Lăng Mạt Mạt nhìn tin nhắn của Enson gửi tới, suy nghĩ một chút, hình như rất có đạo lý, sau đó nghĩ mình thật sự cũng không biết tặng gì cho Lý Tình Thâm, nhất thời liền gật gật đầu, viết [ừ, vậy thì tặng một cái ly đi!]
Lý Tình Thâm đúng là cao tay, thấy mục đích của bản thân đã đạt được, nhất thời tâm tình càng vui vẻ, nhìn đồng hồ đã 11 giờ, liền nhắc nhở Lăng Mạt Mạt [thời gian kgông còn sớm, nên nghĩ ngơi đi.]
Lăng Mạt Mạt nhìn tin nhắn này, trong lòng có chút lưu luyến không nỡ, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời một câu [dạ, anh cũng nghĩ ngơi sớm một chút.]
[Ngủ ngon.]
**********
Từ xưa tới nay tuyên cổ bất biến (mãi mãi không biến đổi) chính là thời gian.
Một năm có 12 tháng, gồm 4 mùa.
Một này có 24 giờ, một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây.
Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm từ nông thôn trở về thành phố X, tất cả mọi thứ đều như cũ, không thay đổi.truyện chỉ đăng trên dd
Vậy mà Lăng Mạt Mạt cảm thấy rõ ràng những thứ chưa từng thay đó lại đang từng giây từng phút cho cô cảm giác…Không giống như trước.
Tỷ như mùa thu sắp đến tới, thời tiết dần lạnh hơn, quần áo cũng từ từ dày thêm, việc chuẩn bị cho album mới cũng khẩn trương hơn, còn trong công việc, cô và Lý Tình Thâm phối hợp càng lúc càng nhẹ nhàng hơn, cô và Enson nói chuyện phiếm như lúc trước.
Quan trọng hơn hết là hôn lễ của Lục niệm Ca cùng Giản Thần Hi càng ngày càng tới gần.
Gần đây, tràn đầy trên các tạp chí giải trí đều là tin tức bám gót tiến trình tổ chức hôn lễ của Lục Niệm Ca cùng Giản Thần Hi.
Một ngày kia, tin tức lại tập trung vào ảnh cưới và lễ phục cực kỳ xinh đẹp của Lục Niệm Ca cùng Giản thần Hi…Một vài tấm ảnh cưới bị tiết lộ ra ngoài.
Một ngày kia, Lục Niệm Ca đưa Giản Thần Hi đi mua nhẫn cưới, là nhẫn kim cương màu hồng phấn bao nhiêu carat, có tạp chí còn đăng ảnh Lục Niệm Ca cùng Giản Thần Hi nắm tay nhau, trên ngón tay của giản Thần Hi là chiếc nhẫn kim cương cực kỳ chói mắt.
Mọi việc như thế, Lăng Mạt Mạt nhìn chán đến chết.
Giản Thần Hi là tiểu thiên hậu ES vừa mới phát triển, đám cưới lại tới gần, tất nhiên từ trên xuống dưới ES đều được phát thiệp mừng.
Mặc dù Lăng Mạt Mạt và Giản Thần Hi như nước với lửa, nhưng những người khác đều đến tham gia hôn lễ của cô ta, mình không thể không đi.
Cho nên ngày hôn lễ của Giản Thần Hi, Lăng Mạt Mạt cũng ở đó, cho dù ngàn vạn lần không muốn, nhưng cô vẫn phải tham gia hôn lễ của Giản thần Hi.
Hôm lễ của Giản Thần Hi trang trí mộng ảo khác thường, cự tuyệt ký giả phỏng vấn, khách mời rất nhiều, dù sao Giản Thần Hi cùng Lục Niệm Ca lăn lộn trong làng giài trí cũng đã lâu, ít nhiều gì vẫn có chút giao thiệp, minh tinh, thương gia, giới nào cũng đều có.
Thời điểm Lăng Mạt Mạt đến, vừa đúng lúc bắt đầu hôn lễ, cô ngồi ở hàng ghế cuối cùng, nhìn Giản Thần Hi khoát tay ông Giản từng bước từng bước đi tới trước mặt Lục Niệm Ca.
Hôm nay Giản Thần Hi thật đẹp, mái tóc đen chỉ đội một vòng hoa, là hoa bách hợp cùng hoa hồng đan thành, cô ta mặc áo cưới bọc ngang ngực, tà áo dài kéo lê trên đất, xác thật rất kinh ngạc và chói mắt.
Còn Lục Niệm Ca, ừ, không tồi, một thân mặc lễ phục màu trắng, ngọc thụ lâm phong đứng ở nơi đó, mặt mỉm cười như thâm tình khẩn thiết nhìn chằm chằm cô dâu, sau đó vươn tay nhận lấy tay Giản Thần Hi từ trong tay ông Giản, vòng tay cô ta vào cánh tay mình.
Toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Lăng Mạt Mạt tự nhiên cũng vỗ tay, tư thái nhẹ nhõm, trong lòng thản nhiên, rõ là sóng nước chẳng xao động.