Hậu Cung Của Tiểu Thái Giám

Chương 16

"Bối Annnnnn" tiếng hét đầy phấn khích của Du Cường.


"Có chuyện gì thế? Anh hét muốn thủng màn nhỉ của tôi rồi nè"


"Xin lỗi cậu, tại vì tôi quá phấn khích, sáng nay tôi nhận được lời mời để cậu đóng vai chính một bộ phim kinh phí cực cao"


"Bộ phim kinh phí cao ?"


"Đúng vậy, đó là một nhà đầu tư bí ẩn, nghe nói anh ta chỉ đích danh cậu. Bộ phim này khi hoàn thành sẽ được công chiếu ở Hollywood, tên tuổi của cậu sẽ được lên cao, và tôi sẽ trở thành người quản lý đắc giá"


***Phòng giám đốc***


"Bối An cậu đến rồi. Mời ngồi, chắc cậu cũng nghe Du Cường nói về chuyện hợp tác này. Tôi rất chờ mong cậu sẽ đem về vẻ vang cho công ty của chúng ta"


"Cám ơn ngài, tôi sẽ cố gắng hết sức"


***Trước cửa công ty"


Một chiếc xe Maybach màu đen, dừng lại ở bên đối diện, người đàn ông khí thế trầm ổn, cao cao như bậc đế vương đang nhìn chằm chằm về phía cậu trai xinh đẹp bên này.


"Tiểu an tử, chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau"


Chiếc xe lăn bánh và mất hút vào dòng xe cộ đông nghẹt. Bối An ngoảnh nhìn về phía chiếc xe biến mất, một giác khó tả len lỏi vào trái tim cậu.


Lúc này thì một chiếc xe hơi màu trắng tấp lại bên cạnh cậu, cửa xe hạ xuống là gương mặt của Từ Khâm


"Bác sĩ Từ, lâu quá không gặp"


"Hôm nay tôi đến tìm cậu, tôi muốn mời cậu ăn cơm"


"Được thôi, nhưng là do tôi mời, cảm ơn anh lúc ở bệnh viện đã chăm sóc tôi"


Từ Khâm đưa Bối An đến một nhà hàng Trung Hoa, bày trí theo phong cách cung đình, Từ Khâm đưa menu kêu Bối An chọn món, Bối An từ lúc đến thế giới này đi ăn cùng người khác cũng là người ta chọn gì cậu ăn nấy, có bao giờ tự chọn đâu.


Vẻ mặt bối rối của Bối An khiến Từ Khâm bật cười, anh lấy menu từ tay cậu và kêu vài món ăn lên. Nhìn cậu say sưa ăn uống, Từ Khâm thật sự rất vui, cảm thấy trong lòng rất ấm áp.


"Reng...reng...reng"


Điện thoại của Từ Khâm, sau khi nghe điện thoại vào, Từ Khâm nói có việc gấp phải về trước. Bối An cũng không nói gì, bảo mình có thể tự bắt xe về. 


Vừa ra cửa Bối An đã lao vào lồng ngực ấm áp của một người đàn ông, ngước nhìn là một khuôn mặt quen thuộc, đến nỗi đã khắc ghi vào trong xương tủy của cậu


"Hoàng....ggg thượng...ggg" Giọng nói nghẹn ngào hơi mũi


Người đàn ông xoa đầu Bối An "Ngoan, đừng khóc . Từ này ta sẽ ở cạnh ngươi"


Bối An nghe những lời nói của người đàn ông lại càng khóc lớn hơn, thấy bên này âm thanh ầm ĩ  nhiều người cũng tò mò ngoáy đầu sang nhìn. Người đàn ông thấy mình đang gây chú ý liền kéo Bối An úp vào ngực mình lôi lên xe lao vút đi.

Bình Luận (0)
Comment