay Dương Tuấn:
" Dạ, chuyện của a Tuấn một phần lỗi cũng là do con làm liên lụy em ấy. Cứ để việc này con giải quyết, con đảm bảo sẽ cho mọi người một kết quả thật ưng ý. "
Tiểu Minh, tiểu Tinh hùng hùng hổ hổ xông lên, bô bô cái miệng:
" Đúng đo, chuyện này là do cái tính trăng hoa của anh. Anh phải chăm sóc cho anh Tuấn của tụi em thật chu đáo a. Anh thử ăn hiếp ảnh xem xem tụi em có đem anh xử đẹp không biết liền. Còn cái cô ả hoa khôi hoa dập gì gì ấy với cái bọn chẻ trâu to xác bọn em sẽ là người xử lí. Anh giải quyết chỉ trị được cái ngọn không trị được cái gốc đâu. Hứ, khỏi nói tụi em cũng biết anh tính đi báo cho thầy cô chớ gì. Méc cũng vô dụng, thầy cô làm gì dám trị nhiều học sinh đến thế. Anh đừng hỏi bọn em sẽ làm cách nào trị họ, anh chỉ có một việc duy nhất bảo vệ anh Tuấn cho tụi em. Thế thôi! "
Tạ Huân há hốc mồm vì quá đỗi kinh ngạc trước hai cậu nhóc sinh đôi trước mắt. Sao anh có cảm giác hai đứa nhỏ này còn giag dặn hơn anh thế nhỉ? Nhỏ tuổi thế mà đã có vợ mà còn chung vợ mới ghê. Ực ực, cuộc đời thật vô thường, giới trẻ thế hệ sau sẽ rất ghê gớm đây. Có phải chỉ lo học tập trong sách vỡ mà Tạ Huân đã bỏ qua quá nhiều điều thú vị chăng?
Hai nhóc đanh đá với Tạ Huân xong liền thay đổi thái độ đến chóng mặt chạy đến này nỉ Cố Ngạo:
" Cha ơi cha, ngài mai cho cho cả đám con nít tụi con nghỉ học một hôm nha. Với cha cho con mượn 500 anh em quân đoàn áo đen của cha đi. Sáng sớm mai tụ tập trước nhà đưa tụi con đến trường anh Tuấn. Chuyện này ảnh hưởng đến tương lai cùng hạnh phúc của anh Tuấn đó. Cha... nha cha. "
Cố Ngạo rất hào phóng, đồng ý liền:
" Được, 500 anh em thì năm trăm anh em, nghỉ học một hôm không có dốt. Cha sẽ chuẩn bị đầy đủ cho các con nhưng các con phải làm nên ' chiến công ' lớn cha à nha. "
" Ok con dê. Cha quả nhiên là một thiên tài, một người ' thầy ' tình trường đáng kính của tụi con. Yêu cha nhiều. Ấy baba, baba đừng trợn to mắt thế mắt lòi ra không có được đâu nha, xấu lắm đó. Lỡ em của tụi con mắt mà lòi là tại baba trừng dữ quá đấy. Hắc hắc! "
Trang Dụ máu sôi ùng ục, lườm hai nhóc rồi lườm Cố Ngạo, bắt đầu mắng ba cha con xối xả:
" Các con đúng là quá đáng. Con nít con noi biết cái gì mà đòi đi làm mấy chuyện trừng phạt người ta này nọ? Các con học hành không chút đam mê gì cả, suốt ngày chỉ biết đòi nghỉ học. Nghe tới nghỉ học là mắt sáng còn hơn kim cương. Lì lợm, về baba đánh cho bây giờ. Còn anh nữa Cố Ngạo, em cho phép anh đồng ý với tụi nhỏ chưa? Anh đang tiếp tay dạy hư tụi nhỏ đúng không? Anh coi, giờ hở tí là tụi nhỏ soi mói em hà. Em tức quá, tức chết mất. Tất cả là do anh hết. Tối nay ra ngoài đường ngủ. "
" Ấy ấy, bà xã đừng giận. Con nó đùa với em tí thôi mà. Lát anh chở em đi ăn ngon ha. Anh mới tìm được nhà hàng nấu đồ ăn dành cho người mang thai cực kì hấp dẫn và bổ dưỡng luôn. Bà xã, anh thương mà, giận hoài con mình sinh ra mặt nhăn như đít khỉ đấy. "
Dỗ tới dỗ lui, Trang Dụ cũng bớt bớt hờn dỗi cùng lúc bé Gấu và tiểu Hi mang kem về, nhiệt độ hạ xuống liền. Trên tay ai cũng cầm ít nhất một cây kem liếm liếm mút mút chụt chụt.
Mọi người di tản đi hết, chỉ còn Tạ Huân ở lại chăm sóc Dương Tuấn. Mới đầu Cố Hàm có ý định chăm sóc nhưng thấy Tạ Huân cầu xin dữ quá nên thôi. Coi như đây là khoảng thời gian riêng tư để hai người đó bồi đắp tình cảm vậy. Mắc công tụi nhỏ nói mình là cái óng đèn sáng không đúng chỗ thì khổ lắm.
...............................
Vì em quá dữ nên cuộc đời em quá ế.
Trong đôi mắt này anh coi em là cọp cái.