Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 415

Trang Dụ đúng giờ hẹn tự thân " một mình " đến điểm hẹn, trên tay cầm theo cái vali tiền thật to. Lại là 100 triệu tham quá nhỉ, số tiền này nếu không biết cách dùng thì nó cũng như đống giấy vụn thôi. Nhưng đống giấy vụn này lại có thể mua được nhân cách của nhiều người. Lúc trẻ người ta bán sức khỏe để kiếm tiền nhưng khi già, khi bệnh tật người ta lại dùng tiền để mua sức khỏe. Mua lại được không? Được nhưng chỉ là một phần nhỏ cái phần sức khỏe mà ta đã mất. Cậu nghĩ ngợi rồi cười tự giễu mình, cậu cũng vậy thôi cơ mà tiền mình tự làm ra mới thật sự là có giá trị.

Nơi mà cô hẹn là một căn nhà hôang, tứ phía cây cỏ um tùm một bóng người đi qua cũng không có với màng đêm bao phủ càng thêm rùng rợn. Đứng trước cửa, cậu ấn máy gọi cho cô:

" Alo, tôi tới rồi! Cô đang ở đâu mau ra đây đi. "

" Ha ha ha... mày vào đi, tao ngồi sẵn chờ mày rồi. "

Cậu cảnh giác nhìn xung quanh, dùng chân đạp cánh cửa mở tung ra. Chậm chạp đi vào, cậu thấy không chỉ có một mình cô ta ở đó mà còn rất nhiều tên khác đang đứng chờ mình. Tâm không động, cậu vẫn thản nhiên đi tới ngồi đối diện cô. Đem vali tiền để trên bàn, cậu mở ra để chứng minh tiền này là thật.

" Tiền tôi đã mang tới, Đông Đông đâu mau giao thằng bé ra cho tôi. Cô cầm tiền thì biến đi đâu càng xa càng tốt, đừng xuất hiện trước mặt con tôi nữa. "

Cô ta nghe cậu nói vậy thì cười lớn, cứ như đang xem cậu diễn hài.

" Ha ha... mày nói nghe có tức cười không. Con tôi? Con của tao từ khi nào đã trở thành con mày thế? Tao biết mày là tên quái nhân có thể sinh con nhưng mày đâu sinh ra thằng quỷ nhỏ đó. Tao mới là người sinh ra nó này, chồng mày có con riêng với tao chắc mày tức lắm. Vì sao này tài sản của nhà họ Cố, con tao cũng có phần, tao có thể quan minh chính đại bước chân vào nhà họ Cố. "

Nhìn vẻ vênh váo của cô ta thật tức cười. Muốn ăn của nhà Cố gia đâu có dễ như vậy. Có làm mới có ăn, nghĩ anh sẽ tự nhiên đi đem tài sản chia cho bất kì người nào chắc. Cô ả này thật quá ngây thơ đi.

" Ha! Cô nói chuyện làm tôi buồn cười chết mất, cô tự luyến cũng vừa thôi. Cô nhẫn tâm xem Đông Đông như công cụ kiếm tiền, hành hạ như không phải con mình sinh ra thì cô nghĩ thằng bé sẽ đem tiền phụng dưỡng cô? Chậc, lúc Đông Đông trưởng thành chưa chắc cô còn sống trên đời này đâu. Bớt ảo tưởng đi! Người đang làm trời đang nhìn, quả báo đến với cô không còn xa nữa đâu. "

Cô nghiếng răng nghiếng lợi, đập bàn cái rầm, giọng chanh chua quát lớn:

" Mày câm miệng, quả báo gì chứ? Tao không bao giờ tin. Tao vẫn không hiểu tại sao Cố Ngạo lại có thể yêu loại người dơ bẩn, ăn ở với nhiều thằng đàn ông cùng lúc như vậy? Cố Ngạo đúng là có mắt như mù mới chọn mày. "

Cậu cười khẩy, chồm người dậy mặt đối mặt với cô, giọng càng ngày càng lãnh đạm không một chút nóng giận.

" Cô biết tại sao anh ấy chọn tôi mà không chọn cô không? Bởi vì tâm hồn tôi sạch hơn cô. Tôi là người đàn ông đầu tiên mà anh ấy yêu còn cô là người phụ nữ thứ N anh ấy làm lơ cộng thêm chán ghét. Hơn nữa tôi là hàng thật không phải hàng giả, cô giả tiểu Kỳ- em gái thanh mai trúc mã với chồng tôi - bọn tôi đều biết hết rồi. Hừm cô ngực bự mông to nhưng thời gian rồi cô cũng chẳng còn bền bỉ mà chảy xệ như mướp còn tôi phẳng nhưng rất bền. Hazz! Thật tội nghiệp tiểu Kỳ nhưng dù cô có phẫu thuật cho giống em ấy đi nữa thì cô vẫn không bằng em ấy về cả sắc lẫn tâm. "

Ả tức tới học máu mà chẳng nói lại được câu gì: " Mày... mày... "

" Thôi cô im đi, bớt tìm lời lẽo lự. Mau đem Đông Đông trả cho tôi, tiền đây cô muốn làm gì thì làm. "

Ả với tay muốn lây tiền trước bị cậu hất ra, đóng vali lại ôm chặt trong người.

" Tôi nói rồi trả Đông Đông đây. Tiền trao cháo múc! "

Ả nhếch mép, ngoắc ngoắc đàn em đứng bao vây xung quanh cậu.

" Mày nghĩ mày vào đây được là có thể đi được sao? Một mình mày có thể làm được gì chứ? Ha ha, trong bụng mày còn có quái thai đấy, để tao đập chết con súc vật trong bụng mày. "

Lần này cô thật sự đã chọc giận cậu, động ai không động dám động đến con cậu thì đừng có trách. Không đợi ai kịp phản ứng cậu nhào tới tán cô một cái thật mạnh, thật vang. Cậu đổi giọng ngay lập tức ;

" Súc vật này, mày mới là sức vật, con tao là thiên thần đáng yêu cái mồm thối mày không có quyền động đến. Hazz! Mày động nhầm chỗ rồi con. Nhìn cho kĩ tao là ai, tao là vợ của Cố Ngạo là dâu của Cố gia không phải ai muốn đụng là đụng đâu. "

Những tên đàn em muốn xông tới bắt cậu chưa chi đã bị đánh ngất hết. Hiện tại phía sau cậu là hơn hai mươi đàn em của Cố Ngạo người nào người nấy cao to, khỏe mạnh, tây đen từ trên xuống dưới trông cực ngầu.

Cậu phủi phủi tay, giọng đúng chất đại tẩu thiên hạ.

" Các người bắt con điên này lại cho tôi. Đánh ả dơ tay quá trời quá đất. "

" Dạ đại tẩu! "

Hai người xông tới bắt lấy ả, làm ả ngã quỳ xuống đất. Ả ngớ người, chấn động không thôi vì tình thế bây giờ hoàn toàn đảo ngược. Sao có thể? Rõ ràng ả đã cho người giám sát cậu rồi mà. "

Cậu muốn ngồi liền có đàn em kéo ghế đến cho cậu ngồi. Trang Dụ ngồi xuống, bắt chéo chân, nhịp tới nhịp lui.

" Sao quỳ xuống trước mặt tôi cảm giác thế nào? Có xấu hổ, tức giận không, chắc khó chịu lắm. Cô bây giờ hiểu cảm giác của Đông Đông chưa? Một đứa trẻ bị hành hạ tới mức phải quỳ xuống cầu xin cô thì cô nghĩ thế nào? Đông Đông không có tội tình gì cả. Lúc cô bị thương con vẫn lo cho cô, không chút gì oán hận. Tới lúc con nghĩ cô thay đổi, thằng bé vui biết bao nhiêu nhưng cô lại lừa gạt thằng bé một lần nữa. Cô không xứng làm mẹ của bất kì một thiên thần nào trên thế giới này cả, quyền làm mẹ của cô đã mất kể từ lúc cô nhẫn tâm đem con làm vật mau bán. "

Ả chống cự, muốn thoát thì bị cậu cho một cái tát nữa. Cô trừng lớn mắt nhìn cậu, đôi mắt cứ như của một con quỷ dữ.

" Mày... mày bắt tao thì thằng nhỏ đó sẽ phải chết. Tốt nhất mày mau thả tao ra! "
Bình Luận (0)
Comment