Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 162

Nhìn Draco ra ngoài, Harry lẳng lặng ngồi một hồi, ngón tay rất có tiết tấu nhẹ nhàng gõ tay vịn. Tự hỏi nên xử lý chuyện này thế nào, song song, lo lắng phía sau có cái bóng của ai không. Dù sao, giờ ở bên ngoài có một Bellatrix Lestrange điên cuồng. Harry có thể dựa vào tình báo mà biết, ả hiện tại đã cùng Pettigrew Peter tìm được Voldemort, y ở kỳ nghỉ hè cũng nhận được một phần báo Salazar cố ý cắt ra gửi đến Ireland —— người làm vườn kia đã chết.

Nhớ tới ông lão từng thấy ở mộ viên dưới hiệu quả của Flashback Charm, trong lòng không khỏi hơn vài phần thương hại —— đó là một người trung thành.”… Harry, Harry…” Tiếng gọi Severus khiến Harry chìm đắm trong xúc cảm ngẩng lên nhìn về phía đạo sư của mình, “Em điếc à? Ta gọi em mấy lần, đang nghĩ cái gì vậy?”

“Ách, xin lỗi, em đang nghĩ là ai làm, em không tin ở Slytherin, không có hữu tâm nhân dẫn đường sẽ xuất hiện ngôn luận này. A, Sev, anh nghĩ thế nào?” Harry rất nhanh nhớ tới, Severus đã làm viện trưởng Slytherin không ít năm, thậm chí khi Draco làm viện trưởng Slytherin, còn thường hỏi thăm, lãnh giáo anh. Severus, anh có lẽ không đủ được học sinh hoan nghênh, nhưng tuyệt đối có kinh nghiệm.

“Well, muốn nghe ý nghĩ của ta à? Vậy tới đây giúp ta xử lý ‘mớ rác rưởi’ này.” Severus chán ghét nhìn cái gọi là “luận văn” không đâu ra đâu thậm chí chép lại cũng không làm được trên bàn, quả đoán quyết định sử dụng một chút quyền lực của đạo sư.

Harry cười cười, bước tới, gọi một cái ghế ngồi đối diện Severus, cấp tốc xử lý vài điểm nhỏ, rồi mô phỏng bút tích của tinh linh tóc đen.

“Sev, em nghĩ em ngửi được mùi của Voldemort.” Harry nói, “Anh thì sao?”

“Cũng có thể, bất quá, Harry, vấn đề hiện tại là chúng ta cần tìm ra đầu nguồn. Ta đoán, hẳn là nhằm vào em.” Severus phân tích nói, “Thân là thủ tịch Slytherin, không thể khống chế ngôn luận nội bộ Slytherin, điểm này đủ để người khác nghi vấn.”

“Em gần không phải vừa về đã gặp chuyện sao. Phỏng chừng ngày mai, các Gryffindor sẽ bắt đầu Rừng Cấm trừng phạt.” Harry thoáng híp mắt, “Sev, anh nghĩ là Slytherin nào thả ra tin tức?”

“Không dễ nói, đều có thể. Ta nghĩ điểm này tạm thời không cần lo lắng, kẻ đó hẳn rất nhanh lộ ra chân ngựa. Ta ngược lại lo lắng mấy hỗn huyết năm thứ nhất, thứ hai.” Severus khẽ nhíu mày, “Quy tắc nội bộ Slytherin nhấn mạnh chuyện của mình tự giải quyết —— cũng là tính độc lập. Ách, năm ngoái khi các vị các hạ ở đây, quý tộc thuần huyết đầu óc không tỉnh táo không dám có động tác gì, thế nhưng không có động tác không có nghĩa là không chán ghét.”

“Em hiểu được. Sev, quá khứ của anh rất tệ phải không?” Harry nhớ tới một ít nội dung trong quyển nhật ký da đen.

Severus không trả lời chủ đề này, bầu không khí vì vấn đề của Harry mà rơi vào trầm mặc. Harry cẩn thận nhìn sắc mặt bạn lữ, biết mình khơi dậy một chủ đề không nên nói. Mãi đến xử lý xong cả bàn bài tập, bầu không khí vẫn rất tệ. Severus tới cạnh tủ rượu rót một ly Brandy, ngồi vào sô pha, từng ngụm nhỏ uống. Harry thu dọn mớ luận văn trên bàn, nhẹ nhàng kề lại. Thân thể Severus cứng đờ, nhưng rất nhanh khôi phục. Anh tự nhiên mà vậy mà vươn tay ôm eo bạn lữ. Harry theo thế dựa vào vai bạn lữ, lẳng lặng nhìn anh uống hết một ly rượu.

“Đều đã qua… Harry.” Cuối cùng, khi Harry buồn ngủ nằm trên giường Severus, mới nghe được một làn điệu thở dài như có như không, Harry thoáng kéo nét môi, nhét mình vào bộ ngực ấm áp kia.



Ngày thứ hai khi Harry tới lễ đường đã có chút muộn, y vừa luyện kiếm bên hồ về, trên tay còn cầm bảo kiếm Gryffindor. Thấy y tay cầm kiếm, đại sảnh dị thường trầm mặc. Harry đoán đại khái vì mình tới muộn, vừa đi về phía bàn dài Slytherin, vừa tùy ý vẽ bảo kiếm thành một đường kiếm xinh đẹp, sau đó mới biến nó thành hoa tai, rất thuần thục đeo lên tai trái.Cả đại sảnh khe khẽ thì thầm, bầu không khí ở ghế giáo sư cũng rất kỳ quái. Harry thói quen nhìn về phía giáo sư độc dược, nhưng phát hiện biểu tình của Severus dĩ nhiên tiếp cận chỗ trống. Y nhíu mày, lẽ nào khi y vắng mặt xảy ra chuyện gì khiến Severus ở sáng sớm phải dùng tới Occlumency che giấu cảm tình của mình sao?

Harry lại nhìn về phía Peclers và Helga, hai người cũng nhíu mày, cho y một ánh mắt nhìn về bàn dài Slytherin. Harry nhìn thoáng qua, không ít năm trên xin giúp đỡ nhìn Harry, hiển nhiên đã xảy ra chuyện gì mà năm dưới nhất là tiểu phù thủy hỗn huyết năm thứ nhất, thứ hai và mấy tiểu phù thủy thuần huyết đều nhìn đối phương như là cần ánh mắt giết chết đối phương, tình thế căng thẳng giữa hai bên, rất có khí thế một lời không hợp sẽ chỉ đũa phép vào nhau.

Harry mím môi, vốn định yên lặng ngồi vào vị trí thủ tịch năm thứ tư, y đành phải tiếp tục đi tới vị trí thủ tịch Slytherin. Quả nhiên, khi Harry ngồi xuống, bầu không khí của Slytherin tốt hơn rất nhiều, Harry ưu nhã cười cười, điều này khiến đại đa số người thả lỏng thần kinh. Sau đó, y ôn hòa lại không cho cự tuyệt nói: “Ta nghĩ các vị buổi sáng hôm nay đều có tiết, đừng bị muộn cho thỏa đáng. Tất cả vì vinh quang Slytherin.”

Harry cũng không muốn ở bữa sáng công khai giải quyết chuyện này. Thứ nhất, thân là học sinh, nên lấy bài tập làm trọng, muộn là hành vi không tốt thứ hai, đây là nội vụ của Slytherin, không tất yếu để ba học viện khác chế giễu, huống chi còn có người ngoài. Như tối qua Severus đã nói vậy: quy tắc nội bộ Slytherin nhấn mạnh chuyện của mình tự giải quyết. Vì thế, cho dù Harry bất mãn cỡ nào, y cũng phải đè xuống, giải quyết trong nội bộ Slytherin mới được.

Đại bộ phận Slytherin ngoan ngoãn bắt đầu tiếp tục bữa sáng, Harry thấy vậy âm thầm gật đầu, Draco, Blaise cũng hiểu được Harry đã đứng ra, sẽ không xảy ra chuyện gì nữa? Phải biết, uy tín của Harry trong lòng các Slytherin tuyệt đối chỉ dưới Slytherin các hạ. Ở một số mặt, sợ rằng dù là viện trưởng cũng so kém.

Nhưng mà bình tĩnh chỉ giằng co 5, 6 phút, khi một cô bé hỗn huyết năm thứ hai vươn tay lấy một miếng bánh toast, một tiểu quý tộc thuần huyết cũng vươn tay lấy bánh toast sửng sốt, đây vốn là một chuyện rất bình thường, nhưng, tiểu quý tộc thuần huyết dĩ nhiên cả tiếng châm chọc: “Hỗn huyết dơ bẩn, sao xứng hưởng dụng đồ ăn tinh xảo của bàn dài Slytherin? Quả thật là khiến người buồn nôn!”

Bầu không khí trong đại sảnh đột nhiên bị kiềm hãm, mọi người nhìn về phía bàn dài Slytherin. Harry thật không ngờ dĩ nhiên có Slytherin không thức thời như vậy, thế nên, có điểm phản ứng không kịp. Không riêng là y, cả Draco cũng không phản ứng kịp. Mà Harry trầm mặc, lại khiến các Slytherin thuần huyết cực đoan hiểu lầm —— bọn họ cho rằng Harry cam chịu hành vi của bọn họ.

“Hỗn huyết đê tiện, dơ bẩn căn bản không có tư cách có được…” Tiểu quý tộc kia tính tiếp tục chửi bới.

“Horn Tongue!” Trên ghế giáo sư, sắc mặt quá phận tái nhợt của Severus biểu hiện tâm tình của anh.

Vì vậy, cả lễ đường an tĩnh, mọi ánh mắt đều nhìn về phía giáo sư độc dược vừa thi chú.

“Well, để ta đoán một chút, kế tiếp, có phải sẽ nói… Tất cả hỗn huyết đê tiện, dơ bẩn nên rời đi bàn ăn Slytherin đúng không?” Severus chống hai tay thành hình tháp, nhẹ giọng nói, so tiếng thì thầm không cao bao nhiêu, nhưng giữa đại sảnh đột nhiên an tĩnh này nghe rất dựng đứng lông tơ.Hình tượng trước nay của Severus khiến các tiểu phù thủy bắt đầu phát run, các tiểu phù thủy thuần huyết đều có chút sợ hãi. Trong ánh mắt vài phần lùi bước, song song nhìn về một phía. Harry lập tức ý thức được chủ mưu của cơn giông này đã nổi lên mặt nước. Vì vậy lập tức nhìn theo, dĩ nhiên là thủ tịch thứ hai của năm thứ hai —— Lynda • Greendograss!

Khi Harry nhìn về phía cô bé, cô bé đang nhìn Severus trên ghế giáo sư, trong ánh mắt tràn đầy điên cuồng và khoái ý: “À há, rất bất hạnh, giáo sư Prince, tôi nghe nói, ngài cũng là hỗn huyết, vậy, Slytherin không chào đón một viện trưởng hỗn huyết!”

Toàn trường ồ lên!
Bình Luận (0)
Comment