Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư

Chương 84


" Không lầm, không lầm, chúng ta chín người mười tám con mắt đâu." Một người khác lên tiếng.
" Hai người các ngươi ít nói nhảm, làm ta phân thần, thật là xuất sắc đã chết, thần tượng a."
Đội trưởng đội chín người trầm mặc không nói lời nào, với thực lực của hắn có thể nhìn ra được, hai người họ không phải không phân cao thấp, mà là thiếu niên đang chiếm thượng phong, hắn trong lòng có chút may mắn, vừa rồi hắn hai bên điều không giúp, thiếu niên này tuổi còn nhỏ thiên phú lại như vậy kinh người, mà có thể bòi dưỡng ra như vậy thiên tài trong thiên tài chỉ có các đại gia Tộc hoặc là những gia tộc lãnh đời nào đó.
Nếu hắn biết được Vân Phong Nhã lúc trước là một phế vật bị gia tộc trục xuất ra khỏi gia tộc, hiện tại chỉ là một thiếu gia của gia tộc xếp hạng cũng không có, thì không biết sẽ như thế nào.
Đại Cường lúc này trong mắt đầy tia máu vì tức giận, hắn không cách nào tin được hắn đường đường là Linh Vương đỉnh thực lực cứ nhiên bị đại linh sư bát cấp thực lực chèn ép, nếu chuyện này truyền ra ngoài về sau hắn làm sao có mặt mũi lưu tại học viện bên trong, hắn trong mắt đều là thị huyết quang mang, hắn hôm nay bằng mọi giá phải giết chết tên tiểu tử này.
Hắn khuôn mặt dữ tợn cùng với nụ cười quỷ dị dưới ánh mặt trời chiếu sáng làm người long tơ đều phải dựng lên, hắn trên người linh lực càng lúc càng dao động, trên tay huyền khí đao bị ngọn lửa bao trùm càng lúc càng hung tợn, hình thành một đầu hung ác rắn độc, chém về hướng Vân Phong Nhã, hét lên.
" Chết đi! Chết đi cho ta!"

Hắn dùng ngần toàn lực một kích, nhưng hắn chưa bao giờ như lúc này như vậy vui sướng, chỉ cần thiếu niên này chết đi, hắn gây ra vết nhơ cho bản thân cũng bị gã ta chính tay loại bỏ, loại cảm giác này thật đúng là sung sướng, nhưng hắn cũng chưa từng nghĩ đến bản thân đường đường là Linh Vương đỉnh, phải dùng ngần toàn bộ lực để giết một Đại Linh Sư bát cấp lại như vậy kích động.
Thiếu niên võ phục màu đen tuấn mỹ, trong con ngươi màu đen ẩn chứa lạnh lẽo quang mang cùng với trào phúng, tuấn mỹ khuôn mặt như ngọc dưới ánh mặt trời chiếu sáng, môi khẽ công nở ra một nụ cười khát máu thanh âm lạnh lẽo tận cùng." Chết ư?" Nàng trên tay trường kiếm được bao phủ bằng từng đường lôi điện, thanh âm trường kiếm của lôi điện." Xẹt...!xẹt." không ngừng vang lên, làm người nghe phải rùng mình.
Đám người xung quanh có chút dật mình vì nàng có lôi nguyên tố hệ, vì lôi nguyên tố người thật sự rất ít, có thể nói 100 người trong đó chỉ có khoảng năm người là lôi nguyên tố, cho nên mấy người họ có chút dật mình vì nàng có lôi nguyên tố, nhưng cũng không đến nỗi cả kinh gì đó, nhưng bọn họ không chú ý đến là lôi nguyên tố của Vân Phong Nhã bên trong có một chút màu tím nhàn nhạt do nàng vô ý hấp thụ của thiên điện, vì chỉ có Vân Phong Nhã một người đang sử dụng lôi nguyên tố, cho nên không ai cảm thấy có cái gì kỳ quái, nhưng nếu như có người giờ phút này cũng đem lôi nguyên tố sử dụng thì sẽ phát hiện chúng nó màu sắc có chút khác nhau.
Lôi nguyên tố như từng cộng dây thừng không ngừng bao phủ hỏa nguyên tố Rắn lửa, trong mắt đám người không cho là đúng, khi thấy lôi nguyên tố như vậy nhỏ yếu, còn muốn cùng Rắn lửa chiến đấu, cũng đúng thôi, một đại Linh Sư bát cấp hình thành lôi nguyên tố, làm sao có thể cùng với Linh Vương đỉnh thực lực so đâu, nhưng dây tiếp theo làm bọn họ đều trừng lớn đôi mắt, vì trên tay phải thiếu niên lại xuất hiện thêm thủy nguyên tố từ từ hình thành băng tên.
"A...!Băng...băng nguyên tố ư? Sao....sao có thể? "
" Cái....!cái gì vậy? Có Băng nguyên tố sao? Sao ta không nghe qua a?"
Đám người trong đầu đều là dấu chấm hỏi????.


cùng không thể nào tin trước mắt thủy nguyên tố đang từ từ biến thành băng nguyên tố.
Lôi nguyên tố cùng hỏa nguyên tố lấy cực nhanh tốc độ va chạm vào phát ra một thanh âm vô cùng lớn, từng luồn tia sáng chiếu rọi ra, đám người cứ cho rằng lôi nguyên tố sẽ bị hoả nguyên tố đánh nát, nhưng không phải vậy, mà là cả hai nguyên tố điều cùng nhau tan biến, đây với ý nghĩa là cả hai đấu kỹ ngang tay, nhưng rõ ràng Lôi nguyên tố là do một đại Linh Sư bát cấp hình thành a, đám người còn chưa hoàng hồn lại thì thấy băng tên cũng được phóng ra, nó dày khoảng 50cm, lấy nhanh tốc độ đánh về hướng Đại Cường.
" Sao...sao có thể." Đại Cường trong mắt không cách nào che giấu được sự sợ hãi cùng không thể tin mà rung rẩy môi lầm bầm, hắn cố gắng tụ linh lực để kháng cự băng tên, nhưng vì vừa rồi hắn muốn một kích lấy mạng Vân Phong Nhã nên dùng đến chín phần thực lực, cho nên hắn thật sự trở tay không kịp, hắn lúc này trong lòng chưa bao giờ có như vậy cầu nguyện đồng bọn cứu hắn, nhưng làm hắn thất vọng rồi, vì chuyện xảy ra quá nhanh, những người khác còn chưa hoàng hồn trước mắt nhìn thấy, cho đến khi tiếng thét thống khổ của gã vang lên, đám người mới hoàn hồn lại.
" A....."
Đám người nhìn lại, thì thấy trên bụng Đại Cường có một băng tên, đang từ từ rổng hóa hòa vào máu tươi, lúc này đám người Đại Cường mới hoàn hồn lại, tên cầm đầu tức giận hét lên.
" Cho ta triệu hồi ra Linh thú đem tên tiểu tử này cho ta phế đi..."
Đám người đi theo hắn nghe thế có chút do dự, nhưng nhìn thấy ánh mắt nham hiểm âm độc của đội trưởng mình, bọn họ sợ hãi lên, không phải vì sợ tên đội trưởng này, mà là sợ Giang Thành Liệt thủ đoạn, đám người ai có Linh thú cũng cắn răng triệu hồi ra Linh thú của mình, kể cả gã đội trưởng, tổng cộng có tám người là Triệu Hồi Sư, mà bất đầu vây quanh Vân Phong Nhã, không một ai quan tâm đến sống chết của Đại Cường, mặt kệ gã rung rẩy trên mặt đất, vì bọn họ nhìn ra được Đại Cường tuy bị thương nặng, nhưng không đến nỗi mất tánh mạng, vì nơi này có rất nhiều người, bọn họ tin tưởng Vân Phong Nhã không dám giết người, nói chi Đại Cường loại người biến thái này chết sống cùng với bọn họ có cái gì quan hệ, bọn họ đâu có ngu đi đem chửa thương đan chân quý cho gã ta dùng, bọn họ cũng tin tưởng gã ta trong chữ vật nhất định cũng có chửa thương đan ai bảo đây là khảo hạch, ít nhiều cũng sẽ có chuẩn bị, gã không tự mình lấy ra dùng còn muốn bọn họ cho ư? Nằm mơ đi, trong mắt bọn họ hiện lên khinh thường cùng chán ngét.

Nhưng bọn họ không biết là bọn họ chỉ đoán đúng một nữa mà thôi, Đại Cường thật sự trong chữ vật có chữa thương đan, nhưng bọn họ không biết là phúc hắc Vân Phong Nhã có thù tất báo người, nhất là người muốn giết nàng, nàng biết trước mặt nhiều người như vậy không thể giết gã ta, nàng không muốn làm phiền sư phụ giúp nàng ra mặt đè ép chuyện này xuống, cho nên vừa rồi trong băng tên nàng đã thêm vào độc dược xem trong sách cổ luyện thành, độc dược này chỉ có tác dụng dưới Linh Huyền cấp bậc, mà phiền phức chính là độc dược này thấy máu mới có hiệu quả, người chúng loại độc này không ảnh hưởng đến thân thể, mà chỉ ảnh hưởng đến hấp thụ linh khí vấn đề, cho nên chúng loại độc này người mỗi khi sử dụng Linh lực vượt qua năm phần Linh lực thì Đan Điền sẽ đau nhói, hấp thụ linh khí chậm đến đáng thương, có thể nói là chỉ hơn phế vật một chút mà thôi, cho dù là Luyện Đan Sư ngũ cấp lục cấp cũng sẽ không chẩn đoán ra được, cho dù có chẩn đoán ra được, muốn luyện chế ra giải dược phải có Hai ngàn năm Tuyết Liên làm thuốc dẩn để luyện chế ra ngũ cấp đan dược, nhưng chỉ sợ Đại Cường hắn không chờ được giải dược, mà là sự trả thù điên cuồng của những người đã từng bị hắn làm hại, có thể nói là sống không bằng chết đi.
Vân Phong Nhã thấy đám người khoa trương khoe khoan Linh thú, không nói gì, từ không gian lấy ra một quả rừng đỏ mọng lớn bằng nắm đấm, mắt phượng đen nhánh câu hồn người nhìn về một nữ nhân áo màu vàng nhạt xinh đẹp đứng bên cạnh đội trưởng trong đám bọn họ, tà mị cười hỏi.
"Muốn ăn không?"
Nữ nhân???? Đám người???? Đều há hốc mồm, nữ nhân áo vàng mặt có chút đỏ, theo bản năng lắc đầu, cùng mờ mịt, tên đội trưởng phản ứng lại đây, thấy nữ nhân mình thẹn thùng đỏ mặt, mặt hắn vừa đỏ vừa xanh hét lên.
" Tiểu tử thúi, ngươi dám câu dẫn nữ nhân của ta?"
" Nga....!đã biết." Vân Phong Nhã vân đạm phong khinh nhúng vai tỏ thái độ ta đã biết, nhưng thanh âm thì liên quan gì đến ta ý tứ.
" Ai là nữ nhân của ngươi?"nữ nhân tức giận quát tên đội trưởng, còn lén nhìn Vân Phong Nhã một cái.
Tên đội trưởng lúc này càng tức điên rồi, hắn theo đuổi nữ nhân này đã rất lâu, nữ nhân này rõ ràng nói chờ thông qua khảo hạch sẽ cùng hắn trở thành tình lữ, bây giờ lại nói cùng hắn không quan hệ cũng vì tên tiểu tử này, đây không phải chưa ra chận đã bị thồng một đau sau? Là nam nhân làm sao chịu nổi a? Hắn nhìn Vân Phong Nhã càng thêm hung ác.
" Ngao Ô, ngao ô, hặc hặc hặc, chủ nhân ngươi đây cũng quá phúc hắc rồi nha, chủ nhân không tức chết người không được sao? Hặc hặc hặc." Bạch Hổ cười trên sự đau khổ của người khác, tức chết người không đền mạng chính là chủ nhân của nó nha.

" Không gì, chủ nhân ta chỉ muốn xem thử hắn ta có bị nhồi máu cơ tim chết không? Nhưng không sau, nhìn hắn trên mặt biến đổi màu sắc cũng rất tốt đâu." Vân Phong Nhã vân đạm phong khinh, cắn đỏ mọng trái rừng nói.
Ba con Linh thú không hiểu chủ nhân mình nói cái gì nhồi máu cơ tim, nhưng cũng hiểu được là muốn tức chết gã ta, nhìn sắc mặt gã ta đủ màu sắc cũng biết được gã ta hiện tại có bao nhiêu tức giận.
Những người còn lại nhịn không được, khoé môi đều rật rật, kể cả nam nhân đứng sau Bạch Lam Y khoé môi cũng nhịn không được trù trù, mà Bạch Lam Y thì đôi mắt nheo lại vừa phong tình vừa sắc bén, môi đỏ nở ra một nụ cười tà mị có chút giống với Vân Phong Nhã mỗi khi không vừa lòng cũng sẽ như vậy cười tà.
Vân Phong Nhã không hiểu sao, sống lưng có chút lạnh, nhưng nàng cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều, vì mấy người họ cũng đã Triệu hồi ra Linh thú.
" Tiểu tử thúi, nếu ngươi quỳ xuống khấu đầu kêu ba tiếng gia gia, bổn thiếu gia ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu không đừng trách bổn thiếu gia ta không lưu tình!"
Hắn ta nhất định phải cho nữ nhân của mình thấy, tên tiểu tử này như thế hèn mọn cầu xin hắn ta tha mạng, để nữ nhân này thấy đi theo hắn ta mới là đúng nhất.
__________________________________.

Bình Luận (0)
Comment