Hạo Thiên Chiến Giả

Chương 1 - Thánh Linh Đại Lục_ Thái Gia

Không biết thời gian trôi qua bao lâu. Có lẽ là vài vạn cũng có lẽ là ức vạn năm rồi, kể từ lúc Huyền Thanh Cổ Thần, là một trong bát đại Cổ Thần và còn được biết đến với tên gọi Đấng Tạo Hoá, ngài tạo ra vạn giới và đã chia các giới vào các vị diện khác nhau được chia làm: hạ, trung, thượng và đại vị diện. Trong đó có một nơi nằm ở cùng cực của hạ vị diện mang tên Thánh Linh đại lục, là nơi lấy chiến khí vi tôn.

Thánh Linh đại lục lại được chia thành Ngũ vực bao gồm: Đông Thanh địa vực, Tây Võ thiên vực, Nam Bình võ vực, Bắc Minh hoang vực và cuối cùng là Trung Thần minh vực. Tuy nói là ở cùng cực của hạ vị diện nhưng cũng tồn tại rất nhiều đại lục song hành với Thánh Linh đại lục, nhưng tuyệt nhiên Thánh Linh đại lục vẫn là đại lục tiêu điểm và cường đại mạnh mẽ nhất!

Sở dĩ đại lục này mạnh mẽ bởi nó đã sinh ra rất nhiều cường giả nổi danh, thậm chí có vị từng rời khỏi nơi này một mảnh hạ vị diện để tiến vào trung vị diện và kể cả là thượng vị diện nên đã để lưu lại những truyền thuyết, thần thoại bất hủ mà ấn tượng nhất là Hạo Thiên Chiến Giả, người mạnh nhất trong lịch sử của đại lục kể từ khi hình thành. Chưa kể Thánh Linh đại lục có thể nói là chưa bao giờ thôi sản sinh ra tuyệt thế thiên tài mà tiêu biểu là Thái Thường, và cũng chính là nhân vật chính, là truyền kỳ sẽ mở ra một truyền thuyết một lần nữa!

. . . . . . . .

Thánh Linh đại lục_ thời đại Kính Thiên III.

Tại một tiểu quốc nằm ở Bắc Minh hoang vực mang tên Nam Việt, tuy là một nước nhỏ nhưng rất ngoan cường, chưa từng bị thống trị kể từ lúc lập quốc đến giờ một phần nhờ có người lãnh đạo tốt, một phần là nhờ có các tông môn chống đỡ phía sau. Nam Việt có tổng mười hai thành trì, trong đó Thiên Không thành nằm ở phía nam của Nam Việt là một thành rất phồn thịnh cũng như phức tạp.

Thiên Không thành được thống trị bởi thế lực của tam môn, nhị tông, tứ đại thế gia và phủ thành chủ, ngoài ra còn có Tầm bảo các, Hoàng thiên các, Hội đấu giá Long bàn,... Nhưng chủ chốt vẫn là các tông môn và thế gia.

Một buổi chiều tà, khi ánh hoàng hôn từ từ chiếu xuyên qua các khe lá, tán cây bởi những tia nắng nhạt nhoà yếu ớt trông như sắp cạn kiệt sinh lực vì một ngày dài toả sáng mệt mỏi. Trong khi đó dưới chân núi các chỗ bán hàng đang hối hả dọn dẹp thì có một cậu thiếu niên trẻ độ chừng 15-16 tuổi vẫn đang điên cuồng tu luyện tại một khoảng đất trống trên núi. Hình ảnh này thật đẹp đẽ đi! Hình ảnh một thiếu niên tu luyện hoà với cảnh sắc hoàng hôn trông thật buồn bã.

Nhưng mà kì lạ một điều là cho dù thiếu niên có cố gắng cố thế nào đi nữa thì cũng không thể ngưng tụ được chiến khí, chỉ thấy khi chiến khí vừa ngưng tụ vào đan điền thì đột nhiên lại bị thứ gì đó hút mất chứ không phải tan biến đi. Điều này làm cho thiếu niên bực bội đứng dậy quát lớn.

" Khốn kiếp! Sao lần nào cũng như vậy chứ? Cứ mỗi lần chiến khí đến trước đan điền liền biến mất. Tại sao? Tại sao? Tại saooooooo......". Tiếng quát có thể nói là chấn động sơn lâm, thấu tận thương khung, đến mức làm cho muôn thú hoảng sợ chạy tán loạn.

Thiếu niên sau khi bớt giận liền ngấm hoàng hôn một lúc, sau đó cũng cảm thấy bình tĩnh rồi xuống núi trở về nhà.

Thiếu niên vừa bước đến cửa lớn đề hai chữ 'Thái gia' to tướng màu vàng kim, có lẽ là được dát mạ vàng đi! Xung quanh là một dãy bước tường ước chừng hai, ba trượng chiều cao có thừa! Đứng trước cổng lớn là hai tên cự hán to lớn với bộ mặt dữ tợn đều có tu vi Chiến Đồ tam phẩm, hai tên này đích thị là hai tên hộ vệ gác cổng của Thái gia. Điều này hiển nhiên chứng tỏ rằng cái này Thái gia rất giàu nhân lực, cũng như tài lực đi! Mà điều này tất nhiên lại trở thành cái gai trong mắt của các thế lực khác trong thành, tiêu biểu là ba thế gia còn lại a!

Thiếu niên điềm đạm bước vào của lớn của Thái gia. Bên ngoài nhìn vào thì hắn chẳng qua chỉ có Chiến Đồ nhị phẩm tu vi không hơn không kém vậy mà hai tên hộ vệ rất cung kính với hắn.

" Thiếu gia, ngài đã về rồi!". Tên tả hộ vệ mỉm cười nhưng vẫn không giấu được vẻ đáng sợ của hắn.

" Ừm!". Thiếu niên điềm đạm gật đầu.

Thiếu niên vừa bước vào trong thì liền có một đám thanh thiếu niên khác mà kẻ cầm đầu là một tên có tu vi Chiến Đồ ngũ phẩm từ từ đi lại với dáng vẻ không một chút thiện cảm, tên cầm đầu này chính là Thái Vệ, con trai của tam trưởng lão Thái gia, hắn giả vờ đụng chúng thiếu niên kia.

" Ây da! Đụng phải Thường đệ rồi a! Cho huynh xin lỗi! Ta không có cố ý đâu chỉ cố tình chút thôi! Hahahahaha!". Hắn cười như điên dại cùng với đám thuộc hạ xung quanh tạo nên một tràng cảnh tượng vô cùng bức xúc, nhưng kì lạ là thiếu niên vẫn bình tĩnh đứng dậy nhẹ nhàng đáp.

" Vậy sao! Thật là tội cho ngươi ! Là chó lại gặp ai cũng sủa lung tung được a!". Câu nói này rõ ràng là nhằm vào Thái Vệ mà đâm làm hắn vô cùng tức tối.

" Tên khốn! Ngươi nghĩ ngươi vẫn còn là đại thiếu gia_Thái Thường của Thái gia à? Được! Vậy hôm nay ta sẽ thay mặt mẹ ngươi dạy dỗ ngươi một chút!". Hắn như điên tiết mà hét lên.

Ra thiếu niên có tu vi Chiến Đồ nhị phẩm chính là Thái Thường, là đại thiếu gia của Thái gia nhưng giờ đã thành phế vật không ngưng được chiến khí nên mặc dù đã ba bốn năm nhưng vẫn dậm chân tại chỗ mà không có tiến triển.

Bề ngoài hắn cao chừng chưa đến 1m70, làn da có chút trắng trẻo nhưng vẫn có nét rám nắng của tuổi trẻ, dung mạo nhìn qua cũng rất bình thường nhưng lại có ánh mắt ẩn đầy ngạo khí cùng một luồn ý chí và nhiệt huyết to lớn.

Lúc này, Thái Thường ban đầu rất đổi bình tĩnh nhưng khi nghe nói đến mẹ hắn thì hắn liền nộ khí xung thiên lao vào Thái Vệ............

Bình Luận (0)
Comment