Hậu Tinh Thần Biến

Chương 193

Theo âm thanh nhàn nhạt kia vang lên trên bầu trời vô danh không gian tầng thứ bảy, màu xám vật chất vô tận kia giờ tựa như mây đen bị cuồng phong thổi mạnh, bay tứ tung. Mầu xám vật chất không ngừng quay cuồng rung chuyển, lần này khác với bầu trời dị biến lần trước, lần này màu xám vật chất đã chia làm hai nửa: Đông – Tây; Lôi – Hỏa

La Băng đột nhiên cảm thấy chân nguyên đã không còn thuộc sự khống chế của chính mình nữa. Ngay cả linh hồn lực và tính mạng lực cũng chậm rãi thu về thân thể của nàng, đối với việc khống chế Thạch Thừa Thiên đã hoàn toàn biến mất.

" Người nào??" Thạch Thừa Thiên tuy có thể cử động trở lại nhưng hắn không vì như thế mà vui mừng, ngược lại hắn nhìn lên bầu trời đang giăng đầy tia chớp, ngọn lửa, còn có màu xám vật chất đang không ngừng quay cuồng, một cỗ áp lực vô hình đột nhiên xuất hiện.

Ánh mắt La Băng đột nhiên hiện lên một tia kinh hãi, trong miệng thì thào " Hồng Quân, là huynh sao…….??"

" Uỳnh" Đột nhiên một tia chớp to bằng cánh tay trong giây lát đánh thẳng xuống phía trước liên quân Thạch Lâm hai nhà của thần giới thứ nhất. Trong nhất thời mặt đất cứng rắn của tầng không gian này bị đánh thủng một vực sâu hơn vạn thước, rộng đến hơn mười dặm.

Thạch Thừa Thiên sắc mặt đại biến, hắn nhìn rất rõ ràng, nếu tia chớp kia đánh thẳng vào đại quân ít nhất cũng mang theo tính mạng của hơn trăm vạn thượng phẩm thần nhân. Hắn cũng không biết người phóng ta tia chớp kia rốt cuộc là ai? Vì cái gì mà hạ thủ lưu tình?

" Lạc Kha, Ngao Kim, Mạc Tây, Sa Già…" Âm thanh nhàn nhạt kia lại vang lên, " Phong ấn ta sắp giải trừ, chỉ trong chốc lát các ngươi sẽ khôi phục lại toàn bộ thực lực" Vừa nói xong, thiên không xuất hiện bốn đạo năng lượng vật chất màu xám rất nhỏ trong nháy mắt tiến vào thân thể của tứ thần thú bốn đại tộc trưởng. Cùng lúc đó vô số đạo năng lượng màu xám trong nháy mắt tùy tiện bắn vào hơn mười vạn chiến sĩ của tứ thần thú, nhanh chóng dung nhập vào thân thể họ.

Phàm những huyền hổ thú bị tia màu xám năng lượng nọ bắn vào trong cơ thể, trong nháy mắt cơ thể của Huyền hổ thú được một quang mang màu xám bao trùm cơ thể, hoàn toàn không rõ tình huống bên trong thế nào.

" Quỷ dị" Đây chính là hai từ xuất hiện toàn bộ trong lòng những người đang tham chiến và quan chiến.

" Yêu Vương, trở về" Thạch Thừa Thiên mặc dù không biết hiện tại và sắp tới xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cũng rất cẩn thận lo lắng, thừa dịp tứ đại thần thú nhất tộc còn chưa có chuyển biến gì nhanh chóng triệu hồi Yêu vương lại bên cạnh mình. Cũng trong lúc đó Thạch Thừa Thiên cũng có được tất cả thần khí cùng Thiên thần khí của Hồng Quân, với từng ấy vũ khí trong tay, Thạch Thừa Thiên cũng không phục không ít tin tưởng vào bản thân mình.

Đột nhiên màu xám năng lượng đang vây quanh thân thể của Tứ đại thần thú càng ngày càng nhỏ, trong chốc lát biến nhỏ lại như hình dạng con người.

Dần dần màu xám năng lượng tán đi khiến tất cả mọi người sợ ngây ra, nơi này không còn cái gì gọi là tứ đại tộc trưởng với thân thể to lớn, nơi này chỉ còn ba nam một nữ. Nam thì to lớn rắn rỏi, nữ thì cực kỳ xinh đẹp. Chỉ thấy bốn người đều quỳ xuống trên mặt đất cung kính nói " Chúc mừng chủ nhân trở về, đa tạ ân giải phong ấn của chủ nhân"

Thạch Thừa Thiên cảm thấy choáng váng, bốn người kia quả nhiên hắn đoán không sai, chính là tứ đại thần thú tộc trưởng. Nguyên lai trong truyền thuyết, tứ đại tộc trưởng không biến hóa thành hình người, hôm nay đột nhiên thay đổi, có thể nói người thần bí kia, mặc dù âm thanh thay đổi nhưng Thạch Thừa Thiên tin tưởng vạn phần, đó chính là HỒng Quân.

Chuyện này là chuyện tuyệt đối đáng sợ, thực lực của Tứ đại tộc trưởng Thạch Thừa Thiên cũng biết, chỉ là ngang cơ với mình, nhưng giờ nhìn lại bốn "Người" kia, hắn không còn nhìn ra tu vi của họ, có nghĩa là mấy người kia mạnh hơn hắn nhiều lắm.

" Yêu vương đáng nhẽ không nên xuất hiện ở địa phương này, các ngươi đã biết được lực lượng của mình, giải quyết hắn đi há" Bóng người kia cũng chưa từng hiện ra nhưng lại truyền lệnh cho Tứ thần thú tộc trưởng.

" Rõ, chủ nhân" Bốn người nói xong liền đứng lên, khóe miệng hơi cười chầm chậm hướng Thạch Thừa Thiên và Yêu vương đi tới, trên nụ cười đó lộ ra vô tận sát khí.

" Các ngươi…các ngươi muốn làm gì?" Thạch Thừa Thiên giờ phút này đột nhiên cảm thấy hồi hộp và lo lắng, trong lòng cũng xuất hiện những dự cảm không tốt, ngay cả sự tự tin đối với Yêu vương giờ phút này cũng biến mất vô ảnh vô tung. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

" Thu" Thạch Thừa Thiên trong lòng vừa động, chiếc hồ lô màu xám liền xuất hiện trong tay hắn, dù sao Hồng Quân cũng chưa nói bốn người kia đối phó với hắn, trước hết thu hồi yêu vương rồi tính sau.

Theo lời của Thạch Thừa Thiên, Yêu vương nhất thời hóa thành một làn khói xanh, chuẩn bị bay vào Hồ lô

"Phá" Chỉ nghe một tiếng quát nhẹ, một tia chớp bé như ngón tay bắn thẳng vào hồ lô trên tay của Thạch Thừa Thiên.

" Cạch" Tiếng vỡ vụn vang lên, nhìn lại trên tay của Thạch Thừa Thiên đã không còn thấy Hồ lô đâu nữa, yêu vương vốn hóa thành khói xanh giờ phút này thân thể lại xuất hiện trên không trung.

" Thạch Thừa Thiên, ngươi biết vô danh không gian không có thiên kiếp, nhưng không có nghĩa là không có thiên phạt để trừng trị ngươi" Huống Thiên Minh trào phúng cười nói.

" Hừ" Thạch Thừa Thiên mặc dù trong lòng rất kinh ngạc nhưng ngoài mặt vẫn không hề lộ ra một sắc thái tình cảm nào, mặt vẫn lạnh lùng nói " Các ngươi trước hết đối phó với Yêu vương rồi hẵng nói"

" Ngao~~~~~~~" Thạch Thừa Thiên vừa nói xong, nhưng cũng vừa trông thấy một đại hán đánh một quyền vào bụng dưới của Yêu vương, vốn Thạch Kha - tộc trưởng Huyền Hổ thú thực lực rất chênh lệch với Yêu vương nhưng giờ này một quyền của hắn khiến Yêu vương kêu lên thảm thiết, căn bản không có lực hoàn thủ, sợ hãi nhìn bốn vị tộc trưởng.

" Ha ha. Thạch Thừa Thiên, ngươi xem có rõ không đó, hắn hình như rất sợ hãi chúng ta thì phải" Người phụ nữ duy nhất trong tứ đại tộc trưởng – Sa Già, mặt đang tươi cười như hoa nhìn Thạch Thừa Thiên nói.

" Chuyện nầy, chuyện này….không có khả năng" Thạch Thừa Thiên hoàn toàn cảm nhận được sự sợ hãi của yêu vương, đó là một sự sợ hãi đối với người mạnh, sự sợ hãi đó hoàn toàn phát ra từ linh hồn.

" Hô…" Yêu vương đột nhiên chuyển thân, hướng không trung bay đi đồng thời trên thân mình cũng phát sinh biến hóa. Vốn đang là một thân thể cường hãn nhất thời xuất hiện hơn mười vết rách.

" Uỳnh" Yêu vương vốn đang chạy trốn đột nhiên thân thể bạo liệt, hơn mười con yêu thú bất đồng tứ phía chạy trốn, tất cả mọi người đều sợ ngây người, kinh dị nhìn một màn quỷ dị trên không trung.

Có một người không nhìn đó chính là Thạch Thừa Thiên, lai lịch của Yêu vương thế nào hắn là người rõ nhất, kết quả của ngày hôm nay đã khiến yêu vương sớm sợ hãi và đó là cách lựa chọn của nó.

Nguyên lai Yêu vương không phải là một đại yêu thú cường đại, bí mật đều nằm trong cái hồ lô màu xám kia, xuất xứ của Hồ lô kia thực chất cũng không có ai biết nhưng chếc hồ lô này có thể thu nạp tất cả các loại yêu thú nhỏ yếu, điều này có đối chút giống với Tỏa Hồn Tháp của Tần Vũ nhưng điểm mấu chốt không giống với Tỏa thần tháp đó là hồ lô chỉ hấp thu được yêu thú, không thể thu được người. Đương nhiên có khuyết điểm cũng có ưu điểm hơn Tỏa Hồn tháp chính là mạnh mẽ kết hợp các loại yêu thú bất động lại với nhau tạo thành một loại yêu thú mới, không chỉ đơn thuần gia tăng kỹ năng mà còn gia tăng cả lực lượng tới mức tối đa. Tuy nhiên đối với loại kết hợp này người sử dụng phải có linh hồn cảnh giới vô cùng cao, khi trước sau khi Thạch Thừa Thiên hoàn toàn kết hợp được Yêu vương thiếu chút nữa hao hết linh hồn lực mà chết, cái này cũng chính là nguyên nhân tại sao chỉ tồn tại có một yêu vương mà thôi.

Bọn Hồng Quân tại tầng không gian này chưa từng gặp qua bao nhiêu thượng cấp hay siêu cấp thần thú chết đi, vì những loại này cũng có khả năng biến ảo thành người nên Hồng Quân cũng không mấy để ý. Đương nhiên vô luận là Thần giới thứ nhất hay thần giới thứ hai khi mà yêu thú chết đi đại đa số đều nằm trong hồ lô của Thạch Thừa Thiên. Yêu Vương cũng chính là một sản phẩm hao tổn bao nhiêu tâm huyết của Thạch Thừa Thiên, nó được kết hợp từ hơn tám mươi loại siêu cấp thần thú bất đồng mà thành. Bởi vì các loại yêu thú không có con nào đạt tới điều kiện để phi thăng cho nên mặc dù yêu vương với thực lực tương đương với trung bộ thiên thần nhưng vẫn không phải phi thăng.

" Làm hại chủ nhân chúng ta phải tự bạo, tưởng đơn giản như thế chạy thoát sao?" Huyền Long tộc – Tộc trưởng Ngao Kim cười lạnh nói/ Đồng thời tâm ý vừa động, ba vị tộc trưởng còn lại cũng hiểu được tâm ý của Ngao Kim, cả ba đều mỉm cười, lắc mình một cái trong chớp mắt biến mất tại chỗ. Sau một khắc, thân hình bốn người đã chia đều cao thấp, bênh trái bên phải, vây quanh lấy yêu vương đang chạy trốn.

" Hỗ trợ lực lượng cho chủ nhân" Song chưởng Ngao Kim giơ lên, hai mắt nhắm chặt, trong miệng lẩm bẩm, ngữ khí không có một sắc thái tình cảm nào. Chỉ trong nháy mắt yêu vương bị vây bên trong đã không còn nhúc nhích được một chút nào, vẫn đang còn bảo trì vẻ mặt hoảng sợ, tư thế chạy trốn cũng như thế.

" Phá bỏ lực lượng cực hạn", Động tác của Lạc Kha cũng giống như Ngao Kim, ngữ khí cũng không hề có sắc thái tình cảm

" Vì chủ nhân mà thủ hộ" Sa Già cũng như hai người trước đó

" Giải trừ lực lượng phong ấn" Mạc Tây là người cuối cùng nói, vừa nói xong trên tay bốn người đều bùng phát màu xám quang mang.

Đột nhiên Lạc Kha mở bừng mắt, thần quang bùng phát, trong miệng đồng thời nói " Để cho các ngươi cảm thụ lực lượng giải trừ phong ấn của tứ đại thủ hộ thú tộc, tuyệt chiêu phong ấn: Tử vong lĩnh vực"

Màu xám quang mang trong tay bốn người bắt đầu quay tròn khuếch tán, chỉ trong nháy mắt màu xám quang mang của bốn người tạo ra giờ đã thành một cơn lốc hình cầu thật lớn. Yêu vương vốn đã phân ra làm nhiều yêu thú chạy trốn giờ này đã bị vây lại một chỗ.

"Hợp" bốn người đồng thời nói, song chưởng vừa mở chậm rãi hướng cơn lốc hình cầu, theo song chưởng của bốn người, góc độ càng ngày càng nhỏ, Quang quyển cũng càng ngày càng nhỏ, không ngừng thu nhỏ lại. Không gian nơi này vốn vô cùng ổn định bắt đầu xuất hiện những vết rách không gian.

" Không, chuyện này không có khả năng…" Thạch Thừa Thiên mạnh mẽ lắc đầu, tâm trạng như điên cuồng. Thạch Thừa Thiên từng nghĩ vô số tình huống, cũng có lo lắng thất bại, nhưng đến bây giờ hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới khi mình đang chiếm ưu thế, bức bách khiến Hồng Quân tự bạo giờ lại chuốc lấy thảm bại như thế này.

" Chủ nhân của Tứ đại thú tộc? lại có thể dẫn phát thiên biến,thậm chí nắm trong tay lôi điện cùng hỏa diễm của không gian này, gã Hồng Quân này…." Chu Kinh nhìn hết cảnh tượng trước mắt, mồ hôi lạnh không ngừng đổ ra đầy đầu, trong lòng thầm nghĩ " May mắn Chu gia ta không tham dự, không tưởng được lại phát sinh ra chuyển biến lớn đến như vậy, nguyên lai tứ đại thú tộc còn có lực lượng chân chính lớn đến như vậy, thật sự không nghĩ tới"

" Tốt lắm Ngao Kim, Sa Già, Lạc Kha, Mạc Tây. Hủy bỏ lĩnh vực tử vong của các ngươi lại, tha cho đám siêu cấp thần thú đó, cũng là tại ta vô tình tạo nên trường giết chóc, tha cho họ đi". Trong khi năng lượng quang quyển không ngừng thu nhỏ lại nhằm ép chết Yêu vương thì âm thanh của Hồng Quân đột nhiên vang lên, đồng thời quang cầu cũng ngừng thu nhỏ lại.
Bình Luận (0)
Comment