Đơn giản, Trần Uyển Như cô lần này làm một người tốt một lần đi, chỉ cần cô không nói tên, đưa ra một chút gợi ý, cũng không tính là làm trái lời thề của mình, nghĩ tới đây, Trần Uyển Như thuận tiện quay đầu nhìn về phía Lăng Mạt Mạt, lặng im một hồi, mới cong môi, không chú ý nói: “Còn có thể là ai!”
Trên thế giới này, người có thể lọt vào mắt của Trần Uyển Như cô, chỉ có một.
Mười năm, cô theo Lý Tình Thâm đã phải nhận lấy rất nhiều rất nhiều khinh thường và coi thường, đều hạ thấp cao ngạo và tự ái của cô xuống điểm thấp nhất.
Người đàn ông kia, là giấc mộng đẹp trong toàn bộ tuổi thanh xuân tươi đẹp của Trần Uyển Như cô, đồng thời cũng là ác mộng!
“Trên thế giới này người có thể mời nổi Trần Uyển Như tôi không nhiều lắm! Nếu như không phải vì anh ấy, tôi cũng sẽ không tới giúp cô! Cho nên, nếu như cô thực sự cảm kích, thì đi cám ơn anh ấy đi!”
Trần Uyển Như nhìn Lăng Mạt Mạt thật sâu một cái, cô nghĩ, gợi ý của cô đã rất rõ ràng rồi, người con gái ngốc nghếch, cũng có thể hiểu được là ai thôi.
Lăng Mạt Mạt nhíu nhíu mày, suy nghĩ kỹ càng lời nói của Trần Uyển Như.
Trên thế giới này người có thể mời nổi Trần Uyển Như hơn nữa lại thỏa mãn điều kiện người trợ giúp cô.
Sẽ là ai chứ?
Trong đầu Lăng Mạt Mạt nhanh chóng chọn lọc người một lần, ngay sau đó đôi mắt của cô, hiện lên vẻ vui sướng.
Là Enson!
Anh là Tổng giám đốc của ES, chắc chắn có thể mời nổi Trần Uyển Như, hơn nữa hôm nay ở buổi họp báo cũng là anh trợ giúp cô!
Ngoài anh ra, sẽ không còn người khác!
Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái, đáy lòng càng lúc càng khẳng định là anh, khóe miệng của cô không nhịn được thoáng hiện ý cười: “Tôi biết là ai rồi! Chị Trần, tôi sẽ cảm ơn anh ta thật tốt!”
“Nhưng mà, cho dù là vì người nào, đúng là chị Trần đã giúp tôi… Tôi vẫn muốn cám ơn chị!” Lăng Mạt Mạt cười ngọt ngào với Trần Uyển Như, đặc biệt tha thiết chân thành nói.d'đ,l/q;đ
Trần Uyển Như thấy đáy mắt Lăng Mạt Mạt vui sướng, ánh mắt có chút mờ mịt.
Trên thế giới này, chắc hẳn chỉ có một mình cô có thể rộng lượng như vậy, vì yêu sâu đậm một người đàn ông, đi giúp người con gái người đàn ông đó yêu, có thể nói là yêu ai yêu cả đường đi đến mức cao nhất.
Cô chính là cô gái có khí thế lớn như vậy, được thì vui mừng, mất là số mệnh, cũng không gò ép, cũng không tranh giành.
Thật ra thì, cô tự nhận cô không phải là một cô gái tốt, không phải là sẽ không sử dụng thủ đoạn, giống như Giản Thần Hi kia, dốc hết sức lực đi tranh giành chém giết.
Nhưng mà cô cũng tự nhận cô không phải là một người phụ nữ xấu, cô theo đuổi lâu dài, biết không yêu tức là không yêu, biết rõ kết quả, lại vẫn như con thiêu thân lao đầu vào lửa, cần cái gì chứ?
Huống chi, dưa hái xanh không ngọt, so với việc vì yêu trở mặt, khiến ba người cùng khổ sở, không bằng bản thân một mình đau đớn, nghĩ hết tất cả mọi cách để cho hai người kia hạnh phúc.
Huống chi, có lúc, tác thành cho người khác, cũng là buông tha cho chính mình, mở ra cho mình một con đường sống.
Trần Uyển Như cũng chỉ mất hồn trong nháy mắt, nhanh chóng lấy lại tinh thần, lấy một cái mũ đội lên đầu, xách túi của mình lên, vô cùng đè nén cười cười với Lăng Mạt Mạt, mở miệng nói: “Thời gian không còn sớm, tôi cũng chuẩn bị về nhà, đi cùng chứ?”
Lăng Mạt Mạt nhìn Trần Uyển Như muốn mời cô như vậy, tất nhiên gật đầu đồng ý, lập tức cầm túi của cô lên, đi theo sau lưng Trần Uyển Như, đi tới cửa.
Trần Uyển Như vươn tay, vừa muốn kéo cửa ra, Tổng thanh tra sản xuất Lý Đảo của ES lại đẩy cửa ra.
Trần Uyển Như nhíu mày, giậm chân, nhìn Lý Đảo, không có lên tiếng, Lăng Mạt Mạt hiển nhiên càng không mở miệng nói chuyện rồi.