Neo trên một núi tuyết ở Áo, có một căn nhà hết sức kỳ dị. Một căn nhà hai tầng nhỏ nhỏ với kiến trúc na ná kiểu IKEA, chỉ lạ ở một điều rằng nền móng của nó được gắn chặt vào một cặp chân khổng lồ đầy lông lá, và chính cả căn nhà cũng neo vuông góc với vách đá dựng đứng cheo leo. Thoạt đầu không ai nghĩ người ta có thể an cư nổi ở cái nhà quái dị này, tất nhiên chỉ trừ đám du khách Muggle thích mạo hiểm mà leo lên cái nơi khỉ ho cò gáy ở đất Áo xa xôi. Nhưng trong thời tiết lạnh giá của vùng cao, cái cửa kính của căn nhà đó vẫn mở toang ra, hiện lên một mớ cây cỏ lằng nhằng xanh xanh trong cái nhà kính dùng cột đỡ cẩm thạch trông rõ lạc tông với kiến trúc tối giản bên dưới.
Một màu vàng hơi lóe lên giữa mớ cây cỏ, hướng về lâu đài trước mắt
Numegard, Dark Lord của ngươi sắp đến đây.
oOo
Tôi xuống tàu cùng đám Draco. Thằng trẻ trâu đó vừa được giáo sư Snape thảy cho cái huy hiệu huynh trưởng thì huênh hoang ra mặt rồi bắt đầu đi diễu hành dọc các toa tàu từ A đến Z. Mặc dù cái chết của Irenne làm thằng nhóc xuống tinh thần rõ rệt từ hồi hè, nhưng sự xuất hiện của Harry Potter- pháp sư "sấm sét" bao giờ cũng khiến nó trở lại với tâm trạng ban đầu. Thằng Crabble và Goyle năm nay to gấp đôi, hai đứa nó ngồi đã hết một băng ghế. Rồi còn cả cặp chim yêu đương ngồi choán hết cả chỗ- Draco và Pansy khiến tôi và Blaise bị đá thẳng căng vào cái xe cuối cùng có hai con ngựa đen đen kéo. Chỉ có hai đứa tôi thấy mớ ngựa này, từ đó bọn bạn bắt đầu bảo tôi bị ảo...khụ, tôi đã phải ngăn Blaise tẩn tụi nó mấy lần.
Tôi và Blaise có nhiều điểm tương đồng, hai người đều là mất cha hoặc mẹ. Đặc biệt mẹ Blaise được mệnh danh là Góa Phụ Đen với những bảy người chồng chết quá sớm, còn chính cậu ta cũng là một play-wizard chính hiệu khi trên người toàn đồ hiệu có khi còn hơn cả Draco, cộng thêm dáng vẻ sát gái đã khiến cả tá cô nàng đổ đốn vì cậu ta. Vì thế, nếu trong nhà có một cuộc đua nhỏ xem ai có nhiều quà Valentine hơn thì Blaise nghiễm nhiên đứng nhất.
Xe chạy thẳng lên trường, lúc chúng tôi đến nơi cũng không quá muộn.
Sau khi yên vị trên băng ghế trong đại sảnh đường và hoàn tất lễ phân viện, tất cả học sinh từ năm hai tới năm bảy đều nhận ra rằng vị trí ngồi đã bị thay đổi hoàn toàn. Thay vì ngồi theo thứ tự từ năm nhất đến năm cuối, mọi người giờ được yêu cầu có thể ngồi bất cứ chỗ nào mình muốn, loạn xạ y hệt Gryffindor. Vì vậy, có vài đôi chim uyên ương bị tách nhau bởi khoảng cách năm được đoàn tụ trở lại và chiếm hết nửa băng ghế dài ngoằng. Thằng Draco dù có trẻ trâu đến bao nhiêu cũng đem truyền thống Slytherin lên đầu, thế nên việc thay đổi trật tự này chỉ có thể là do huynh trưởng nữ hoặc giáo sư Snape quyết định. Nhưng ít nhất cũng phải có ông ấy châm trước chứ nhỉ, vì xưa nay huynh trường nữ bao giờ cũng bị huynh trưởng nam lấn át.
Hiện giờ học sinh Slytherin không có ý kiến nhiều. Phần vì đồng ý, phần vì ngộ ra mức độ quyền lực của vị huynh trưởng nữ này. Trong năm thứ năm này tôi chẳng biết ai có thể làm như vậy cả, dĩ nhiên chỉ còn có cô ấy...thôi đi, Theodore....
Cụ Dumbledore gõ cốc leng keng. Ắt hẳn sẽ có thông báo gì đó mà ông ấy không thể đợi cho tới khi ăn xong. Cực kỳ quan trọng, hầu hết học sinh đều ngó mắt lên nhìn.
"Xin chào mừng các học sinh mới tới Hogwarts. Tôi mong các trò sẽ có một niên học vui vẻ tại ngôi nhà thứ hai...ờ...hoặc thứ ba hay tư của các trò. Và tất nhiên cũng chào mừng các trò năm trên trở lại trường. Năm nay, chúng ta hãy trân trọng chào đón hai vị khách quý trở lại trường, đầu tiên là bà Dolores Umbridge, thanh tra bộ Pháp Thuật, người sẽ dạy các em môn Phòng Chống Hắc Thuật vào năm học này"
Một người mặc đồ hồng nguyên cây đứng lên. Bà ấy có khuôn mặt của một người trung niên nhưng cũng chỉ cao chưa tới vai tôi, với mái tóc màu sắt và nụ cười đúng chuẩn kiểu giả tạo hết nấc. Với ý thức rõ ràng về quyền lực và chính trị, đa số học sinh Slytherin đều chắc chắn đây là sự nhúng tay của bộ vào sân sau của Dumbledore-Hogwarts và thể hiện sự nghi ngờ của họ đối với ông ta.
"Và tiếp theo, một người mà có thể các trò đều biết rất rõ" Dumbledore nói. "Huynh trưởng Slytherin, quán quân Tam Pháp Thuật, Irenne Eilander"
Ông ấy không nói nhầm nhỉ ? Chẳng ai đi làm vậy với người đã chết cả. Kể cả khi cô ấy có thể làm một hồn ma của Hogwarts thì chức huynh trưởng cũng chẳng bao giờ đến tay cô. Hoặc là một cái tên bị trùng-một vài người nghĩ. Irenne được ghi vào lịch sử hiện đại là Irenne Shafiq, chứ không phải là Irenne Eilander.
Cửa đại sảnh mở ra sau một tràng xì xào bàn tán. Trong bóng tối hiện ra một người rất lạ, nhưng trông cũng quen. Cũng là khuôn mặt sắc cạnh và viền mắt giống y Irenne, tuy thế lại có điều gì đó là lạ. Irenne cũ khác hơn kia ! Nhưng khác thế nào thì cũng khó tả, trừ kiểu tóc vuốt ngược và đôi mắt hai màu làm tăng cái vẻ quái dị giống Moody.
"Xin lỗi thầy Dumbledore nha, con vừa bị giáo sư Snape tra khảo gắt quá"
Thôi đúng rồi. Không lẫn vào đâu được. Không ai trong đám năm 80 này không rõ cái kiểu nói chuyện như thế. Rồi còn giọng nói và dáng điệu đặc trưng, tất cả đều nhận ra đó là Irenne bằng xương bằng thịt.
Đại sảnh đường nín khe, như thể đang hoài nghi người đứng trước mắt có phải thật không. Và một bóng người vươn lên, cao hơn hẳn so với những người khác chạy nhanh đến chỗ cô ấy, nhấn chìm cô trong lồng ngực của người đó. Là Cedric Diggory, tôi thực sự có chút không ưa anh ta. Và rồi ngay từ lúc tôi định đứng dậy, cả đại sảnh từ im lặng trao đổi trở thành vỗ tay long trời lở đất, các thuyết âm mưu gia cũng hò hét quên luôn việc họ đang định làm. Ấy, chẳng phải đây là đang thử thách sự tin tưởng của tôi sao ?
Lúc người ấy trở về dãy bàn, mấy đứa nhỏ năm dưới bên cạnh tôi dạt ra hết, sau đó như thường lệ, Irenne lại ngồi bên trái tôi.
"Cậu vẫn giữ thói đa nghi nhỉ ?"
Tôi tin đây là thật. Ai cũng tin là thật.
oOo
GWBUA: Cedric
HP4: Cerdic
HP5: Credic
Anyway tôi muốn chương này thật lồng lộn nhưng văn tôi dí lz cho
Căn bản sau khi end thì tôi nhận ra còn một mớ plot chưa khai thác và nguyên một đêm tôi ngồi nghĩ plot twist tụt quẩn =)))))). Tiếc quá nên sẽ viết tiếp nka các tình êu
Tái bút: ai lớp diu chu cà mo, trà xanh 0° uống ngon léam