Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)016 | Khác biệt"Mỹ nhân, chân chính mỹ nhân, tôi thích mỹ nhân tài mạo có đủ!" Đây là di dân Đức tự xưng không biết đánh nhau, bỏ quyền ngay khi trận khiêu chiến của năm thứ nhất bắt đầu.
"..." Đây là tội phạm thiếu niên tự xưng lớn lên ở Thế Giới Muggle không biết trò quyết đấu của phù thuỷ bắt đầu nghĩ cách tuyệt giao.
"Đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, tôi không phải nói Malfoy, là mỹ nhân tóc ngắn kia kìa, ê ê! Cậu đó, thật quá đáng, sao có thể đánh mặt con gái chứ! Thân ái, em như vậy càng có nét đẹp dã tính hơn... Ai u!" Mỹ nữ Slytherin được khen tặng rất không có khí chất thục nữ chạy tới nện một quyền vào bụng Thomas, vị trí chuẩn xác đúng y chóc chỗ Riddle và Moody đã đánh trước đó.
"Pallas • Scrimgeour." Mái tóc ngắn gọn gàng, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, đôi mắt màu vàng, dã tính mà gợi cảm, một bộ đồng phục chính quy có thể mặc ra cảm giác như báo săn, trí tuệ năng nổ như Lara trong Tomb Raider, lại có lãnh diễm và quyết đoán của Shihouin Yoruichi.
"Hay cho một mỹ nhân rắn rết, hay cho một Nữ Thần Chiến Tranh." Riddle lễ phép cho mỹ nữ một cái hôn tay.
"Ha hả ~ cậu quả nhiên là không đơn giản." Mỹ nhân cười duyên lại gần Riddle, Riddle cũng âm thầm chệch đi một bước, đứng ở góc độ cô không thể tấn công. Đổi lấy một cái liếc mắt đầy hứng thú của tiểu mỹ nữ.
"Lần sau đánh vào đây." Chỉ vào ngực Thomas giảng bài tại chỗ, "Xương sườn thứ ba bên trái, chỗ đó là trái tim, cơn đau thấu tim khiến người khó quên nhất, còn có ở đây," Chỉ vào gan, "Nội tạng bị thương chỉ có thể nhờ vào độc dược chữa trị, độc dược phục hồi gan là khó uống nhất, gan là khí quan thải độc, nếu bị thương, cho dù chữa khỏi rồi, cậu ta cũng sẽ có một thời gian mặt đầy mụn." Độc dược cũng cần đúng bệnh hốt thuốc, tình huống không thể thải độc nhanh này, dám uống một chai độc dược xóa mụn thử xem cam đoan họa vô đơn chí. (Đây là kinh nghiệm bị mụn trứng cá của tác giả, nội tiết hỗn loạn gây ra mụn, càng cố dùng thuốc càng tệ hại hơn.)
"Ạch..." Mỹ nữ cứng ngắc, Thomas phía sau bắt đầu hóa đá.
"Tôi biết phù thuỷ nên dùng đũa phép, nhưng làm con gái vẫn cần phải cẩn thận, nếu có kẻ có ý đồ xấu với cậu, khẳng định sẽ cướp đi đũa phép. Lại nói... có đôi lúc, cậu không cảm thấy dùng nắm tay nện vào thịt đã hơn tấn công bằng pháp thuật à?" Ánh mắt của mỹ nữ dã tính bật sáng.
"Riddle, đừng lây cái xấu cho con gái người ta!" Thomas biết rõ, nếu chủ đề này còn tiếp tục, cậu sẽ là mô hình thí nghiệm sống, Riddle, xin cậu đấy, nể tình tôi giữ bí mật cho cậu nhiều như vậy, tha tôi đi.
Riddle nhướng mày nhìn người nào đó, giãy dụa hồi lâu, cuối cùng quyết định tha, "Nữ Thần Chiến Tranh nếu thích lời đề nghị của tôi có thể dùng biến hình thuật làm ra một người giả để làm bia."
Thừa dịp Riddle tán gái, thiếu chủ nhà Malfoy đã giành được ghế Thủ Lĩnh năm thứ nhất, đương nhiên, tuy là Abraxas lợi hại, nhưng không đến mức vô địch cả năm, cũng có người có thực lực xấp xỉ, cộng thêm hợp mưu hoặc đánh lén, muốn thắng rất dễ, nhưng làm vậy sẽ trực tiếp đắc tội gia tộc Malfoy, cũng mất mặt Slytherin (Đánh với người nhà còn chơi xấu.) không bằng thoáng thuận nước giong thuyền, dù sao ở năm thứ nhất, thực lực và gia thế chỉ có nhà Malfoy có thể ép được. Mà mỹ nhân vừa nãy tán gẫu hăng say với Riddle, ở sau khi bọn họ ngoác mồm ngáp về phòng ngủ, lặng lẽ nói gì đó với Malfoy và mấy tiểu quý tộc, vẻ mặt rất nghiêm túc, mà nét mặt của người nghe cũng chẳng thoải mái hơn bao nhiêu.
...
"Cuối cùng cũng kết thúc rồi, Riddle, cậu làm gì vậy?"
"Viết thư!" Bằng không Saga sẽ đi nghiên cứu Thư Sấm phiên bản Muggle.
"Tối như vậy, cậu không định ra ngoài lêu bêu trong đêm ở ngay ngày đầu tiên đấy chứ... Sáng mai hãy đi, tìm người dẫn đường là được... Ách! Hogwarts thật không hổ là ngôi trường nổi tiếng cả Âu Châu, phục vụ chu đáo thật." Thomas phiền muộn nhìn con cú mèo cường tráng bay vào, cực kỳ chân chó cọ cọ Riddle.
"Nhờ ăn ở cả đấy!" Nói là vậy, nhưng Riddle vẫn quỷ dị nhìn bức tường xung quanh, 【 Không thể nào... 】
Sáng ngày thứ hai, Thomas là bị một âm thanh kỳ quái đánh thức, mở mắt ra, đã thấy, trên đầu giường Riddle có thứ gì nhìn như gà tây, đang kêu!
【 Sét đánh rồi, đổ mưa rồi, mau dậy kéo quần áo, còn không dậy Dumbledore sẽ giết qua đấy! 】
"Đừng nói với tôi, cậu quê mùa đến mức không biết cả đồng hồ báo thức." Riddle cũng tỉnh. Vươn tay ấn tắt.
"Vì sao là gà tây..."
"Muggle chưa từng thấy phượng hoàng." Đây là cậu làm, xem như thành phẩm luyện kim, đồng hồ báo thức bình thường cộng thêm thiết bị phát tiếng đơn giản, không khó, Thế Giới Phù Thủy có rất nhiều đồ vật có thể lưu giữ âm thanh, Thư Sấm là một, nếu muốn khiến cái đồng hồ này kêu lâu hơn, hoặc khiến con gà tây này bay lên, vậy phải học tập chuyên sâu nữa.
"Thật thú vị, làm cho tôi một cái nhé, thu là 【 Thomas là một anh chàng đẹp trai! 】." Gia đình quý tộc trái lại không cần mấy vật phẩm Muggle đã qua thay đổi này, bọn họ có rất nhiều người hầu và house-elf.
...
"Tôi đột nhiên cảm thấy tấm bản đồ này chả được tích sự gì cả!" Thomas cầm bản đồ mà mắt cứ xoay mòng mòng, cầu thang không dừng di động, đi bằng cách nào đây. Sau đó cậu chạy theo Riddle, cậu hoài nghi Riddle là tư sinh tử của hội đồng quản trị nào đó ở Hogwarts. Bằng không sao cậu ta tìm được đường lẹ vậy.
"Kỳ thực tôi vẫn muốn nói... Nếu cậu không cầm ngược, vậy bản đồ Slytherin cho tân sinh nội bộ vẫn khá hữu dụng!" Riddle phe phẩy tấm bản đồ giống y chang trong tay.
【 Vì sao bị thương luôn là tôi... Tôi muốn vùng dậy! 】 Thằng nhóc vẫn luôn bị đánh lép vế quyết định bùng nổ một lần, sau đó phát hiện cơ hội lập tức đã tới.
"Há há há ~ Riddle lẽ nào cậu chưa cai sữa à?" Mọi người đều uống nước bí đỏ, chỉ có Riddle uống sữa, mà này cậu ta thông đồng được house-elf khi nào vậy? (Trước khi ngủ viết tờ giấy để trong giỏ đồ giặt mà thôi.)
"Cậu không biết à?" Riddle khinh thường nhìn Thomas, hôm qua sau khi nếm thử sản phẩm nổi tiếng nhãn hiệu nước bí đỏ, cậu đã quyết định uống sữa, "Thời kỳ dậy thì mỗi ngày uống sữa sẽ cao hơn!" Một cậu bé khá thấp của bàn Ravenclaw lập tức đổi đồ uống.
"Con gái uống nhiều có thể làm trắng da, giúp da mềm hơn, dáng người đầy đặn." Tất cả nữ sinh Hogwarts phản chiến, bao gồm Slytherin.
"Lớn tuổi có thể phòng ngừa loãng xương, buổi tối uống một ly có thể ổn định tinh thần, tăng chất lượng giấc ngủ." Giáo viên trường đều đổi, hiệu trưởng dẫn đầu, bao gồm Dumbledore, da mặt của lão ong mật này dày lắm.
"Riddle! Cậu đừng quên độc dược tăng cao!" Không hết hy vọng ~
"Tôi nghĩ cậu biết rõ độc dược được làm từ gì..." Sắc mặt Riddle trở nên xấu xí, lúc ăn sáng nhớ tới mớ chất nhầy của sên, giác mạc của cóc quả thật là ngán mà.
"Ạch..." Thomas đã bưng ly sữa, nhưng cũng muốn giãy dụa một tí trước khi chết, "Cậu không cảm thấy uống sữa con nít quá à?"
"Chúng ta vốn là con nít, tâm trí có trưởng thành thế nào đi nữa cũng là con nít, là con nít thì cứ làm chuyện của con nít đi, giờ cho dù cậu có bưng ly rượu cũng chỉ bị người khinh thường nói cậu giả bộ, uống hay không là chuyện của cậu, tương lai chiều cao như tàn phế bậc ba, tìm không được bạn gái không can hệ gì tới tôi, thật không hiểu món nước bí đỏ thối hoắc ấy có gì tốt nữa!" Thomas chính thức đổi trận doanh, sau đó cậu phát hiện bọn con trai của Slytherin sớm đã đổi rồi, tốc độ đổi đồ uống của các quý tộc có house-elf riêng trái lại nhanh hơn các Gryffindor la hét muốn lớn lên thật vạm vỡ ở phía đối diện.
"Chậc ~ xem ra các house-elf lại sắp cụng tường rồi." Dumbledore cười ha hả uống sữa, liều mạng thêm đường vào trong.
"Chúng hầu như ngày nào cũng cụng, ta nói này Albus, cậu thương cho cái tuổi của ta tí đi, chỉ nhìn cậu thêm đường thôi mà ta đã muốn ói ra rồi!"
Ngầu lắm! Hiệu trưởng Dippet! Em ủng hộ thầy!
"Riddle, uống cái này có thể nở ngực à?" Mỹ nhân dã tính tóc ngắn lặng lẽ tới gần, lời nói chẳng hề có tí kiêng kỵ gì, nhưng người ngoại quốc vốn cũng rất hào phóng, Riddle thấy bầy rắn xung quanh đều như bình thường vì thế an tâm.
"Nếu cậu muốn tăng thêm hiệu quả, đu đủ chưng sữa sẽ tốt hơn!" Nhớ tới lời em gái mình từng oán giận, mân mê cái này còn không bằng trực tiếp nhét hai quả đu đủ vào, ấy vậy mà oán giận thì oán giận con bé chưa từng dừng lại, hẳn là có hiệu quả.
"Tiết đầu tiên là môn Biến Hình, xui thật, đi chung nhé, hể đâu rồi?" Riddle phát hiện mỹ nữ đã biến mất.
"Chạy đi viết thư hỏi xin đu đủ rồi, Riddle, nếu tôi nói cho mẹ tôi chuyện này cậu nghĩ bà ấy có tăng thêm tiền tiêu vặt cho tôi không?" Thomas cắn bút lông chim, nghĩ nên viết thế nào mới có thể khiến từ ngữ trau chuốt hoa lệ, phù hợp với thân phận quý tộc.
"Nếu tiết đầu tiên cậu bị muộn, bà ấy tuyệt đối sẽ gửi Thư Sấm cho cậu. Không biết Pallas có ổn không?"
"Có bản đồ hẳn không sao!"
"Cũng đúng, Pallas không giống người nào đó, cả bản đồ cũng cầm ngược."
"..." Người nào đó đã nhận mệnh.
...
Ôm tâm tình bi tráng lên lớp Biến Hình, lại phát hiện sự thật khá ngoài dự liệu, tuy rằng Dumbledore không dùng Animagus để hù dọa mọi người như McGonnagal, nhưng tiết mục truyền thống biến cái bàn thành con heo ở tiết đầu tiên vẫn không thay đổi. Y chang như năm mươi năm sau, tiểu sư tử lảo đảo chạy vào trong tầm mắt khinh thường của bầy rắn, chỉ cần một ánh mắt nhìn nhau thôi cũng đủ để xảy ra xung đột, sau đó Dumbledore nghiêm khắc phê bình các sư tử bị muộn, điểm thì không trừ, lần đầu tiên chỉ là cảnh cáo miệng.
Đương nhiên những điểm này chỉ nói rõ nền giáo dục của Hogwarts không hề thay đổi, về phần bất công gì ấy, chả là gì cả, nếu là Snape, cậu cam đoan cho dù là dạy đến phân nửa có con rắn nào trườn vào, cũng không bị trừ điểm, nếu là cậu, đại khái cho dù có Slytherin bị muộn cũng sẽ thêm điểm cho bọn nhỏ! (Du: Mồ hôi ~ vậy cũng quá... V: Dù sao lão ong mật sẽ không để tôi làm giáo sư.)
Không thể không thừa nhận, Dumbledore tuy rằng không phải một người con, người anh, người tình, người dẫn đường... thành công. Nhưng ổng chí ít là một giáo sư thành công. Hài hước dí dỏm, hệ thống tri thức rõ ràng, kiên trì dạy bảo, đối với bọn nhỏ gia đình thuần huyết đã có cơ sở, bổ sung không ít sai lầm hoặc điểm mù tiểu phù thuỷ sẽ mắc phải, đối với bọn nhỏ lần đầu tiên tiếp xúc với pháp thuật, tận lực nêu ra nhiều ví dụ, còn tự mình làm mẫu.
Không có hoạnh hoẹ như dự liệu, không có bài xích như dự liệu, cũng không có trừ điểm vô lý, thậm chí sau khi Slytherin làm người đầu tiên thành công biến ra kim, còn thêm điểm nữa. Nhưng mấy lời khen ngợi của ổng khiến Malfoy đen mặt.
"A ~ cậu Malfoy thành công rồi, không sai, là kim đấy, giỏi lắm! Hãy luyện tập nhiều hơn nhé." Như là thầm nhạo báng. Như là nói với một người trưởng thành rằng, 【 Trời ạ, cậu biết đi rồi à, chúc mừng cậu, học 18 năm mới biết đi. 】
Về mặt ngôn ngữ chẳng có gì sai lầm cả, Malfoy bất mãn chỉ có thể nói Malfoy quá mẫn cảm. (Đây là ở trong mắt người khác, ở trong mắt Slytherin là lão ong mật đang kiếm chuyện.)
Riddle nhịn không được so sánh Dumbledore và Snape.
Snape ghét Harry • Potter.
Dumbledore ghét cậu.
Đôi bên ghét nhau còn thật hơn cả trân châu.
Nguyên nhân Snape ghét Harry là vì nó lớn lên giống cha, mà giáo sư và cha nó là kẻ thù.
Nguyên nhân Dumbledore ghét cậu là vì tác phong của Riddle giống tình nhân của ổng, mà lão Dumb và tình nhân... cũng là kẻ thù. (Mồ hôi ~)
Snape ghét Harry, trừ điểm nó, kiếm chuyện với nó, cấm túc nó, mắng nó đến mức không thể nâng đầu lên làm người, ngoại trừ tiểu thuyết đồng nhân, Snape đến chết cũng chưa từng nhìn Harry một cách đàng hoàng. (Trước khi chết nhìn là đôi mắt của Lily.)
Dumbledore ghét cậu, ngoài mặt hòa ái dễ gần, thêm điểm cho cậu, giúp đỡ cậu, nói cho cậu ý nghĩa của cuộc sống, rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì theo dõi cậu, dõi đến mức Voldemort ban đầu nổi giận mở cửa thả rắn. Cho dù là đồng nhân, cũng không ai dám ghép hai người họ lại với nhau, cơ bản là đôi bên đều vui như mở cờ nếu đối phương vĩnh viễn không nhìn mình.
Snape ghét Harry, giúp nó học bổ túc, dạy nó pháp thuật, âm thầm cứu nó, cuối cùng còn giao mạng mình cho nó.
Dumbledore ghét cậu, lừa cậu tự cắt, tiêu diệt từng bộ phận, sau khi cậu chết lần thứ nhất còn không quên bồi dưỡng Cứu Thế Chủ chờ cậu sống lại, thậm chí sau khi bản thân ổng bị giết, cũng không quên dặn dò gián điệp kéo cậu xuống Địa Ngục chung.
Tổng kết! Vẫn là Slytherin tốt nhất!
...
"Riddle, lúc lên lớp sao cậu thất thần vậy?"
"Cậu nhìn ra à!"
"Đương nhiên rồi, nếu không cậu sẽ không dùng ánh mắt mê ly ấy nhìn giáo sư Dumbledore, hai người không mưa giông bão táp là phước đức lắm rồi." Từ ý nghĩa nào đó mà nói Thomas đúng, nhưng cậu ta vẫn bị đánh, ai bảo cậu ta nói ái muội vậy chứ.
"Riddle, có thể tán gẫu không?" Abraxas • Malfoy xuất hiện trước mặt bọn họ, sau lưng không có hai người hầu mỗi thế hệ đều có, hiển nhiên có ý nói chuyện riêng, Riddle cũng sảng khoái đáp ứng, nhưng cậu không quá rõ động cơ của Malfoy, ở trong mắt cậu Slytherin chí ít phải khiêu khích, chơi xỏ, đào hố, rồi bị cậu xỏ ngược lại, cuối cùng mọi người tán thành thực lực của cậu, tạm thời chung sống hòa bình, nếu thuận lợi, quan hệ tốt hơn tí, hợp tác một phen, chờ tốt nghiệp rồi giật dây Saga tiến quân Thế Giới Phù Thủy kiếm tiền, cậu thì cưới vợ sinh con, không chừng cái kế hoạch gia tăng chất lượng sống ấy có thể tới sớm hơn. Nếu không thuận lợi, Slytherin không nhìn cậu, cậu cũng ngoan ngoãn níu tới tốt nghiệp, rồi biến khỏi cái Thế Giới Phù Thủy bị quý tộc nắm giữ đại bộ phận hành cho người ăn này, ngoan ngoãn về Thế Giới Muggle thi lên đại học, cưới một người vợ Muggle, chỉ là nếu vậy, kế hoạch gia tăng chất lượng sống sẽ bị kéo dài, dù sao việc làm ở chỗ Muggle không thong dong và kiếm nhanh bằng Thế Giới Phù Thủy, cậu tám phần mười sẽ bị Saga kéo đi giúp anh ta thống nhất thế giới mafia của Anh.
Bất kể thế nào, sáng nay cậu không phát hiện bẫy rập gì, cậu còn cho rằng ngày đầu tiên tới trường mọi người còn quan sát hoặc hôm qua mệt quá rồi không kịp chuẩn bị để đối phó cậu,
Ai biết, thiếu gia nhà Malfoy lại dùng vẻ mặt như lên bàn đàm phán cuối cùng tìm tới cửa, uổng cho cậu cứ nghĩ ngợi lung tung ở lớp Biến Hình, nghĩ nếu như mình bị xỏ, nên đánh trả thế nào mới vừa có lực độ vừa có chiều sâu, còn có thể biểu hiện ra văn hóa nội hàm.
"Thomas, cậu đi tìm Mu, gặp nhau ở thư viện." Xoay người nhìn thiếu gia nhà Malfoy, "Bãi cỏ bên Hồ Đen được chứ?"
"Tôi cho rằng một phòng học trống sẽ thích hợp hơn."
Riddle cười lắc đầu, cho quý tộc bạch kim một bài giảng. "Cho dù là mật thất, cũng cần đề phòng u linh, chân dung, bộ giáp, còn có thủ đoạn đặc thù và thông đạo riêng của các giáo sư, chỗ càng nhiều người càng không dễ bị nghe trộm, càng là trước công chúng, càng có thể che giấu tai mắt, càng là trống trải càng có thể đề phòng tai vách mạch rừng."
...