Hành Trình Đi Tìm... Bạn Trai

Chương 42

Tôi hốt hoảng thốt lên thật lớn vì sự ngạc nhiên quá đỗi!!! Cái người mà anh Thuần gọi bằng em lại không ngờ…………..chính là cái tên nhóc chảnh chẹ đó!! Quả thật ngay lúc này………..tôi không biết đây là do ông trời sắp đặt hay do tôi “bất hạnh” mà cứ phải gặp cái tên này hoài!!!

“Ack…………sao………sao anh lại quen cái người này????”,hắn lấy tay chỉ thẳng vào mặt tôi mà trợn mắt lên nói.

“Hai đứa………..quen nhau sao???”,anh Thuần ngạc nhiên mà hỏi.

“Làm………..làm gì có chứ!!! Em……đâu quen cái tên nhóc này!!!”,tôi hếch mặt lên tỏ vẻ “kênh kiệu” ^^

“Gì chứ???? Cái người dở hơi………..thì ra diện lý do trốn việc để đến đây gặp anh tui hả????”

“Hok………hok có à nha!! Chỉ tình cờ……….tụi này gặp nhau thôi!!!”,tôi ấp a ấp úng nói…….

“Thì ra……….hai đứa quen nhau thật!! Trùng hợp nhỉ???”,sau câu nói ấy của anh Thuần……… cả hai chúng tôi đều đồng loạt lên tiếng………….

“Đã nói không có mà!!!”

“Không…………không có thì thôi!! Làm………..làm gì hai đứa hét lên ghê thế???”,vẻ

mặt của anh từ ngạc nhiên trở nên…….sửng sốt khi cả hai chúng tôi đồng thanh “hét”

“Anh định bảo tôi chở người này về sao????”

“Uhm……chú mày chở bạn anh về nhà giùm!! Trễ rồi nên không còn xe bus nữa…….”

“Bây giờ tôi bận rồi………không rảnh để chở cái ngừi này về đâu!!!”,hắn tỏ thái độ xem thường tôi ra mặt…..khiến tôi như muốn phát điên lên………nhưng trong lòng vẫn còn tự nhủ phải giữ cho bản thân một chút “tự trọng”………

“Thôi………em hok cần đâu!! Nếu nhóc ấy bận thì khỏi………….em đi bộ về cũng được!! Tính em cũng chẵng thic làm phiền những người nào tự cho mình là cao quý………..”

“Như vậy…………anh thấy không ổn cho lắm đâu!! Mày làm ơn được không Khanh??? Mọi lần anh bảo gì mày cũng nghe mà???Sao hôm nay mày kỳ thế????”

Tôi thấy hắn im lặng đươc mộ thời gian khá dài………thấy ánh mắt hắn cứ nhìn từ trên xuống dưới,từ dưới lên trên thân thể tôi………..khiến tôi không khỏi rung mình!!!

“Làm………làm gì thế???”

“Lên xe đi……….không tui đổi ý bây giờ đó!!!”

“Em mau lên xe đi……………Khanh nó chở em về!!!”

“Em……..em tạm biệt anh nha!! Có gì………em sẽ gọi điện cho anh há!!”

“Uhm………tạm biệt em!!!”

Sau đó tôi leo lên xe của hắn……….chưa kịp ngồi cho vững thì hắn đã………….rồ ga một phát khiến tôi muốn bật ngữa ra sau…………theo phản xạ………..thì tất nhiên tôi phải “ôm” hắn thôi!! ^.^~

“Úi……..chạy từ từ thôi pa!!! Tui bị yếu tim đó!!!”

“Kệ ấy!! Nói mau………….nhà ở đường nào????”

“Cứ đi đi…………gòi tui chỉ cho!!!”

Theo lời chỉ dẫn của tôi…………..cuối cùng hắn cũng đã đưa tôi về đến nhà!! Khi bước xuống xe……….tất nhiên tôi không quên nói một câu………

“Cảm ơn!!!”

“Nè………..”,đột nhiên hắn lên tiếng khi tôi chuẩn bị bước vào nhà…

“Gì????”

“Ấy……..sao quen được anh ba tui thế???”

“Có nhất thiết phải nói với nhóc không???”,tôi nhíu mắt nhìn hắn………

“Ờ thì…….không………..nhưng nếu ấy không nói………..mai tui sẽ méc sư phụ chuyện hôm nay ấy tự nghỉ việc!!!”,hắn đang dùng những lời lẽ này để “hăm dọa” tôi đây mà!!!

“Đồ tiểu nhân!!! “

“Gì chứ??? Sao lại nói tui vậy hả????”,hắn trợn mắt lên như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy!!!

“Tui có miệng thì tui nói!! Cấm được tui hả??? Còn chuyện……..tui tự ý nghĩ việc…………nhóc muốn nói thì nói đi!! Xì……..”,tôi không quên tặng cho hắn thêm cái le lưỡi nhạo bang hắn………nhìn vẻ mặt hắn tức tối mà tôi cảm thấy vui trong lòng biết bao……

“Cái đồ………….”

“Về giùm đi!!! Ở đây hoài thế???”

“Khỏi đuổi!! Làm như tui thích ở cái nơi này lắm vậy!!!”

“Ờ………..vậy thì biến đi!! Tui hok tiễn há!!! “

Khi hắn chuẩn bị quay đầu xe ra về…………..bất chợt tên Tiến từ đâu lù lù xuất hiện!!!

“Nè………..sao chưa vào nhà đi???Đứng nói chuyện với ai thế???”

“Àh……một người không cần biết đến đó mà!!!”

“Vậy thì mau tạm biệt tên đó rồi vào đi!!Không tao đóng cửa đó!!!”,khuôn mặt tên Tiến không hiểu sao tự dưng lầm lầm lì lì………..trông mà phát bực………..

“Biết gòi!!!”

“Đúng là………….chỉ có những kẻ dở hơi mới ở chung với nhau!!!”,tôi nghe thằng nhóc đó đang nói những lời ngổ ngáo trước hai chúng tôi……..

“Nói gì thế????”,bỗng dưng………….tên Tiến “hung hổ” bước ra cổng……..tôi cảm thấy dường như……….có “sát khí” quanh đâu đây!!

“Mặc tôi!! Liên quan gì đến nhau!!!”

“Mày là thằng nào mà hống hách thế hã??? “,tên Tiến đã tỏ vẻ “không hài lòng” trước tên nhóc này rồi….. ~_~

“Ông không cần biết!!! “

“Lâm……có phải bạn mày không???”

“Ờ…….đúng…….đúng là bạn tao đó!!”,tôi nhìn vả mặt của hai kẻ này mà phát sốt……..ai trông cũng hung tợn cả!!!

“Mày bảo nó mai mốt ăn nói cho cẩn thận đó!! Nó bảo mày dở hơi thì được………….chứ đừng có nói chung chung như thế…………biết chưa nhóc con????”

“Tao ghét nhất là đứa nào gọi tao là nhóc con đấy!! Ai gọi tao như vậy………..tao điên lên thì không kiểm soát được mình đâu!!!”,tiếng bẻ tay răng rắc của thằng nhóc khiến tôi thót cả tim!!!

“Nè………….hai………..hai người làm trò gì thế??? Chuyện có gì đâu mà cãi nhau trời??? “,tôi đang cố gắng làm nguôi đi “lửa” trong người hai tên này.

Giữa tình huống tôi phải đứng chính giữa hai người này……….quả thật là không hay chút nào!! Tên nào cũng…….dương dương tự đắc như tên nào……..nhìn ánh mắt của họ mà cái chân tôi như muốn đưa cái thân thể này”cao chạy xa bay” cho thật nhanh vậy!!!

“Vào nhà thôi!! Tao không rảnh đứng đây cãi nhau với cái thằng miệng còn hôi sữa này!!!”

Nói xong………..Tiến nó nắm lấy tay và dắt tôi vào trong nhà………….tôi muốn nói câu bảo tên nhóc ấy về đi nhưng………..chỉ kịp quơ tay múa chân vài cái thì cánh cửa đã đóng lại rồi!!!

****************

“Mày làm gì thế hã???????????Sao lại cãi nhau với tên nhóc đó chứ????”,vừa vào trong nhà thì tôi đã “nổi cơn” lên rồi……….

“Ai bảo nó nói chuyện shok quá làm chi!!”

“Mày chắc nói chuyện hok sok đâu há??? Nếu lúc nãy thực sự mày uýnh thằng nhóc đgòi……….tao hok biết ngày mai còn dám vác mặt đi làm thêm hay không nữa!!!”

“ La đủ chưa đấy thằng kia??? Không ăn cơm làm tao dẹp đó nha!!!”

“Ai……ai nói tao hok ăn chứ??? Chỉ tại………mày làm tao tức quá chứ bộ!! “

Sau đó tôi bỏ đi xuống bếp………….nhưng chợt dừng lại……..tiến đến gần hắn mà nói…….

“Lần sau hok được như vậy nữa nghe chưa???”,tôi còn nhéo lên mũi hắn một cái đau điếng……….xem như là sự trừng phạt vậy!! ^^

“Biết đau không hả??????”,hắn hét lên thật to trong khi tôi không còn để ý những gì ngoài chuyện ăn cả!!!
Bình Luận (0)
Comment