Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Chương 90

Lần đầu tiên phát biểu trước bữa”Sev…” Harry thấy Regulus đi rồi, lòng có ủy khuất, “Bộ não của Hermione là thứ em cần, hơn nữa Blaise… em tin tưởng anh đã thấy được trong trí nhớ em, em chỉ là… nhưng, đời này, em chỉ có anh, không thể chia cắt. Là em làm không đủ, nên không thể khiến anh tin sao?”

Snape cảm giác sâu tận đáy lòng có chút ủy khuất không thuộc về mình, vì vậy nhịn không được ôm cậu bé vào lòng. Anh biết, lời của Harry anh đều biết, không phải y làm không đủ —— trên thực tế, vì khiến trái tim đa nghi của anh an ổn, y hầu như né tránh phái nữ, bao quát phái nam cũng là sơ giao. Snape biết, tiếp tục như vậy, vòng giao tế của y sẽ thu hẹp lại, cực kỳ bất lợi cho tương lai phát triển. Thế nhưng, anh không thể bỏ qua độc chiếm dục ngày càng mạnh. Nhìn thân thể còn vị thành niên của y, tuy biết linh hồn y là Hôi Nghê Hạ khiến Malfoy cũng phải than thở không bằng, thế nhưng, anh vẫn nhịn không được suy nghĩ: cậu nhóc này, nếu về sau trưởng thành phát hiện yêu không phải mình, vậy nên làm gì đây?

Tuy đã yêu y, thậm chí đã muốn thân thể y, nhưng nhìn cậu bé vị thành niên này, anh không được tự nhiên hoài nghi.

“Xin lỗi, Harry, không phải em làm không đủ, là vấn đề của ta.” Snape nhớ tới ngày nghỉ lễ Giáng Sinh có một lần Slytherin các hạ trò chuyện với anh, anh nghĩ mình nên nói ra cảm giác của mình với y.

Harry nâng mắt ra vẻ không hiểu, không rõ Snape có vấn đề gì.

“Nếu em lớn hơn tí nữa thì tốt rồi.” Snape không tự nhiên nói, “Harry, em như bây giờ, khiến ta cuối cùng có cảm giác không xác định. Ta biết em sẽ không buông tay, thế nhưng…”

“Sev, xin lỗi, nếu là vì vậy, em tạm thời cũng không cách nào thay đổi. Bất quá nếu anh cần, em có thể…” Y vừa tính nói gì, đã bị Snape dùng ngón trỏ ngăn cản.

“Không thể, cho dù là thuốc tăng tuổi hoàn mỹ cũng có tác dụng phụ, em đừng vì vậy phiền lòng.” Severus vừa nhẹ nhàng ma sát môi Harry, vừa mê muội nhìn mắt y. Không phải xuyên qua y nhìn người khác, mà là xuyên qua đôi mắt chúc sắc kia nhìn linh hồn y, linh hồn đã trưởng thành.

Harry có chút chua, y ghen tị, hơn nữa là ghen tị với mình, y không biết nên nói thế nào… Thế nhưng có trong nháy mắt, y rất muốn né tránh tầm mắt của Snape, nhưng y luyến tiếc khiến anh thất vọng.

Một lát sau, Snape đột nhiên ý thức được gì, không biết nên nói thế nào với y. Harry không khỏi cười khổ, lại không nhiều lời, chỉ là nói: “Ách, Sev, em nhớ ra rồi, ký túc xá có chút tư liệu của St. Mungo, em phải về xem.”

“Ừ, đi đi.” Tuy thấy được người yêu cười khổ, nhưng lúc này anh không thể nói thêm gì.

Sau đó anh đứng nhìn Harry như chạy mà lao ra, không khỏi cụt hứng. Thanh âm muốn gọi lại sao cũng không phát ra được, cứ thế mắt mở trừng trừng nhìn y biến mất.

“Xin lỗi…” Là tiếng ai quanh quẩn trong hầm, cuối cùng tiêu tán vô tung…



Harry một đường trở lại ký túc xá, đóng cửa, ngồi bệt xuống sàn, nhìn chiếc nhẫn trên tay hồi lâu, kế một nụ cười xuất hiện. Có lẽ, y nên làm một chuyến xa nhà… chờ năm học này kết thúc…Rồi, y đứng lên. Tới cạnh bàn, bắt đầu tính toán số liệu ca bệnh của Sirius. Đột nhiên, như nhớ tới gì, miệng y điên cuồng nỉ non: “Đúng rồi, kích thích! Sao mình không nghĩ tới chứ?!…”

Chỉ thấy y lập tức chạy vội tới cạnh bàn làm việc độc dược, lấy ra rất nhiều tài liệu, bắt đầu xử lý…



Ở Hogwarts, không có bí mật lớn gì có thể giấu khi Gryffindor và Hufflepuff biết. Thế nên, bữa tối, hầu như các học sinh đều hay —— Gryffindor năm thứ hai cô Hermione • Granger trộm tài liệu độc dược của viện trưởng Slytherin. Vì vậy, Gryffindor chính nghĩa tràn ngập chán ghét đối với “kẻ trộm đồ” này, cô Hermione • Granger trong một buổi chiều biến thành người bị Gryffindor ghét nhất. Hufflepuff và Ravenclaw nghe xong cũng bắt đầu ghét cô, vì hành vi của cô ảnh hưởng tới danh tiếng của Hogwarts. Trái lại Slytherin bị Harry ước thúc, trước bữa tiệc tối, bất kỳ con rắn nào cũng không xuất hiện ở trường hợp công cộng, do đó, không ai biết được thái độ và cái nhìn của Slytherin đối với việc này.

Khi Harry dẫn Slytherin xuất hiện ở đại lễ đường, đã là khá muộn, các giáo sư đông đủ. Thần sắc y thoáng hiện uể oải, khi Draco tới gọi, y đang cau mày nghiên cứu nên dùng nguyệt trường thạch hay thanh thần thảo. Draco vào ký túc xá càng là hoảng sợ, vì đủ mọi loại tài liệu loạn thất bát tao đặt trên đất, trên bàn, thậm chí nổi giữa không trung. Trong đó không thiếu móng rồng, da khỉ biển, mắt El, cái chân hoàn chỉnh của Ceffyl vân vân trân quý đến cực điểm. Draco không khỏi âm thầm líu lưỡi, Harry thấy cậu lập tức buông tài liệu, đi rửa tay, sau đó dẫn Slytherin tới đại lễ đường.

Snape thấy y thần sắc như thường, không có bất kỳ xúc cảm gì, thậm chí như thường ngày ôn hòa liếc mình, không khỏi tự giễu —— có lẽ anh suy nghĩ quá nhiều?

Slytherin ngồi xuống sau khi thủ tịch an vị, mọi người khá ngoài ý muốn, Slytherin dĩ nhiên không có cảm xúc phản đối gì, thậm chí có mấy người còn mang theo nụ cười. Phảng phất chuyện buổi chiều đối với bọn họ mà nói không có bất kỳ ảnh hưởng.

Harry ngồi xuống, không động bộ đồ ăn ngay, vậy nên các Slytherin cũng quy củ mà ngồi. Chỉ thấy y dùng đũa phép đản bạch thạch cho mình một cái “Sonorus”.

“Chư vị… Slytherin,” Giọng Harry rất bằng phẳng, không có nửa phần dư thừa, “Hogwarts thành lập ngàn năm, bao gồm bốn học viện, bốn học viện này do bốn vị phù thủy vĩ đại phân biệt khai sáng, Godric • Gryffindor, Rowena • Ravenclaw, Helga • Hufflepuff và Salazar • Slytherin, bọn họ lấy dòng họ của mình đặt tên cho học viện. Từ thuở ban đầu thành lập, đã bao nhiêu năm rồi, phù thủy tuổi trẻ lấy vào Hogwarts làm vinh. Làm một Slytherin, chúng ta hẳn luôn ghi khắc tất cả và người sáng lập vĩ đại của học viện Slytherin, Salazar • Slytherin. Ngài để lại cho chúng ta 《Hành vi thủ tục Slytherin》 là tài phú quý giá các Slytherin truyền thừa ngàn năm, mỗi một Slytherin khi thấy từng nét chữ trên bức tường ở phòng nghỉ công cộng, đều không tự chủ được sinh ra một loại kính ý.” Lời Harry nói hấp dẫn sự chú ý của cả lễ đường.

“Đương nhiên, Gryffindor có 《Mười hai châm ngôn Gryffindor》, Ravenclaw có 《Mười luận trí tuệ Ravenclaw》, Hufflepuff cũng có 《Ba lời khuyên đen Hufflepuff》.” Lời Harry nói khiến cả lễ đường ồ lên, “Mà đối với Slytherin, quan trọng nhất là 《Hành vi thủ tục Slytherin》. Bắt đầu từ hôm nay, trước bữa tối, Slytherin chúng ta sẽ thảo luận cái nhìn trong mỗi điều 《Hành vi thủ tục Slytherin》. Hôm nay là điều thứ nhất. 《Hành vi thủ tục Slytherin》 điều 1: bảo trì ưu nhã.”Harry cười nhìn mỗi Slytherin, sau đó tiếp tục: “Ta trước nói cái nhìn của ta đi: ưu nhã là một loại hài hòa, sánh ngang với xinh đẹp, bất quá xinh đẹp là thượng thiên ban ân, mà ưu nhã là kết quả của nghệ thuật. Ưu nhã sinh ra từ văn hóa nung đúc, phát triển theo đó. Từ ưu nhã đến từ eligere trong tiếng Latin, ý là “chọn lựa”. Chúng ta nên chọn lựa những gì ưu nhã nhất làm tiêu chuẩn đối nhân xử thế. Mà Slytherin đặt từ này ở mở đầu, biểu hiện sự coi trọng của ngài dành cho nó. Ngài hy vọng học sinh của mình tiêu chuẩn thấp nhất là bảo trì ưu nhã, không riêng về hành vi cử chỉ, thậm chí linh hồn cũng vậy. Có người nói với ta, làm một Potter, nhất định phải là một phù thủy có được linh hồn ưu nhã, nhất cử nhất động, mỗi lời nói mỗi hành động, đều phải xinh đẹp ưu nhã… Tin tưởng chư vị cũng đã nghe những lời như vậy, hơn nữa lỗ tai nghe ra kén?” Harry lộ ra một tia nghịch ngợm, chọc cho các thân sĩ thục nữ Slytherin bật cười.

“Một trong các cha nuôi của ta, đến từ đầm lầy…” Nói tới đây, cả Slytherin vểnh tai cẩn thận lắng nghe, bọn họ lúc này mới hiểu được dụng ý của Baron, có thể gián tiếp nghe Salazar • Slytherin dạy dỗ đối với bất kỳ Slytherin nào mà nói, cũng là vô thượng vinh quang, “Ngài nói với ta: ưu nhã, đến từ phẩm đức cao quý, vậy, bảo trì ưu nhã, là bảo trì phẩm đức cao quý. Phẩm đức cao quý chúng ta luôn có là: khiêm tốn, vinh dự, hi sinh, anh dũng, cảm thông, tinh thần, thành thực, công chính! Mà Slytherin yêu cầu cũng là chúng, chư vị nghĩ thế nào?”

Các Slytherin phát biểu cái nhìn của mình về điều này và kéo dài với cái nhìn của Harry, trong ánh mắt hoặc vô cùng kinh ngạc, hoặc suy nghĩ sâu xa, hoặc khinh thường của học sinh ba học viện khác, thảo luận rất kịch liệt, cũng rất có tính mở ra, Harry thích đáng chỉ dẫn hai câu. Sau khi mỗi Slytherin nói xong, y mới khai tiệc. Mỗi một Slytherin động tác so thường ngày càng ưu nhã tự giữ hơn vài phần.

Mà trên ghế giáo sư, rất nhiều giáo sư đối với cách làm của Slytherin tỏ vẻ hứng thú. Nhưng đôi mắt lam giấu sau thấu kính bán nguyệt của Dumbledore lại lóe lên, tựa hồ so sánh điều gì…
Bình Luận (0)
Comment