Harry Potter Và Nàng Fanti Nhà Slytherin

Chương 28

Sau một tuần ru rú trong phòng, Jessica cuối cùng cũng bước được ra ngoài. Mặc dù cô nàng trông vẫn rất sạch sẽ, quần áo cũng được là thẳng băng, xong mọi người vẫn nhận ra sự mệt mỏi của nàng tiểu thư nhà Lodge với đôi mắt thâm quần đầy tơ máu vô cùng nổi bật.

"Ôi Merlin ơi". Pansy kêu lên ngay khi trông thấy nhỏ bạn thân bước qua phòng sinh hoạt chung.

"Nhìn mày như xác sống quay về tìm người yêu để báo thù vậy Jess". Draco cũng nói.

"Tao tưởng mày nghỉ học để dưỡng bệnh". Goyle nhíu mày. "Sao nhìn mày còn tệ hơn lúc trước vậy con kia?"

"Chuyện dài lắm". Jessica đáp, rồi tóm lấy cốc cà phê của Theodore uống cạn chỉ trong một ngụm.

"Tao vừa mới pha thôi đấy". Theodore tiếc nuối.

"Thế mấy ngày qua có gì mới không?". Jessica hỏi, cố xoa xoa cái cổ cứng ngắc của mình. "Có bài tập gì không?"

"Một núi lớn bài tập và một núi nhỏ mấy câu khó nhằn". Pansy tóm lại. "Và thằng Potter thì hôm nào cũng tìm tao hỏi thăm về mày"

"Cập nhật thêm". Blaise ngồi bên cạnh cửa sổ chen vào. "Nó vẫn đang đợi mày ở Hogsmeade"

"Merlin". Jessica giật mình kêu lên. "Hôm nay là ngày đi Hogsmeade á?"

"Mày mới ở trỏng có một tuần thôi Jess". Draco nhíu mày. "Đừng làm như mày vừa đi du lịch thời gian về vậy"

"Tin tao đi". Jessica vừa nói vừa trấn áo khoác của Crabble và Goyle. "Sau khi mày biết được những gì tao đã trải qua thì mày cũng sẽ có một cái nhìn về thời gian y hệt tao thôi Draco. Mà sao bây không đến Hogsmeade đi? Đứa nào đứa nấy cũng ở lại trường học làm tao hơi bất ngờ đấy"

"Ba tuần nữa thi giữa kì đấy cô nương". Theodore nói. "Không ôn bài thì cho dù có là Merlin cũng không cứu nổi mày đâu con ạ"

"Đừng có cướp áo khoác của tao nữa". Crabble nói. "Nó có vừa với mày đâu"

"Nhưng nó đủ to để che cái bộ đồng phục của tao". Jessica vừa nói vừa lột áo chùng ra và mặc chiếc khoác to quá khổ vào người, vốn tưởng là hôm nay có tiết học thêm nên cô mới mặc đồng phục. 

"Sao mày không dùng của Pansy ấy?". Goyle hỏi. "Tụi bây đều là con gái mà"

"Nó xịt cả chục chai nước hoa lên đống đồ của nó". Jessica nói. "Tao bị dị ứng thứ đó"

"Mày không có". Pansy cãi lại. "Mày chỉ ghét mùi hoa hồng thôi"

"Thứ đó gớm thật mà". Jessica đáp, rồi lột luôn cái khăn choàng của Draco làm cậu bạn tóc bạch kim không khỏi nhíu mày.

"Mới khỏi bệnh mà chạy đi đâu thế?". Theodore nhíu mày.

"Tìm thằng bồ cứu thế của nó chứ còn gì". Blaise nhếch môi. "Nói cho mày biết là tàu tốc hành đã đi từ lâu rồi con ạ"

"Tao sẽ dùng lối cũ". Jessica đáp. "Nếu bố tao có tìm tao thì nói là tao vẫn đang nghỉ ngơi trong phòng"

"Và nếu bố mày muốn đi vào?". Draco nhíu mày.


"Thì Pan sẽ nói là tao là con gái". Cô nói. "Nhờ tụi bây đấy"

"Đi đứng cẩn thận đấy". Goyle dặn dò.

Jessica vẫy tay với bọn họ rồi chạy vọt đến cái hốc cây chỗ cây liễu thần kinh nhất trường, thông qua lối cũ ở Lều Hét mà chạy thẳng đến Hogsmeade.

Harry không có giấy phép đi Hogsmeade, vậy nên nếu cậu muốn đi thì chắc là chỉ có thể dùng cách này. Nhưng lúc chạy qua các dãy hành lang, Jessica lại trông thấy hai đứa còn lại của Bộ Ba Vàng, vậy nên cô đoán Harry giờ hẳn đang trốn ở đâu đó trong khu dân cư Hogsmeade để vui chơi.

Ra khỏi Lều Hét, gió xuân thổi đến khiến Jessica hơi rùng mình. Đã một tuần rồi cô không ra khỏi phòng, giờ lại gặp phải thứ gió này, hiển nhiên là có chút nhạy cảm.

Vốn Jessica định sẽ đến thẳng Hogsmeade, nhưng khi trông thấy dấu chân mờ nhạt đột nhiên xuất hiện trên nền đất vẫn còn chút tuyết vương lại, thiếu nữ không khỏi nhíu mày.

Nếu cô không lầm, thì đây hẳn là người đã dùng phép thuật tàng hình. Mà ở trường lúc này, người rảnh rỗi đến mức tàng hình đi đến Hogsmeade thì chỉ có thể là Harry Potter, ông bạn trai thần thánh thích đi loanh quanh rồi hiến dâng mạng mình cho chúa tể hắc ám của cô mà thôi.

Jessica nhíu mày đi theo, đi đến chỗ tảng đá to ở bìa rừng, cô đột nhiên nghe thấy tiếng nức nở.

Không nghĩ nhiều, Jessica liền kéo tấm Áo Choàng Tàng Hình ra. Quả nhiên là Harry, với khuôn mặt rầu rĩ vương mùi nước mắt.

"Potter?". Cô thử cất giọng.

"Hắn đã ở đó". Harry vừa lau nước mắt vừa nói. "Sirius Black, hắn đã ở đó. Chính hắn là người đã phản bội ba mẹ anh. Vì hắn mà họ mới chết"

Ngay lập tức, Jessica liền cảm thấy trái tim mình như đang rỉ máu cùng với từng giọt nước mắt lăn dài trên bờ má thiếu niên. Cô không khỏi cảm thấy xót xa, một nỗi nghẹn ngào liền dâng lên cổ họng, khiến hai mắt đầy vết thâm và tơ máu của thiếu nữ cũng đỏ lên.

"Nếu hắn dám đến đây, anh sẽ giết hắn". Harry tức giận nói. "Nếu tên phản bội đó dám đến đây, chính tay anh sẽ kết liễu hắn"

"Vậy thì để tao làm cùng với mày". Jessica nắm lấy tay thiếu niên, dùng hơi ấm của mình bao lấy bàn tay đã bị siết đến trắng bệch của chàng trai. "Tụi mình sẽ cùng tìm cách dụ hắn ra, và tao với mày sẽ cùng giết hắn"

Jessica không sợ rủi ro, cô chỉ sợ người mình yêu thương sẽ gặp nguy hiểm. Mà chuyện này đối với gia đình cô cũng không có gì là lạ cả, cho dù bố mẹ có biết thì cũng chẳng thể trách cứ cô.

Vì gia tộc Lodge là gia tộc của tình yêu, vì tình yêu mà hi sinh tất cả những thứ mình có, kể cả mạng sống của mình.

Những bóng đen trong mắt Harry chỉ vì một câu này của Jessica mà dần tan biến. Nơi đáy mắt dần hiện lên những ánh sáng mờ nhạt, mà ánh sáng đó lại được thắp lên là nhờ vào Jessica.

Thiếu niên không kiềm được lòng, một tay ôm lấy má cô, rồi cúi đầu hôn lên bờ môi căng mọng của bạn gái mình. 

Cậu hôn rất mạnh, không phải là do chiếm hữu gì, mà là do xúc động cần được giải tỏa. Bình thường thì Jessica sẽ không vui nếu Harry dồn dập như vậy, nhưng hôm nay cô ngoại trừ im lặng và đáp lại ra thì chẳng còn có thể làm gì khác.

Hơn tất cả, Harry đang rất cần một người ở bên cạnh và lắng nghe cậu làm những chuyện điên rồ, chứ không phải một kẻ biết tuốt chỉ biết phản đối.

Hôn đến khi môi Jessica sưng lên và rách cả một mảng da, Harry mới chịu dừng lại, lúc này mới có chút không vui nhìn cái áo to thùng thình trên người của cô.

"Cái này là?". Cậu cầm vạt áo lên và hỏi, to như vậy thì chắc chắn không phải của cô.

"Áo khoác của Vincent". Jessica đáp. "Sau khi ra khỏi phòng thì tao nghe mấy đứa nói là mày đang chờ tao ở Hogsmeade nên đã chạy đến ngay. Vốn tao tưởng hôm nay là ngày đi học nên mới mặc đồng phục, thành ra phải mượn áo của nó che lại"


"Không thích". Harry cọ đầu vào cổ cô. "Cứ như nó mới là bồ em vậy"

"Vậy thì mày đi tìm cái áo nào đẹp đẹp xíu đi". Jessica ghét bỏ nhìn chiếc áo len đậm chất Gryffindor trên người Harry. "Hỏi thật nha, có đứa nào ở nhà tụi mày có mắt thẩm mỹ xíu không?Không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy đống áo len của mày tao liền có cảm giác như mình đang nổi ghẻ vậy"

"Của mẹ Ron đan đấy". Harry nói. "Anh thường không có ai tặng quà là quần áo nên không có quá nhiều lựa chọn"

Jessica nhíu mày, thầm nghĩ khi về nhất định phải đặt mua mấy chục bộ quần áo đẹp đẹp xíu cho thằng bồ của mình mới được.

"Mà em đã làm gì mấy hôm nay thế?". Harry chuyển đề tài, bàn tay chai sạn do nhiều năm làm việc ở nhà Dursley khẽ cọ lên chỗ thâm dưới mắt cô. "Tưởng đám bạn em bảo là em đang nghỉ ngơi, sao giờ lại trông có vẻ mệt mỏi hơn thế này?"

"Tao bị cảm". Jessica nói dối.

Nghiên cứu kia vẫn chưa có chắc chắn lắm, vẫn cần phải tìm hiểu thêm về con Light mới tính tiếp được. Vậy nên ở thời điểm này, cô có lẽ là không nên cho Harry biết về vụ nghi ngờ của mình thì hơn.

"Phù thủy không cảm Jessy". Harry nhướng mày.

"Mày thì biết bao nhiêu về thế giới phù thủy hả Potter?". Jessica đáp lại. 

"...Được rồi"

Jessica hài lòng hôn lên má cậu một cái, quả nhiên vẫn là thích thằng này ngoan ngoãn một chút.

"Về thôi". Cô đứng lên, thân mật kéo tay cậu. "Tao còn nhiều bài tập phải làm lắm, và con Granger cũng nhắn tao gọi mày về làm bài tập nữa"

"Ừ". Harry cũng đứng lên, bàn tay to của cậu gần như bao phủ hết cả bàn tay nhỏ nhắn của cô.

"Lát nữa mày đừng có lớn tiếng nhé". Jessica dặn dò. "Cây Liễu Gai giờ nó khó tính lắm, ban nãy tao cũng suýt bị nó hất bay đấy"

"Mình đi lối khác cũng được". Harry nói. "Đi nào, anh có thứ này muốn cho em xem"

Jessica khẽ nhíu mày. "Chuyện này có liên quan gì đến việc mày muốn cõng tao?"

"Cứ lên đi". Harry ngồi xuống. "Nhanh nào Jessy"

"Tao đang mặc váy Potter". Jessica xấu hổ gõ lên đầu cậu bạn trai của mình. "Mày có ý thức được chuyện này không thế?"

Harry như mới nhận ra điều này, khuôn mặt cũng dần đỏ lên.

Đối với chuyện này, cuối cùng vẫn là Harry phải đi mua cho Jessica một cái quần ở tiệm Giẻ Vui.

"Không thể tin được món quà đầu tiên mày tặng tao sau quà Giáng Sinh lại là một cái quần dài". Jessica vừa cằn nhằn vừa leo lên lưng Harry, sau đó theo lời cậu mà trùm Áo Choàng Tàng Hình qua người cả hai.

"Ngoan nào". Harry xốc cô lên, sau đó đi thẳng đến tiệm Công Tước Mật.


"Mày muốn trộm kẹo?". Jessica sửng sốt kêu lên khi Harry bước vào trong tiệm.

"Nơi này có một lối đi bí mật dẫn vào Hogwarts Jessy". Harry nói. "Lát nữa em sẽ thấy"

"Khoan từ từ". Jessica lại kêu lên.

"Sao vậy?"

"Mày tiến lại gần cái kệ đó đi". Cô chỉ tay, Harry mặc dù không hiểu gì xong vẫn đi qua.

Jessica không cao, nhưng do được Harry cõng nên cũng chiều cao cũng được nâng lên một chút. Cô nàng vươn tay lên, nhanh chóng tóm được 4-5 gói kẹo dẻo.

"...Em trộm kẹo?"

"Thì sao?". Jessica nhét kẹo vào túi áo chùng của Crabble, cũng may là túi áo cậu ta rất to do luôn đựng đồ ăn đêm.

"Tưởng ban nãy em đã phản đối việc anh trộm kẹo?"

"Tao phản đối hồi nào?". Jessica vừa trả lời vừa gom thêm vài túi kẹo bơ. "Tao chỉ là không nghĩ một thằng đại gia như mày sẽ lại đi trộm kẹo mà thôi"

"Em cũng là tiểu thư của gia tộc Lodge đó Jessy"

"Nhưng tao bố mẹ tao cắt hết tiền tiêu vặt của tao rồi". Jessica đáp. "Đừng có phản đối nữa vừa đưa cho tao chỗ chocolate ếch nhái đó đi Potter, nếu không sau khi quay về tao mách bố tao vụ mày hôn tao đến rách cả môi"


"...Ý em là ý trời mà"

Trộm xong chỗ bánh kẹo mình yêu thích, Jessica được Harry cõng xuống căn hầm của tiệm. Nơi này có một cánh cửa bí mật, khi Harry đi vào trong đường hầm tối tăm đó, Jessica liền thức thời dùng bùa Lumos chiếu sáng đường đi cho cậu.

Hai người đi một chút trong căn hầm, sau đó thì trở về hành lang của Hogwarts mới cởi Áo Choàng Tàng Hình xuống. Jessica nhìn quanh, nhận ra đây là tầng ba của trường.

"Sao mày biết chỗ này hay vậy?". Jessica hưng phấn nhìn quanh. 

"Cặp sinh đôi đã chỉ cho anh". Harry đáp. "Và cả cái này nữa"

 Thiếu niên lấy từ trong túi áo ra một miếng giấy da, sau đó gõ đũa phép vào và đọc. "Tôi xin trang trọng thề tôi là kẻ vô tích sự"

Ngay tức thì, mẩu giấy da hiện lên những nét vẽ màu nâu. Jessica nhìn thử liền nhận ra đây là một tấm bản đồ, là bản đồ của trường Hogwarts.

"Đây là Bản Đồ Đạo Tặc Jessy". Harry giải thích. "Nó có thể cho thấy tên và vị trí của mọi người ở Hogwarts"

Jessica hưng phấn cầm tấm bản đồ nhìn thử, quả nhiên là trông thấy tên của đám bạn mình ở trong kí túc xá của nhà Slytherin.

"Mày lấy nó ở đâu vậy?". Cô hỏi. "Có thừa tấm nào không? Cho tao xin với"

"Fred và George tìm thấy ở phòng giám thị của lão Filch". Harry nói. "Họ bảo giờ anh cần nó hơn nên đã giao lại cho anh"

"Vậy là chỉ có một tấm". Jessica tiếc nuối nhìn tấm bản đồ. "Quý ông Mơ Mộng Ngớ Ngẩn, Đuôi Trùn, Chân Nhồi Bông và Gạc Nai? Cái gì đây?"

"Anh nghĩ là tên của những người đã làm ra tấm bản đồ". Harry nói. "Em có đoán được là ai không?"

"Mày tưởng tao là thánh chắc?". Jessica nói, sau đó lại đột nhiên nhíu mày.


"Gì vậy?". Harry liền nhìn vào tấm bản đồ.

"Peter Pettigrew?". Cả hai đồng loạt kêu lên.

"Em cũng biết người này à?". Harry nhíu mày.

"Dĩ nhiên rồi Potter". Jessica đáp. "Ổng được trao Huy Chương Merlin đệ nhất đẳng cho vụ đối đầu với Sirius Black đấy. Nhưng mà như vậy thì kỳ quá, tại vì ổng chết lâu rồi mà"

"Ừ anh biết". Harry siết chặt tay. "Bị nổ tung thành từng mảnh và chỉ còn sót lại mỗi cái ngón tay"

"Nhìn nè". Jessica chỉ vào cái tên Peter Pettigrew đang di chuyển trên bản đồ. "Hắn đi vào chỗ cây Liễu Gai rồi biến mất, vậy là hắn đã sử dụng cái lối đi ở Lều Hét"

"Đi tìm hiểu thôi". Harry liền nắm tay cô tính kéo đi.

"Điên à?". Jessica dùng đũa phép gõ lên đầu cậu một cái. "Đã đến giờ giới nghiêm rồi. Ra ngoài đó cho lũ giám ngục hốt xác tao với mày hay gì?"

"Giáo sư Lupin đã dạy cho anh câu thần chú xua đuổi giám ngục". Harry nói. "Tụi mình sẽ không sao đâu"

"Đừng có hấp tấp". Jessica lại kéo người về. "Mày đã tính đến trường hợp mày thăng trước khi kịp dùng bùa thì tao phải làm sao ngoài đó chưa hả thằng kia? Mày tính để cô bạn gái xinh đẹp của mày phải mất mạng trong tay mấy tên giám ngục xấu xí đó à?"

Harry nhíu mày, hình như là đã thông được suy nghĩ của Jessica.

"Vậy phải làm sao bây giờ?". Harry nói.

"Ai dạy mày bùa đuổi giám ngục?". Cô hỏi lại.

"Thầy Lupin"

"Mai đi nói với ổng dạy cho tao nữa"

"Cái gì cơ?"

"Tao không muốn để mày đi một mình". Jessica đáp. "Nên cho tới khi tao học xong câu thần chú đó thì mày đừng có hòng đi đâu cả"

"Nhưng bùa hộ mệnh khó lắm Jessica". Harry nhíu mày. "Em có thể sẽ tốn hơi nhiều thời gian lắm đấy"

"Tao nói rành tiếng Nga chỉ trong 3 tuần học với từ điển và một quyển ngữ pháp thôi đấy Potter". Jessica kiêu ngạo nói. "Đừng có đánh giá thấp Slytherin bọn tao"

"Này em làm gì thế?". Nhìn động tác bỏ cái bản đồ vào túi áo của cô, Harry không khỏi kêu lên.

"Tịch thu". Jessica nói. "Tao không tin cái tinh thần hay mạo hiểm của đám Gryffindor bọn mày, nên là cứ để tao giữ trước đi"

Thật ra là do cô sợ cái nghi ngờ của mình đúng, lỡ con Light chính là Sirius Black mà lại bị Harry phát hiện ra, e là sẽ có nhiều phiền phức lắm.

"Jessy-"

"Sao nào?". Cô nhíu mày. "Mày bảo yêu tao mà giờ có một cái bản đồ rách thôi mày cũng không cho tao mượn được à? Đây là yêu của mày đó hả Potter?"

Harry bị cô nói đến trôi chảy, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn cống nạp tấm bản đồ ra.

"Ngoan lắm". Jessica hài lòng hôn cậu một chút, rồi mới thong dong bước đi.

Bình Luận (0)
Comment