Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 177

Harry dạy xong tiết học, bắt đầu thong dong thu dọn giáo án và dụng cụ dạy trên bàn, đúng lúc này, phu nhân Maxime bước tới.

“Cậu Potter, không biết cậu có quan điểm gì với nghề giáo sư?” Phu nhân Maxime nghe xong tiết đã rất có cảm tình với cách thanh niên này dạy, bà cảm thấy, Beauxbatons có tất yếu tiến cử một vị giáo sư ưu tú trẻ tuổi như thế.

Nghe được lời này, cả phòng học an tĩnh. Mọi người vốn dĩ đã tới cửa phòng đều dừng bước, các học sinh Beauxbatons ngoài ý muốn rồi kinh hỉ nhìn hiệu trưởng bọn họ bắt chuyện với vị giáo sư trẻ tuổi kia. Không thể không nói, vẻn vẹn một tiết học, Harry đã dùng học thức, phong độ của mình chinh phục được người Pháp luôn để mắt trên trời. Nếu được một vị giáo sư như vậy dạy, việc học của bọn họ nhất định sẽ tiến bộ.

Harry có chút nghi hoặc nâng mắt, nhìn phu nhân Maxime khổng lồ.

“Cậu Potter, ý tôi là, nếu cậu nguyện ý tới Beauxbatons, cậu có thể chọn bất cứ chương trình học nào, lương một năm 36 vạn Galleon, Beauxbatons sẽ ủng hộ tất cả kinh phí nghiên cứu của cậu.” Phu nhân Maxime đưa ra điều kiện tốt nhất, “Còn có điều kiện gì cậu cũng có thể nói.”

Điều kiện như vậy khiến không ít người ở đây trợn tròn mắt, một cậu bé năm thứ tư đã có thể có được một công việc lương ổn định một năm 36 vạn Galleon. Phải biết các Auror Bộ Pháp Thuật lương một năm mới có 20 vạn Galleon, giáo sư Hogwarts lương một năm cũng chỉ có trên dưới 30 vạn. Người Pháp thật có tiền!

Điều kiện hậu đãi như vậy, đổi lại là người khác, tin tưởng sẽ rất khó cự tuyệt.

“Phu nhân tôn kính,” Harry kẹp giáo án dưới nách, rồi nói, “Cảm ơn ý đẹp của ngài, nhưng ở trước khi tốt nghiệp tôi nghĩ mình chưa cần phải nuôi sống bản thân.”Lời này khiến rất nhiều người biết chuyện đều cười, trước không nói cái khác, chỉ nói nhà gia sản nhà Potter sợ rằng mấy đời cậu trai trẻ này tiêu xài phung phí cũng không cách nào xài hết.

“Vậy, tôi hy vọng…” Phu nhân Maxime không hết hy vọng tính nói gì nữa, đã bị Helga đột ngột đánh gãy——

“Phu nhân Maxime, thật xấu hổ, ta có chút chuyện phải dặn dò thằng bé nhà ta.” Helga ôn nhu mà cường thế nói, cắn chặt mấy từ “thằng bé nhà ta”.

“Mẹ Hel…” Harry nghi hoặc.

“Tiểu quỷ đầu, tiết của con rất đặc sắc, ta nghĩ, ngoại trừ Sala, ta chưa từng được nghe tiết học nào đặc sắc hơn thế. Con giỏi lắm.” Helga khích lệ.

“Nào có tốt như mẹ nói chứ…” Harry xấu hổ cười cười, lộ ra thẹn thùng, không hề có tí khí phách nào của vừa rồi, rồi y hỏi: “Có chuyện gì vậy mẹ?”

“Là vậy, Nana cảm thấy tiết của con quá ít, cậu ấy cho rằng con không nên lãng phí thời gian. Do đó, tiểu quỷ đầu, đây là thời khóa biểu mới của con, bắt đầu từ mai, giờ học tiết biến hình và một số tiết chọn môn của con, sẽ do ta, Pec, Nana, Sala và Gody luân phiên đảm nhiệm.” Helga vừa đưa một bảng thời khóa biểu cho Harry, vừa lộ ra ánh mắt cảnh cáo mịt mờ cho phu nhân Maxime.

“Nghe thật tuyệt…” Harry cầm lấy thời khóa biểu, ngày mai là thứ ba, thế nên y lập tức nhìn chương trình học thứ ba, “Sáng mai có Nghệ Thuật Phép cơ sở của cha Gody?” Harry vừa đi theo Helga, vừa hưng phấn hỏi.

“Phải, Gody tin tưởng giáo sư độc dược của Hogwarts đã đủ để dạy con, thế nên cậu ấy quyết định giảng về hệ thống Nghệ Thuật Phép. Bất quá, con đừng quá hưng phấn, so với độc dược học, Gody quả thật là không có bao nhiêu kiên trì với Nghệ Thuật Phép…” Helga nắm tay con nuôi vừa dặn dò vừa thần tốc rời đi —— giỡn gì vậy, cho dù Harry hứng thú với nghề giáo sư, Hogwarts cũng tốt hơn Beauxbatons nhiều. Muốn ở Hogwarts đào người, cũng phải xem mình có phân lượng này không. Lương một năm 36 vạn Galleon còn không bằng số lẻ lợi tức một tháng ở Gringotts hiện tại của nhà Potter, Harry thường ngày chi tiêu rất tiết kiệm, thế nên bọn họ đều quên chuẩn bị xa xỉ phẩm cho thằng bé, cho dù không dùng được, cũng có thể khiến một số người chùn bước.

Thấy Harry bị Helga dẫn đi, phu nhân Maxime tuy rằng không cam, nhưng cũng không dám bày tỏ sự bất mãn. Vì thầy bà từng cảnh cáo, đừng xảy ra bất cứ xung đột gì với vợ chồng hiệu trưởng Hogwarts.

Harry ở cửa phòng học thấy Severus đang đợi mình, y vui vẻ chúc Helga, Peclers ngủ ngon, rồi thoải mái nắm tay xà vương vừa về hầm, vừa làm nũng: “Sev, Sev, tiết của em thế nào?”

Y không hề để ý những ánh mắt xung quanh, xúc cảm bên trong đó khác nhau, có chúc phúc, có kinh ngạc, có ngoài ý muốn, có nghi hoặc, còn có mấy cái cực kỳ phức tạp.

Harry chỉ là sung sướng nắm tay bạn lữ, vui vẻ bước bên anh, Severus tuy rằng không nói, nhưng thỉnh thoảng quay đầu nhìn Harry, trong đôi ngươi màu đen lộ ra sủng nịch là có mắt đều thấy rõ.

Có mấy Auror đang đàm luận về chương trình học vừa rồi. Bọn họ là Bộ Pháp Thuật Anh phái tới trực ban, tốp hôm nay là tới thay ca, lại không ngờ được vừa tới đã có thể nghe một tiết học công khai đặc sắc như vậy. “Cứu Thế Chủ” trẻ tuổi quả nhiên không phải phàm nhân, chừng ấy tuổi đã có thể khống chế được lớp học như vậy, thật không hổ danh. Thảo nào là mệnh định “Cứu Thế Chủ”.

Các Auror đều than thở một phen, sau đó nên làm gì thì làm. Chỉ có một người vẫn đứng ở hành lang, đôi mắt màu đen lẳng lặng nhìn hai người càng đi càng xa.

“Chân-Nhồi-Bông…” Lupin đứng phía sau, phức tạp nhìn bạn lữ của mình, lại nhìn hai cái bóng cực kỳ hòa hợp đằng xa, hồi lâu mới duỗi tay đáp lên vai bạn lữ, Lupin cảm thấy mình có tất yếu nói vài lời với Sirius, thế nên anh châm chước một lát sau đó nói, “Bọn họ thoạt nhìn khác hẳn những gì chúng ta nghĩ ban đầu, xứng nhau đến bất ngờ…”

Sirius có chút tuyệt vọng nhìn tay mình, rồi siết chặt, không nói gì.



Hầm, phòng làm việc của giáo sư độc dược

“Ta xác định ta có thể nuôi nổi em.” Severus một đường vẫn luôn nắm tay Harry, trầm mặc, từ lầu tám tới hầm, cuối cùng ở khi vào hầm rồi ôm bạn lữ ngồi trên sô pha mới đáp lại.

Harry chớp mắt hai cái, ngây ngẩn nghĩ một hồi, và ngay lập tức bên trong đôi mắt màu lục nở rộ ra hào quang mỹ lệ. Cọ Severus xong, y hỏi: “Sev không hy vọng em làm giáo sư à?”

“…” Severus trầm mặc hồi lâu, khẽ cắn lỗ tai Harry bất đắc dĩ nói, “Em đứng đó quá chói mắt, làm ta rất muốn giấu em đi.”

Phải, Severus nghĩ, tiểu cự quái hoàn toàn không biết mình khi đứng trên bục giảng chói mắt đến cỡ nào này, nên ngoan ngoãn ở trong hầm bị mình cất giữ, quý trọng.

“Được.” Harry cười nghiêm túc đáp lại.

Severus nhìn nụ cười nghiêm túc của bạn lữ, ôm y vào, anh rất rõ mình bất quá là nhất thời ghen tị mà thôi, nhưng Harry lại nói cho anh —— anh có thể giấu em ấy đi.

Harry an tĩnh nằm trong lòng Severus, cảm giác an toàn khi bị bạn lữ ôm lấy quấn quanh khiến y buồn ngủ. Vì thế, khi Severus nhớ tới mình định nói cho Harry biết Wolfsbane Potion thay đổi lần thứ sáu sắp thành công, lại phát hiện tiểu cự quái của anh đã ngã vào người anh ngủ, mà còn ngủ rất ngon.

Severus mím môi, cẩn thận ôm trân bảo, vào phòng ngủ, đặt Harry lên giường, kéo chăn. Khi thấy hàng lông mày của Harry nhíu lại, anh cúi người hôn trán y, nhìn lông mày của y chậm rãi giãn ra. Mới nhẹ chân nhẹ tay về phòng làm việc, bắt đầu chấm mớ luận văn hôm nay học sinh nộp lên.



Ngày thứ hai, sau khi thần luyện kết thúc, Harry dùng thân thể 14 tuổi dẫn Slytherin tới đại sảnh ăn sáng, dựa theo thời khóa biểu hôm qua Helga cho, sáng nay y có thảo dược học của giáo sư Sprout, sau đó là Nghệ Thuật Phép cơ sở của Godric, buổi chiều là độc dược học của Severus. Có rất nhiều Slytherin hôm qua đi nghe tiết của Harry, đã hoàn toàn tín phục thủ tịch. Đại bộ phận thế gia thuần huyết trong một tuần qua điều tra về thân thế của Voldemort, quá khứ là sợ hãi sức mạnh và tàn nhẫn của Voldemort nên không ai hoài nghi, nhưng giờ thì khác, thân thế không mấy vẻ vang của Voldemort khiến các quý tộc thuần huyết từng đi theo đều phải xấu hổ.Nếu là ngày trước tra được mấy thứ này, các quý tộc có lẽ sẽ vì lợi ích mà theo Voldemort đến cùng, bởi bọn họ không có lựa chọn tốt hơn. Nhưng giờ thì khác, bọn họ có —— Harry • Potter. So với Voldemort, Harry • Potter xuất thân từ gia tộc Potter có được danh vọng cổ xưa, cha mẹ đều là phù thuỷ, cho dù có một cái là huyết thống Muggle, nhưng so với Voldemort, xuất thân như vậy tốt hơn rất nhiều. Mà còn, Harry là con nuôi của Slytherin các hạ, so với tình huống lớn lên ở cô nhi viện của Voldemort càng xác thực thắng xa. Bọn họ thô sơ giản lược tìm hiểu về thực lực của Voldemort vào 14 tuổi, lại phát hiện, Harry ưu tú hơn bọn họ dự tính rất nhiều. Vương miện vinh quang được đặt lên đầu Harry đã là trăm phần trăm khẳng định, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Càng huống hồ so với một kẻ điên đã tội ác chồng chất, khiến cả Thế Giới Phù Thủy hô đánh hô giết, một thanh niên ưu nhã danh tiếng tốt, thực lực mạnh lại giao tế rộng rãi, cái nào có lợi với bọn họ hơn, không cần nói cũng biết. Một vị lãnh tụ có sẵn như vậy, các quý tộc sao có thể vứt bỏ? Bọn nhỏ của thế gia thuần huyết đã nhận được chỉ thị gia tộc, cạn kiệt tất cả tranh thủ lọt vào mắt xanh của thủ tịch Potter.

Thế nên, các Slytherin bắt đầu tính toán nên làm thế nào mới có thể thực hiện được “S-L-Y-T-H-E-R-I-N” như thủ tịch đã nói, bọn họ tin tưởng chỉ cần bọn họ làm được, vậy thủ tịch Potter tất nhiên sẽ nhìn thấy mình. Tuy rằng có lẽ không bằng ba nhà Malfoy, Zabini, Parkinson từ ban đầu đã hữu hảo với thủ tịch Potter, nhưng có cách nào chứ?

“Harry, hôm nay thảo dược học phải ép cỏ Barbo. Cậu hẳn đã có bao tay da rồng?” Draco nhắc nhở.

“Đã tới tiết này rồi sao? Ôi, pháp thuật ơi, nếu không phải sáng nay Sev nhắc nhở, tôi còn thật quên.” Harry nói.

“Được rồi, coi như tôi làm điều thừa.” Draco vô lực nói, sao cậu lại quên chứ? —— có cha đỡ đầu, Harry căn bản không cần mình nhắc nhở.

Khi giờ cú mèo sắp kết thúc, một người đàn ông tóc đỏ lảo đảo xông vào hoảng hốt lớn tiếng gọi: “Không xong rồi! Không xong rồi! Không xong rồi…”

Harry ngẩng đầu nhìn người đàn ông xông vào, vui sướng khi người gặp họa nhún vai —— đây là Pierres, xem ra kẻ nào đó đã dùng xong món hải sản hương thảo ngon miệng —— thật là bất hạnh.

Mà một số người biết người đàn ông tóc đỏ đều rất ngoài ý muốn: Atlanta • Pierres là một người thong dong cỡ nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến một bậc thầy độc dược hoảng hốt như vậy?

“Được rồi, năm thứ tư đuổi kịp, chúng ta tới nhà ấm.” Harry đứng dậy, không có tính toán lưu lại xem kịch.
Bình Luận (0)
Comment