Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 125

Ngày thứ ba Harry về Hogwarts vừa vặn là chủ nhật, cuộc sống ở hầm rõ ràng tự tại hơn ở trạm xá nhiều, ngoại trừ chiếu cố Severus y cũng bắt vạc, chế tác một loạt thuốc mạo hiểm cần. Y còn phải ra ngoài giải sầu, không phải sao?

Harry đang kế hoạch chủng loại và số lượng thuốc cần nấu, lúc này nghe có người gõ cửa. Xà nữ nói là Draco, Blaise, Pansy, còn có Hermione. Rất ngoài ý muốn Hermione vì sao theo ba Slytherin tới đây, nhưng Harry vẫn mở cửa cười chào đón tổ hợp 3 + 1 này vào.

“Harry, ăn sáng chưa?” Pansy vừa vào đã cực kỳ quan tâm hỏi.

“Vừa để gia tinh dọn đi.” Harry nhìn thoáng Draco.

“Tôi đã sớm nói, Harry sẽ không bạc đãi mình.” Draco cũng không cần y bắt chuyện đã kéo Pansy ngồi xuống.

Blaise cười tới một câu: “Giáo sư Prince, không bị cậu làm gì chứ?”

“Blaise, Sev sẽ cảm động sự quan tâm cậu dành cho anh ấy.” Harry nhún vai.

“Ôi, không, đừng nói cho giáo sư Prince.” Blaise rùng mình.

Harry nở nụ cười, nhìn về phía Hermione, vung đũa phép biến ra một cái sô pha: “Cô Granger, mời ngồi.”

Blaise cũng ngồi xuống sô pha đơn.

“Vậy, uống chút gì chứ? Hồng trà bá tước?” Harry nhìn ba người bạn của mình, khi cả ba gật đầu, lại nhìn về phía Hermione, “Nước bí đỏ? Hay nước mật?”

“Ách, nước bí đỏ, cảm ơn.” Hermione câu nệ mà nói.

Harry cười cười, búng tay.

“Tiểu chủ nhân, Lulu phục vụ cho ngài.” Gia tinh phụ trách hầm xuất hiện, nó ăn mặc xem như thể diện, trước ngực buộc một cái khăn trà Hogwarts.

“Một bình hồng trà bá tước, một ly nước bí đỏ, thêm một ít bánh ngọt.” Harry nói.

Lulu lập tức gật đầu biến mất, Harry thấy Hermione kinh ngạc, biết cô sợ rằng chưa từng gặp gia tinh. Nhớ tới “nôn mửa” Hermione từng làm, y giấu diếm cho Draco một ánh mắt, Draco lập tức hiểu.

Quả nhiên, một lát sau, Hermione rốt cục kiềm chế không được hỏi: “Vừa nãy là gì vậy?”

“Gia tinh, phục vụ một số gia đình phù thủy.” Harry đang thu thập vạc, đáp là Draco.

“Gia… tinh? Chúng là tinh linh à?” Hermione hiếu kỳ hỏi.

“Không tính, từ huyết thống mà nói chúng hẳn là hợp chất diễn sinh của cao đẳng luyện kim thuật. Ách, có chút giống với người máy Muggle đang nghiên cứu.” Harry làm xong đã gia nhập buổi nói chuyện, rất đúng lúc đưa ra một so sánh.

“A… thật không thể tin được!” Hermione kinh ngạc nói.

“Pháp thuật luôn thần kỳ.” Harry cười nói.

“Vậy chúng được chế tạo ra thế nào?” Hermione hỏi.

Harry kể ra các điểm nhấn của sinh mệnh luyện kim thuật, khiến Hermione xem thế là đủ rồi, trong cảm thán cũng bắt đầu hứng thú với nó. Cô nghĩ pháp thuật thật vĩ đại, chí ít tới giờ, người máy chưa thể làm được hoàn toàn như sống, mà gia tinh của Thế Giới Phù Thủy đã có thể tự hành sinh sôi nảy nở. Sau đó Harry vào phòng cẩn thận chiếu cố người yêu một phen, khi đi ra, chỉ còn lại Draco.”Cậu thật lợi hại, cư nhiên khiến cô ấy nhận đồng thân phận nô bộc của gia tinh. Không hổ là Nghê Hạ…” Nhớ tới đủ mọi vấn đề trong quá khứ của sư tử cái kia, Draco thật tình khen ngợi.

“Pansy tựa hồ đã sớm kết bạn với Hermione?” Sức quan sát của Harry cực kỳ nhạy cảm, vừa nãy y phát hiện khôn khéo Pansy hữu ý vô ý giúp Hermione hỏi mình.

“Lại nói tiếp cậu cũng không tin, nghe Pansy kể, năm ngoái cô ấy và Hermione đã là bạn.” Draco liếc trắng, “Ở câu lạc bộ fans của Lockhart… Chậc, bọn con gái…”

“Rồi, rồi, về các cô bé, chúng ta đừng nhúng tay vào. Bọn họ trở thành khăn tay giao đối với chúng ta mà nói, cũng không phải chuyện xấu, cậu biết đấy.” Harry nói, “Nếu cậu không có chuyện gì khác, giúp tôi chế tác thuốc bổ máu 15 đơn vị ma dung đi.”

“Làm đặc như vậy, cậu tính làm gì?” Draco vừa nghe đã nhíu mày.

“Không phải tính đi rừng chúc bảo thạch sao? Cậu biết, thuốc bình thường chỉ cần 1 đến 2 đơn vị ma dung, loại áp súc 15 đơn vị ma dung có thể đổi ra 300 bình thuốc chất lượng tốt, tôi cũng không cần ôm một đống chai lọ.” Harry nói.

“Nhưng, cậu phải lo lắng thân thể hiện tại của tôi, Harry, chế tác loại thuốc 15 ma dung Snape, pháp thuật hiện tại của tôi không đủ.” Draco oán giận nói.

“Ở đây có thuốc bổ sung pháp thuật, tôi tự tay nấu, vừa lúc để cậu rèn luyện.” Harry quăng năm sáu bình thuốc bổ sung pháp thuật cho Draco, “Khẩu vị cậu thích.”

Vì vậy, thiếu chủ Malfoy tự oán mình giao hữu vô ý.

Mà Harry vào phòng tiếp tục canh chừng giáo sư già của y, ghé bên giường anh nhẹ nhàng nắm tay, miêu tả đường vân viết xuống số phận. Khẽ nở nụ cười, đơn vị ma dung là Snape, Sev, anh sẽ thích chứ, độc dược anh yêu nhất trong tương lai quá khứ cùng dòng họ của anh không thể phân ra.

Năm đó Harry đưa ra lượng hóa độc dược, là vì khiến chế tác độc dược có thể sản xuất dây chuyền, song song chính xác hơn, để càng nhiều người có thể phối chế ra độc dược chất lượng tốt. Rất nhiều bài thuốc miêu tả cực kỳ mơ hồ, “một chút”, “lượng nhỏ”, “lượng lớn” vân vân những từ ngữ như vậy xuất hiện trong đại lượng bài thuốc, nếu không phải chân chính cực có kinh nghiệm với việc chế tác độc dược, căn bản không thể lấy ra lượng chuẩn. Vì thế kế hoạch lượng hóa độc dược của Harry hoàn toàn rạch ròi phân ra trọng lượng của tài liệu độc dược, sau lại tiến cử một khái niệm đánh giá độc dược —— ma dung.

Trải qua trường kỳ nghiên cứu và đại lượng tính toán chính xác, y phát hiện bất kỳ loại độc dược nào tỉ lệ giữa mỗi đơn vị bao hàm pháp thuật và hiệu dụng là cố định, y định giá trị này là 1 đơn vị ma dung. Càng là độc dược chất lượng tốt mà áp súc giá trị này càng nhân dài, hơn nữa, nó hoàn toàn có thể lấy tiêu chuẩn chính xác so sánh. Không cần dùng kinh nghiệm phán đoán tỉ lệ và khí vị đã có thể phán định chất lượng và độ áp súc của nó.

Mà đây, hiển nhiên chạm đến lợi ích của một số bậc thầy độc được. Ở giới độc dược học, bậc thầy chia làm hai loại, một loại là người nghiên phát, người thay đổi như Severus hoặc Harry một loại là người chế tác, người bình phán dựa vào đại lượng kinh nghiệm ăn cơm. Trong mắt chân chính biết nghề, cái trước mới là bậc thầy chân tài thực học, cái sau chỉ có thể tính là “bậc thầy lý luận”. Nhưng mà ở giới độc dược, cái trước là phượng mao lân giác, cái sau lại chiếm đại bộ phận.Kế hoạch lượng hóa độc dược có thể nói ngăn chặn tất cả lợi ích của cái sau, thế nên bọn họ gần như điên cuồng công kích Harry, cho rằng y có ý định đối nghịch với bọn họ. Thế nhưng, lịch sử thuỷ triều không thể nghịch, cổ hủ luôn sẽ bị tiên tiến thay thế. Lượng hóa độc dược cuối cùng thành công đánh vỡ khóa xích của những kẻ này. Mà Harry đề nghị dùng “Snape” làm đơn vị ma dung, nhưng khi y còn sống nó không được nhận.

Cuối cùng mọi người vẫn đồng ý lời đề nghị của Harry, dùng lời y nói: Muggle có thể có “Ampe”, “Volt” vân vân một loạt đơn vị kỷ niệm tính, vậy, ta làm người đưa ra khái niệm ma dung, cũng có quyền dùng “Snape” mệnh danh cho nó, để kỷ niệm cống hiến của Severus • Snape dành cho độc dược học.

Bất kể hình tượng Snape đại biểu cho mặt trái cỡ nào, nhưng cống hiến của anh dành cho độc dược học không thể thay đổi, vì thế, cuối cùng là Harry thắng.

Mà kiếp này, y có thể khiến Sev và mình cùng đẩy dời kế hoạch ấy.



Khi Harry nhận được lọ thuốc 15 ma dung Snape từ tay Draco đã thành chuyện hôm qua, lại một buổi sáng của tuần mới đúng hạn mà đến. Năm thứ tư Gryffindor và Slytherin tới hầm học tiết độc dược. So với các Slytherin được Salazar chiếu cố biết chân tướng giáo sư hôm nay lên lớp là Rowena • Ravenclaw mà ở tiết trước nghiêm túc lấy kinh nghiệm với học sinh Ravenclaw, các Gryffindor không nhận được bất kỳ tin tức thay đổi giáo sư gì cả.

Cho nên, khi Rowena • Ravenclaw bắt đầu lên lớp, các Gryffindor còn đần độn nghĩ rốt cục thoát khỏi thống trị cao áp của “lão dơi”, có thể thấy Slytherin bị trừ điểm ở tiết độc dược.

Mà lúc này, ở phòng làm việc của giáo sư độc dược cách phòng học một bức tường, Helga đang cá với Peclers——

“Pec, anh nghĩ Nana cần bao lâu mới có thể tức giận?” Helga chú ý động tĩnh trong phòng.

“Lấy tính tình Rowe, anh nghĩ trước khi thực tiễn hẳn sẽ không giận.” Peclers nhìn vợ yêu.

“Nhưng không bài trừ các tiểu Gryffindor không rõ vấn đề tạo thành ngoài ý muốn, thế nên, em dám cá, không cần lâu như vậy.” Helga vui sướng khi người gặp họa nói.

“Thân ái, chúng ta cá cái gì?” Peclers thấy hứng thú với đề nghị cá cược của vợ.

“Cá thực đơn Halloween.” Helga và chồng đã vì vấn đề này thương nghị hồi lâu, cả hai có chút khác biệt, “Ai thua, vô điều kiện nghe người còn lại.”

“A, đương nhiên.”

Khi hai người vừa ước định xong, phòng học sát vách truyền đến tiếng rít gào của Rowena • Ravenclaw, thanh âm đủ để lật nóc——

“Ngu xuẩn!!! Các trò là học sinh năm thứ tư sao? Tình huống nào sử dụng thuốc mọc lông cũng không biết?! Gryffindor trừ 10 điểm! Mỗi người!”

Trời ạ, đây là sao vậy? Có thể khiến Rowena luôn kiên trì với học sinh chịu không nổi, xem ra Gryffindor hiện tại thật là quái đản…
Bình Luận (0)
Comment