Không đợi Enson trả lời, Lăng Mạt Mạt nói tiếp: [Mất đi ước mơ em sẽ tiếc nuối, nhưng mà, nhìn bạn tốt uất ức em sẽ đau lòng.]
Lý Tình Thâm không trả lời.
Lăng Mạt Mạt cũng không đợi Enson trả lời, cô ngồi trên sân thượng, nhìn bầu trời đầy sao, vẻ mặt bình tĩnh.
Vẻ mặt của Lý Tình Thâm cũng bình tĩnh, chỉ là đáy mắt sáng rỡ lóe lên không biết.
Thật lâu sau, anh mới cầm lấy điện thoại, gọi một cú điện thoại ra ngoài, “Ngày mai triệu tập một hội nghị.”
Rồi sau đó, cúp máy.
Lý Tình Thâm đứng lên, bưng trà sớm đã lạnh ngắt được đặt trên bàn, từ từ đặt trên môi, nhẹ nhàng uống một ngụm, sau đó nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, thật lâu sau, mới chớp chớp con mắt, khóe môi thoáng qua nụ cười.
Thật sự là một cô bé ngốc vì một người Trần Uyển Như, lại không oán không hối như vậy.
Mọi người nói, người biết ơn báo đáp, là thiện lương nhất.
Cho nên, Lăng Mạt Mạt của anh, bất kể nghịch ngợm gây sự nhiều, linh tinh quái đản, nhưng cũng đều là cô gái nhỏ hồn nhiên lương thiện.
Mười năm tâm huyết của anh, cũng chỉ là vì cô thực hiện một ước mơ.
Về chuyện của cô, anh chưa bao giờ nghĩ tới bỏ dở nửa chừng.
Cho nên, ước mơ của cô, làm sao anh cam lòng để cô vứt bỏ?
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Ngày hôm sau, giữa trưa, Lăng Mạt Mạt nhận được cuộc điện thoại của ES, bảo cô ba giờ chiều tới công ty một chuyến.
Ngại vì hai ngày nay tai tiếng liên tiếp, phóng viên bên cạnh Lăng Mạt Mạt không chỗ nào không ở, cho nên ES cố ý phái người đưa cô đến công ty ES.
Ba giờ, triệu tập hội nghị.
Khi Lăng Mạt Mạt bước vào phòng họp, phát hiện Giản Thần Hi cũng ở đây.
Sắc mặt Giản Thần Hi cực kỳ nhợt nhạt, chỉ hé mí mắt, nhìn thoáng qua Lăng Mạt Mạt, lại im lặng quay đầu không nói.
Lăng Mạt Mạt nhìn vị trí đặt tên của mình, đi tới, ngồi xuống, sau đó lại có rất nhiều cấp cao ES lục tục đi đến.
Bước vào phòng họp cuối cùng chính là Lý Tình Thâm và Phó tổng ES.
Người đến đầy đủ, Phó tổng ES liền tuyên bố hội nghị bắt đầu, sau đó một mình anh ta nói một đoạn thật dài: “Trở ngại mấy ngày nay tin tức truyền ra xôn xao trên mạng mọi người đã thấy rồi, giám khảo cuộc thi cũng năm lần bảy lượt thúc giục Lăng Mạt Mạt đứng ra giải thích. Cho nên, ngày mai tổ chức một cuộc họp báo, cô Lăng Mạt Mạt giải thích với mọi người.”
Lăng Mạt Mạt cúi thấp mặt, vẫn chưa đáp lại, Lý Tình Thâm ngồi ở cạnh cô, rõ ràng cảm thấy d.đ/l/q.đ thân thể cô nhẹ nhàng run rẩy một chút, ánh mắt lóe lên, đột nhiên mở miệng, hỏi: “Về phần Lăng Mạt Mạt, các người xử phạt thế nào?”
“Chuyện lần này làm công ty tổn thất cực kỳ lớn, sai lầm là Lăng Mạt Mạt phạm phải, vốn là Lăng Mạt Mạt phải chấp nhận xử phạt, huống chi, công ty cũng cần phải có công đạo đối với nghệ sĩ.”
Phó tổng ES dừng một chút, nhìn thoáng qua Lý Tình Thâm, lập tức tiếp tục mở miệng nói tiếp: “Cho nên, theo quy tắc mà nói, Lăng Mạt Mạt phải bị công ty âm nhạc giải trí ES đóng băng mãi mãi.”
Thật ra đáy lòng Lăng Mạt Mạt đã sớm chuẩn bị, nhưng mà khi nghe đến bốn chữ “đóng băng mãi mãi” này, cả người cô vẫn nhẹ nhàng co rúm lại một chút, vẫn cúi thấp đầu như cũ, không ai nhìn thấy sắc mặt cô sớm đã tái nhợt.
“Ngài Lý, kết quả như vậy, ngài không có ý kiến gì chứ?” Dù sao Lăng Mạt Mạt cũng là học trò của Lý Tình Thâm, theo là dựa theo quy củ làm việc, nhưng mà vẫn muốn hỏi ý kiến Lý Tình Thâm một chút.