Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 169

“Sev, chúng ta hiện tại nên về nhà, em phải làm bữa trưa cho anh. Bằng không lát nữa anh sẽ đói.” Rời khỏi nhà cũ của Lily, người nào đó bắt đầu tính toán buổi trưa nên làm gì để Severus ăn no, “Trong nhà còn có nguyên liệu, hẳn có thể làm món cà-ri bò, sandwich…”

“Ta cho rằng, em quên Thế Giới Phù Thủy có một loại sinh vật là gia tinh sao? Hoặc nói, em rất thích biến mình thành loại sinh vật không Slytherin ấy?” Severus mở miệng đánh gãy lời bạn lữ.

“Sev, em cho rằng anh thích tay nghề của em?” Harry ngoài ý muốn nói, “Hiện tại là ngày nghỉ, em có nghĩa vụ để bạn lữ của em no bụng?”

“Harry…” Severus nắm lấy tay bạn lữ, “Ta nghĩ đôi tay này nên là đôi tay của một bậc thầy độc dược? Song song cũng là đôi tay của một bậc thầy luyện kim?”

Thầy độc dược và thầy luyện kim xưa nay quý trọng tay mình, không riêng là quý trọng còn bảo dưỡng cực tốt, cho dù là Severus, cũng rất cẩn thận bảo vệ tay mình. Vì tay của bọn họ phải trải qua rất nhiều, huấn luyện thời gian dài mới có thể chính xác bắt lấy nguyên liệu, tạo hình pháp trận, tay là chiếc cầu câu thông bọn họ với tác phẩm, thế nên bọn họ coi trọng đôi tay hơn xa người thường.

Trong quá khứ của quá khứ, bao nhiêu người từng ca ngợi Hôi Nghê Hạ có một đôi tay hoàn mỹ.

Anh đau lòng bàn tay của tiểu cự quái mắt lục, nấu cơm cho anh, chỗ nước sôi ấy không phải nói giỡn… Tuy rằng có thần chú bảo vệ, nhưng Severus vẫn rất lo lắng. Đặc biệt là trước bữa tối hôm qua làm trợ thủ cho Harry trong bếp…

Nếu không phải yêu anh, sao có thể rửa tay nấu cơm cho anh chứ?

“Harry, ta không cần mỗi ngày phải ăn cơm em nấu mới có thể thoả mãn. Ta không phủ nhận, ta rất thích tay nghề của em, nhưng em không cần làm mỗi ngày, giữ lại cho ta tí cảm giác mới mẻ được không?” Severus nhẹ nhàng nói, một bàn tay khác vuốt ve mặt Harry, “Nếu không thích đồ ăn gia tinh làm, chúng ta có thể tìm một nhà hàng tương đối tốt để ăn?””Sev, em chỉ hy vọng anh có thể ăn được những món em nấu mà thôi…” Harry nhỏ giọng nói, dùng đầu cọ tay Severus.

“Ta biết,” Môi Severus thoáng kéo lên độ cong, trong lòng chỉ còn ấm áp, “Ta biết, đó là tâm ý của em.”

“Đã vậy, nếu thế, em biết một nhà hàng Muggle, bữa trưa ở đó rất ngon. Bất quá có chút xa, để em dẫn anh độn thổ?” Harry nhớ tới một nhà hàng lâu đời trong tương lai của quá khứ mình thường tới, hẳn sẽ hợp với thưởng thức của Severus.

Harry từ nhỏ lớn lên ở Thế Giới Muggle, vì vậy y thủy chung cảm thấy đồ ăn ngon nhất nên do người làm, cho dù tay nghề của gia tinh Hogwarts rất tốt, cho dù ngày sau kế thừa ba đại gia tộc, bất kể là trang viên Potter hay là trang viên Prince, thậm chí là tay nghề thượng đẳng của Kreacher, y vẫn không buông tha quyền lực thỉnh thoảng sử dụng nhà bếp của mình, thậm chí cực kỳ thích nhà bếp. Thế nên, nguyên nhân trù nghệ của Harry tinh xảo, không riêng vì y quanh năm mạo hiểm bên ngoài.

Đợi khi cảm giác đè ép choáng váng rút đi, Severus nhìn thấy một ngôi trấn nhỏ phong cảnh tú lệ, vài vật kiến trúc cổ kính còn giữ lại hơi thở thời Trung Cổ, có một phong cách rất riêng. Một con sông chảy về phía nam bắc, gập mình ngay tầm mắt, hai bên bờ sông phong cảnh thơ mộng, cỏ mọc xanh rờn, bắt ngang qua đó là một cây cầu với rất nhiều thiết kế tinh xảo, tạo hình mỹ quan. Lúc này, không ít người trẻ tuổi ngồi dưới tàng cây vừa cười đùa vừa ăn bữa trưa đơn giản, hoàn cảnh như vậy khiến Severus vừa nhìn đã thích.

Harry cười cười, ở đây kỳ thực cách trang viên Potter không xa, đây là thị trấn Cambridge, đại học Muggle nổi tiếng cũng ở đây. Ở đây không có bờ tường, không có bảng hiệu, sân trường được mô phỏng theo phong cách điền viên. Mà còn rất có hơi thở học thuật.

Dẫn Severus vào một quán cà phê cách đó không xa, đặt một phòng nhỏ, gọi bữa trưa chiêu bài của quán, sau khi nhân viên phục vụ bưng đồ ăn lên, Harry cho căn phòng này đủ loại thần chú phòng ngừa nhìn trộm, rồi bắt đầu trò chuyện cùng bạn lữ.

“Đây là Cambridge, trang viên Potter cách nơi này chừng 30 dặm, các Muggle sáng lập hàng loạt học viện ở đây, liên hợp lại thành một ngôi trường đại học. Thị trấn nhỏ này là sân trường.” Harry giới thiệu.

“Ta biết, ta có nghe Gryffindor các hạ và Slytherin các hạ nhắc tới, bọn họ thường tới đây nghe một số chương trình học của Muggle.” Severus nói, “Nhưng ta không nghĩ hoàn cảnh ở đây lại tốt như vậy.”

Hai người bắt đầu dùng cơm, ăn xong, bọn họ tùy ý tản bộ quanh trấn, trước khi đi bọn họ đã thi triển cho mình thần chú che giấu và bỏ qua. Nếu không chỉ bằng mái tóc dài của Harry đã đủ để hấp dẫn đại lượng ánh mắt.

Hai người dạo đến khi thấy mệt, lại nắm tay nhau ngồi xuống hàng ghế gần Cầu Than Thở. Harry dựa vào vai Severus, ngẫm về sự nhàn hạ khó được này không khỏi cười ra tiếng.

“Cười cái gì?” Severus hỏi.

“Khó được anh đồng ý ra ngoài, đến giờ em vẫn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.” Harry cười nói, cũng không có ý che giấu, “Sev, em nghĩ, chúng ta cũng không thể chôn mình trong phòng thí nghiệm mãi, đúng không?””Nếu như có một ngày như vậy, ta nghĩ cũng không quá khó chịu.” Nếu có em làm bạn, mấy trăm năm ta cũng không thấy chán, “Ta rất thích hoàn cảnh này, an tĩnh không ầm ĩ, cảm giác tâm linh đều được thả lỏng.”

“Em cũng vậy, trước đây, em thường ở trang viên Prince, Spinner’s End, nhà cũ của Black và trang viên Potter nghiên cứu hoặc học tập rồi tới đây tới ăn một bữa, sau đó tản bộ.” Harry hồi ức nói, “Cảm giác rất không tồi.”

Đúng lúc này, một người trung niên từ Cầu Than Thở bước xuống gợi ra sự chú ý của Harry. Người trung niên này sầu mi khổ kiểm, thỉnh thoảng phát ra một tiếng thở dài.

Harry và Severus nhìn nhau, đều thấy được ngoài ý muốn trong mắt đối phương——

Bọn họ có thể cảm giác được người trung niên trước mắt rõ ràng là một Muggle, nhưng trên người của ông lại có một thứ pháp thuật không bình thường, hoặc là từng tiếp xúc với phù thuỷ, hoặc là xông vào nhà phù thuỷ. Harry khó được bị gợi lên lòng hiếu kỳ, nhìn bạn lữ của mình một cái.

“Muốn đi thì đi đi, nhưng đừng khiến ông ta cảm thấy có gì kỳ quái.” Severus cổ vũ.

Thế là, Harry bước tới.

“Chào ông, ông gặp phải vấn đề gì à?” Harry hỏi, ngầm thi triển một câu thần chú khiến người nói thật.

“Ách, tôi là một nhân viên tư vấn bất động sản, trên tay tôi đang có một ngôi nhà bán 230 lần cũng bị lui về 230 lần.” Người trung niên đương nhiên chống cự không được thần chú của Harry, “Mà còn đều là lấy cùng một lý do không đâu ra đâu. Thưa ngài, ngài nói tôi có thể không thấy phiền muộn sao?”

“Ồ?” Harry cảnh giác ý thức được ngôi nhà người trung niên nói là then chốt, thế là y hỏi, “Lý do gì?”

“Có ma.” Người trung niên rất nhỏ giọng nói.

“Có ma?” Harry thoáng nhíu mày, nhìn bạn lữ của mình, sau đó tiếp tục hỏi, “Sao có thể chứ? Trên đời này sao có thể có ma?”

Severus đã sử dụng Legilimency với người trung niên, qua một hồi, anh khẽ gật đầu với Harry. Harry rất nhanh an ủi người trung niên mấy câu, rồi rời đi. Đương nhiên, trước khi đi Harry cho người trung niên một ký ức giả —— ngôi nhà ấy đã được bán, mà còn bán với giá cả tương đối hợp lý, đương nhiên Harry cũng cho ông một tờ chi phiếu, mật mã cái gì đã ở trong ký ức. Dù sao nhà Potter có chút sản nghiệp ở Thế Giới Muggle.

“Sao rồi?” Harry về chỗ hàng ghế.

“Đi theo ta.” Severus dẫn Harry tới phía Nam trấn Cambridge, giữa những dãy nhà cổ xưa có một ngôi nhà gỗ nhỏ hai tầng màu xám trắng vừa lúc xây bên bờ sông Cam, phân nửa duỗi vào sông. Thoạt nhìn rất có ý thơ, trước nhà gỗ có một hoa viên nhỏ, dùng hàng rào vây lại, trên hàng rào mọc đầy tường vi.

Hai người đẩy cửa vào, lập tức cảm giác được đây là một ngôi nhà có phù thuỷ từng ở trong thời gian khá lâu.

Có lẽ vì phù thuỷ ở đây đã chết lâu rồi, dẫn đến pháp thuật biến mất, khiến nhà hiện hình, thế là các Muggle mang nó đến sàn giao dịch. Ngôi nhà này đích xác rất xinh đẹp, các Muggle mua rồi lại cảm thấy bên trong có đôi chỗ khác biệt, bọn họ lại không thể giải thích được pháp thuật, thế nên chỉ có thể cho rằng là “ma”.”Há, em nghĩ, nhất định là một Ravenclaw…” Harry giải trừ một loạt pháp thuật xong nhìn thấy một căn phòng để đầy những quyển sách có tính chất nghiên cứu rất mạnh.

Ngôi nhà này, từ phòng ngủ đến nhà bếp đều có đầy đủ mọi thứ, mà còn rất thư thích. Severus nhìn Harry vui vẻ thám hiểm khắp nơi, không khỏi có một chủ ý. Anh vẫn suy nghĩ về chủ ý này.

“Harry, không bằng chúng ta từ Spinner’s End dọn tới đây?” Severus hỏi.

“Ừ?” Harry nhìn của mình bạn lữ mà hỏi, dừng lại thích thú tìm kiếm.

“Ta tin tưởng chúng ta đều không thói quen ở lại trang viên, đúng không?” Severus kéo bạn lữ của mình ngồi xuống sô pha vị chủ nhân trước bố trí ở phòng khách, “Về phần Spinner’s End, hiển nhiên hoàn cảnh không quá thích hợp cho tương lai. Ngôi nhà này cách trang viên Potter rất gần, hoàn cảnh xung quanh lại tốt như vậy, không phải sao?”

“Há, Sev, anh luôn đúng.” Harry cười nói, “Vậy, chúng ta có thể đổi nhà cũ của anh thành phòng thí nghiệm?”

“Bất quá, mấy ngày này chúng ta phải gia cố tầng bảo vệ của ngôi nhà này. Công việc này chúng ta có thể cùng làm, thuận tiện ta cũng có thể học một chút về luyện kim thuật.” Severus nói.

Thế là, những ngày kế tiếp, bọn họ bận rộn với ngôi nhà mới, bố trí nó thành phong cách Severus và Harry đều thích, lại đi xin Floo Network. Mãi đến thứ sáu công tác mới kết thúc. Tối thứ sáu, Harry làm một bàn đồ ăn cho Severus và mình, để chúc mừng tân gia, song song cũng chúc mừng hai người cuối cùng đã có tổ ấm hạnh phúc.

“Chiều mai, chúng ta nên về Hogwarts.” Cuối cùng, Severus vẫn nói, “Ngày kia, Chiếc Cốc Lửa phải châm.”

“Ừ, em đã trục xuất Linda • Greendograss ra khỏi Slytherin, anh không được mềm lòng đấy.” Harry nói.

“…” Severus bất đắc dĩ sờ đầu tiểu cự quái —— chẳng lẽ Harry thật cho rằng anh sẽ thay đổi tính cách sao? Có lẽ đối đãi tiểu cự quái mắt lục thuộc về mình anh sẽ ôn nhu đôi chút, nhưng chỉ giới hạn ở đây. Severus • Snape • Prince, vẫn là xà vương của hầm không được hoan nghênh, cay nghiệt, ác độc, hung ác nhất.



Hogwarts

Một tuần gần đây các tiểu xà thật chính là cha mẹ không đau, giáo sư không yêu nhận hết khi dễ…

Khi mất đi bàn dài Slytherin, bọn họ cho rằng có thể xin nhà giúp đỡ, thế nhưng, sau một ngày bị đói, bọn họ nhận được chỉ là thư nhà. Trong thư uyển chuyển tỏ vẻ vì một vị nào đó đã dặn, nhà không thể gửi bất kỳ đồ ăn gì vào Hogwarts. Về phần các Slytherin phi thuần huyết năm thứ nhất, thứ hai thì ở bữa tối cùng ngày Harry rời đi ngay sau khi cậu Laplace thuộc bàn dài Dumstrang nhận được một phong thư do phượng hoàng thủ tịch Potter nuôi đưa tới, đã được bàn dài Dumstrang nhiệt tình hữu hảo chiêu đãi.

Mà các Slytherin khác có dùng cách học bù cho đồng học Hufflepuff đổi lấy đồ ăn, có dùng luận bàn pháp thuật với Ravenclaw đổi lấy đồ ăn. Nhưng luôn có người phải chịu đói, bọn họ sâu sắc cảm nhận được cực khổ không có viện trưởng bảo vệ. Thế nên, mối quan hệ bền vững của Slytherin và hai học viện này càng không gì phá nổi. Mà còn, bầy tiểu xà không được tự nhiên này, sau một lần Draco làm mẫu, đã dùng phần đồ ăn nhiều ra mình đổi được giúp đỡ các đồng học năm dưới chịu đói, đặc biệt là các Slytherin phi thuần huyết được chiêu đãi nhiệt tình ở bàn dài Dumstrang, bọn họ mang về đại lượng đồ ăn. Cảnh này khiến nội bộ Slytherin đoàn kết đến mức xưa nay chưa từng có.Đồ ăn là có tin tức, thế nhưng, ở lớp học bọn họ lại bị một giáo sư dạy thay nào đó đùa giỡn…
Bình Luận (0)
Comment