Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 107

Hơn một tháng nay, tin tức người sáng lập Hogwarts trở về và cộng đồng thu dưỡng Harry • Potter làm con nuôi đã không phải bí mật trong giới quý tộc Thế Giới Phù Thủy, mà các quý tộc lại không dám chia xẻ tin tức này cho người khác, tỷ như bọn chính khách xuất thân bình dân ở Bộ Pháp thuật là không nhận được tí tin tức nào. Mà bốn người sáng lập xuất phát từ lo lắng, thay đổi điều khoản bảo mật của học sinh, không cho phép bất kỳ học sinh có gia trưởng nào không biết về người sáng lập truyền ra tin tức của bọn họ, vì vậy các học sinh ở trường phát hiện, chỉ cần bọn họ muốn viết một ít chuyện về người sáng lập vào thư nhà, sẽ nhớ tới những chuyện cần viết khác, thẳng đến khi thư gửi ra ngoài mới đột nhiên phát hiện mình lại không nói cho cha mẹ, trái lại viết chuyện xấu mình làm, tỷ như ngày nào đó dạ du, ngày nào đó nổ vạc, ngày nào đó vì thái độ ác liệt với giáo sư mà bị phạt…Vì vậy khi thư sấm một phong lại một phong bay vào Hogwarts, các tiểu động vật, nhất là tiểu sư tử không thể không buông tha kế hoạch kể chuyện kinh khủng trong trường cho gia trưởng.

Hôm nay, vừa lúc bữa trưa, các giáo sư thấy năm vị phù thủy nói một câu: “Buổi trưa chiếm dụng chút thời gian của các vị giáo sư, mở một cuộc họp nhỏ.” Xong, an vị đến bàn dài Slytherin bắt đầu dùng bữa. Bọn họ hai mặt nhìn nhau, có vài người thấp thỏm bất an ăn không biết vị.

Mọi người ở đây ôm các tâm tư khác nhau dùng bữa, một tiếng phượng hoàng kêu dễ nghe đột nhiên xuất hiện, một con phượng hoàng mỹ lệ đậu lên bàn dài Slytherin.

“Giáo sư Dumbledore, Fawkes của thầy sao đậu ở bên kia vậy?” Sirius không biết Harry cũng có một con phượng hoàng.

“Vì sao anh cho nó là Fawkes của anh trai? Vì sao Fawkes không thể đậu bên kia? Vì sao…” Ariana một đống vì sao, khiến Sirius hối hận đặt câu hỏi.

“Ariana, ở đây có dâu tây em thích nè, cần tôi cắt thành khối nhỏ cho em không?” Lupin rất săn sóc hỏi, quả nhiên hấp dẫn lực chú ý của Ariana.

“A, rất cảm ơn, ngài Lupin.” Ariana cho Remus một lễ khom gối cực kỳ thục nữ, sau đó quên “vì sao” đã hỏi.

Dumbledore thở dài một hơi, trời biết cụ hiện tại sắp thành “muội nô”. Aberforth không biết đạt thành hiệp nghị gì với Ariana, dĩ nhiên yên tâm mà để cô bé bên cạnh cụ, chỉ là mỗi thứ bảy phải dẫn Ariana tới quán bar đầu heo, sau đó nghe đủ mọi phê phán của hai người, cụ vô cùng hy vọng có một người có thể đứng về phía cụ, vì vậy cụ bắt đầu nhớ tới Gel, thế nhưng cụ không dám. Dù là sư vương cũng khó miễn có lúc khiếp đảm.

Albus • Dumbledore, giờ đã không phải hiệu trưởng, cụ chỉ là giáo sư chữ Runes, đây là Harry đúng lúc thông qua song diện kính nói chuyện mang tới. Cụ không biết gia chủ Potter tuổi trẻ nói gì với năm vị phù thủy vĩ đại để bọn họ thay đổi nhanh như vậy —— từ ban đầu nổi giận đùng đùng thậm chí có chút giận đến điên lên bắt cụ cách chức rời đi đến sau yêu cầu cụ mỗi ngày giao một phần thư kiểm điểm về hành vi phân liệt học viện và tổn hại an toàn học sinh của mình —— năm người bọn họ, mỗi buổi tối sẽ chọn đọc ký ức tòa thành trước mặt các giáo sư, liệt kê từng chuyện Dumbledore khi còn làm giáo sư, làm hiệu trưởng mà bọn họ cho rằng tổn hại danh tiếng Hogwarts, tai hại đoàn kết của bốn học viện, nguy hại cho an toàn của học sinh đặt lên bàn phê bình, khiến các giáo sư rõ vì sao bọn họ bắt cụ viết thư kiểm điểm. Tuy cụ bị khai trừ chức vị hiệu trưởng, nhưng nhận được một phần giáo chức giáo sư chữ Runes, và hiệp trợ ứng phó sự vụ Bộ Pháp thuật.

Về phần hội phê bình mỗi buổi tối… Chính như Godric • Gryffindor các hạ lén nói chuyện với cụ: Gryffindor không e ngại sai lầm mình từng phạm, quan trọng là… biết sai ở đâu, sau đó sửa.

Tuy năm đầu sỏ mỗi ngày châm chọc khiêu khích, nhưng đủ để cụ biết “vì lợi ích càng vĩ đại” cụ từng kiên trì rốt cuộc có bao nhiêu thái quá, cùng với cái gì mới là “lợi ích” chân chính…

Cụ cảm kích năm vị phù thủy, còn nguyện ý giáo dục mình, tuy rằng mỗi ngày cụ bị mắng, bất quá, cụ là thật tâm tỉnh lại. Nhưng mà có một số việc có thể tỉnh lại, có một số việc cụ không biết còn vãn hồi được không——Gellert, rất nhớ anh…

“A, là thư nhà của Harry.” Salazar • Slytherin buông bộ đồ ăn, dùng khăn ăn ưu nhã lau khóe miệng, sau đó gỡ xuống bức thư trong miệng Phensel. Bốn người khác cũng buông bộ đồ ăn, mọi người trên bàn dài Slytherin làm theo, mà Prince ở ghế giáo sư cũng lập tức buông bộ đồ ăn vểnh tai lên, khát vọng nhìn lá thư này.

Salazar mở thư, trước đọc một lần, sau đó hỏi: “Muốn tôi đọc sao?”

“Nếu cậu nguyện ý.” Rowena cầm đồ uống của mình uống một ngụm.

“‘Cha Sala thân ái: con biết nhất định là cha trước mở thư của con.’ A, tiểu quỷ đầu thật thông minh. ‘Giúp con gửi lời hỏi thăm cha Gody, chỉ mong cha đừng vì Dumbledore và Gryffindor còn bị phạt. Cha Sala, ở đây, con có thể cầu tình thay cha Gody không? Dù sao cha Gody là một trong những cha nuôi của con. Vâng, đương nhiên, con không phải nói cha và cha Pec không phải, nếu có một ngày các cha cần, con cũng sẽ cầu tình cho các cha. Các cha thường nói chúng ta là người một nhà, không phải sao?’ Ha hả, tiểu quỷ đầu cầu tình cho anh, Godr, thân ái, em tạm thời tha thứ anh. Các cậu thấy sao?”

“Được rồi, xuẩn sư tử, nể tình cậu dại dột xem như khả ái, tha thứ cậu.” Rowena liếc trắng.

“Nể tình tiểu quỷ đầu, tạm thời tha thứ cậu. Hôm nay cậu không cần đi tu bổ hoa viên trong nhà.” Helga rất không tình nguyện nói.

“Hehe nói gì là gì.” Peclers • thê nô • Estifan nói.

“‘Mẹ Nana, ngày mai con sẽ gửi một ít sách về. Con gọi về linh hồn của vãng sinh giả trên danh sách mẹ đưa, bút lông chim pháp thuật ghi lại khẩu thuật của bọn họ, nếu có thể, lần sau gửi cho con thêm hai cây. Pháp thuật của con cần rèn luyện.’ Nana, cậu thấy sao?” Đá phục sinh gọi về u linh cũng là một loại tiêu hao pháp thuật, nhưng nó có thể khiến tốc độ tinh luyện nhanh hơn.

“Hẳn là được, nếu Harry ở Dumstrang không có uy hiếp gì, bất quá, tôi không đề nghị thằng bé tăng nhanh như vậy, dù sao đưa gì cũng tiện, ngày mai trước đưa y một cây.” Rowena nhíu mày nói.

“‘Ôi, cha Pec, giúp con ôm mẹ Hel một cái mẹ Hel, giúp con ôm cha Pec một cái. Cảm ơn bánh ngọt của hai người, con và Angel nhỏ của con rất thích. À, phỏng chừng con quên nói cho các vị, con nhận một cô con gái đỡ đầu, gọi Angelique. Là một cô bé đáng yêu, cảm ơn Schatz và Martin, nguyện ý chia xẻ tiểu thiên sứ, quả vui vẻ của bọn họ cho con, tuy rằng nhìn bộ dáng đáng yêu của bé, con sẽ có chút ưu sầu, có chút đau lòng con của con, thế nhưng, con cuối cùng phải nhìn về phía trước, đúng không? Con đã là trưởng bối.’ Xem ra, y sẽ vượt qua.” Salazar bình luận.

Bốn người khác gật đầu.

Snape thầm thở dài một hơi, ngón tay xoa dây cột tóc trên cổ tay mình.

“‘Ở vòng cực Bắc băng thiên tuyết địa, ở Dumstrang, hoàn cảnh khá lạ lẫm, quả nhiên khiến con thoải mái tự nhiên hơn nhiều, con rất vui vẻ. Con cũng tự hỏi rất nhiều chuyện, bao quát vấn đề xưng hô với các vị, các cha mẹ, trong trí nhớ của con chưa từng có cơ hội như những đứa trẻ khác gọi cha mẹ ruột của mình một tiếng, mà giờ, con có các vị, con nghĩ là lúc thay đổi xưng hô. Thế nên, con cố lấy tất cả dũng khí gọi một tiếng: cha Sala, cha Gody, cha Pec, mẹ Nana và mẹ Hel, con không biết mình có tư cách này không?’ Ôi, tiểu quỷ đầu đáng thương, thằng bé đương nhiên có tư cách. Các cậu thấy sao?” Salazar hỏi bốn đồng bọn.”Đương nhiên, thằng bé là con trai chúng ta.” Godric đầu tiên phụ họa.

“Tôi nên nói Gody ngốc rốt cục thông minh một lần sao?” Rowena nửa trào phúng nói.

“A, Pec, em muốn làm cho con trai thân ái và con gái đỡ đầu đáng yêu của nó thật nhiều bánh bích quy.” Helga hạ quyết tâm.

“Đương nhiên, có thể thêm áo lông giữ ấm tình yêu?” Peclers nói.

“Ý kiến hay.” Helga hài lòng.

“‘Về đề nghị ở buổi tối trước khi đi các vị cho con…’ A, đoạn này tôi không đọc, lát nữa các cậu tự xem đi.” Salazar mỉm cười quay đầu nhìn thoáng Snape.

Snape lập tức hiểu có lẽ là về chuyện của mình, lòng không khỏi chua lên.

“‘Đêm ở vòng cực Bắc ngày càng dài, sắp đến cực dạ [1] rồi, đây là bóng tối cực hạn ở Anh không thể cảm nhận được. Nếu các vị hứng thú, sau này con sẽ dẫn các vị tới. Mặt khác, con đã đạt thành nhất trí với Schatz, cậu ấy đồng ý điều khoản thi đấu tổ chức ở Hogwarts, tin tưởng Beauxbatons cũng sẽ không dị nghị. Cho nên, có lẽ các vị có thể bắt đầu chuẩn bị, đừng nước đến chân mới nhảy.’ Ha, đích xác, là nên bắt đầu huấn luyện lễ nghi, thử nhìn ấu tể hiện tại xem, lễ nghi thật không đủ tư cách. Nhất là… Quên đi, không đả kích anh, Godr.” Salazar bình luận.

“Vậy, cuối tuần bắt đầu thêm tiết cho bọn họ?” Peclers cười nói.

“Đương nhiên. Bao quát Slytherin và các giáo sư.” Salazar nói.

“Được rồi, tôi an bài.” Rowena nói.

“‘Gần nhất đang nghiên cứu thần chú Avada Kedavra, tuy cùng chung trí tuệ của Sev giúp con không ít, thế nhưng bồi dưỡng linh hồn chuột bạch không quá thành công, có lẽ, cha Gody và mẹ Nana có thể cho con một ít đề nghị? Còn có, lễ Giáng Sinh con có an bài rồi, phỏng chừng không về được. Bất quá con sẽ gửi quà cho các vị.’ Không sao, dù sao lễ Giáng Sinh không phải ngày lễ cần qua gì. Chúng ta ở Hogwarts là được.” Salazar nói.

Các bạn của ông gật đầu.

“‘Được rồi, trước hết như vậy. Con của các vị, Harry."” Salazar đọc ra kí tên cuối cùng, sau đó truyền thư cho các đồng bọn.

Bọn họ đọc xong, đều không khỏi thật sâu nhìn thoáng Severus • Snape • Prince ngồi ở ghế giáo sư.

Trên giấy viết thư, chỗ Salazar không đọc ra, hoa thể tự của Harry viết thế này——

“… Con tự hỏi tất cả về con và Sev, con phát hiện, không quản thế nào con cũng không thể mất anh ấy. Không quản là quá khứ hay tương lai, con không thể nhận lời đề nghị của các vị, tuy rằng con biết các vị có ý tốt. Nhưng con muốn nói: con là dành cho anh ấy, anh ấy là dành cho con, hoặc nói là cuộc sống và số phận dành cho chúng con, dù cho nặng nề, dù cho thống khổ, dù cho phải đối mặt với chỉ trích, con cũng không thể không yêu anh ấy, không thể mất đi anh ấy. Mặc dù chiếu như lời các vị, hủy diệt ký ức của chúng con, con cũng có tự tin mình vẫn sẽ lại yêu anh ấy. Cha Sala, cha và cha Gody cũng nhất định như vậy? Con không phải đứa bé không có não, cũng không phải thiếu niên nhất thời hiếu kỳ, càng không phải kẻ không có dũng khí đối mặt gian khổ. Con là Harry, Harry • Potter! Không thể không yêu lão khốn kiếp gọi Severus. Con dâng lên tất cả tình yêu con có, chỉ vì thắng được tình yêu của anh ấy.”—— đây cần thâm tình hậu nghị thế nào, mới có thể nói ra lời như vậy.

Severus, con có đức gì tài gì, khiến Harry thâm tình như vậy?

Ai——

Mà thôi…

Tình yêu là không có lý do, không phải sao?



[1] Cực dạ: trái ngược cực trú, là thời gian mà đêm kéo dài trên 24 giờ, thông thường diễn ra bên trong các trong tại bán cầu đó.
Bình Luận (0)
Comment