Hảo Thụ Thừa Song

Chương 108

“A Thổ ngoan, tự xoa vú của mình cho ta xem.” Thương Kỳ nheo mắt lại, bị cảnh đẹp trước mắt kích thích đến mức không nói nên lời. Người yêu ngồi ở trên người mình, nỗ lực cắn nuốt phân thân của mình, hai đầu nhũ đáng yêu bị hắn ngậm mút đến sưng đỏ, nhìn qua liền biết nhất định là vừa cứng vừa tao, khát vọng được người khác sờ nắn chúng.

“Hmm…” A Thổ kêu to ưm a, bị đỉnh đến thần sắc mê ly, đã không còn hay biết gì nữa, hiện tại y chỉ biết hạ thể đang nóng cháy, bị hắn đỉnh đến thần trí không rõ, đánh mất tư duy. Y máy móc nghe theo mệnh lệnh của Thương Kỳ, dùng hai bàn tay học theo Thương Kỳ hung hăng vuốt ve đầu nhũ của mình, hai vật nhỏ không khác gì tiểu huyệt của y, càng ngày càng sưng đến phát đau.

Từng luồng từng luồng sấm sét đánh vào mỗi một chỗ trên thân thể A Thổ , lúc Thương Kỳ hạ lưu cọ vào dương tâm của y, cả người A Thổ không có tiền đồ liền không ngừng co giật, bắp thịt rắn chắc căng lại thành một đoàn, lãng kêu một tiếng liền xuất tinh.

Dương huyệt đang co rút trong cơn cao trào chặt đến bất khả tư nghị, Thương Kỳ chịu đựng khoái cảm bắn tinh, dây dưa ở thật sâu trong tràng đạo của y liều mạng mở ra một con đường, cũng không thèm quản A Thổ đang bị giày vò giữa khoái cảm và thống khổ, hung hăng cắn lên môi A Thổ trao nhau nụ hôn, trên dưới đồng loạt tiến quân thần tốc, sau vài chục lần trừu sáp mãnh liệt, hắn buông lỏng tinh quan, bắn tinh hoa quý báu vào nơi mẫn cảm đã sưng lớn lên kia.

Chẳng biết tại sao lần này tinh thủy của Thương Kỳ lại hữu lực hơn bình thưòng rất nhiều lần, A Thổ còn chưa kịp tiêu hóa khoái cảm quanh thân đã bị trùng kích mạnh mẽ tựa như mũi kiếm sắc bén làm cho thần hồn điên đảo mà không biết nguyên do tại sao. Đợi đến khi y phục hồi tinh thần lại thì phần bụng dưới cũng đã hơi trướng lên, thật không biết đã bị gieo bao nhiêu cái thứ hạ lưu kia vào rồi.

A Thổ đỏ mặt, chịu đựng cảm giác bụng không khỏe, thở hổn hển khẽ được Thương Kỳ ôm vào trong lòng. Tuy rằng vóc người y cao lớn cường tráng nhưng ở trong lòng Ma Quân cũng rất có điểm chọc người thương tiếc, Thương Kỳ chọc vào môi y, vuốt ve bắp đùi đã hỗn độn thành một mảnh của A Thổ hỏi: “Thế nào? Nương tử có hài lòng đêm động phòng hoa chúc của chúng ta hay không?”

Hai người làm loại chuyện này không tới con số ngàn nhưng cũng đã hơn trăm, tuy nhiên cảm giác của hôm nay lại cực kỳ khác lạ, giống như lần tính sự này thực sự danh chính ngôn thuận, là chuyện bình thường nên làm giữa vợ chồng với nhau.

A Thổ lắp bắp: “Ngươi… Ngươi không hề ôn nhu với ta gì cả.”

Thương Kỳ cười to: “Ta không ôn nhu sao? Không ôn nhu mà có thể chỉ làm một lần liền buông tha cho ngươi? Ngươi có biết đã mấy ngày rồi chúng ta chưa tiếp xúc da thịt hay không?”

“Ta có đếm nha… Đều đã 7 ngày!” Sau khi nói lời này ra mang đến cảm giác giống như là mỗi ngày y đều kiển chân ngóng trông Thương Kỳ đến làm loại chuyện này với mình vậy, thế nhưng lời nói ra cũng như bát nước đổ đi, A Thổ vừa thẹn vừa ngượng, thật muốn tự vả vào miệng mình một cái.

Tay của Thương Kỳ trượt từ bắp đùi săn chắc đến phần bụng của A Thổ, ngữ khí ôn hòa trước nay chưa từng có: “A Thổ ngoan, bởi vì tướng công muốn để cho ngươi mang thai con ta vào đêm động phòng hoa chúc, muốn ngươi sinh hạ hài tử cho ta.”

A Thổ bị dọa hết hồn, chuyện này xảy ra bao giờ vậy? Tại sao y lại hoàn toàn không hề hay biết gì cả!

“Đừng hốt hoảng, nếu ngươi đã theo ta trở về thì phải biết sẽ có một ngày như vậy.” Thương Kỳ đè lại thân thể đang giãy dụa của A Thổ, vuốt ve bụng y nói tiếp: “Nếu không phải hiệu lực của quả thiên tử quá mạnh mẽ, phải chia ra dùng trong 7 ngày, hơn nữa trong lúc đó còn vô pháp sinh hoạt vợ chồng thì ta cũng không cần phải nhẫn nại lâu như vậy đâu. Bất quá lúc này đây ta đã bắn toàn bộ dương tinh được trữ suốt 7 ngày qua vào trong tiểu huyệt của ngươi rồi, chỉ sau ít ngày nữa nơi này sẽ từ từ biến lớn, bảo bối ngươi phải cố gắng hảo hảo chăm sóc cho nhi tử của ta, còn ta sẽ phụ trách đút hai người các ngươi ăn no, ngươi có đồng ý không?”

A Thổ đã xấu hổ đến mức không nói thành lời, thì ra mấy ngày nay hắn không chạm vào mình là do có cái chủ ý này!

Hẳn là y nên nổi giận với Thương Kỳ bởi vì hắn hoàn toàn không thèm thương lượng với mình mà đã làm ra chuyện xằng bậy như thế, dù sao người mang thai cũng là y mà… Nhưng vừa nghĩ tới có thể trong bụng đã có hài tử của y và Thương Kỳ thì trong lòng lại trào dâng một cảm giác cảm động không rõ khiến cho tim y tê dại, thậm chí khoang mũi còn hơi chua xót.

Đã nhiều năm như vậy cuối cùng y cũng hoàn hoàn chỉnh chỉnh có được Ma Quân Thương Kỳ hoàn mỹ này, chẳng những là thân thể của hắn đồng thời còn có cả trái tim của hắn, hài tử của hắn, tất cả của hắn.

Không ngờ tư vị mộng tưởng trở thành sự thật lại ngọt ngào như vậy, y sẽ không còn cần phải tự ti trốn vào một góc tường nhìn theo Ma Quân đại nhân cao cao tại thượng này nữa, không còn cần đẫm lệ nhìn hắn cưới từng người từng người mỹ thiếp mà mình chỉ có thể trốn vào góc phòng len lén rơi lệ tan nát cõi lòng.

Kể từ hôm nay A Thổ y chính là thê tử duy nhất, người yêu duy nhất của Ma Quân.

A Thổ chủ động ôm lấy cổ của Ma Quân, đưa môi của mìnhlên, thanh âm thô trầm lại đặc biệt ngọt ngào: “Thương Kỳ, ta sẽ cố gắng chăm sóc cho con của chúng ta thật tốt, ngươi cũng phải đối với bọn ta tốt một chút, nếu còn dám phụ lòng ta nữa, ta… Ta liền dẫn hài tử rời nhà trốn đi.”

“Vậy ta sẽ một mực làm ngươi, để ngươi không ngừng mang thai, không ngừng sinh con, nhìn xem ngươi còn dám vác theo cái bụng bầu về nhà mẹ đẻ kia nhờ hỗ trợ nữa hay không!”

Ma Quân đại nhân tuấn mỹ tựa như thiên thần hung hăng cắn lên môi của A Thổ, hai người lại trải qua một trận lưu luyến thân thiết, mây mưa thất thường.

Linh hồn và thể xác tương hợp *** phát ra giai điệu êm tai tuyệt vời nhất thế gian, người yêu của nhau có triền miên thế nào cũng đều không quá đáng.

Một năm sau, A Thổ thuận lợi sinh ra một bé trai trắng tròn, mang đến cho Ma giới đã bình tĩnh thật lâu vô tận phiền phức và vui vẻ, hơn nữa tiểu tử kia còn có bản lĩnh khá lớn, lừa cả tiểu nhi tử của người quen cũ nhà bọn họ về làm vợ luôn nữa kìa.

Đương nhiên, đây đều là nói sau, hẹn gặp lại trong phiên ngoại của tiểu bánh bao nhà chúng ta!

Bình Luận (0)
Comment