Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 159

Bập bềnh cái chai tới ghế trọng tài, để các trọng tài nghiệm chứng, các trọng tài đều đồng ý cái chai này chỉ là chai thủy tinh bình thường, mà con nhện bên trong cũng là một con nhện sói bình thường. Sau đó bọn họ trả hai đạo cụ nhỏ này cho Harry.

“Cái gọi là vĩnh cửu biến hình, lĩnh vực nó biểu diễn nằm giữa vật sống và vật chết. Bản thân biến hình thuật là một môn học thuật cực kỳ sáng tạo lại tinh tế, điểm này không ai có thể phủ nhận.” Harry nhàn nhạt nói, “Nhất là sinh tử biến hình. Mỗi giây biến hóa của vật sống đều ảnh hưởng thành bại của biến hình thuật. Vì vậy, ở lĩnh vực này, thường gặp phải một vấn đề như vậy —— khi đập nát cái chén thủy tinh do chuột biến thành, lại phát hiện trên đất không phải mảnh vỡ của thủy tinh, mà là thi thể chia năm xẻ bảy của chuột —— điều này rất buồn nôn. Thế nên, đại lượng phù thủy đã tiến hành nghiên cứu, song song vĩnh cửu biến hình chính là quan điểm cực hạn của nó.”

Tất cả học sinh Hogwarts đột nhiên nghĩ trình độ của đồng học bọn họ đã có thể làm giáo sư. Mà học sinh Dumstrang thì nghe đến nhập thần, bài giảng của giáo sư Evans luôn có thể khiến người thích. Về phần học sinh Beauxbatons đều là nghiêm túc cẩn thận.Harry cười cầm lấy con nhện, con nhện không ngừng giãy dụa. Harry chỉ là vung đũa phép, con nhện đã bị biến thành một cái ly thủy tinh chân cao tinh xảo, sau đó y nhẹ nhàng mà đặt nó xuống đất, rồi nói: “Không biết vị nào có hứng thú tới kiểm tra?”

Y mỉm cười mời.

Clayderman rất hiếu kỳ dùng Levitation Charm nhấc cái ly lên giữa không trung, kế rút lại pháp thuật, cái ly từ trên cao rơi xuống, biến thành một đống thủy tinh vụn. Các trọng tài khen không dứt miệng, Helga đứng bên cạnh cũng lộ ra thần sắc kiêu ngạo.

“Harry, ta dám khẳng định, cho dù là giáo sư của con —— nữ sĩ McGonnagal về mặt này cũng tuyệt đối không làm được như vậy.” Bậc thầy Beeson nói.

“Sợ rằng, tiểu quỷ đầu nhà ta về mặt này có thể làm được xa hơn thế này rất nhiều.” Helga vừa cười vừa nói, cổ vũ nhìn Harry. Con nhà mình xuất sắc, thường ngày lại biết giấu, thế nhưng nếu đã điệu cao, vậy hãy biểu diễn một mặt hoàn mỹ nhất, “Tiểu quỷ đầu, đừng giấu nữa, ta biết, con có thể làm được hoàn mỹ sinh tử biến hình.”

“Mẹ Hel, con muốn ăn mánh bánh tarts trái cây.” Harry không hề do dự đòi phần thưởng cho mình, giờ khắc này mọi người mới nhớ tới cậu bé trên đài chỉ có 14 tuổi.

“Được rồi, bánh tarts trái cây. Chỉ cần con không giấu dốt, ta sẽ cho con mượn bút ký ta trân tàng.” Helga gia tăng điều kiện.

“Yên tâm, con là con nuôi của chúng ta.” Peclers nhìn ra Harry cố kỵ cái gì, lập tức đánh tan lo lắng của y.

Harry do dự quay đầu nhìn ra sau, y sợ, cho tới nay, y vẫn sợ Sev sẽ vì sự kiệt xuất y biểu diễn mà có áp lực. Y quyết định, nếu Sev có bất kỳ ánh mắt không thích hợp gì, y có thể không cần bánh tarts trái cây, cũng có thể không cần bút ký Helga trân tàng… Cho dù y rất thích món điểm tâm đó, cho dù bút ký trân tàng là y mơ ước đã lâu.

Khi y chống lại đôi mắt màu đen, Severus hùng hổ trừng y, rồi cho y một ánh mắt cổ vũ. Cảm ứng được kiêu ngạo đáy lòng Severus tràn đầy. Đúng vậy, vì y cảm thấy kiêu ngạo.

Trong nháy mắt đó, trái tim vẫn thấp thỏm bất an của Harry đột nhiên bình tĩnh, song song, cũng nổi lên một sự tự giễu —— đúng vậy, Sev của y, sau khi nhận định y, sao sẽ vì sự kiệt xuất y biểu diễn mà cảm thấy áp lực chứ? Sev của y là Slytherin ưu tú nhất! Áp lực chỉ biết trở thành động lực của các Slytherin.

Vậy, Sev, em sẽ không dừng chân. Y lộ ra một nụ cười đường hoàng đến cực điểm với bạn lữ —— Sev, trình độ này, đã khiến anh cảm thấy kiêu ngạo sao? Không, không đủ!

Khi Draco nhìn thấy nụ cười kia, chỉ biết Harry sẽ chơi phá thường thức biến hình thuật. Trong tương lai của quá khứ, nghiên cứu của Harry trong lĩnh vực biến hình học không nhiều, nhưng không thể phủ nhận, Harry về mặt này dày công tu dưỡng rất cao. Hơn nữa, nghiên cứu không nhiều, không có nghĩa là không có…

Nhìn tiểu cự quái mắt lục của mình xoay người tiếp tục, Severus không khỏi thầm liếc trắng —— cự quái này, không, nói em ấy là cự quái đều có chút vũ nhục IQ của cự quái! Quả thực là người nổi bật trong giới đầu gỗ, con mắt nào của em ấy thấy mình sẽ vì sự kiệt xuất của em ấy mà có áp lực? Não bị thân củ Blubber ăn mòn rồi sao? …

—— nhưng, không thể phủ nhận, cảm giác bị quan tâm, bị quý trọng như vậy ngoại trừ em ấy ra, không còn ai có thể cho anh.

Harry, sự kiệt xuất của em, hào quang sáng chói của em, đã không còn là lý do ta buông tha. Tình yêu tới từ em, ta tuyệt đối không buông.

Đũa phép của Harry chỉ vào cái chai không còn con nhện, rất ưu nhã vung lên, đại lượng pháp thuật trút xuống, khiến các phù thủy trên khán đài khiếp sợ lực lượng biến hình thuật này cần. Cái chai giữa pháp thuật tẩy lễ, bắt đầu phát ra một thứ ánh sáng màu huỳnh lục, cuối cùng tiêu tán, cái chai biến thành một quả trứng màu lục nho nhỏ. Trứng nằm đó, mọi người đều có thể phán đoán quả trứng này là sống.

“Đây là gì vậy?” Schatz hiếu kỳ hỏi.

“Con khá bất ngờ đấy, Gellert, con trai của ngài không nhận ra trứng tiên tử sao?” Harry giả vờ ngoài ý muốn.

“Ôi, người bạn thân ái của ta ơi, ta nghĩ ý Scha là hỏi, con tính làm gì?” Gellert ngại ngùng sờ mũi.

“Mọi người đều biết, biến hình trong biến hình học đại thể là một biến một, điều này đương nhiên phù hợp với nguyên lý năng lượng cố định nhất. Mà hình thái biến hình cũng chỉ có thể là một biến một. Nói cách khác, con biến một chiếc lá cây thành một con chim. Vậy trước khi con giải trừ biến hình, con chim đó vĩnh viễn sẽ như ngày con đã biến ra, không lớn lên, cũng không thay đổi.” Harry nhìn quả trứng trên đất nhàn nhạt giải thích, “Đây là chỗ thiếu hụt lớn nhất trong sinh tử biến hình.”

“A, đây cũng là rào cản của sinh tử biến hình trong biến hình học.” Nghe vậy, bậc thầy Beeson rất kích động nhìn quả trứng.

“Thế nên, con tính biểu diễn, là làm sao khắc phục hạn chế của rào cản này?” Karpins nói.

“Con cần có người giúp con thi triển pháp thuật thời gian cho nó.” Harry nói.

“Để tôi.” Schatz thi triển cho quả trứng ấy một câu thần chú quay nhanh thời gian gấp 10 lần.

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn quả trứng dưới câu thần chú ấy, nhanh chóng ấp ra một con sâu nhỏ, sâu bắt đầu nhả tơ, hóa kén, rồi từ kén phá ra một con tiên tử thân cao chừng một tấc Anh, đầu và tứ chi, chỉ có tí xíu, nhưng hai cánh lớn đong đưa, như động mạch của côn trùng vậy.

“Merlin ơi…” Cả đại sảnh giờ này khắc này đều cảm thán.

“Kỳ tích, ôi, không, đây là thần tích!” Các trọng tài phảng phất như nhìn thần mà nhìn con tiên tử bay lượn.

“Tôi quả thực không thể tin được. Harry cậu làm thế nào vậy?” Schatz kinh ngạc hỏi, “A, đương nhiên, tôi biết, đây là bí mật của cậu.”

“Bạn tôi ơi, tuy tôi rất muốn giải thích, nhưng, cậu nên biết, nguyên lý chi tiết trong đó không phải một hai câu có thể giải thích hoàn chỉnh. Nếu cậu hứng thú, tôi có thể cung cấp một bài luận văn nghiên cứu chuyên nghiệp.” Harry mỉm cười, biến ra một cái ***g sắt, bỏ tiên tử vào, dùng Levitation Charm đưa đến trước mặt Martin, “Xem như món quà nhỏ cho Ange.”

“Tôi thay con bé cảm ơn cậu.” Martin rất mừng khi con gái của mình có một người cha đỡ đầu như vậy.

Harry cười cười, thu hồi đũa phép, các phù thủy không khỏi ngồi thẳng dậy.

“Cuối cùng, là nhân thể biến hình.” Harry đứng trên đài, tới giờ vẫn là tiêu điểm, “Nhân thể biến hình chia làm hai loại, một loại là hóa tĩnh vật, một loại là hóa động vật. Nhưng mà độ khó giữa chúng như trời và đất. Ở đây, con chọn Animagus!”

Bình Luận (0)
Comment