Ngày thứ hai, Du tu hoa ra lệnh đánh chết một cung nữ tên là Hồng nhi, lý do là Hồng nhi không chú ý làm việc, suýt nữa khiến tam hoàng tử bị bỏng.
Nhìn xem, lý do này thật chính đáng, không ai có thể nhìn ra lỗi lầm.
Sáng sớm, cung nữ Xuân Lộ hầu hạ bên người Du tu hoa liền đi qua thỉnh an Kỷ Trà Huyên, nói năng rất là cung kính.
Kỷ Trà Huyên cũng mỉm cười bảo cung nữ bên người mình đưa Xuân Lộ rời đi.
Sau khi ăn bữa sáng xong, quả nhiên hoàng thượng đã đưa Thanh anh tới, Thanh anh cũng giống như Tử Châu, có bộ dáng rất bình thường, nhưng lại vô cùng chững chạc.
Kỷ Trà Huyên cho Tử Châu dạy nàng ghi nhớ quy củ trong Tĩnh An hiên, không tiếp tục để ý đến nàng ta nữa.
Bởi vì Lí Lý Kiêm Mạch liên tục cứu Du tu hoa hai lần, Du tu hoa cố ý xin hoàng thượng cho Lý Kiêm Mạch phụ trách chuyện điều dưỡng cho nàng ta. Hoàng đế cũng thưởng thức y thuật của Lý Kiêm Mạch, lại thấy tam hoàng tử được sinh ra an toàn nên mở miệng đồng ý.
Lí kiêm mạch vừa từ chính điện đi ra, đã đụng phải Trương viện phán.
Lí kiêm mạch vội vàng hành lễ với Trương viện phán.
"Kiêm Mạch chạy đi đâu vậy?"
Lý Kiêm Mạch nói: "Bẩm viện phán, vi thần vừa khéo đến xem mạch cho Du tu hoa, đang chuẩn bị quay lại viện thái y."
Trương viện phán nói: "Nếu ngươi đã ở trong này, cùng lão phu đi xem mạch cho Kỷ tần nương nương. nói đến, khoảng thời gian trước, đều là ngươi xem mạch cho Kỷ tần nương nương, lão phu có thể tìm hiểu thêm tin tức."
Lí kiêm mạch kính cẩn đáp: "Vâng."
Trương viện phán rất vừa lòng người trẻ tuổi mà ông nhìn trúng không kiêu ngạo mù quáng vì được người trên tin tưởng, xem ra về sau nên chỉ điểm cho hắn thật tốt.
Hai người đi vào điện.
Trong điện, nương nương nằm trên giường, nhìn qua sắc mặt không tốt lắm. Cũng khó trách thái hậu cùng hoàng thượng vội vàng phái ông ta tới, ông là người phụ trách chính cho thai nhi của Kỷ tần, nhưng trừ mấy tháng đầu, thai nhi của Kỷ tần chưa ổn định lắm nhưng sau này đều vô cùng khỏe mạnh, cho nên ông chỉ xem mạch mười ngày một lần. Đương nhiên vì an toàn, ông cho trợ thủ Lý Kiêm Mạch thường xuyên đến xem mạch.
Hôm qua Lý Kiêm Mạch bận rộn chuyện Du tu hoa, ông chưa hỏi chi tiết tình hình lúc đó, bây giờ vừa vặn đụng phải hắn, cùng nhau đi xem mạch cho Kỷ tần.
Hôm qua mạch tượng của Kỷ tần hơi kỳ quái, cũng may dùng thang thuốc an thần nên đã ổn định hơn. Nhưng sáng hôm nay, Kỷ tần lại phái người mời ông đến, nói mình bị đau đầu.
Trong lòng Trương viện phán luôn suy nghĩ về chứng bệnh này, bây giờ nhìn thấy Lí Lý Kiêm Mạch, vì hắn quen thuộc với mạch tượng của Kỷ tần, nên có ý định muốn có thêm người cùng bàn bạc để tìm ra nguyên nhân chứng bệnh.
Cách rèm, hai vị thái y cùng nhau xem mạch.
Cơ thể mẹ có mạch tượng yếu ớt, nhưng con nối dõi lại có mạch tượng mạnh mẽ tràn đầy sức sống. Tuy mạch tượng như vậy có lợi cho con nối dòng, nhưng đối với cơ thể mẹ lại là điều tối kỵ, vạn nhất lại khó sinh, chuyện cứu mạng cũng không phải là chuyện đơn giản.
Hai người đều kinh hãi.
Trương viện phán suy xét một hồi lâu, hắn nói: "Nương nương cần tĩnh dưỡng thật tốt, ngoài ra cần duy trì thân thể và tinh thần thật vui vẻ."
Trong lòng Kỷ Trà Huyên thầm mắng Trương viện phán này cẩn thận, bất quá nàng vẫn lo lắng nói: "Hôm qua tinh thần Bản cung không yên, buổi sáng hôm nay đứng lên, đầu đau đớn không thôi, chả biết có gây hại gì cho hoàng tự bên trong không?"
Trương viện phán nói: "Nương nương yên tâm, bất quá hôm qua có cảnh đổ máu nên nương nương mới có dấu hiệu này, trong lòng lo lắng mới sinh ra tật xấu như vậy, nương nương nhớ bảo trì sự vui vẻ mới tốt."
Kỷ Trà Huyên thở phào nhẹ nhõm, nói: "Làm phiền Trương viện phán."
Trương viện phán không dám nhận.
Kỷ Trà Huyên từ trong mành rèm nhìn ra bên ngoài thấy Lý Kiêm Mạch chưa hề lên tiếng nên nàng hỏi: "Lí thái y, Du tu hoa như thế nào rồi?"
Lý Kiêm Mạch lập tức cúi đầu, cung kính nói: "Hồi bẩm nương nương, Du tu hoa cực tốt, chỉ cần điều dưỡng vài ngày là có thể hành động."
Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Vậy thì tốt."
Lý Kiêm Mạch cúi thấp người.
Trương viện phán đã viết xong phương thuốc, hắn không lập tức giao cho Tử Châu đứng bên cạnh mà ngược lại đưa cho Lý Kiêm Mạch.
Lý Kiêm Mạch nhìn bộ dáng Trương viện phán mỉm cười ôn hòa, trong lòng hắn thở dài. Nếu lát nữa ông ta mà biết chuyện, chẳng biết có hối hận chuyện dưỡng hắn hay không.
Lý Kiêm Mạch nhìn hồi lâu, thần thái cùng ánh mắt hoàn toàn dự sắc.
Đóng cửa viện xử, thái giám cùng cung nữ hầu hạ một bên cũng thấy.
Trương viện phán hỏi: "Lí đại nhân?"
Lý Kiêm Mạch giữ nguyên vẻ mặt mình rồi nói: "Viện phán đại nhân phương thuốc vừa đúng."
Có mấy người nghi ngờ nhìn Lý Kiêm Mạch, Trương viện phán cũng không hề muốn ở trước mặt nương nương lại bị người ta nghi vấn, hắn lôi kéo y phục của Lý Kiêm Mạch, nói: "Vì sao Lí đại nhân lại chần chờ như vậy, nếu lão phu không chu đáo chỗ nào thì, Lí đại nhân cứ việc đề xuất."
Lý Kiêm Mạch lập tức nói: "Trương viện phán đức cao vọng trọng, y thuật đứng đầu thái y viện, vi thần không thể nào bằng, vi thần chần chừ chẳng phải vì phương thuốc này, mà là lúc vi thần bắt mạch cho nương nương thì phát hiện mạch nương nương tương tự với mạch Du tu hoa khi khó sinh."
Kỷ Trà Huyên vội vàng ngồi dậy, lớn tiếng nói: "Ngươi nói cái gì?"
Lí kiêm mạch quỳ xuống, sau đó dập đầu một cái.
"Vi thần cũng không dám xác định, Du tu hoa tu dưỡng không lâu, còn để lại dấu vết. Kính xin nương nương ân chuẩn viện xử đại nhân và vi thần đi chủ điện xin bắt mạch cho Du tu hoa."
Kỷ Trà Huyên lập tức nói: "Bản cung đồng ý, Trương viện phán..."
Trương viện phán vừa nghe xong lời nói của Lý Kiêm Mạch, chỉ biết sự tình rất nghiêm trọng, nếu không tồn tại thì không cần nói, nếu đúng như lời nói của Lý Kiêm Mạch, trong lòng hắn thở dài đồng thời cũng cảm thấy may mắn.
Kỷ tần luôn khỏe mạnh nếu như lúc sinh con lại khó sanh, vị trí đứng đầu viện xử cũng coi như chấm dứt
"Vi thần lập tức đi bắt mạch cho Du tu hoa ngay." Ngữ khí của Kỷ Trà Huyên có một chút kinh hoảng cùng sốt ruột, nàng nói: "Bản cung muốn cho phùng ma ma cùng nhị vị thái y cùng đi, không biết có thể hay không?"
Trương viện phán nói: "Nương nương yên tâm."
Kỷ Trà Huyên nắm chặt ga giường, sau đó nhìn Phùng ma ma.
Phùng ma ma gật đầu, tất nhiên vén rèm đi ra ngoài.
Trương viện phán cùng Lý Kiêm Mạch đồng loạt hành lễ cáo lui.
Lúc người đi, trong phòng lại trống trải.
Chi Thảo nhẹ nhàng đỡ Kỷ Trà Huyên nằm xuống, nhưng lúc Kỷ Trà Huyên nằm xuồng thì tay che đầu, xem ra đầu lại đau.
"Tử Châu, nhanh đi rán thuốc cho nương nương." Chi Thảo sốt ruột nói.
Tử Châu vội vàng đứng dậy, sau đó cầm phương thuốc rồi đi.
Trong phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ còn lại Kỷ Trà Huyên rên rỉ vài câu.
Chi Thảo lau lệ, càng lo lắng. Sau đó những ngón tay đặt lên trên đầu Kỷ Trà Huyên, bình thản ấn. Cái này vẫn do Tử Châu dạy nàng, nàng cũng thành thạo tám phần.
Kỷ Trà Huyên chậm rãi buông tay, sau đó nhắm hai mắt lại.
Cần phải tra cái này, có lẽ phải tra từ cung thái hậu đi, khác ở chỗ, dựa theo cách nói và nguyên nhân do Lỳ thái y nói, khiến thái hậu sinh ra khúc mắc với Du tu hoa.
Đến giữa trưa, cuối cùng Phùng ma ma trở lại.
Kỷ Trà Huyên khẩn trương hỏi: "Như thế nào?"
Phùng ma ma nói: "Nương nương cùng Du tu hoa đều bị thế do thuộc đẻ non gây ra, bất quá thân thể nương nương khoẻ mạnh, vì lẽ đó không cần lo lắng nhiều. Ngược lại là Du tu hoa, trừ bỏ nguyên nhân do dược này, nàng từng uống một lượng thuốc trợ sản (
thuốc thúc đẻ sớm) quá lớn!"
Trong lòng Kỷ Trà Huyên bỗng nhiên buông lỏng.
Thuốc trợ sản là dược không mùi không màu, chưa từng được nhắc qua, Liên thái y sẽ nhận lầm vì ngã nên Du tu mới sinh non. Vừa có so sánh, chỉ cần kiểm tra vết máu, mục đích sau đó là đi thăm dò xem mạch tượng, có phải thuốc trợ sản hay không đều có thể tra ra.
Phi tần sẽ có tội lớn nếu chủ động ăn thuốc đẻ sớm, có thể bị xử theo tội cố ý gây tổn hại đến hoàng tự.
Chắc chắn Thường phi sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
Chuyện tình của Du tu hoa trước đó, thái hậu đối với nàng ít đi một phần áy náy, thay vào đó là thương tiếc. Hơn nữa thương tiếc không phải nhằm vào Du tu hoa, dù sao Du tu hoa tự làm thương mình, viêc này khiến người ta không hề thích.
Kỷ Trà Huyên luôn sợ thái hậu tra ra việc có mùi hương lạ trong cung bà, như vậy sẽ khiến nàng và thái hậu có khoảng cách. hiện thời lại xảy ra việc này, còn liên quan đến Du tu hoa, cái này không thể khôngnói là may mắn.
Kỷ Trà Huyên chủ yếu mượn giải quyết tai họa còn để lại này, đương nhiên trong lòng vẫn là có chút coi chừng.
Từ Vinh thọ cung đến Tĩnh an hiên cũng không xa, bởi vì Vinh thọ cung là chỗ khá đặc biệt, đường đi nơi này ngoại trừ cầu, xung quanh đều là mặt cỏ mềm mại, coi như nếu thực sự té ngã, tỷ lệ sinh con chỉ có 50 phần trăm. Trong lòng Kỷ Trà Huyên cũng không thể xác định Du tu hoa có hay không dùng dược, nếu không có, nàng cùng Du tu hoa bị thiết kế, hơn nữa Du tu hoa gặp kiếp nạn lớn, ánh mắt của thái hậu ở Du tu sẽ gia tăng, Kỷ Trà Huyên cẩn thận vẫn động, khe hở mới xuất hiện giữa nàng và thái hậu mới có hy vọng bù đắp.
Ánh mắt Kỷ Trà Huyên phát lạnh, hỏi: "Có biết trong cơ thể bản cung làm sao có dược này được?"
Phùng ma ma nói: "Hai vị thái y đã đi bẩm báo hoàng thượng hoàng hậu."
Kỷ Trà Huyên nhìn mọi người xung quanh rồi nói: "Phùng ma ma, Chi Thảo, các ngươi cùng tiểu thuật tử lại đem Tĩnh an hiên ‘ tẩy trừ ’ vài lần đi."
Phùng ma ma cùng Chi Thảo nghiêm túc đáp ứng.