[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 51

Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)


051 | Sự trả thù của Riddle (hạ)

"Ruber Hagrid! Merlin ơi ~ tôi không chịu nổi nữa rồi! Stupefy!" Một cô bé Gryffindor thét lên rồi sử dụng pháp thuật. Đương nhiên không phải với Hagrid, mà là với con Knarl bò tới trước mặt mình.

"Đừng!" Hagrid vươn tay ra, pháp thuật màu đỏ vừa vặn bắn trúng cánh tay cậu, phản xạ trở lại, khiến cô bé lui về sau một bước, Hagrid lại không hề hấn gì ôm lấy con Knarl trên đất.

Cô bé kinh hoảng nhìn Hagrid, bên trong đôi mắt xinh đẹp dần lóe lên sự kinh khủng, cô sinh ra từ gia tộc pháp thuật, đương nhiên biết rõ sự khác nhau giữa việc sử dụng bùa chú thất bại và bùa chú vô hiệu. Có đầu óc cũng biết Hagrid là người khổng lồ lai, Gryffindor nhiệt tình đón nhận dị tộc này, nhưng biết là một chuyện, tận mắt nhìn thấy ý nghĩa của huyết thống người khổng lồ là thế nào lại là một chuyện khác, bùa chú vô hiệu, cảm giác nguy cơ không thể lầm lẫn này, khiến cô bé theo tiềm thức nghĩ mình như một Muggle yếu đuối tay không tấc sắt, mà kẻ đứng trước mặt không phải người bạn học hàm hậu luôn gặp rắc rối, là một người khổng lồ hung ác không nhân tính.

"A~" Cô bé thét lên nhào tới ôm lấy bạn mình, không kiềm được run rẩy, điểm này rơi vào mắt những người xung quanh và người vừa chạy tới xem là Hagrid cao kều vô lễ khi dễ đe dọa cô bé.

"Gryffindor trừ 10 điểm..." Giọng Dumbledore lộ ra sự uể oải, "Hagrid, có thể đi theo ta không? Dẫn... người bạn nhỏ của trò theo." Dumbledore thậm chí không có tâm tình nháy mắt.

Nếu để bạn trong hai tháng ngắn ngủi lặp đi lặp lại những chuyện tương tự chừng mười lần, bạn cũng sẽ không chịu nổi.

Riddle đứng bên lề cũng rất kinh ngạc, cậu dùng bao nhiêu thứ hãm hại Hagrid bản thân cậu rõ, thật không ngờ Half-Giant này còn tự tìm thêm phiền toái cho mình, dĩ nhiên, không riêng là chứa chấp sinh vật vi phạm lệnh cấm, còn nhiều chuyện khác nữa, nhưng Half-Giant này có bản lĩnh khiến mọi người oán trách cả những chuyện lông gà vỏ tỏi.

Ví dụ như, giáo sư tiết Thảo Dược nhìn trúng sức vóc của cậu ta, nhờ cậu ta khuân đồ, viện trưởng Hufflepuff luôn có lòng tốt, bà biết Hagrid ngày càng không được ngôi trường này hoan nghênh, nên bảo cậu ta làm một ít chuyện, lấy cớ thêm điểm cho cậu ta. Còn ám chỉ Hagrid làm rất tốt, kết quả là Hagrid nhiệt tâm quá mức, làm hỏng vị trí giáo sư vất vả chuẩn bị một tuần, dời không ít thực vật của nhà ấm thứ hai vào nhà ấm thứ ba, không chỉ làm hại hai loại thực vật quấn lấy nhau tự giết lẫn nhau, càng làm vỡ một chai thuốc làm đông đất khiến mấy mươi gốc thực vật tiết kế tiếp cần dùng chết rét.

Ánh mắt Gryffindor nhìn cậu ta đã ngày càng lạnh, phàm là có chuyện gì khiến tình huống thoáng tốt đẹp hơn, món quà của Riddle luôn sẽ lơ đãng cùng Hagrid có một buổi gặp gỡ lãng mạn, đồng thời tạo thành kết quả tuy rằng không phải tệ nhất nhưng tuyệt đối là chọc người ghét nhất.

"Tôi thấy cậu ta đã cam chịu rồi, dù sao Gryffindor không ai thích cậu ta cả." Slytherin đều xem rất vui vẻ, bọn họ từng hoài nghi là thủ đoạn của Riddle, dù sao lần đó Abraxas bị thương vẻ mặt của Riddle mọi người hãy còn nhớ rõ, nhưng có một số việc Riddle có chứng minh không ở tại hiện trường hoàn mỹ đến cực điểm.

"Dumbledore sẽ cho cậu ta tự tin, nhìn đi một vị Thần sống sẽ chào đời trong cảm nhận của Half-Giant này."

"Quá dễ mua chuộc... ân huệ như vậy chúng ta cũng có thể cho."

"Nhưng chúng ta khinh thường cho." Riddle nhìn Sheryl quần áo phẳng phiu, "Đây là sự khác nhau giữa các tầng lớp, vị ở Đức nắm giữ quyền lợi quý tộc, muốn đối kháng lại vậy chỉ có thể nắm giữ bình dân, mâu thuẫn giữa bình dân và quý tộc luôn là một trong những nguyên nhân bùng nổ chiến tranh, chẳng qua Thế Giới Phù Thủy nhiều nhất là phi nhân loại mà thôi."

"Ở chỗ Muggle... có bình dân khởi nghĩa cuối cùng thành Vua à?"

"Có, nhưng chỉ có một." Riddle không rõ lịch sử nước ngoài nên mượn Trung quốc làm tiêu chuẩn. "Tiếc là vương triều của ông ta chỉ tồn tại hơn hai trăm năm đã bị diệt vong, quật khởi như nhà giàu mới nổi, giàu có rồi lại kênh mặt với bạn bè nghèo khổ ngày trước, hoài nghi thuộc hạ tài giỏi xuất thân quý tộc, cộng thêm thất bại trong việc giáo dục con cháu... Ông ta thành công quá nhanh, cho nên thất bại cũng quá nhanh."

"Cũng tức là nói... bình dân không thể chiến thắng quý tộc?"

"Lý luận của Muggle không thể hoàn toàn sử dụng trên người phù thủy, các cậu còn dính đến huyết thống, chủng tộc, nội tình, càng dính đến thái độ đối với đại bộ phận nhân khẩu bình thường trên thế giới, nhưng mặc kệ thế nào, chuyện cảm hóa Half-Giant này cứ giao cho Dumbledore, có Dumbledore, cậu ta vĩnh viễn sẽ không hiểu được, sự tôn trọng và tán thành của người khác là cần tự bản thân mình cố gắng mà không phải khẩn cầu và mong đợi một người có thể trăm phần trăm bao dung mình xuất hiện." Riddle khinh bỉ nhìn Hagrid chảy nước mắt xì nước mũi đi theo Dumbledore.

Cậu nhớ tới trong nguyên tác cũng có một nữ người khổng lồ lai, bà ta không chỉ cao quý trang nhã, pháp thuật mạnh mẽ, bà ta dùng thực lực giành được vị trí hiệu trưởng của ngôi trường phù thủy Pháp, giành được sự tôn trọng của mọi người. Đây là chênh lệch...

Nhưng... Riddle tự nhiên cúi đầu xoay người, khóe miệng lộ ra một nụ cười giàu thâm ý, Half-Giant của nước Anh nếu là một mớ bùn nhão không dán lên tường được, vậy hãy để cho số phận đã định trước sớm xuất hiện.

Abraxas nhìn thấy nụ cười Riddle cúi đầu để che giấu, ánh mắt màu xám lam lóe lên sự hưng phấn, kéo lấy Sheryl lặng lẽ thì thầm...

"Các cậu đang thảo luận gì vậy?" Moody xuất hiện phía sau, "Cậu đã lâu không để ý đến tôi, cả ngày thần thần bí bí, lần trước tới Rừng Cấm cũng không gọi tôi, lần này lại tính loại trừ tôi à? Tôi tuy lùn, nhưng cùng tuổi với các cậu đấy!" Khuôn mặt búp bê đáng yêu của Moody lóe lên sự phẫn nộ, cậu đã bao lâu không được lên sân khấu rồi! (Lỗi của tác giả, cậu cứ hưởng thụ đãi ngộ của Nagini tí đi.)

"Alastor..." Sheryl thoáng thở dài, "Lần sau tuyệt đối dẫn cậu tới Rừng Cấm, về phần vừa rồi..." Cũng không biết nên mở miệng thế nào, dù sao chuyện Moody thích Riddle bọn họ có nghe Thomas kể.

"Là về Riddle..."

"Well, nói cách khác Abraxas đang theo đuổi anh Riddle, còn có hiệu quả~" Moody thấy rất giận, "Được rồi được rồi, tôi đã từng theo đuổi anh ấy, nhưng anh ấy giờ chỉ là anh tôi thôi được không, đối với kẻ từ ban đầu đã bị nốc-ao, cậu còn cần phòng bị gì nữa hả!" Trong lòng vẫn có chút chua xót, từ nốc-ao này là anh Riddle dùng để hình dung cậu đấy.

"Tôi xin lỗi Alastor, nhưng bọn tôi không phải cố ý giấu cậu, đúng rồi, có muốn tham gia một vụ cược với bọn tôi không?" Abraxas nhìn Sheryl, kỳ thực... Moody cũng tốt, đúng không?

"Có vụ cược nào là Hufflepuff không biết!" Chỗ bọn họ từ mấy năm trước đã bắt đầu cho cược đặt tiền rồi.

"Bọn tôi vừa định một vụ cược... cược, Ruber Hagrid gần đây xúi quẩy có phải do Riddle làm không..." Khởi nguyên là từ Abraxas chắc chắn Riddle đang báo thù cho cậu, mà tiếp diễn là từ những người không quen nhìn cậu đắc ý tính hắt nước lạnh.

"Rất tốt, bọn này cũng tham gia." Pallas, Walburga, Pomona, còn có Eileen ánh mắt mơ hồ.

"Phụ nữ... thuộc tính của bọn họ là u linh..." Mấy cậu trai bị hù...

...

"Ôi ~ Hagrid, trò có biết sai lầm của trò không?"

"Vâng... thưa giáo sư." Hagrid rưng rưng nước mắt, "Em sẽ bị đuổi ra khỏi Hogwarts à?"

Dumbledore nhìn cậu bé cao to trước mặt, khóe miệng không kiềm được co quắp, may mắn có bộ râu che lại, cả ông cũng còn có lúc thấy gai mắt nói chi là những học sinh khác, con người luôn có thói quen dựa theo bề ngoài để phán đoán tất cả, vóc dáng cao to của Hagrid làm mọi người quên mất cậu ta chỉ mới là năm thứ nhất là một cậu bé 11 tuổi, "Tới đây đi, ăn chút bánh bích-quy chanh nào." Nhìn Hagrid cắn miếng bánh một cái còn không quên cho bé con trong tay một miếng, được rồi, có lẽ huyết thống của Hagrid còn có thể thụt lùi tâm trí của thằng nhóc to xác này, nhiều nhất năm tuổi.

"Nhưng... em chung quy đã phạm sai..."

"Không ai không phạm sai cả con trai, nhất là Gryffindor." Dumbledore nháy mắt mấy cái, "Trước đây ta cũng từng như thế, nửa đêm ra ngoài lêu bêu, thám hiểm, vi phạm lệnh cấm, dĩ nhiên ta không phải đang khuyên con làm như vậy, vì lớn lên rồi ta biết năm đó những chuyện ta làm nguy hiểm cỡ nào, cũng thêm bao nhiêu phiền toái cho các giáo sư." Điểm khác nhau là ông chưa từng bị bắt, còn có thể kiếm không ít điểm cho Gryffindor.

"Em không thể nhìn chúng chết... Giáo sư, chúng rất đáng thương."

"Xem ra trò rất có duyên với động vật." Dumbledore nhíu mày, duyên quá mức luôn đấy, "Vì sao không tới tìm giáo sư. Giáo sư Bry của tiết chăm sóc Sinh Vật Huyền Bí..."

"Không!" Hagrid hoảng sợ ôm chặt bé con trong lòng, "Giáo sư Bry... Em nghe được, thầy ấy nói chúng không phải giống quý hiếm gì, bán không được mấy Galleon còn phải chạy tới Hẻm Knockturn nếu như bị thấy được sẽ phiền phức lắm, không bằng trực tiếp ném vào Rừng Cấm mặc cho chúng tự sinh tự diệt..." Cũng làm khó Hagrid có thể nhớ được một chuỗi dài như vậy.

"Ôi ~ có thể là giáo sư Bry đang nói lẫy đấy." Bry bất cẩn quá, sao lại để Hagrid nghe được chứ. "Hagrid, ở trong thiên nhiên chúng đều là tự dựa vào cố gắng của mình để sống."

"Nhưng... chúng quá nhỏ, chúng cần em, em là mẹ của chúng..."

Ánh hào quang tình thương của mẹ Half-Giant tỏa ra thành công lôi ngã Dumbledore, sau nhiều lần giáo dục, tịch thu con Knarl, đồng thời để Hagrid thề sẽ không nuôi dưỡng chúng nữa, ông đã thả Hagrid về.

Hagrid không chú ý thấy, khi mình rời khỏi phòng làm việc của giáo sư môn Biến Hình, một cái bóng ưu nhã vô hình đã bám theo sau.

【 Lão hồ ly Dumbledore không hổ là thánh mẫu mạnh nhất, nhìn cái bản mặt của thằng này xem, toàn là vinh quang. 】 Riddle chạm tay vào tường, "Hogwarts thân mến, giúp tôi một việc nhé, tôi chỉ là có chút chuyện cần nói riêng với gã to xác ấy, làm ra một ngã ba, mau."

Cái kiểu yêu cầu có hiềm nghi trêu chọc người này trước đây Hogwarts sẽ không đáp ứng, thoạt nhìn hai năm qua Riddle dạy dỗ không tời.

"Ể? Không phải đường này à?" Hagrid gãi đầu, tuy nói năm thứ nhất đi nhầm là rất bình thường, nhưng đây là đường từ phòng làm việc của giáo sư Dumbledore đến phòng sinh hoạt chung của Gryffindor, sao cậu đi nhầm được?

Hagrid nhìn bên trái, lại nhìn bên phải, kế tiếp nên đi đường nào đây...

Riddle sờ quả trứng Acromantula trong lòng... Nó tương lai sẽ độc bá một phương ở Rừng Cấm... Ha hả, hy vọng Sherlock không trách cậu. Sử dụng mấy pháp thuật xảo diệu, khiến quả trứng nhện thông thường thoạt nhìn lóe sáng, ẩn chứa mị lực thần bí.

Lại biến ra một cái tủ, bỏ vào, hào phóng để bên chân Hagrid, đá xéo nhìn Hagrid ngạc nhiên mở tủ ra rồi thận trọng ôm lấy quả trứng.

Chơi mấy lần, Riddle ngày càng có ý sáng tạo, an bài những cuộc gặp gỡ cho các bé cưng và Hagrid cũng ngày càng giàu màu sắc mộng ảo.

Bỏ thêm một cái bùa đổi giọng, sau đó dùng một vật trang sức luyện kim khiến thanh âm của mình nghe như là vang lên từ bốn phương tám hướng.

【 Xin cậu đấy ~ đừng bỏ rơi tôi... 】 Bên tai Hagrid nghe được cái giọng mềm mại của một đứa bé, muốn đáng yêu cỡ nào thì đáng yêu cỡ đấy...

"Ôi ~ này... Nhưng, tôi vừa hứa với giáo sư Dumbledore..." Cẩn thận ôm quả trứng vào lòng, vuốt nhẹ.

Chỉ bằng cái mặt này, ai tin cậu đang do dự chứ, lẽ nào không ai dạy cho Hagrid biết, ở Thế Giới Phù Thủy đồ vật biết nói, hoặc là đồ vật có thể tạo ra ảo giác là rất nguy hiểm à? Được rồi, tên ngốc này thích nguy hiểm. Riddle rất thích ý nhìn màn diễn đơn người của Hagrid.

Tiếc là, cậu không có hứng thú rề rà nữa, Imperius? Không, Ba Lời Nguyền tạm kiếu, đối phó với tên to xác rỗng não này Confundus Charm là đủ rồi.

"Chỉ là một quả trứng thôi... cũng không phải động vật gì, chờ nó nở ra rồi, xem là gì lại đưa cho giáo sư... Nói không chừng là trứng rồng đấy ~" Lời nói được phủ thêm Confundus Charm này của Riddle khiến Hagrid lập tức quyết định, cậu ta ôm lấy quả trứng, lúc này lối rẽ kỳ quái đã biến mất, Hagrid không hề nghi ngờ gì thuận đường trở về phòng nghỉ Gryffindor.

Riddle lại làm thêm một cái Silencing Charm cười đã đời trong căn phòng nhỏ Hogwarts mở riêng cho cậu, rồi sửa sang lại quần áo, lấy dáng vẻ hoàn mỹ thong dong về phòng nghỉ Slytherin.

Chỉ cần quả trứng đó nở ra, trò hay sẽ mở màn.

...

"Riddle!" Pallas bay tới, Riddle rất có kỹ xảo đỡ lấy, để xuống bên cạnh, rồi lột ra món đồ Pallas dán trên người mình.

"Giả quá, Pallas, nhất định là chủ ý của Thomas." Riddle không ngại mấy trò đùa dai của bọn họ. Cả Slytherin đều biết, Riddle luôn khoan dung với nữ sinh.

"Nghe nói tên to con của Gryffindor #◎¥%¥..."

Một giờ sau...

"Tôi nói này... các cậu tới chơi tôi không ý kiến, nhưng... chuyện này là thế nào?" Riddle lần thứ N lấy ra món đồ chơi bỏ trong túi xách của mình, "Lần này là đạn sương hẹn giờ hẹn chỗ... Mu, anh nhớ nó là anh đưa cho em thì phải..." Riddle nhức đầu nhìn bọn họ. "Hôm nay là ngày cá tháng tư à?"

"Ha hả... Không có gì, chỉ là cá với bọn Abr xem cậu có bị xỏ đến không."

"Cho dù thường ngày không có tính cảnh giác, các cậu ra tay nhiều lần như vậy, còn có thể thành công sao?" Riddle bất đắc dĩ cười cười, "Không sợ tôi trả thù à?"

"Riddle, qua đây tí được không?" Orion Black bên kia gọi Riddle.

Những người còn lại lập tức lén lút tụ tập tới chỗ Eileen đang cầm sách độc dược đọc rất nghiêm túc.

"Eileen, đắc thủ chưa?" Pomona thấp giọng hỏi.

"......" Eileen rút ra một cái bình không bé xíu trong ống tay áo, "Một tháng kế tiếp anh ấy sẽ tương đối thích màu đen..." Eileen vẫn dùng cái giọng mơ hồ không để tâm đến gì cả, chỉ là ngữ tốc hôm nay khá nhanh.

"Riddle thường ngày khá thích màu đen, chúng ta không chỉ ra, cậu ấy sẽ không phát giác mình đã đen thùi cả tháng."

"Riddle mặc gì cũng đẹp cả, Abraxas, cậu xác định có thể khuyên cậu ấy để tóc dài à?" Pallas hoài nghi nhìn Abraxas, "Tôi cảm thấy đề nghị của Pomona và Moody vẫn tốt hơn."

"Cậu không cần hoài nghi điểm này!" Quý tộc bạch kim có chút bất mãn khi bọn họ dò hỏi lực ảnh hưởng của mình với Riddle.

"Kế tiếp là tặng cho Riddle sợi dây cột tóc dùng để nghe lén tổ truyền của gia tộc Black... Tôi hỏi này, hữu dụng không? Luyện kim thuật của Riddle tốt lắm đấy." Sheryl vẫn cảm thấy kế hoạch này rất mơ hồ.

"Sợi dây cột tóc này có thể tự động cột chắc tóc, Riddle cũng không phải cái loại cuồng nghiên cứu thích tháo tung tóe mọi thứ, yên tâm đi, các đời của nhà tôi dùng nó hố không ít người..." Walburga rất tự hào với đồ đạc nhà mình.

"Nhìn món đồ cậu có thể tiện tay lấy ra tôi cảm thấy mình càng nên xuyên qua biểu tượng để hiểu rõ bản chất của nhà Black."

"Vốn là định dùng để theo dõi Orion xem cậu ta có dám bò tường không..."

"Sau đó phát hiện phẩm tính của vị hôn phu tốt đẹp nên bỏ qua à?" Nghĩ về hướng tốt...

"Là chợt nhớ ra, Orion cũng họ Black, sợi dây cột tóc này khi bé cậu ta cũng chơi..." Mọi người có thể tiếp tục hoài nghi bản chất của nhà bọn họ.

"Tôi thống kê một chút." Sheryl dạo qua một vòng, cầm tờ giấy, "Trong vụ cược Riddle, số người tham dự có thể dựa theo phương pháp loại trừ trừ đi những người không có mặt ở đây."

Walburga lạc quan chỉ ra, cho dù dây cột tóc nhà mình bị lộ tẩy, còn có cả Slytherin có thể góp sức, chỉ cần là màu đen, trong tháng này, Riddle sẽ không tự chủ được sử dụng.

...

"Hagrid ngu xuẩn kia, gần đây lại lén lén lút lút, không biết làm gì vậy."

"Đừng là sinh vật huyền bí gì nữa đấy."

"Cậu không phát hiện những thứ cậu ta chơi ngày càng nguy hiểm rồi à?"

Riddle thoả mãn nghe được tình báo mình muốn, tính thời gian, hẳn sắp nở ra rồi, tốc độ nhện lớn lên rất nhanh, bảo mấy người bạn của mình một tiếng, kế một mình ra ngoài.

Ưu nhã xoay người, sợi ruy băng màu đen cột lấy mái tóc tơ dài đen như mực âm thầm lóe lên ánh sao màu bạc với các Slytherin lòng mang ý xấu phía sau.

...

【 Tom, cậu đồng ý cho tôi đi thăm Tráng Tráng à? 】

【 Chỉ cần cậu ta biểu hiện tốt, tôi có thể cho cậu ta ra ngoài hóng gió, nhưng cậu ta phải nghe lệnh tôi. 】

【 Sẽ sẽ, Tom, cậu là người thừa kế của Slytherin, loài rắn sẽ nghe theo sự sai khiến của Parseltongue, cậu không phải không biết mà. Cậu có bao nhiêu con rắn đàn em ở chỗ bại hoại (Saga) chứ. 】

【 Cậu ta khác, vừa được thả ra, lực sát thương lại lớn, người khác thì thôi, nhỡ thương tổn bọn Abraxas... Tôi phải cảnh cáo cậu ta, nếu không chịu nghe lệnh tôi, chơi quá lố, để tránh cho Hogwarts bị đóng cửa, tôi sẽ tự tay cắt cậu ta ra tặng cho Eileen làm độc dược! 】 Dumbledore có câu nói rất đúng, muốn đuổi học được một người học sinh là chuyện rất khó, cho nên cậu mới mượn dùng Basilisk trong nguyên tác để lên kế hoạch.

【 Tom, anh ta là bạn của tôi! 】

【 Ôi ~ Nagini muốn tới chỗ Eileen à? 】

【 Được rồi... Tôi sai rồi, tôi sẽ nhắc nhở anh ta. 】

【 Thế mới ngoan... Đáng chết, vì sao lối vào lại ở WC nữ chứ! Mở 】

Trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin, hầu như các Slytherin tham dự vụ cược đều có mặt, lắng nghe âm thanh hiện trường đưa tin truyền ra từ đạo cụ nghe trộm của nhà Black, nhưng bọn họ nghe được lại là...

"Đây là gì..."

Mờ mịt, nghi hoặc, bất an, sợ hãi, hoài nghi, không dám tin... Bầy rắn không ai kịp phản ứng.

Chỉ có Abraxas và Sheryl tỏa ra hào quang hưng phấn, hỡi Merlin vĩ đại, xin ca ngợi niềm vui ngoài dự đoán này.

...
Bình Luận (0)
Comment