Ăn cơm xong, Dương Tuấn tiễn Tạ Huân ra cổng, cậu nắm tay anh, hơi hơi lo lắng:
" Anh có chắc mình làm được không đó? Lỡ ba mẹ anh nổi giận đánh anh bị thương thì sao? Anh bị gì em sẽ đau lòng lắm đó. "
Nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán cậu, Tạ Huân nhẹ giọng trấn an:
" Em đừng quá lo lắng, anh sẽ không để mình xảy ra chuyện gì đâu. Ba mẹ thương anh lắm không nỡ đánh anh đâu. Em a, bây giờ vào trong nghỉ ngơi, ôn bài rồi chuẩn bị tâm lý chờ anh qua hỏi cưới. Ngoan, anh về trước đây. "
" Tạm biệt! "
Tạ Huân dọc đường về suy nghĩ không biết nên công khai sự thật mình thích Dương Tuấn như thế nào cho lành. Anh nói để cậu yên tâm vậy thôi chớ cũng không chắc ăn là ba mẹ có chịu hay không. Lỡ đâu nghe tin sốc quá, ba mẹ lên cơn đau tim chết chùm thì không hay chút nào. Mình sẽ trở thành tội nhân thiên cổ, bất hiếu, sát ba sát mẹ, anh em chỉ trích, người đời phỉ nhổ. Mà thôi cứ giải bày đại vậy, ba mẹ cũng không quá sốc đâu ha. Mấy anh mấy chị mình làm ba mẹ sốc hoài chắc cũng quen. Nghĩ ngợi một hồi xe đã dừng trước cửa nhà, Tạ Huân mở cửa vào thấy ba mẹ đang xem tivi, anh từ từ đi tới trước mặt hai người, trầm giọng nói:
" Ba mẹ, con có chuyện quan trọng muốn nói với hai người. "
" Có chuyện gì con nói đi. Ba mẹ đang nghe nè. "
Tạ Huân quỳ xuống, làm hai ông bà già sợ hết hồn:
" Sao vậy con? Tự nhiên quỳ xuống làm gì? Có chuyện gì nói cho ba mẹ biết. "
" Dạ, ba mẹ hãy thật bình tĩnh nha. Chuyện này có thể làm hai người thất vọng về con lắm. Con... con không thích con gái mà con thích con trai. "
" Ừm, không thích con gái thì thôi, ba mẹ không cấm con quen con trai a. Dù sao nhà này cũng có nhiều con cháu nối dõi tông đường rồi. Huống hồ khoa học hiện đại bây giờ dư sức để con có con của mình. "
" Con có người mình thích luôn rồi. Con đã hứa chờ khi tốt nghiệp đại học xong sẽ lấy em ấy làm vợ. Ba mẹ đồng ý chứ? "
Bà Tạ gãi gãi cằm chợt nhớ ra chuyện gì mới nói với anh:
" A! Mẹ biết rồi, con đang quen cái người tên Dương Tuấn đúng không? Mẹ thấy cậu trai đó cũng được, con thích thì mẹ cũng thích. "
Lần này tới phiên Tạ Huân bất ngờ tột độ, anh nhìn chăm chăm bà:
" Mẹ, sao mẹ biết người con thích là a Tuấn? Mẹ cho người điều tra con hả? "
" Ai rãnh đi điều tra con làm gì chứ. Chẳng những mẹ biết mà ba con cũng biết từ mấy hôm trước rồi. Tin đồn con với người kia yêu nhau rầm rầm rộ rộ trên youtube, còn công khai đánh ghen cạo đầu xát muối ớt nữa mà. Hai đứa nhỏ cầm đầu với một đứa là bé Hạo gì đó là bạn của con anh cả con đó. Bữa nó mở cho ba mẹ coi đây này, tại ba mẹ thấy không nên ép con nói ra mới không hỏi thôi. Nói thật ba mẹ cũng sốc dữ lắm nhưng chẳng ăn nhầm gì so với chị con, bỏ nhà theo trai tới có bầu mới chịu về làm đám cưới. Thanh niên hiện nay sống buông thả quá rồi. "
Vậy mình có nên cám ơn thằng cháu mình không ta? Trời ạ, nó giúp mình một việc lớn rồi a. Anh vui vẻ ôm lấy chân bà làm nũng:
" Cám ơn ba mẹ đã thông cảm cho con. Vậy ba mẹ có đồng ý để con cưới a Tuấn không? Con đã hứa với bà nội em ấy ba ngày sau đem sính lễ qua đặt cọc trước đó. Ba mẹ yên tâm, a Tuấn rất là dễ thương luôn còn tốt bụng nữa đảm bảo sẽ là một chàng dâu hiếu thuận. Em ấy nấu ăn cực kì ngon, có cơ hội con cho hai người nếm thử tài nghệ của em ấy. "
Ông Tạ vỗ đầu Tạ Huân, hiền từ nọ:
" Con trai ngốc này mau đứng lên dùm ba cái. Chưa chi mà con đã khen người ta tới vậy rồi, ba mẹ đây sắp bị bỏ rơi tới nơi a. Ba mẹ không phản đối hai đứa quen nhau, mai con đưa người yêu con qua đây để cả nhà làm quen trước. Sính lễ thì ba mẹ sẽ chuẩn bị thật đầy đủ, đảm bải ba ngày sau sẽ cùng con đến hỏi cưới người ta. "
Tạ Huân vui vẻ ngồi cạnh hai ông bà, trong lòng cảm động không thôi.
" Ba mẹ thật tốt với con. Con và a Tuấn sẽ thật hiếu thảo với hai người. A Tuấn biết ba mẹ đồng ý nhanh như chớp thế này chắc vui lắm nè. "
Sau khi cùng ba mẹ mình trò chuyện xong, Tạ Huân ngay lập tức về phòng gọi điện cho Dương Tuấn hay tin:
" Alo, a Tuấn, be mẹ anh đồng ý rồi. "
" Thật sao, em vui quá đi. Anh làm cách nào hay vậy? Em còn tưởng họ phải giận và sốc lắm cơ. "
" À, chuyện đó để mai vô trường anh kể cho nghe. Mà ba mẹ anh nói là kêu em qua nhà anh ăn cơm, tìm hiểu về thành viên trong gia đình đó. Em mai học xong cùng anh về nhà ha. "
" A! Được được, để em đi xin cha Hàm cái. Ba mẹ anh thích gì, em mua tặng a. Dù sao em cũng phải tạo ấn tượng tốt trong lần đầu ra mắt họ a. "
" Không cần đâu, anh chỉ cần em đi theo anh là đủ rồi. Nhà anh đầy đủ tiện nghi, em khỏi đem quà cáp chi cho mắc công. "
............ tâm sự mỏng hết 30 phút mới dập máy.
Dương Tuấn sung sướng nhảy cẩn lên, ôm bé Gấu đang ngồi chơi xếp hình với tiểu Hi lên hôn chụt chụt:
" Yea, vui quá. Ba mẹ a Huân đồng ý rồi. Oh yea! Bé Gấu là thiên thần may mắn của anh. Yêu em chết mất. Anh phải đi thông báo tin mừng này cho mọi người biết mới được. Bé Gấu và bé Thỏ chơi vui vẻ nha, anh đi lát về liền. Ngày mai anh sẽ mua quà về cho hai đứa. Ha ha, ôi sung sướng cuộc đời. "
Hôn cho đã, Dương Tuấn thả bé Gấu về trả cho tiểu Hi rồi tông cửa chạy ra ngoài. Bé Gấu ngơ ngơ ngác ngác nhìn với theo:
" Anh Thỏ, có phải anh trai bị đánh xong đầu óc có vấn đề rồi hơm? Anh trai tăng động quá. Anh kêu cha Hàm khám thử cho anh trai đi. "
Tiểu Hi nhéo nhéo hai cái má phúm phím, cười dịu dàng, giọng chìu chuộng bé hết mức:
" Anh ấy là vui vì sắp lấy chồng đó. Bởi vì chồng anh ấy cũng giống anh Thỏ thương anh trai như anh Thỏ thương yêu bé Gấu đó. Bé Gấu có hiểu anh nói không nè? "
Bé cười tít mắt gật gật đầu:
" Bé Gấu hiểu rồi, anh trai có một anh trai Thỏ lớn thương yêu. "
Hai bé nói chuyện vu vơ, cùng nhau chơi cùng nhau ngủ mặt kệ sự đời náo loạn ngoài kia.
Uông Nguyệt Hoa biết tin tốt lành gõ trống khua chiêng đòi chuẩn bị quà bánh cùng Dương Tuấn đem qua gặp ba mẹ Tạ Huân trong đêm khuya thanh vắng. Bà quá hâm mộ hai người họ, ba mẹ thế mới gọi là ba mẹ tốt của năm chớ. Điên điên khùng khùng không ai chịu nỗi, Cố Chính Khanh hợp sức cùng bốn thằng con trai bắt trói bà đem về phòng cho yên tĩnh lỗ tai. Đêm đó, bà cởi trói được đã ra tay ' vờn ' ông một đêm không ngưng nghỉ hại ông sáng ngày đau lưng dậy không nổi.
..............................:))
1000 kiếp sau thụ sẽ thành công.
Nhưng ai biết được trái đất có còn hay không?