Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 119

Đức, Nurmengard

“Vậy, con chờ mong tin tức ngài ‘vượt ngục’…” Harry mỉm cười nhìn về phía ông bạn già, giao lưu giữa y và Gellert ngoài ý muốn hài hòa.

“Harry, về đũa phép trưởng lão… Ách, ta biết con đã có áo tàng hình và đá phục sinh, vậy…” Gellert rất do dự, ông biết dù là Harry thu hồi đũa phép trưởng lão, ông cũng không có cách nào ngăn cản.

“Gellert, con nghĩ, về đũa phép trưởng lão của nhà Percival, thế nhân có sự ngộ giải nhất định.” Harry mỉm cười giải thích, “Dù sao, sự thật và truyền thuyết luôn có chênh lệch.”

“Ừm?” Gellert hiếu kỳ nhìn Harry.

“Thời đại Percival tồn tại, không có công tượng đũa phép. Đũa phép của phù thủy đại thể là từ truyền trưởng bối, thời đại ấy chỉ có phù thủy đạt được trình độ nhất định mới có thể lo lắng chế tác đũa phép. Bọn họ sẽ tới chỗ độc dược sư cầu một liều thuốc tên là ‘kỳ nguyện’, uống xong, khi ngủ sẽ mơ thấy các tài liệu phù hợp với mình, sau đó đi thu thập tài liệu chất lượng tốt nhất hoặc có ý nghĩa kỷ niệm nhất, rồi chế tác. Dù sao đũa phép còn được xưng là ‘nửa người khác của phù thủy’, có thể nói đối với một phù thủy chính trực, đũa phép như bạn lữ, là không thể thay thế được. Thậm chí so với bạn lữ, nó còn quan trọng hơn. Thử hỏi, thời đại đó có phù thủy cần chế tác đũa phép nào dám giao cho người khác chứ? Vậy nên, các gia tộc phù thủy hùng mạnh đều có tài nghệ chế tác riêng, những tài nghệ này có ưu có khuyết. Tài nghệ của gia tộc Percival là một chi tối ưu trong đó, vì Percival đời đời ra kẻ mạnh, do đó, nửa người của bọn họ có vẻ cực kỳ thần bí, mọi người chậm rãi xưng chúng là ‘đũa phép trưởng lão’. Cho rằng chúng là nguyên nhân nhà Percival cường thịnh, dẫn đến, một số phù thủy mơ ước pháp thuật sinh ra hứng thú với đũa phép như vậy, cuối cùng, cái gọi là nhà Percival có được ‘đũa phép trưởng lão’ trở thành nguyên nhân khiến cả gia tộc một đêm bị diệt.” Harry êm tai kể ra lịch sử của đũa phép trưởng lão, “Mà trên thực tế, uy danh của cái gọi là đũa phép trưởng lão, phân nửa là vì Percival truyền thừa huyết mạch hùng hậu, còn lại mới là công nghệ chế tạo ra đũa phép xa xưa sở hữu tính truyền pháp thuật rất tốt mang đến.”

“Nói cách khác, chỉ có nửa người trong tay Percival mới là đũa phép trưởng lão chân chính? A, truyền thuyết quả nhiên lầm người…” Lão Chúa Tể tóc vàng bất đắc dĩ lắc đầu.

“Thế nhưng, chí ít tính truyền pháp thuật của kỹ thuật chế tạo đũa phép trưởng lão là tốt nhất. Hơn nữa pháp thuật càng mạnh, ưu thế tính truyền có khả năng biểu hiện càng nhiều.” Harry cười lấy ra đũa phép gỗ tiếp cốt, “Đây là đũa phép trưởng lão của con.”

“Được rồi, không cần khoe khoang. Như vậy chỗ Al?” Gellert cẩn thận hỏi.

“Đũa phép trưởng lão của giáo sư Dumbledore con sẽ không thu hồi, đối với con mà nói không có cây đũa phép nào phù hợp hơn cây trên tay con. Thế nhưng, con không đề nghị các vị sử dụng nó, vì, trong tài nghệ đũa phép trưởng lão xa xưa của Percival có một loại pháp thuật khống chế, cùng loại với khế ước, nó sẽ khiến người sử dụng đũa phép trưởng lão không phải nhà Percival sinh ra quan hệ thuê mướn nhất định với nhà Percival. Người sử dụng đũa phép trưởng lão một ngày bị phán định pháp thuật suy yếu hoặc bị Percival phát hiện làm gì xin lỗi nhà Percival, vậy lực nắm giữ đũa phép sẽ giảm xuống.” Harry cười nói, “Đương nhiên, hiện tại khế ước này bị chuyển cho nhà Potter.””Vậy, điểm mấu chốt của con?” Gellert hỏi.

“Chúng ta là bạn, còn cần nói cái này sao?” Harry hỏi ngược lại.

Gellert lập tức rõ ý lời này, ông đột nhiên nghĩ con trai mình để cháu gái nhận cha đỡ đầu thật rất đáng giá.

Thế nhưng, đúng lúc này, sóng pháp thuật trên người Harry đột nhiên kịch liệt, song song, trái tim y không hiểu sinh ra co rút đau đớn, rồi cảm ứng được lo lắng, phẫn nộ còn có tự trách mạnh mẽ. Trong nháy mắt sắc mặt y trở nên rất tái nhợt——

Sev…

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Dĩ nhiên khiến nỗi lòng Severus bất ổn như vậy, thậm chí pháp thuật không khống chế được? Nhưng y biết tình huống của Severus không ổn, điều này đã đủ để y làm ra quyết định.

“Gellert, sợ rằng con phải về Anh một chuyến.” Cho dù lòng như lửa đốt, y cũng không thể không nói gì đã đi.

“Ừ.” Gellert không hỏi nhiều, “Cần giúp đỡ thì cú mèo ta.”

“Được. Nói cho Schatz, muộn nhất con sẽ ở Halloween chạy về Dumstrang.” Harry suy nghĩ một chút nói, sau đó vung đũa phép lên bản thân thì đã biến mất.

Gellert sửng sốt, phải biết ở đây không dễ rời đi, nhất là dưới mắt ông. Sự hiểu biết của thiếu niên này đối với pháp thuật minh văn và ma pháp trận đã đạt được trình độ không thể tưởng tượng, bằng không sẽ không nhanh vậy tìm được điểm đột phá.

—— quả thật là không thể tin nổi…



Anh, Hogwarts, trạm xá

“Làm sao đây?” Cả trạm xá ngoại trừ giường ngủ và một số thiết bị tất yếu trước tiên bảo hộ, có thể nói là hỗn độn.

Các quý tộc cực kỳ chật vật, các giáo sư cũng vậy. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía gia chủ Prince đã hôn mê trở nên rất không bình thường——

Pháp thuật bạo động!

Phù thủy thành niên phải phẫn nộ cỡ nào mới có thể không khống chế được? Hơn nữa lực phá hoại cực lớn, đủ để nói rõ sự mạnh mẽ của gia chủ Prince.

“Trước đưa thằng bé lên giường đã.” Helga đề nghị.

“Thằng bé tới rồi…” Slytherin nói một câu không đầu không đuôi, vừa dứt lời, mọi người chợt nghe một tiếng “Đùng” nhẹ nhàng.

“Sev!”

Một thanh niên hôi bào xuất hiện trước mắt, y có một mái tóc dài màu đen nhu thuận xõa tới eo, giữa tóc hỗn loạn vụn sao rực rỡ, khiến người thấy khó quên. Ngũ quan xinh xắn, kể ra sự mỹ lệ, đôi ngươi chúc sắc xinh đẹp để lộ khẩn trương, nhưng rất nhanh lãnh tĩnh. Đũa phép màu xám trắng thuần thục vung vẩy, Salazar lại phát hiện bàn tay y cầm nó, khớp xương đã trắng bệch, vững vàng đánh ra đủ mọi câu thần chú kiểm tra đo lường. Sau đó y nhíu mày, nhìn giường ngủ gần nhất, dùng Levitation Charm đặt người lên giường.

“Harry, viện trưởng không sao chứ?” Blaise không ngoài ý muốn bạn mình xuất hiện.

“Tôi sẽ không để anh ấy có sao.” Harry nhíu mày vừa trả lời, vừa run rẩy lấy ra hộp thuốc nhỏ của mình, ngón tay bồi hồi giữa các bình, cuối cùng chọn ra ba cái. Nhìn lại người không hề hay biết trên giường, nhận mệnh mở nắp, rót thuốc vào miệng, sau đó vươn tay phải nắm lấy tay trái người yêu, “Em tới rồi, Sev. Không sao cả.”Tựa hồ được trấn an, pháp thuật tuôn trào của người đàn ông chậm rãi bình phục.

Thẳng đến khi pháp thuật hoàn toàn bình tĩnh, Harry mới nhẹ nhàng cúi xuống hôn một cái trên trán anh.

“Thế nào rồi?” Salazar hỏi.

“Linh hồn mê man. Con uống thuốc ổn định linh hồn, thuốc trấn an linh hồn, thuốc ổn định pháp thuật, hẳn tạm thời sẽ không sao. Bất quá, pháp thuật bạo động mạnh như vậy, pháp thuật của con cũng bị ảnh hưởng, đợi lát nữa, con sẽ kiểm tra tuần hoàn pháp thuật của anh ấy. Vạn nhất nó xuất hiện vấn đề gì, vậy phiền phức.” Harry ngồi bên giường tính rút tay ra, lại phát hiện Severus không buông. Thật vất vả rút được, pháp thuật của Severus lập tức tuôn trào, vội vàng mà táo bạo, “Sev? Em ở đây, Sev, đừng như vậy mà, em ở…”

“Đưa tay cho nó đi, nó nhớ con lắm.” Helga nhìn ra Snape muốn gì.

Harry bất đắc dĩ, chỉ có thể đặt tay lên tay người yêu, trong nháy mắt mười ngón giao triền, pháp thuật của Severus như kỳ tích an tĩnh lại.

“Ôi, Severus thật bốc đồng.” Peclers ở bên cạnh trêu đùa con nuôi.

Harry nhìn Severus, trong lòng rất không biết làm sao, có thể khiến anh lo lắng, tự trách còn có phẫn nộ như vậy, thậm chí trái tim như sắp bị bóp nát. Ngoại trừ mình, còn có gì anh không khống chế được. Nhưng y cần phải xác nhận: “Cha Sala, con nghĩ, con có quyền biết bạn lữ của con vì sao biến thành vậy, đúng không ạ?”

“Đương nhiên, con có.” Salazar rút ra một đoạn ký ức trong đầu, phục chế một phần, Harry dùng đũa phép lấy tới trực tiếp nhét vào huyệt thái dương.

Y nhắm mắt, sau đó nhìn lại năm vị phù thủy, nói: “Con hiểu rồi. Cần tiếp tục hội nghị sao?”

“Đã như vậy, còn tiếp tục thế nào?” Phu nhân Pomfrey nhìn trạm xá hỗn độn, nhíu mày nói, muốn dọn dẹp hẳn tốn không ít công phu.

Harry cầm đũa phép ưu nhã vung hai cái, tất cả khôi phục.

“Ngài là ai?” Arthur và Frank chưa từng gặp thanh niên này, thần bí, mỹ lệ mà hùng mạnh. Mà vài nhà quý tộc và một số giáo sư đại khái đã đoán được y là ai, chỉ là y vì sao biến thành vậy?

Harry cười cười, nhìn về phía năm cha mẹ nuôi, Salazar gật đầu.

“Xét thấy các vị đại thể chưa từng gặp tôi, bỉ nhân Harry • Potter, gia chủ nhà Potter…” Harry bình tĩnh tự giới thiệu với các gia chủ, “Học đồ và bạn lữ của gia chủ Prince.”

“Cậu Potter? Ngài vì sao biến thành vậy?” Giáo sư McGonnagal đối với trạng thái hiện tại của Harry cảm thấy không thể nhận.

“Bất quá là thức tỉnh huyết mạch, sau này tôi sẽ bảo trì trạng thái bề ngoài của tuổi tác linh hồn.” Harry nhẹ nhàng trả lời.

Mọi người khiếp sợ, Thế Giới Phù Thủy đã thật lâu không nghe qua từ “thức tỉnh huyết mạch”, nó đại biểu cho gì, phù thủy ở đây đại bộ phận đều rõ.

Harry không nói gì thêm, pháp thuật tản ra mềm mại bao lấy Severus, chậm rãi thẩm thấu vào tuần hoàn pháp thuật, từng tí một kiểm tra cẩn thận chữa trị ám thương ngày xưa. Rất nhanh mồ hôi tinh mịn xuất hiện trên trán y. Khi y cho rằng đã có thể, tính bứt ra thì dị biến bật hiện——Harry chỉ cảm thấy khi pháp thuật của mình tính rút ra, pháp thuật cả hai bắt đầu chấn động, rồi rất nhanh sinh ra cộng minh.

Y thường ngày thân mật với Severus cũng sẽ như vậy, thế nên lơ đểnh thu hồi, bất quá lúc này rõ ràng không đúng. Khi y thu hồi pháp thuật, khí thế pháp thuật của Severus đột nhiên tăng mạnh lên vài lần.

“Sev?” Harry không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Sao vậy?” Salazar và Godric lập tức tiến lên kiểm tra. Sau đó cả hai nhìn nhau, rồi cười khổ.

“Có chuyện gì vậy? Sev…” Harry lo lắng đến mặt mũi trắng bệch.

“Pháp thuật của con và pháp thuật của thằng bé vừa sinh ra cộng minh, đúng không?” Salazar nói.

“Con và Sev là linh hồn bạn lữ, tự nhiên sinh ra cộng minh. Cha và cha Gody không phải cũng vậy sao?” Harry rất tự nhiên nói.

“Đúng vậy, đây là lực lượng trời ban. Thế nhưng, Harry, hiện tượng cộng minh nếu xảy ra giữa bạn lữ bình đẳng đích thật là một loại sung sướng, nhưng từ khi con thức tỉnh huyết mạch, pháp thuật của con đã tăng mạnh lên vài lần. Thế nên…”

“Có cách nào không?” Đốt ngón tay Harry nắm lấy Severus trắng bệch.

“Có, có một liều thuốc ép buộc thức tỉnh.” Godric nói.

Harry ngẫm lại, hỏi: “Có tác dụng phụ à?”

“Phải, nó chỉ có tác dụng một lần, nếu không được, vậy thằng bé sẽ không bao giờ có thể thức tỉnh huyết mạch nữa, nhưng nếu không dùng, pháp thuật của nó vẫn sẽ hỗn loạn. Cho nên, con phải lo lắng cẩn thận.” Godric giới thiệu.

“Đã thế, kính nhờ cha Gody.” Harry nhìn bạn lữ của mình, thay anh lựa chọn.

“Tiểu quỷ đầu, con phải lo lắng cẩn thận…” Helga nói, “Trên thực tế không chỉ có cách này.”

“Anh ấy sẽ không nhận một bản thân pháp thuật hỗn loạn, đối với Sev mà nói, không thể chế tác độc dược, đó mới là tai nạn.” Harry nở nụ cười, khiến không ít người chấn động mà động dung, “Hơn nữa, anh ấy không nỡ để con thất vọng.” Dù là thất bại thì sao, con sẽ không bớt yêu anh ấy một phần.

“Nếu vậy, Lucius, phiền con tới Ollivander một chuyến.” Người sáng lập Slytherin thấy con nuôi đã hạ quyết tâm, bèn nói với gia chủ Malfoy.

“Có thể cống hiến sức lực cho ngài, là vinh hạnh của Malfoy.” Lucius thật cao hứng nói.

“Thuỷ tổ Atula của nhà Prince là một ám dạ tinh linh thức tỉnh giả, nhưng huyết mạch mạnh nhất của Prince không phải nó, ta từ chỗ Atula được biết, tinh hoa của sinh vật này nằm ở mái tóc dài, mà ở trang viên Prince chúng ta cũng nhận được một tin tức —— hai trăm năm trước ở đấu giá hội chợ đêm của Thế Giới Phù Thủy xuất hiện tóc dài của nó, lần đó Prince không tới, vì vậy, cuối cùng bị Ollivander chụp đi. Cho nên, nó rất có thể đã trở thành lõi của một cây đũa phép.” Salazar nói, “Lucius, con tới Ollivander nghĩ cách mua được cây đũa phép ấy, cho dù bị người mua đi, cũng phải hỏi rõ là ai.”

“Vâng, thưa các hạ. Vậy, xin hỏi, đó là lõi đũa gì?” Lucius hỏi.

Mọi người nhìn Salazar, cảm thấy hiếu kỳ với huyết mạch mạnh nhất của nhà Prince.”Tóc dài của hoàng tộc quang tinh linh.” Godric đáp.

Harry vốn dĩ còn một tia nghi hoặc, nhưng vừa nghe xong, trong lòng không khỏi bừng tỉnh, song song nổi lên vui sướng —— Sev… Thì ra đã sớm định trước, không phải sao? Đây là ràng buộc của chúng ta.

“Vâng, con xin đi ạ…” Lucius nói xong đã rời đi, tính tìm lò sưởi.

“Đợi đã, chú Lucius.” Harry gọi Lucius lại.

Mọi người ngoài ý muốn nhìn y.

“Nó ở chỗ con.” Harry lấy ra một cây đũa phép trong tay áo, “Thân đũa là đản bạch thạch, tay cầm là sừng độc giác thú hiến tế, lõi là tóc dài của hoàng tộc quang tinh linh. Đây là cây đũa phép con mua được ở chỗ Ollivander. Xem như nửa người của con.” Harry bình tĩnh nói, “Cầm dùng đi.”

Mọi người ngũ vị tạp trần, có ai sẽ bình tĩnh đưa ra đũa phép, khiến người hủy diệt? Chỉ vì một khả năng.

“Tiểu quỷ đầu… Giữ lại đi, ta tới trang viên Prince, ở đó có tóc dài của Atula, ám dạ tinh linh cũng đủ rồi.” Salazar thật không ngờ, cây đũa phép này chọn là con nuôi của mình và các bạn.

“Không, cha Sala, dùng nó đi.” Harry kiên quyết nói rằng, “Sev đáng giá tốt nhất.”

“Thế nhưng… Con nên biết, tỉ lệ thất bại cao cỡ nào.” Rowena khuyên bảo.

“Mẹ Nana, chính vì vậy, nên mới dùng nó. Con muốn Sev biết, con có thể vì anh ấy trả giá nửa người của con, như anh ấy đã vì con trả giá tính mạng của mình. Anh ấy sẽ không để con thất vọng, con tin.” Harry phản bác.

“Con đã thay thằng bé trả giá quá nhiều.” Salazar nói.

“Cha Sala, nếu người nằm đây là cha Gody, cha sẽ làm thế nào?” Harry hỏi.

Salazar giật môi chung quy không thể phát ra bất kỳ từ gì, nếu là Godr, dù muốn là mạng của ông, ông cũng nguyện ý…

Harry nở nụ cười, cầm đũa phép đản bạch thạch, hung hăng nện về phía cạnh sắt của giường——

Đang!——

Cây đũa phép nứt ra, ở giữa là một sợi tóc màu đen.

“Con, thủy chung là một Potter, đối với Potter, tài phú quan trọng nhất, không phải pháp thuật hùng mạnh, không phải danh khí người người kính ngưỡng, cũng không phải Gold Galleon và lợi ích, mà là bạn lữ chúng con đã chọn. Thế nên, ngoại trừ anh ấy, con hai bàn tay trắng. Vì vậy, con nguyện ý dâng cho anh ấy những gì tốt nhất…” Lời của Harry quanh quẩn giữa trạm xá im ắng.
Bình Luận (0)
Comment