Editor: Natalie Pham
Triệu Tồn Hi liếc mắt nhìn mọi người trong điện, không nói lời nào, bước vào phòng trong.
Hoàng hậu nương nương cũng muốn đi cùng, Kỷ Trà Huyên đột nhiên nói: "Nương nương, thân thể ngài rất quý giá, bên trong có âm khí sẽ va chạm đến tiểu hoàng tử trong bụng ngài..."
Hoàng hậu mỉm cười, Triệu Tồn Hi cũng quay đầu lại, hiếm khi nhẹ nhàng nói: "Nàng nghe Giản thục nghi thôi, ở ngoài đặt câu hỏi đi!"
Hoàng hậu dịu dàng gật đầu, nói: "Tạ ơn hoàng thượng quan tâm."
Lại nhìn Kỷ Trà Huyên cùng Thục phi ôn hòa nói: "Thục phi ở bên ngoài nói chuyện cùng bản cung, Giản muội muội cùng hoàng thượng vào thôi."
Thục phi cũng không muốn vậy, nhưng Triệu Tồn Hi đã bước vào phòng, hoàng hậu lạiyêu cầu, nàng ta không thể không nghe.
Kỷ Trà Huyên hành lễ, nói: "Vâng."
Triệu Tồn Hi vào phòng không nhìn Đan tu hoa, mà nhìn tấm lụa trắng trên bàn.
"Giản thục nghi, lần đầu tiên quản lý công việc trong hậu cung đã có người chết, thậtsự rất tốt!" Giọng điệu rất âm trầm.
Kỷ Trà Huyên lập tức nhận tội: "Do tần thiếp suy nghĩ không cẩn thận."
không khí trong phòng cũng bớt nặng nề hơn, Kỷ Trà Huyên thở phào nhẹ nhõm.
Phi tần trong hậu cung nhận lỗi trước mặt hoàng đế cũng là thủ đoạn tranh thủ tình cảm.
"nói đi, vì sao ngươi để Chu thị tự vả miệng Lưu thị?"
Kỷ Trà Huyên càng thả lỏng hơn, nàng khổ sở nói: "Hoàng thượng, Đan dung hoa vu cáo tần thiếp muốn ngăn cản phi tần mang thai, tần thiếp không thể thừa nhận tội lớn đến mức đó, nàng ta có lòng khiến tần thiếp hoảng sợ, tần thiếp không thể khôngphạt, nếu không làm sao có thể nhường hai vị hoàng nhi ngẩng đầu làm người..."
Triệu Tồn Hi nói: "Sau đó thì sao?"
Kỷ Trà Huyên nói: "Từ trước tới nay hai vị dung hoa đều không hòa hợp với tần thiếp, gia thế của họ tốt hơn tần thiếp, tần thiếp không thể không phạt, nhưng cũng khôngmuốn đắc tội bọn họ quá sâu tạo thêm rắc rối cho mình cùng hoàng nhi, cho nên, tần thiếp có ý nghĩ muốn để bọn họ tranh đấu với nhau. Nhưng... Nhưng... Tần thiếpkhông nghĩ tới Khiêm dung hoa nàng..."
nói đến đoạn sau, trong mắt Kỷ Trà Huyên hiện lên nét hoảng sợ.
Triệu Tồn Hi thật ngạc nhiên với lời giải thích này, ở trong lòng hắn, nếu là hoàng hậu hoặc Đức phi cùng Thục phi tất nhiên sẽ có cách giải thích khác. Đơn giản là hai vị dung hoa cùng ở một cung, tình cảm rất tốt, cho Khiêm dung hoa nhiệm vụ đánh Đan dung hoa, cũng vì hi vọng hai vị dung hoa quan tâm đến tình cảm tỷ muội, ra tay nhẹmột ít.
Triệu Tồn Hi nhìn chằm chằm cặp ánh mắt kia, qua nửa ngày, hắn nhìn Đan dung hoa nằm trên giường, nói: "Nàng ta chết vì nguyên nhân gì?" Từ giọng điệu cũng khôngbiết hắn đang vui hay giận, cũng không nhìn ra được tình cảm của hắn.
Kỷ Trà Huyên thấy Triệu Tồn Hi nói sang chuyện khác, nàng đã bình tĩnh lại.
"Tần thiếp cùng Thục phi nương nương đang điều tra, Thục phi nói do Vương lương nhân kích thích Đan dung hoa, còn tần thiếp lại điều tra ra kết quả Đan dung hoa nghe Yên Tử hầu hạ bên người nói bậy, sau đó không chấp nhận được nỗi đau bị hủy dung, mới tự sát..."
Triệu Tồn Hi vẫn không có biểu tình vui hay giận.
Kỷ Trà Huyên trầm giọng kể hết mọi chuyện nàng biết được hôm nay, cũng không nóiai đúng ai sai.
"Quế Văn thì sao?"
Kỷ Trà Huyên nói: "Tần thiếp cùng Thục phi nương nương đã cho người ta đi gọi, sau đó hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương đã đến rồi."
Triệu Tồn Hi nói: "Thường Toàn Hóa, ngươi ra ngoài mang Quế Văn đến đây."
Thường Toàn Hóa nhìn trong phòng chỉ còn lại hai vị chủ tử, tuy hơi chần chờ, nhưng vẫn nghe lệnh lui xuống.
Kỷ Trà Huyên quỳ xuống, nói: "Do tần thiếp chưa lo lắng hết mọi chuyện, xin hoàng thượng trừng phạt."
Tay Triệu Tồn Hi gõ lên mặt bàn, nhìn chằm chằm Kỷ Trà Huyên im lặng không nói.
Kỷ Trà Huyên cảm giác được áp lực càng lúc càng lớn, nàng quật cường chống cự.
"Trẫm muốn hỏi ngươi, nếu lại cho ngươi một cơ hội nữa, ngươi có làm như vậykhông?"
Kỷ Trà Huyên sửng sốt, sau đó hơi phẫn nộ nói: "Hoàng thượng, tần thiếp sẽ không lùi bước. Hơn nữa, tần thiếp tự nhận hình phạt vả miệng năm mươi cái so với tội lỗi của nàng ta, cũng không nặng! Nếu... Nếu tùy tiện một người dung hoa có thể nói xấu tần thiếp, khiến tần thiếp gặp nỗi nhục bị lục soát cung điện, tần thiếp có khả năng gì nuôi nấng hoàng tử lớn lên?"
thật hiếm khi sắc mặt Triệu Tồn Hi dịu đi, hắn còn nói: "Thôi, trách nhiệm chủ yếu trong sự việc này không phải ngươi, ngươi không sợ phải gánh danh hiệu tàn nhẫn sao?"
Kỷ Trà Huyên nói: "Nếu là vậy, tần thiếp cũng chấp nhận."
Triệu Tồn Hi nhìn nàng không che giấu được sự mệt mỏi, hắn nói: "Đứng lên đi, trênđất mát lạnh."
Hốc mắt Kỷ Trà Huyên đỏ lên, hơi quay mặt đi, sau đó chậm rãi đứng lên.
Lúc này Triệu Tồn Hi không nhìn được nét mặt của Kỷ Trà Huyên, nhưng lúc trước nhìn chằm chằm vào nàng tất nhiên hắn có thể phát hiện ra.
Triệu Tồn Hi thở dài, cuối cùng vẫn là một người con gái chưa gặp nhiều chuyện, tuy rằng trí tuệ, nhưng gặp chuyện bất ngờ xảy ra, có thể duy trì như bây giờ đã rất khá rồi.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng nói của Thường Toàn Hóa.
Kỷ Trà Huyên điều chỉnh tốt tâm trạng nhìn Triệu Tồn Hi, Triệu Tồn Hi vươn tay, Kỷ Trà Huyên sửng sốt. Triệu Tồn Hi kéo tay Kỷ Trà Huyên, nói: "Ra ngoài nói."
Kỷ Trà Huyên mỉm cười.
Nàng đi theo sau Triệu Tồn Hi, hai người đi ra khỏi phòng.
Hoàng hậu cùng Thục phi nhìn thấy Kỷ Trà Huyên bị Triệu Tồn Hi kéo tay đi ra, trong mắt hiện lên nét kinh ngạc.
Triệu Tồn Hi nhìn thái giám cung nữ đứng xung quanh, sau đó vẫy tay cho bọn họ lui ra.
Thường Toàn Hóa hành lễ, sau đó mang theo một đám người canh giữ bên ngoài sân.
Lúc này bên ngoài cực kì yên tĩnh.
Triệu Tồn Hi nhìn Quế Văn đang quỳ, còn có Yên Tử.
"Ai sai khiến các ngươi làm vậy?"
Thân thể Yên Tử cùng Quế Văn run rẩy, Kỷ Trà Huyên cúi đầu, cuối cùng vẫn là hoàng đế, hắn chỉ lạnh nhạt nói một câu, có thể so sánh được với nhiều lần lập uy của nàng.
Công lực quá nhỏ bé, còn phải tu luyện thêm.
"Hoàng thượng tha mạng, là chủ tử sai khiến nô tì, chủ tử nói, Đan dung hoa làm nhục nàng, còn muốn giết nàng, sẽ không thể giữ nàng ta lại khiến nàng ngột ngạt, cho nên... Cho nên chủ tử sai nô tì kích thích Đan dung hoa... Nô tì cũng chỉ nghe lệnh làm theo, nô tì cũng không muốn..."
Thục phi cười lạnh, Kỷ Trà Huyên không nói gì, hoàng hậu đăm chiêu nhìn Quế Văn.
Triệu Tồn Hi quay đầu hỏi: "Giản thục nghi, không phải ngươi nói với trẫm, Khiêm dung hoa còn quỳ trên tòa sao?"
Kỷ Trà Huyên gật đầu, nói: "Tiểu Thuật Tử trong cung thần thiếp luôn canh chừng."
Triệu Tồn Hi nói: "Khiêm dung hoa dặn ngươi làm như thế nào?"
Quế Văn vội vàng nói: "Việc này... Việc này nô tì cũng không biết, là cung nữ bên người chủ tử truyền mệnh lệnh thay chủ tử..." Hai câu nói này, không phải mâu thuẫn sao?
Triệu Tồn Hi nhìn Quế Văn, vỗ tay, Thường Toàn Hóa chạy vào.
"Tên nô tì này luôn nói bậy, kéo xuống tra hỏi thật kĩ, nếu thật sự không nói, đánh chết là được."
Sắc mặt Quế Văn đột nhiên biến đổi, Thường Toàn Hóa đi qua, đột nhiên, ánh mắt Quế Văn bỗng dưng trợn to, sau đó khóe miệng chảy ra một dòng máu đen.
Thân thể hoàng hậu nhoáng lên một cái, Kỷ Trà Huyên nhanh tay đỡ lấy nàng ta.
Thục phi vội vàng quay mặt đi, Thường Toàn Hóa cạy miệng Quế Văn ra nói: "Là độc hạc đỉnh hồng."
Sắc mặt hoàng hậu khẽ thay đổi, Kỷ Trà Huyên không hiểu rõ có ý gì, Thục phi cũng vậy.
Triệu Tồn Hi nói: "Thường Toàn Hóa đã nhìn qua Đan dung hoa, quả thật là tự sát, theo ý hoàng hậu, nên xử lý như thế nào?"
Hoàng hậu suy nghĩ một lát, nói: "Khiêm dung hoa cũng vì Đan dung hoa nhục mạ, mất lý trí ra tay, hoàng thượng, nếu không chỉ xử phạt nhẹ thôi?"
Triệu Tồn Hi nói: "Thục phi, ngươi nói xem nào?"
Thục phi nói: "Hoàng thượng, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, Khiêm dung hoa ngang ngược, thậm chí bí mật hãm hại Đan dung hoa, nên xử phạt nghiêm khắc."
Hoàng hậu nói: "Đan dung hoa là người có tội."
Thục phi nói: "Vậy thì sao? Nàng ta vẫn có phân vị, vẫn là tần phi của hoàng thượng. Hoàng hậu nương nương thường xuyên dạy tần thiếp, vừa vào cung chính là người của hoàng gia, mặc kệ xuất thân như thế nào, đều là phi tần của hoàng thượng, không thể ương ngạnh muốn tuân thủ quy củ trong cung. Khiêm dung hoa mắc tội lớn nếu khôngxử phạt thật nghiêm khắc, ngày sau có người học theo làm sao bây giờ?"
Hoàng hậu chẳng qua lo lắng đến đại trưởng công chúa, lại thấy bộ dáng của Thục phi, âm thầm cười lạnh. Nhà chồng đại trưởng công chúa tuy rằng xuống dốc, nhưng người bề trên vẫn là người bề trên, làm vậy không khỏi rất coi thường người khác.
Triệu Tồn Hi lại nhìn Kỷ Trà Huyên, hỏi: "Ý của ngươi thì sao?"
Kỷ Trà Huyên thở dài, chỉ biết sẽ như thể.
Hoàng hậu đã ổn định lại thân thể, cho Kỷ Trà Huyên tiến lên một bước trả lời.
"Hoàng thượng, mặc kệ là nguyên nhân gì, phi tần tự sát trong hậu cung, khiến hoàng thất mất mặt. Hơn nữa, Đan dung hoa vẫn là người mang tội, lại vì ý nghĩ quẩn nhất thời mà không để ý đến hoàng thượng cùng lễ quốc khánh trăm năm, đã là tội lớn."
Hoàng hậu cùng Thục phi hoảng sợ, hai người cùng nhìn Kỷ Trà Huyên.
Triệu Tồn Hi không nói lời nào, nhưng cũng rất kinh ngạc. Hoàng hậu cùng Thục phi đều hiểu lầm ý hắn, nhưng nàng lại nói được dụng ý thật sự của hắn.
Kỷ Trà Huyên thấy Triệu Tồn Hi không nói lời nào, chỉ biết hắn cũng quan tâm đến điểm này, nàng âm thầm thở dài.
Sớm biết rằng địa vị vô tình, hôm nay nhìn thấy, cũng khiến nàng run sợ.
Hoàng hậu cùng Thục phi thấy thế, trong lòng xẹt qua rất nhiều ý nghĩ.
"Chuyện xấu như việc này, không nên truyền ra ngoài!" Thục phi kiên trì nói.
Triệu Tồn Hi nhìn Thục phi, nói: "Lúc này ngươi mới nghĩ không nên lan truyền ra ngoài sao?"
Sắc mặt Thục phi biến đổi, chuyện này đã xảy ra lâu như vậy, chỉ sợ đã truyền khắp trong cung đến ngoài cung. Nàng ta là người tạm thời lo chuyện trong hậu cung, nóilời này không phải quá muộn sao!
"Nô tì có lỗi, nô tì sẽ làm ngay..."
Triệu Tồn Hi nhíu mày, nói: "Quên đi, Giản thục nghi đã sớm dặn dò phong tỏa tin tức, vốn nghĩ ngươi cẩn thận, ai biết, ngươi không điều tra rõ ràng đã ương ngạnh lục soát cung điện của thục nghi. Bây giờ xảy ra chuyện lớn, cũng không biết xử lý một cách hợp lý. Theo ý trẫm, ngươi về cung tĩnh tâm cho tốt, cũng không cần giữ phượng nghi nữa!"
Thục phi khiếp sợ, nàng ta nhìn Triệu Tồn Hi, dường như không tin đây là lời Triệu Tồn Hi nói.
Kỷ Trà Huyên cũng giật mình, gia tộc Thục phi đang có công lao, đúng là thời gian được sủng ái, lúc này bị giam cầm, còn bị thu lại phượng nghi, chuyện này cũng khôngphù hợp với suy nghĩ trước kia của Kỷ Trà Huyên.
"Việc này dừng lại ở đây thôi, Thục phi về cung đi."
Thân thể Thục phi cứng lại, Triệu Tồn Hi đã nhíu mày.
Hoàng hậu vội vàng nói: "Thục phi, hoàng thượng nói chuyện, ngươi không nghe thấy sao?"
Thục phi nhìn hoàng hậu, trên mặt hiện lên vẻ không cam lòng, nàng ta giao phượng nghi ra, chỉ đành hành lễ rồi lui xuống.
Lúc gần đi, nàng ta lạnh lùng liếc nhìn Kỷ Trà Huyên, tất nhiên do con tiện nhân này đivào nói gì đó với hoàng thượng.
Kỷ Trà Huyên cười khổ, lại bị người ta thù hận rồi.
Chẳng qua, Thục phi đã lục soát cung điện của nàng, nàng cũng không nghĩ bọn họ còn có thể làm bạn, cho dù nàng ta không ra tay, nếu có cơ hội nàng cũng sẽ dẫm lên ả ta.
Hoàng hậu cầm phượng nghi này, hơi ngậm ngùi.
Kỷ Trà Huyên vội vàng quỳ xuống nhận lỗi, nói mình không suy nghĩ cẩn thận, xin hoàng hậu nương nương trừng phạt.
Hoàng hậu mỉm cười đỡ Kỷ Trà Huyên đứng dậy, nói: "Trong lòng muội cũng khôngyên lòng, muội là thục nghi được hoàng thượng sắc phong, lại là mẹ đẻ của tam hoàng tử cùng tứ hoàng tử, hai vị dung hoa dù có gia thế cao quý đến đâu cũng giống muội là người trong hoàng gia, có sai thì phạt, mắc tội lớn cũng có thể trừng trị thật nghiêm khắc, về sau không cần lại suy nghĩ vòng vo nhiều như vậy..." Kỷ Trà Huyên cúi đầu, hoàng hậu mỉm cười: "Nếu có người dám có ý kiến, bản cung chắc chắn làm chủ cho muội."
Kỷ Trà Huyên hành lễ nói: "Tần thiếp tạ ơn nương nương chỉ điểm."
Hoàng hậu gật đầu, nhìn Triệu Tồn Hi, nói: "Thân thể nô tì vẫn không tiện, phượng nghi này..."
Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên, nói: "đã nhớ kỹ lời hoàng hậu nói chưa?"
Kỷ Trà Huyên nói: "Tần thiếp đã nhớ kỹ."
Triệu Tồn Hi nói: "Cứ giao phượng nghi cùng ấn phượng cho ngươi giữ, ngoài ra, trẫmsẽ bảo Ninh quý tần giúp đỡ ngươi, có chuyện gì không hiểu, đi hỏi mẫu hậu cùng hoàng hậu nhiều vào."
Lúc này Kỷ Trà Huyên mới hoàn toàn hiểu rõ ý đồ của Triệu Tồn Hi khi rút đi quyền lực của Thục phi, căn bản đang ly gián Thục phi cùng Ninh quý tần, Thượng thư bộ binh cùng Hà đại tướng quân, dưới tình huống không có chiến tranh nếu liên kết lại thật sựkhiến người ta lo lắng.
Trong lòng Kỷ Trà Huyên lạnh lùng, chỉ sợ Triệu Tồn Hi đã sớm chuẩn bị tìm sai lầm để Ninh quý tần thay thế Thục phi. Chẳng qua, hắn còn chưa bố trí, nàng làm ra chuyện lại giúp hắn.
"Tần thiếp tuân chỉ."
Triệu Tồn Hi nhìn hoàng hậu, nói: "Hoàng hậu ra ngoài cũng lâu rồi, nhìn sắc mặt nàng cũng không tốt, trẫm cùng nàng về cung trước thôi. Còn chuyện phía sau, cứ giao cho Giản thục nghi làm thôi."
Ánh mắt hoàng hậu dịu dàng hơn, chậm rãi gật đầu.