Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 143

Xe ngựa băng qua cánh cổng hai bên điêu khắc lợn rừng có cánh, theo đường xe rộng mở mà chạy, bởi gió bão gào thét, xe ngựa loạng choạng kịch liệt. Bọn họ thấy Hogwarts đã ngày càng gần, rất nhiều cửa sổ sáng đèn mơ hồ lóe lên sau bức màn mưa. Xe ngựa đỗ lại ở bậc thềm đá trước hai cánh cửa gỗ, đúng lúc này, một tia sét cắt qua bầu trời, người trong xe ngựa phía trước vội vã leo xuống, chạy vào thành bảo. Draco, Blaise, Neville và Ravenclaw kia cũng nhảy xuống xe ngựa, Draco cho các học sinh của mình thêm một câu thần chú chống nước, sau đó ưu nhã tiến về phía thềm đá, bước vào cánh cửa đại sảnh thâm thúy như huyệt động. Cửa đại sảnh có đốt đuốc, thang lầu đá cẩm thạch khí phái phi phàm.

Một quả bóng đỏ chót đầy nước từ trần nhà rơi xuống, nổ mạnh trên đầu Ron. Cả người Ron xối ướt, miệng thì thì thầm thầm, lảo đảo nghiêng mình, ngã vào người Ginny bên cạnh. Đúng lúc này, quả bom nước thứ hai lại rơi, trực tiếp bắn trúng hai anh em. Nước lạnh phun ra, xối trúng những người xung quanh, mọi người thất thanh thét chói tai, xô đẩy lẫn nhau, đều muốn nhanh chóng rời khỏi chốn thị phi này. Draco ngẩng đầu nhìn, cách đất chừng 20m Anh, Peeves phập phềnh luôn thích đùa dai.

“Peeves • Gryffindor!” Một cái giọng phẫn nộ hô lên, “Em dừng lại ngay cho chị!”

Là nữ sĩ Hufflepuff từ lễ đường vọt ra.

“Em không làm gì cả!” Peeves cười khanh khách, quăng thêm một quả bom bước về phía mấy nữ sinh năm thứ năm —— các nữ sinh sợ đến thét chói tai chạy ào vào lễ đường, “Dù sao bọn họ đã ướt, không phải sao? Ê, oắt con! Ăn một pháo này nè!” Peeves lại cầm một quả bom nước, nhắm ngay bọn học sinh năm thứ hai vừa vào.

“Chị đi gọi Pec!” Helga vung tay, bom nước biến mất, bà cả tiếng quát, “Đừng nghĩ rằng Pec sẽ mềm lòng, Peeves——”

Peeves vươn đầu lưỡi, rất bất đắc dĩ bay vào lễ đường.

“A, được rồi, đi nhanh thôi!” Helga nhíu mày thi triển cho bọn nhỏ dầm mưa ướt sũng một câu thần chú khô ráo và một câu thần chú ấm áp, sau đó nói, “Được rồi, vào lễ đường nào, bên trong rất thoải mái! Cứ từ từ, không cần vội.”

Lễ đường vẫn khí phái như vậy, vì bữa tiệc của học kỳ mới mà phá lệ trang sức một phen. Thành trăm hơn ngàn ngọn nến treo lơ lửng trên bầu trời các bàn. Bên cạnh chiếc bàn dài của bốn học viện đã ngồi đầy những học sinh đang bận líu ríu. Cuối lễ đường là cái bàn thứ năm, các nhân viên trường học lần lượt ngồi xuống bàn, đối mặt học sinh của mình. Giữa là hiệu trưởng mới giáo sư Estifan, hôm nay ông mặc một bộ áo choàng màu tím nhạt không chói mắt, bên cạnh ngồi giáo sư độc dược không tí biểu tình và giáo sư biến hình học nghiêm khắc. Phía sau bọn họ là giáo sư người lùn Flitwick của tiết bùa chú ngồi trên một đống ghế đệm, bên cạnh là giáo sư Sprout của tiết thảo dược, vành mũ rủ xuống trên mái tóc dài xám bồng bềnh. Bà đang nói gì với giáo sư thiên văn học Sinistra. Bên cạnh giáo sư Sinistra, là giáo sư Lupin và giáo sư Trelawney, cuối cùng là giáo sư Dumbledore. Những đầu ngón tay thon dài trên đôi tay Dumbledore chập vào nhau, cằm cụ đặt lên đó, ánh mắt xuyên qua thấu kính hình bán nguyệt nhìn trần nhà, như lâm vào trầm tư. Mà một chỗ khác bên cạnh giáo sư McGonnagal ngồi một vị nữ sĩ xa lạ, sau đó là giáo sư nghiên cứu Muggle học, phu nhân Pince của thư viện, phu nhân Pomfrey của trạm xá.”Good evening.” Baron mỉm cười với các Slytherin.

“Good evening.” Draco ngồi vào vị trí thủ tịch thứ hai của năm thứ tư.

“Viện trưởng bảo ta nói với các con, học viện thủ tịch của các con sợ rằng sẽ bị muộn mấy ngày, vì thế trong khoảng thời gian này, do niên cấp thủ tịch mở tiệc.” Baron nói, khiến các Slytherin trắng mặt, nghĩ tới nửa học kỳ hà khắc sau của Prince viện trưởng vào năm ngoái, bọn họ biết trước khi vị thủ tịch vĩ đại kia về bất kỳ điều gì cũng phải cẩn thận.

Độn mây màu đen và màu tím trên trần nhà cuộn trào, bên ngoài lại vang lên một tiếng sấm, một tia sét hình xiên xẹt qua. Cánh cửa lễ đường được mở, mọi người lập tức an tĩnh lại. Người sáng lập Hufflepuff dẫn một hàng dài tân sinh năm thứ nhất tới cuối lễ đường. Các năm thứ nhất theo nhân viên trường học đứng thành hàng, dừng bước, đưa lưng về phía đồng học cả trường. Bọn họ thoạt nhìn sợ hãi, cả người run rẩy —— hiển nhiên giữa cái thời tiết này mà đi theo bán cự nhân băng hồ, quả thật không phải lựa chọn tốt.

Helga đặt một cái ghế ba chân nhỏ ở phần đất trước mặt tân sinh, lại đặt một cái mũ phù thủy lên. Trên mũ cắm một sợi lông chim rất đẹp, các tân sinh năm thứ nhất sững sờ nhìn nó. Những người khác cũng nhìn. Trong lúc nhất thời, cả lễ đường vắng vẻ. Sau đó vành mũ nứt ra một cái khe như miệng, mũ dùng nam âm tuyệt vời ca hát:

Đó là câu chuyện của hơn một ngàn năm trước, ta vừa được bện thành, có bốn vị phù thủy đại danh đỉnh đỉnh, tên của bọn họ truyền lưu đến nay:

Dũng cảm Gryffindor, đến từ đầm lầy hoang vu,

Mỹ lệ Ravenclaw, đến từ bờ sông tĩnh mịch,

Nhân từ Hufflepuff, đến từ thung lũng bao la,

Khôn khéo Slytherin, đến từ bùn lầy bên kia.

Bọn họ đều có một giấc mơ, một tâm nguyện, song song có một ý nghĩ lớn mật, đào tạo các phù thủy tuổi trẻ thành tài, ngôi trường Hogwarts cứ vậy hình thành.

Bốn vị phù thủy vĩ đại này, mỗi người thành lập học viện của mình, tài hoa bọn họ coi trọng ở mỗi người học sinh đều khác nhau.

Gryffindor cho rằng, những kẻ nhiệt tình, nên được yêu thích Ravenclaw lại nghĩ, trí óc thông minh, luôn có tiền đồ Hufflepuff cảm thấy, chăm chỉ nỗ lực, mới có tư cách vào học viện mà chân thật ấm áp Slytherin, thích thu lưu những thiếu niên huyết thống có chỗ thiếu hụt.

Tứ đại phù thủy chọn lựa môn sinh đắc ý trong những năm tháng còn sống, nhưng khi rời đi, bọn họ làm sao để tìm được nhân tài giữa các học sinh đây?

Là Gryffindor và Slytherin nghĩ ra cách, bọn họ chọn ra ta. Bốn đầu sỏ rót vào cho ta tư tưởng, từ nay về sau từ ta tới chọn!

Được rồi, ngoan ngoãn mà đội ta lên đầu, ta chưa từng nhìn lầm, ta muốn nhìn ý nghĩ của con, phán đoán con thuộc về học viện nào!

Nón phân viện hát xong, lễ đường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Đây là bài hát phân viện dễ nghe nhất bọn họ từng được nghe. Estifan lộ vẻ thoả mãn, dũng cảm cái gì, không phải là truyền thống ban đầu của Gryffindor.Lúc này, Hufflepuff mở ra một tấm da dê lớn cuộn tròn.

“Khi ta đọc tên ai, người đó sẽ đội mũ, ngồi vào ghế,” Bà nói với tân sinh năm thứ nhất, “Chờ mũ tuyên bố học viện, thì ngồi vào bàn tương ứng.”

“Stewart • Ackerley!” Một cậu bé tiến lên, có thể thấy được từ đầu đến chân đều run. Cậu cầm nón phân viện, đội lên đầu, ngồi vào ghế.

“Ravenclaw!” Nón phân viện hô.

Stewart • Ackerley tháo mũ, chạy vội đến một vị trí ở bàn Ravenclaw, mỗi người tại bàn đều vỗ tay hoan nghênh.

“Malcolm • Baddock!”

“Slytherin!”

Các tiểu quý tộc ở bàn dài Slytherin rụt rè vỗ tay. Các Slytherin đối với thành viên mới tỏ vẻ hoan nghênh. Phù thủy từ học viện Slytherin đi ra đại thể đều ưu tú hơn học viện khác. Khi Malcolm • Baddock ngồi xuống, một học sinh năm thứ hai nghe theo ý Baron đưa cho học đệ mới một phần trà nóng. Hiển nhiên là Salazar đã dặn dò Baron.

“Eleanor • Branstone!”

“Hufflepuff!”

“Owen • Cauldwell!”

“Hufflepuff!”

“Dennis • Creevey!”

Cái tên này khiến Draco quan tâm, vì thiếu niên này giống anh mình đều là Gryffindor, sau khi Harry gặp chuyện không may cũng là một trong số những người cắt đứt với Weasley, cậu là số lượng Gryffindor không nhiều ở Hội Áo Xám.

“Gryffindor!”

Gryffindor đầu tiên của năm nay. Tốt…

Draco nhíu mày, nhìn các Gryffindor nhiệt tình hoan hô máu mới gia nhập.

“Colin, em rơi vào hồ!” Thằng nhóc đặt mông ngồi vào một chỗ trống, bén giọng nói với anh mình, “Rất đặc sắc! Trong hồ có một thứ bắt lấy em, đẩy em về thuyền!”

“Thật ngầu!” Colin nói, hưng phấn như em mình, “Đại khái là mực khổng lồ đấy, Dennis!”

“Oa!” Dennis kêu lên. Cậu vừa nãy bị quăng vào hồ sóng vỗ ầm ập, sâu không thể lường, lại bị một hồ quái thật lớn đẩy ra, cậu nghĩ đây là trải qua bất kỳ kẻ nào nằm mơ cũng không dám hướng tới.

Các Slytherin nghe xong dùng mũi phì ra một hơi —— quả thật là Gryffindor!

Nghi thức tiếp tục được tiến hành, các tân sinh cả trai lẫn gái trên mặt mang theo sợ hãi ở trình độ khác nhau, người này tiếp người kia bước về phía cái ghế nhỏ ba chân. Đội ngũ chậm rãi giảm dần, nữ sĩ Hufflepuff rất nhanh đọc xong danh sách.

Hiệu trưởng Estifan chỉ cười búng tay, các món ăn xuất hiện, sau đó ông đi đầu dùng hành động làm gương mẫu. Vì vậy, các học sinh bắt đầu bữa tối.



Vòng cực Bắc, Dumstrang

Sau khi phân viện và tiệc tối kết thúc, viện trưởng Heinze về phòng băng của mình.

“Thân ái, thời gian chúng ta đi Anh đã định rồi sao?” Đang chơi cùng con gái Schatz hỏi.

“Ừ, đúng vậy, định ở cuối tháng chín, Bộ Pháp Thuật Anh nói Hogwarts đổi hiệu trưởng. Dumbledore giờ chỉ là giáo sư, anh đã biết chưa?” Martin nhớ tới tin tức hôm nay nhận được từ Bộ Pháp Thuật.”Lần trước Harry báo cáo tiến triển của học sinh, có nhắc tới. Hiệu trưởng mới là một trong ba người cha nuôi của cậu ấy, Estifan các hạ. Em gần đây bận rộn ở Bộ Pháp Thuật, thế nên anh quên nói cho em biết.” Schatz nói.

“Được rồi, hôm nay Pháp gửi tới danh sách đi Anh, em thấy tên một người.” Martin dùng biểu tình cổ quái nhìn người yêu.

“Hửm?” Schatz sờ mái tóc con gái để cô bé tự chơi, sau đó ngồi vào cạnh Martin.

“Klour • Clayderman.” Martin báo ra cái tên này.

Schatz sững sờ nhìn Martin, sau đó cười khổ lắc đầu, nửa ngày không nói một lời, miệng mở rồi đóng đóng rồi mở vài lần, rốt cục chửi bới: “Merlin, bọn họ là muốn làm một câu lạc bộ lão niên tụ hội sao?”

“Em ngược lại cảm thấy điều này không xấu, nghe nói hội minh văn học, hội độc dược học, hội Nghệ Thuật Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, St. Mungo cả bốn nhà đều phái ra một bình ủy. Đội hình trọng tài của trận đấu Triwizard lần này rất hùng mạnh.” Martin cười nói.

“Ha hả, đã vậy, thế thì, anh sẽ bảo Thánh Đồ gửi một phong thư chào hỏi tới.” Schatz cũng nở nụ cười.

“Scha, đừng quấy rối. Anh tính chế tạo khủng hoảng sao?” Martin dở khóc dở cười, “Lại nói tiếp, lúc trước anh không phải có danh hiệu phó hội trưởng hội biến hình học gì đó sao?”

“Đừng nói nữa, em không phải không biết, anh tuyệt không muốn có tí xíu liên quan gì với biến hình thuật. Đều là trò đùa của chú Hussein!” Schatz rất có thiên phú về mặt biến hình thuật, nhưng anh ghét nó.

“Vậy, chúng ta dẫn Angel đi chứ?” Martin hỏi.

“Cha đã lên tiếng, đương nhiên phải dẫn tiểu công chúa theo.” Schatz mỉm cười, “Martin, nếu Angel không đi, em sẽ yên tâm sao? Hơn nữa cha rất thích tiểu Angel.”

“Hai người đều làm hư con bé…” Martin bất đắc dĩ nói.

“Con gái không phải nên nuông chiều sao. Qua một thời gian, anh rảnh rồi, chúng ta lo lắng thêm cái nữa chứ?” Schatz cười hôn Martin.

“Ai sinh?” Martin cười như không cười nhìn Schatz.



Ireland, rừng Emerald

Harry ở trong lều của mình uống trà nóng, hôm nay y hái được một số mầm cây tương tư, dạy học sinh chế tác độc tương tư, loại độc dược này gây rối loạn tiêu hóa, tiêu chảy, buồn nôn, ói mửa, co giật, hỗn hợp xuất huyết, hôn mê, suy tim, tử vong, sau khi tử vong phần miệng thi thể sẽ hư thối, nhưng thời kỳ ủ bệnh dài, chỉ cần ăn chút đồ ngọt là sẽ khỏi.

Lại nhớ tới hôm nay là ngày 1 tháng 9, vì thế y thu thập một số tài liệu độc dược mấy ngày nay tìm được tính gửi cho Sev, chỉ mong anh sẽ thích.

Được rồi, y còn gửi cho cha Pec bài tập nghỉ hè một năm rồi của Hogwarts, đồng thời tỏ vẻ những ngày vắng mặt ở học kỳ này y vẫn sẽ hoàn thành bài tập tất cả môn bắt buộc. Sau đó xin nghỉ thêm hai tháng.

Y uống trà, cầm 《Tuần san độc dược》 kỳ mới nhất trong tay, vì kỳ này có luận văn mới của Severus, ngón tay thon dài lướt qua từng chữ. Tương lai của quá khứ, y hướng tới cuộc sống như vậy —— chỉ cần Severus sống, chỉ cần anh sống, y thậm chí có thể rời đi cô độc một mình, chỉ cần ở sách báo độc dược thấy được đủ mọi luận văn của anh cũng đủ hạnh phúc. Đúng vậy, khi đó, y chỉ có một nguyện vọng nho nhỏ ấy.Thậm chí khi vừa sống lại, giấc mơ của y cũng chỉ là vậy, y chỉ cần ở một nơi an tĩnh nhìn người y yêu, chỉ cần anh sống.

Thế nhưng lần sống lại này khiến y có được càng nhiều, y chiếm được tình yêu đã từng tha thiết ước mơ, chiếm được bốn đầu sỏ sủng ái, cho dù vẫn không có cha mẹ, y cũng quý trọng tất cả.

Y muốn Severus có được tất cả những gì tốt nhất, đúng vậy, y muốn tốt nhất. Vì thế y mới cố gắng, y muốn trở thành Hôi Nghê Hạ thực lực đủ để khiến Thế Giới Phù Thủy kiêng kỵ của năm đó —— đây không còn là lựa chọn bất đắc dĩ, không còn là sách lược đối kháng thế lực nào nữa, mà chỉ là muốn trở thành vậy.

Slytherin không phải đều khát vọng quyền lực sùng bái lực lượng sao?

Ta là một Slytherin, Severus cũng vậy.

Vậy, Severus em muốn anh có được em, có được tất cả!



Anh, Hogwarts

Khi các món điểm tâm ngọt bị càn quét sạch sẽ, mảnh vụn cuối cùng đã biến mất, bàn trở nên bóng loáng, lòe lòe chiếu sáng, lúc này, Peclers • Estifan đứng dậy. Đại sảnh ong ong tiếng nói nhất thời dừng lại, chỉ có thể nghe được tiếng gõ của gió bão gào thét cùng mưa to.

“Được rồi!” Ông bình thản nhìn mọi người nói, “Giờ chúng ta đã ăn uống no đủ, ta yêu cầu mọi người hãy chú ý, ta cần tuyên bố vài thông báo.

“Ông Filch hy vọng ta nói cho mọi người, năm nay, vật phẩm cấm sử dụng trong tòa thành lại tăng thêm mấy cái, chúng là yoyo rít gào, đĩa có răng và boomerang tự về. Toàn bộ danh sách hiện tại tổng cộng có bốn trăm bốn mươi mốt cái, có thể đọc ở phòng làm việc của ông Filch, ai có hứng thú có thể đi tham khảo.

“Ta phải nhắc nhở mọi người, Rừng Cấm ở sân bên kia là học sinh không thể vào, mà thôn Hogsmeade, phàm là học sinh dưới năm thứ ba cũng không được đi.

“Ta còn phải tiếc nuối báo cho mọi người biết, năm nay sẽ không tổ chức trận đấu Quidditch cúp học viện.”

“Cái gì?” Mọi người kinh ngạc đến nghẹt thở. Phản ứng lớn nhất là các Gryffindor, bọn họ há hốc mồm, vô thanh trừng Estifan, phảng phất giật mình không nói ra lời.

Thế nhưng Estifan bình tĩnh giải thích rằng: “Đây là vì một hoạt động cỡ lớn sẽ bắt đầu vào tháng mười, duy trì liên tục cả năm, chiếm lấy rất nhiều thời gian và tinh lực của giáo sư —— thế nhưng ta tin tưởng, các trò có thể tìm được lạc thú vô cùng từ đó. Ta rất vui vẻ tuyên bố với mọi người, trong mấy tháng kế tiếp, chúng ta sẽ cực kỳ vinh hạnh chủ sự một hoạt động đặc sắc không thôi, hoạt động này đã không được tổ chức hơn một thế kỷ nay. Đúng vậy, ta rất vui vẻ được báo cho mọi người, trận đấu Triwizard năm nay sẽ cử hành ở Hogwarts.”

Các học sinh phía dưới ngây dại, bất kể là biết hay không. Vì nghe tên là chỉ biết trận đấu này rất có trọng lượng. Mọi người phát ra tiếng thảo luận tinh tế, những tiếng ong ong vang lên.

“Đúng vậy, trận đấu Triwizard… Trong số các trò rất nhiều người hẳn còn không biết trận đấu này là gì, cho nên ta sẽ ở đây giải thích cho mọi người đôi chút.” Estifan tăng lên âm lượng, học sinh phía dưới lập tức an tĩnh lại, “Trận đấu Triwizard sáng lập chừng hơn bảy trăm năm trước, là một kiểu cạnh tranh hữu nghị giữa ba trường pháp thuật lớn nhất Âu Châu. Ba trường này là: Hogwarts, Beauxbatons và Dumstrang. Mỗi trường chọn ra một dũng sĩ, sau đó ba dũng sĩ tỷ thí ba hạng mục pháp thuật. Trận đấu Triwizard mỗi năm năm cử hành một lần, ba trường thay phiên chủ sự, mọi người nhất trí cho rằng, đây là cách tốt nhất để thành lập hữu nghị giữa các phù thủy tuổi trẻ của những quốc gia khác nhau —— thế nhưng sau đó, vì nhân số tử vong nhiều lắm, trận đấu Triwizard bị gián đoạn.”Nghe thế các học sinh không cho là đúng, đại đa số mọi người hưng phấn mà châu đầu ghé tai. Dù sao, ai cũng không cảm thấy hứng thú với kẻ đã chết hơn một trăm năm trước? Dưới tình huống mọi người nóng lòng muốn biết chi tiết về trận đấu Triwizard, rất nhiều người bỏ qua điểm ấy.

“Mấy thế kỷ tới nay, mọi người nhiều lần thử khôi phục trận đấu,” Hiệu trưởng tiếp tục nói, “Nhưng không một lần thành công. Bất quá, cục hợp tác pháp thuật quốc tế và cục thể dục pháp thuật của Bộ Pháp Thuật chúng ta cho rằng, thời cơ một lần thử nữa đã tới. Mùa hè này chúng ta đã làm rất nhiều công tác, để bảo đảm mỗi một vị dũng sĩ sẽ không gặp phải nguy hiểm tính mạng.

“Cuối tháng chín, hiệu trưởng Beauxbatons và Dumstrang sẽ dẫn tuyển thủ của bọn họ tới, nghi thức chọn dũng sĩ được cử hành ở Halloween. Có một vị trọng tài công chính sẽ quyết định học sinh nào có tư cách tham gia tranh đoạt cúp Triwizard nhất, vì trường học thắng được vinh dự, cá nhân có thể thu được một nghìn galleon tiền thưởng.”

Các học sinh nghĩ tới có thể thu được vinh dự và tài phú như vậy, hưng phấn đến nét mặt tỏa sáng. Xem ra, ảo tưởng trở thành dũng sĩ ở Hogwarts là không ít. Trên bàn mỗi học viện, đều có thể thấy có người hoặc là cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vào hiệu trưởng Estifan, hoặc là kích động khe khẽ nói nhỏ với ghế bên cạnh. Thế nhưng lời Estifan chưa hết, lễ đường lần thứ hai tìm về an tĩnh——

“Ta biết các trò đều muốn thắng cúp trận đấu Triwizard cho Hogwarts, điều này rất tốt…” Ông nói, “Thế nhưng, trường học và Bộ Pháp Thuật dự thi nhất trí cho rằng, cần phải quy định một giới hạn tuổi tác đối với tuyển thủ của năm nay. Chỉ có học sinh đủ mười ba tuổi —— nói cách khác, trên mười ba tuổi —— mới được báo danh, lấy làm giới hạn. Chúng ta nghĩ, ——” Estifan hơi nâng giọng, vì có vài người nghe xong lời ông phẫn nộ kháng nghị, “Đúng vậy, cách này rất có tất yếu, vì hạng mục của trận đấu rất khó khăn, rất nguy hiểm, bất kể chúng ta áp dụng bao nhiêu cách dự phòng, học sinh mới nhập học hai, ba năm căn bản không thể nào đối phó. Bản thân ta sẽ đảm bảo không một học sinh không đủ tuổi nào có thể lừa gạt vị trọng tài công chính của chúng ta, trở thành dũng sĩ của Hogwarts.” Ánh mắt ông xẹt qua một ít khuôn mặt trẻ tuổi mà phản bội, đồng tử màu tử la lan lóe ra ánh sáng sâu xa, “Thế nên, nếu trò không đủ mười ba tuổi, ta khuyên trò không cần lãng phí thời gian đi xin.”

“Các vị khách của Beauxbatons và Dumstrang sẽ tới vào cuối tháng chín, cùng chúng ta bước qua đại bộ phận thời gian của năm học này. Ta có thể tin tưởng các trò, đúng không? Khi các vị khách ngoại quốc của chúng ta dừng chân ở đây, các trò sẽ biểu hiện nhiệt tình hữu hảo? Hơn nữa dũng sĩ Hogwarts một ngày được chọn, các trò sẽ toàn tâm toàn ý duy trì cậu ấy hoặc cô ấy? Được rồi, xét thấy giờ đã không còn sớm, ta tin chắc, để các trò sáng mai thức dậy tinh thần chấn hưng, ý nghĩ thanh tỉnh vào lớp là cực kỳ quan trọng.”

Bình Luận (0)
Comment