Bên này, Mộ Hi thì ánh dương quang sán lạn hơn nhiều.
Nhập học một tháng, Mộ Hi sống mấy trăm năm vinh quang trở thành linh vật của văn học viện, là tiểu đệ đệ được các tỷ tỷ thương yêu.
Tại nơi dương thịnh âm suy này, có một đám nữ hán tử hung hãn…
Mộ Hi nhận ảnh hưởng từ mẹ mình, hơn nữa còn có lợi thế là một yêu quái trăm năm, học văn học cổ đại Trung Quốc đơn giản như ăn một bữa sáng. Hắn nhanh chóng thích ứng với cuộc sống đại học, chỉ là thỉnh thoảng nhàn rỗi, cũng sẽ nghĩ đến không biết Mộ đang làm gì.
Vậy thì Mộ đang làm gì?
Mộ đang tiếp nhận tẩy não từ hai vị “cố vấn tình yêu” – Jarvis và Bách Lý Sương.
Mộ mục vô biểu tình ngồi ở trên sô pha.
Bên trái, Bách Lý Sương nói: “Mộ Tiểu Hi không chán ghét anh, thế nhưng ngay cả chính anh cũng không thể xác định mình có thật lòng yêu cậu ấy hay không, thế thì anh muốn cậu ấy tin tưởng thế nào đây? Cho nên nha, anh phải bày tỏ chút thành ý, cho chút kích thích từ từ…”
Bên phải, Jarvis nói: “Tiên sinh, đây là “Kế hoạch theo đuổi” được tôi cùng Bách Lý tiểu thư tổng kết từ vô số phim thần tượng, mời ngài xem qua.”
“…” Kế hoạch theo đuổi, đây là cái thứ gì!
“Anh muốn gọi nó là kế hoạch giành lại cũng được…” Bỗng chốc Bách Lý Sương nói ra chân lý của vật này.
“Thứ nhất, mỗi ngày lượn QQ lượn Renren [1] lượn Weibo, ba trăm sáu mươi độ không góc chết quan tâm cậu ấy…” Jarvis nghiêm túc đọc.
[1] Renren: giống như Facebook nhưng là của Trung Quốc.
Mộ trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó biến thành con dơi bay đi, người không cáu kỉnh không xoi mói như hắn, cũng khó ở cùng một phòng với hai người kỳ ba này!
“Aizzz, thật ra mỗi ngày tôi đều nói cho tiên sinh tình trạng của Mộ Hi thiếu gia, ngay cả mỗi ngày cậu ấy ăn cái gì tiên sinh cũng biết…” Jarvis than thở.
“Haizzz, xử nam sống mấy trăm năm, ngốc nghếch thế cũng đúng. Không cần lo, hắn sẽ nghe theo sớm thôi.”
“…” Jarvis mới không nói cho mọi người biết tiên sinh nằm mà cũng trúng đạn đâu.
Mộ bay ra, xẹt lên trên cao, sau đó dừng lại ở ven đường. Biến thân thành dơi là kỹ năng giữ mạng của hấp huyết quỷ, nhưng mà Mộ rất ít khi dùng.
Lúc biến thành con dơi, các năng lực mọi mặt hầu như đều thoái hoá thành số không, thị lực, nhanh nhạy, sức mạnh… Phong thái của kẻ yếu là chuyện Mộ không thể dễ dàng tha thứ, hắn không ỷ mạnh hiếp yếu, thế nhưng tuyệt không cho phép thời gian mình bị xúc phạm còn không có năng lực phản kháng.
Mộ mê man mà nhìn xung quanh —— Không sai, hắn lạc đường!
Theo thói quen, Mộ lấy điện thoại di động ra, lại phát hiện Jarvis vừa nhắn tin cho mình.
“Tiên sinh, gọi số 1596*******, tài xế sẽ chở ngài đến khách sạn thành phố S, thẻ mở cửa phòng ở trong túi áo sơ mi của ngài, ở bao lâu cũng không sao, khi về thì lại gọi số tài xế. Chúc ngài lên đường vui vẻ~”
Mộ tức giận nhìn đường gợn sóng ngả ngớn cuối kia, một lúc lâu, bấm số điện thoại tài xế.
Tài xế là một tiểu tử hoạt bát, không tới mười phút đã chạy đến chỗ Mộ, chở Mộ lên đường cao tốc.
Ngay từ lúc vừa thấy Mộ đã không ngừng nói, sắc mặt Mộ càng ngày càng đen.
“Tiên sinh, sau này tôi chính là tài xế riêng của ngài, cảm ơn Jarvis tiên sinh đã cho tôi phần công việc này ôi ——” Hấp huyết quỷ trẻ tuổi còn chưa được một trăm tuổi, lái xe trên cao tốc vừa huýt sáo vừa đánh vài cú lượn, Mộ ngồi sừng sững bất động phía trong chiếc xe uốn lượn thành hình chữ S.
Thật ra Mộ hẳn đang cảm thấy bi ai, chưa bao lâu, hắn là “Vô nha quỷ vương” – vừa nghe đã khiến người khác sợ mất mật rốt cuộc vì sao bây giờ lại phải biệt khuất thế này!
Sau năm giờ đồng hồ, Moke chuẩn xác đứng trước cửa khách sạn, hướng Mộ phất phất tay, vui sướng nói: “Tiên sinh, hẹn gặp lại, lúc về nhớ gọi điện cho tôi nha!”
Có lẽ Moke vĩnh viễn cũng không có cơ hội biết rằng thiếu chút nữa mình đã chở hấp huyết quỷ trong truyền thuyết đến ói ra —— Bạn hiểu đấy, truyền thuyết vẫn luôn máu tanh bạo lực như thế.
Vô tri thật là một loại hạnh phúc.
Mộ mục vô biểu tình đi vào căn phòng thượng hạng Jarvis đã đặt cho hắn, may mắn rằng mấy ngày nay mình chưa ăn cái gì. Trước tờ mờ sáng, Mộ đang mệt mỏi ngủ trong ngăn tủ an toàn của mình.
—— Lần sau có cơ hội, hắn quyết định nói cho Mộ Hi, ở trong ngăn tủ là bởi vì, cho dù bản thân mình đang ngủ cũng sẽ không để lộ nơi yếu ớt của mình trước mặt kẻ địch.
.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: [Nói rõ một chút các tiêu đề nhỏ, chúng cũng không thể khái quát hết tất cả nội dung của chương (hơn nữa chương truyện của tui cũng không phải rất liên tục 囧), có một câu nói hay chi tiết gì gì đó, mọi người cũng không cần quá lưu ý.]
~*~