Đánh một khúc đàn, cả đại điện yên tĩnh.
Ninh tiệp dư từ từ đứng dậy, tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên.
"Sớm nghe nói về tài đánh đàn phi phàm của Ninh tiệp dư, cuối cùng hôm nay mới được nghe thấy, tần thiếp phục rồi." Đan tu hoa nhịn không được liền lên tiếng.
Mọi người giật mình nhìn Đan tu hoa, luôn nói mấy lời cay nghiệt không hề tha bất kỳ ai thế nhưng hôm nay Đan tu hoa lại nói ra mấy câu tốt như vậy.
Ninh tiệp dư giương mắt nhìn vẻ mặt của hoàng thượng, hoàng thượng nói: "Hay!"
Ninh tiệp dư tươi cười, nàng hạnh phúc nói: "Cung chúc hoàng thượng vạn tuế an khang."
Triệu Tồn Hi nhấc chén rượu lên, nói với Ninh tiệp dư: "Ban thưởng rượu!"
Ninh tiệp dư tiếp nhận chén rượu có sẵn trên khay nhỏ, sau đó cúi đầu: "Tạ ơn hoàng thượng." Mọi người nắm chặt chiếc khăn trong tay, Ninh tiệp dư vốn được sủng ái, tiệc mừng thọ ngày hôm nay cũng chói mắt như vậy, thật khiến người ta ghen tị.
Hoàng thượng tự mình ban thưởng rượu, vinh quang này, Đức phi và Thường phi, thậm chí Kỷ tần cũng không có vinh quang như vậy.
Triệu Tồn Hi quay đầu nói với hoàng hậu: "Mấy ngày này Tiệp dư có cung kính không?"
Hoàng hậu hiền lành nói: "Ninh muội muội an cẩn thủ lễ, kính trên nhường dưới thật đáng khen ngợi."
Đức phi cùng Thường phi nghe xong lời nói của hoàng hậu, sắc mặt liền thay đổi.
Triệu Tồn Hi nghe xong, nhân tiện nói: "một khi đã như vậy, tìm ngày tốt, sắc phong Chung thị thành tần."
Hoàng hậu sớm biết như thế, nàng gật đầu, sau đó mỉm cười nhìn Ninh tiệp dư nói: "Ninh muội muội, còn không tạ ơn?"
Ninh tiệp dư ngạc nhiên đến kinh sợ vì sự bất thình lình này tới, nghe xong lời nói của hoàng hậu, nàng vội vã quỳ xuống làm một cái đạo lễ: "Tần thiếp tạ ơn hoàng thượng, tạ ơn hoàng hậu nương nương."
Hoàng hậu liếc nhìn Triệu Tồn Hi một cái, tiếp đó nói với Ninh tiệp dư: "Mau đứng lên, trước kia ngươi đãđứng đầu Đức Nhã hiên, bây giờ cũng coi như danh chính ngôn thuận."
Ninh tiệp dư ngượng ngùng cười cười, càng để lộ ra một cổ phong tình đặc biệt.
Thấy Triệu Tồn Hi nhìn vài lần, trong lòng mọi người đều phẫn hận.
Kỷ Trà Huyên cúi đầu, cái này, để Ninh tiệp dư này nổi bật trước mặt mọi người.
Làm Ninh tiệp dư trở về chỗ ngồi, kế tiếp là Đan tu hoa đưa lễ vật lên.
Đan tu hoa hát một khúc tuồng Côn Sơn để chúc mừng, hát rất có hàm xúc, tuy không được xuất sắc như người khác, nhưng cũng làm được một việc vui. Hoàng hậu khen ngợi vài câu.
Đến phiên Du tu hoa, lời chúc mừng của nàng không có gì thay đổi, nhưng hạ lễ lại làm người ta không thể dời nổi mắt.
Đó chỉ là một bộ y phục, rõ ràng chỉ tặng hoàng thượng một bộ y phục. Nhưng mới mẻ chính là hai mặt bộ y phục mà Du tu hoa đưa đều được thêu Kim Long trông rất sống động, hơn nữa sờ lên vô cùng trơn mềm. May vá công phu như vậy, thật lóa mắt. Tuy là quần áo, nhưng là phần tâm ý này, công sức thêu này cũng khiến người ta khắc ghi trong lòng.
Triệu Tồn Hi nhẹ giọng nói: "Tu hoa có lòng."
Hoàng hậu nhìn bộ y phục này nói: "Thêu là công đoàn cần tỉ mỉ kỹ càng nhất, riêng phần thêu thôi cũng mất mấy tháng, ân tình này thôi cũng thật nồng đậm."
Triệu Tồn Hi nhìn về phía Du tu hoa, thấy nàng có bộ dáng tiều tụy, hắn nói: "Nam Dương cống nạp một ít gấm Vân Lăng, thưởng cho Du tu hoa đi."
Trong cung chỉ có thái hậu và hoàng hậu được dùng gấm Vân Lăng này mà thôi.
Du tu hoa vui sướng tạ ơn, nhưng vừa ngồi xuống, đã có chút sợ hãi.
Chẳng qua Triệu Tồn Hi không chú ý tới, bởi vì, Khiêm tu hoa đã đưa lên một thanh bảo kiếm.
Khiêm tu hoa cười nói: "Hoàng thượng biểu ca*,thần thiếp chúc biểu ca sáng tạo ra công lao vĩ đại, sáu nước đều phải cúi đầu." hiện nay có bảy quốc gia cùng tồn tại, Đại hán là quốc gia cường thịnh nhất, là một bị vua đầy hứa hẹn, Triệu Tồn Hi tự nhiên có khát vọng này.
*Biểu ca: anh trai về phía bên mẹ.
Triệu Tồn Hi cầm lấy cái thanh bảo kiếm này, hiển nhiên lộ ra hết sự xa hoa của nó, lại nghe thấy lời nói của Khiêm tu hoa. hắn cười một tiếng, Khiêm tu hoa can đảm nhấc một bầu rượu lên đi tới phía ghế đứng đầu chúc rượu.
Triệu Tồn Hi nhận lấy phần tâm ý này rồi.
Khiêm tu hoa hài lòng trở về chỗ ngồi.
Tuy không có xuất sắc, quả thật đặc biệt, hợp với tâm tư của hoàng đế. Nhớ tới thân phận của Khiêm tu hoa, hôm qua đại trưởng công chúa cùng phò mã đều có mặt trên quốc yến, bọn họ nhìn thấy thái hậu cùng bọn họ nói chuyện.
Đến phiên Kỷ Trà Phù, Kỷ Trà Phù khiến người ta nâng một cái rương tiến vào.
Vừa mở ra, cả thùng đều là vàng bạc châu báu, ngọc trai khuyên tai châm cài tóc hết sức chói mắt.
Mọi người hoảng sợ, không ngờ Kỷ Trà Phù có tiền lực như vậy, các nàng có lẽ đoán được Kỷ Trà Phù muốn đưa cái gì hạ lễ. Vì công trình trị thuỷ mà đóng góp, thật là một ý kiến hay! Trong lòng Kỷ Trà Huyên thở dài, nàng chắc là lúc nhất thời thay đổi chủ ý.
Bất quá, nàng nhìn qua rương châu báu này, nàng sẽ không có nhiều thứ vô giá như vậy đâu.
Trong mắt Triệu Tồn Hi lóe lên ánh sáng kỳ lạ.
Kỷ Trà Phù không chút hoang mang, nàng tiếng lên phía trước: "Thánh thọ của hoàng thượng, tần thiếp nghĩ đi nghĩ lại, bất kỳ giá trị gì cũng không thể so sánh giá trị của hai chữ công, cho nên tần thiếp khẩn cầu hoàng hậu chiêu mộ tài chính vì đóng góp một phần trợ lực cho xây dựng công trình trị thủy."
Triệu Tồn Hi liếc nhìn hoàng hậu ngồi bên cạnh một cái, thản nhiên nói: "Hoàng hậu có lòng."
Hoàng hậu ôn nhu cười cười: "Đây là chuyện nô tì cần làm, nói đến, vẫn là Dung quý nhân đóng góp nhiều nhất, không chỉ đưa ra chủ ý, hơn nữa vô cùng có tâm để ý giúp thần thiếp để ý việc này."
Triệu Tồn Hi quay đầu, nhìn về phía Kỷ Trà Phù, hắn tán thưởng vài câu, lại lập hạ chỉ, sắc phong Dung quý nhân vì tu hoa. Trong khoảng thời gian ngắn, danh tiếng của Kỷ Trà Phù còn nổi bật hơn mấy vị trước.
Kỷ Trà Huyên hơi cúi đầu, sớm biết nàng sẽ trèo lên, không nghĩ tới lại nhanh như vậy. Trải qua việc này, nàng dic nhiên sẽ được sủng ái. Cái này thì như thế nào? Trong lòng Kỷ Trà Huyên cười cười.
Bên trên Triệu Tồn Hi vui sướng, lại ban thương cho hoàng hậu.
Chúng phi thấy thế, dồn dập tán thưởng hoàng hậu nhân từ, Dung tu hoa thiện tâm, sau đó cũng đóng góp thêm.
Kỷ Trà Phù vừa ra mặt, các tiết mục và lễ vật của phi tần sau tuy có tâm, nhưng ánh hòa quang trước đó nên không có gì nổi bật.
Trương Vũ Oánh ở bên trong một góc nhỏ nhìn tất cả những thứ này, lại nghĩ tới phiên nàng biểu diễn, hoàng thượng cùng Kỷ Trà Phù nói chuyện, trong lòng nàng càng hận!
Thời gian chậm rãi trôi đi, trời cũng tối rồi.
Thời điểm yến tiệc này dừng lại cũng đến, hoàng hậu nói: "Hoàng thượng, gia yến hôm nay, Tần dung hoa cũng vì ngài chuẩn bị một tiết mục góp vui, nàng nói mong muốn hoàng thượng vạn phúc an khang."
Tâm tình Triệu Tồn Hi đang tốt, hắn nói: "Gọi đi!"
Hoàng hậu gật đầu, sau đó phất tay với Khuyết ma ma đang đứng bên cạnh.
một khúc tiêu đi vào lòng người vang lên, một nữ tủ mặc y phục rực rỡ nhẹ nhàng đi xuống, mỹ nhân yêu kiều, cười duyên dáng. Bàn tay trắng nõn mềm nhẹ nhàng cầm lấy một ống tiêu bằng ngọc trắng, hiển nhiên tiếng tiêu kia do nàng thổi ra.
Lớn tiếng doạ người, lôi cuốn hấp dẫn làm người khác phải say mê.
Giờ phút này thấy dung nhan của Tần Lạc Lăng, khiến lòng người rung động.
Tiêu ngọc cùng tay áo dài nhẹ nhàng bay, dáng người thong thả đong đưa, quyến rũ yêu khiều khiến người ta sinh không ra ý nghĩ đẹp đẽ nào, hết lần này đến lần khác, còn vô cùng hấp dẫn ánh mắt của người khác. không chỉ có nam nhân, nữ nhân cũng vậy.
Kỷ Trà Huyên chăm chú nhìn không chớp mắt, Triệu Tồn Hi và hoàng hậu cũng thế.
Tay áo từ từ chuyển động, ngọc tiêu được đặt giữa môi, khi thì gió nhẹ mưa bay nhẹ nhàng đi vào lòng người, khi thì thanh thoát trong sáng, làm người ta không tự chủ sinh ra vui sướng và một loại tình cảm bừa bãi, xong lại lưu luyến ưu tư, khiến lòng người thương cảm.
Đột nhiên, có người kinh ngạc thốt lên. Mọi ngước cầu nhìn lên, chỉ thấy tay áo dài của Tần Lạc Lăng ném bông hoa về phía xung quanh, nhịp điệu trôi chạy cực kỳ đẹp mắt, đóa hoa chưa rơi, ngược lại tay áo dài Tần Lạc Lăng vung về phía bầu trời, mưa hoa làm người ta lóa mắt. Mà mưa hoa rơi cùng mỹ nhân, dáng múa mềm mại khuynh thế khiến người ta nhìn mà than thở. Điệu múa kết thúc, Tần Tạc Lăng cúi đầu quỳ xuống đất và nói: "Tần thiếp cung chúc hoàng thượng thọ như trời đất, vạn phúc tề thiên."
Triệu Tồn Hi không nói, tất cả phi tần đều ngừng thở, các nàng biết, người này muốn trở mình.
không biết qua bao lâu, hoàng hậu mỉm cười kêu lên: "Hoàng thượng."
Triệu Tồn Hi nhìn mọi người chung quanh nói: "Đưa Tần dung hoa trở về."
Hoàng hậu lại hỏi: "Ý của Hoàng thượng là?"
Triệu Tồn Hi nhìn Tần Lạc Lăng, nói: "Sắt Cầm hiên."
Trong lòng mọi người lạnh lẽo, quả nhiên như thế sao?
Tần Lạc Lăng cúi người hành lễ, không thấy sắc mặt vui mừng.
"Tần thiếp tạ ơn hoàng thượng, hoàng hậu nương nương."
Hoàng hậu phất tay, vừa có người đưa Tần Lạc Lăng lui xuống.
Sau đó gia yến không có gì thú vị cả, cho dù mọi người ân cần hường về phía Triệu Tồn Hi chúc rượu, Triệu Tồn Hi ly khai gia yến đầu tiên.
Nhân vật chính rời đi, hoàng hậu nhìn mọi người phía dưới rồi nói: "giải tán!"
"Vâng!" Mọi người đồng thời kêu lên đáp lại.
Hoàng hậu mang theo người rời đi, mọi người để xuống mọi việc ở bên tronh rồi tốp năm tốp ba cũng ly khai.
Kỷ Trà Huyên vừa lên kiệu, bị Kỷ Trà Phù gọi lại.
"Tứ muội muội, tỷ đưa muội trở về."
Kỷ Trà Huyên cười nói: "Tử Châu rất lợi hại, nhị tỷ tỷ không cần lo lắng."
Kỷ Trà Phù nói: "Vài ngày này chưa được ôn chuyện với tứ muội muội rồi, hôm nay cùng nhau đi."
Kỷ Trà Huyên nghe xong liền gật đầu.
Hai người vẫn như cũ đi phía trước, nô tài ở phía sau đi theo các nàng, cách các nàng 5 bước.
Giọng nói Kỷ Trà Phù và Kỷ Trà Huyên rất thấp.
"Tứ muội muội chuẩn bị lễ vật gì vậy?"
Kỷ Trà Huyên nói: "Tự nhiên là vật quý."
Kỷ Trà Phù dựa sát bên tai Kỷ Trà Huyên, nói: "Tứ muội muội có tâm là tốt, nhưng cũng không thể vượt mặt Đức phi cùng Thường phi."
Kỷ Trà Huyên nở nụ cười, nàng nói: "Dòng dõi hai vị nương nương còn mạnh hơn muội, vật quý trong mắt muội thì dĩ nhiên không là gì trong mắt họ rồi, đi quá giới hạn chỉ sợ không xuất hiện ."
Kỷ Trà Phù nói: "sự việc lần này, tỷ phụng mệnh ý chỉ hoàng hậu nương nương tiến hành trợ giúp, hai vị nương nương không hòa thuận với hoàng hậu nương nương, các nàng không biết dùng tâm đóng góp, vì lẽ đó muội nên chú ý một chút."
Kỷ Trà Huyên hoài nghi nói: "Việc đã xuất hiện, các nàng..."
Kỷ Trà Phù thở dài: "Hai người chỉ cần ý tứ một phen, ngày mai lâm triều, Hoàng gia ( mẹ đẻ nha Đức phi) cùng Diêm gia ( mẹ đẻ nhà Thường phi) cùng hiến dâng lễ trọng, hoàng thượng không chỉ không trách tội, còn ca ngợi một phen."
Sắc mặt Kỷ Trà Huyên hơi ngạc nhiên rồi nói: "Muội sẽ chú ý."
Kỷ Trà Phù gật đầu.
Kỷ Trà Huyên nghĩ đến cái gì đó, nàng vội vã hỏi: "Nhị tỷ tỷ, phụ thân..."
Kỷ Trà Phù mỉm cười: "đã thông báo."
Kỷ Trà Huyên yên tâm lại.
"Nhị tỷ tỷ, Tần dung hoa?"
Kỷ Trà Phù lắc đầu: "Trước mắt không thể cùng nàng phát sinh bất kỳ sự khó chịu nào sao?"
Kỷ Trà Huyên nghi hoặc nhìn nàng, Kỷ Trà Phù nói: "Tỷ cũng không rõ, tứ muội muội, điệu múa hôm nay vốn là hoàng hậu an bày ta nhảy, nhưng lại đổi người, thậm chí còn nguyện ý để ta tham dự đóng góp cho kế hoạch hoàng hậu, bước này rất thâm sâu."
Kỷ Trà Huyên chấn động: "Kia... không phải chủ ý của nhị tỷ tỷ sao?"
Kỷ Trà Phù cười khổ: "Trước tiên tỷ không có phần năng lực kia, chính là có, tỷ cũng không dám làm náo động như vậy."
Quả nhiên, lấy tính tình cẩn thận chặt chẽ của Kỷ Trà Phù sẽ không làm mấy loại chuyện không cẩn trọng như vậy? chuyện này, để một người làm có vẻ được nhiều hơn.
"Vài ngày nay nữa sẽ có đại sự phát sinh, đáng tiếc, tuy tỷ hầu hạ hoàng hậu lâu ngày, nhưng còn chưa đủ tư cách biết. trước tiên tứ muội muội phải nhớ kỹ đó là, Tần dung hoa sẽ được sủng ái, dù thế nào cũng không vì lòng cố kỵ mà để nàng ta thêm phiền toái."
Kỷ Trà Huyên gật đầu.
Hai người từ từ đi về phía trước, đề tài này không còn tiếp tục bàn tiếp.
"Tứ muội muội, thật sự bức tranh kia do phu tử vẽ?"
Kỷ Trà Huyên biết nàng sẽ hỏi.
"Là hắn, nhắc đến bức tranh do hắn vẽ qua lời nói thì muội chỉ sửa lại một số chỗ thôi.”
Kỷ Trà Phù cố gắng nhớ lại người kia, Kỷ Trà Huyên nói: "Phu tử là một người rất giỏi, tuy không biết nguyên nhân gì khiến hắn suy sút như vậy, nhưng hắn thật sự rất lợi hại."
Kỷ Trà Phù lập tức che kín miệng Kỷ Trà Huyên lại.
Kỷ Trà Huyên nói: "Sao thế?"
Kỷ Trà Phù nói: "Ngữ khí của muội quá mức nhiệt tình, cuối cùng hắn cũng chỉ là một ngoại nam."
Kỷ Trà Huyên cười nói: "Tỷ cũng quá cẩn thận rồi, phu tử có một nhiều râu mép như vậy, nhìn quan còn lớn tuổi hơn cả phụ thân, chẳng qua kính trọng mà thôi."
Kỷ Trà Phù nhớ tới bộ dáng Diệp phu tử, lại thấy dáng vẻ không sao cả của Kỷ Trà Huyên, nàng an tâm. Nàng không thấy ánh mắt Kỷ Trà Huyên chợt lên sự phức tạp.
Tử Châu đưa các lời nàng nói vào trong tai, trong lòng cũng trầm ngâm một lát.
Hai người còn nói một ít việc vặt, cuối cùng Kỷ Trà Phù cũng đưa Kỷ Trà Huyên về tới Tĩnh an cung.
Kỷ Trà Phù ngồi một lát, mới rời đi.
Ngày đó, Kỷ Trà Huyên ngủ rất say.
Nhưng những người khác thì ngủ không được tốt, bởi vì, hoàng thượng nghỉ ở Sắt Cầm hiên.
một năm ba ngày, hoàng thượng đều nghỉ ở chỗ Tần dung hoa, điều này khiến toan khí trong hậu cung ngập trời.
Đến ngày thứ tư buổi sáng, không ít phi tần không kiềm chế được đến tìm Tần dung hoa nói vài câu, Tần dung hoa mắt điếc tai ngơ, giống như trước đây ở trong Sắt Cầm hiên không ra ngoài.
Kỷ Trà Huyên vẫn như cũ nhàn nhã dưỡng thai, nhưng hôm nay lâm triều vô cùng náo nhiệt, buổi lâm triều này. Bởi vì gây ra náo động qua lớn đến cả hậu cung cũng nghe thấy.
500 trăm dặm cấp báo, Tần tuần phủ bị thích khách giết chết.
Vương Lương Vương khác họ làm phản, lá cờ làm phản đầu tiên được giơ lên vẫn vào ngày đông đê bị vỡ, thiên tử khiến trời không tha, nên không thể ở vị trí thiên từ được.
Phía trên lâm triều, hoàng thượng xuất ra chứng cớ, tất cả thích khách trong thánh thọ thượng và sứ giả ngu dốt là do Lương vương giả mạo, lại có sườn phi tần thị của thế tử Lương vương lưu lại huyết thư, nói Lương vương lòng muông dạ thú, ý muốn tạo phản, thậm chí bởi vì Tần tuần phủ không chấp nhận đầu hàng, phái người phá hủy đê, khiến hơn mười vạn dân chúng trôi giạt khắp nơi.
một màn mờ mịt, một người có chứng cứ rõ ràng. Hai người tranh luận tấn công, nháy mắt triều đình chiếm thượng phong.
sự tình đến mức này, Kỷ Trà Huyên gần nhu hiểu được.
Đến buổi chiều, Kỷ gia đưa tin tức tới. Bởi vì vài vị họ hàng nhà Kỷ gia ở bên trong thuộc địa của Lương vương và làm ăn với Mông Cổ, biết được tin tức đó, lời đồn càng nhiều. Kỷ Trà Huyên cũng bởi vậy biết Tần gia có hai nữ —— Tần Lạc Dao cùng Tần Lạc Lăng.
Lương vương là họ hàng khác họ, cũng là ông ngoại của nhị hoàng tử. bên trong đất phong Lương vương gần với quận Bình Dương, bên ngoài thì giáp với Mông Cổ.
Mông Cổ có quan hệ mật thiết với đất phong của Lương vương, kết quả là giả mạo sứ giả nước Mông, vẫn là Mông Cổ cùng Lương vương hợp tác hương về biết thời biết thế, chuyện này không ai ngờ tới được.
Lương vương làm phản, dĩ nhiên chỗ đầu tiên đánh đến là quận Bình Dương, Bình Dương có sông Kỳ Hà, là một tấm chắn của thiên nhiên. Trước khi Lương vương hành sự, tự nhiên hội sai người mượn sức đại viên quan của quận Bình Dương quận, Tần tuần phủ làm quan viên ở nơi này.
Lương vương có một lá thư ghi chép trong ngời, Tần tuần phủ không lấy được chứng cớ, căn bản không kiện lên trên được. Rơi vào đường cùng đưa một nữ nhi vào trong cung, một nữ nhi khác đưa vào Lương vương phủ.
Lương vương cho rằng Tần tuần phủ muốn làm cỏ đầu đường nên không để trong lòng, vì lẽ đó tâm tư nghi ngờ tần tuần phủ tạm thời để xuống. Nhưng là quận Bình Dương có một số người bí mật đầu hàng Lương vương, sự cố đê của sông Hà Kỳ cũng do mấy người đó làm.
Thứ nhất tạo dư luận do trời phạt, thứ hai, quận Bình Dương quận luôn có một số người rất trung thành với Đại Hán, Lương vương không thể không đánh mà thắng được để lấy quận Bình Dương, dĩ nhiên muốn phá hủy quận Bình Dương để hắn dễ dàng đoạt được thành.
Mà sông Kỳ Hà chính là chỗ sủ dụng thủ đoạn tốt nhất.
Ai biết khi Tần Lạc Dao gả vào Lương vương là một cái nữ tử mạnh mẽ và thông minh, được thế tử Lương vương ngàn phương sủng ái, nhưng vì trung thành với đại hán, nàng tự vẫn để tạ tội! Trong thư từng nói, Tần Lạc Dao thật sự lên chùa tự sát, không ít dân chúng tận mắt nhìn thấy.
Lương vương dùng uy để xử lý việc này, lại không nghĩ rằng Tần Lạc Dao để lại huyết thư, hơn nữa còn vụng trộm đưa thư đến quận Bình Dương.
Mà quận Bình Dương quận vừa bị vỡ đê, vốn khâm sai muốn đem quan viên xử theo pháp luật, nhưng là này bức huyết thư này đã cứu Tần tuần phủ. Mà Tần tuần phủ một bên bố phòng canh phòng, một bên để khâm sai đưa huyết thư vượt qua 500 dặm lên kinh thành.
Tình cảnh lâm triều lúc đó.
Có thể nói Tần Lạc Dao đã thay đổi vận mệnh của Tần tuần phủ, cũng khiến hoàng đế tín nhiệm Tần Lạc Lăng như lời đã nói. Tần Lạc Lăng và Tần Lạc Dao đều là người thông minh, bọn họ tự nhiên biết ý tưởng của phụ thân.
Lần vỡ đê này, hai người cũng đã đoán được một ít này nọ, Tần Lạc Dao không chết, thì sẽ không có người tin tưởng tội thần Tần Tuần Phủ trong sạch, huyết thư của người chết mới khiến khâm sai này cảm thấy chuyện này rất lớn. Tần Mộng Dao đã biết rõ mọi chuyện, cho nên đã chuẩn bị kỹ càng để đón nhận cái chết. sự việc càng náo nhiệt, Quận Bình Dương có thể thu được một ít tin tức, hơn nữa cũng xác nhận Tần tuần phủ trong sạch.
Mà Tần Lạc Lăng gặp chuyện không may ở sông Hà Kỳ ngay lập tức được bẩm báovới Triệu Tồn Hi, nói ra Lương vương muốn làm phản.
Chung quy tội nữ cáo trạng có được bức thư ghi chép trong người Lương vương, nội dung có liên quan đến sự quan trọng của đại sự, cho nên Triệu Tồn Hi giam cầm Tần Lạc Lăng. Về phần thăng chức vị, Kỷ Trà Huyên đoán Triệu Tồn Hi tin lời nói của Tần Lạc Lăng, chẳng qua không có chứng cớ mà thôi.
Bây giờ đã có chứng cứ.
Tần thị lập công lớn, Kỷ Trà Huyên có thể tưởng tượng vinh quang của bọn họ.
Đáng tiếc, vinh quang này phải dùng tính mạng để đánh đổi.