Hậu Tinh Thần Biến

Chương 288

Thấy bộ dáng đáng yêu như vậy của Tình Nhi mọi người không nhịn được vui mừng, vốn bởi vì chuyện cô bé bị thương mà lo lắng trong lòng.

Tần Vũ quay đầu lại, vỗ vỗ nhẹ vào đầu Tình Nhi, khẽ cười nói:

"Cảm giác như thế nào?"

Tình Nhi gật gật đầu hưng phấn nói:

"Thương thế đã hoàn toàn hồi phục, hình như tu vi cũng đã tăng lên, phỏng chừng rất nhanh sẽ đạt được ba cánh!"

Lão hắc cũng Cam Vân ngây ngốc nhìn khuôn mặt tuyệt mĩ của Tình Nhi, miệng há hốc, run run nói:

"Đột... đột phá? Trời ạ!"

Năm người bọn họ hận không thể đập đầu vào tảng đá mà chết, một tiểu nha đầu hơn mười tuổi đã đột phá cảnh giới ba cánh, chuyện... này mà truyền ra ngoài người Thiên giới nhất định không muốn sống nữa!

Phải biết rằng bọn Cam Vân đã sống được trăm năm, hơn nữa còn không ngừng tìm yêu thú giết mới có thể trong vòng trăm năm thời gian đột phá ba cánh. Nếu cởi áo ra sẽ phát hiện trên người hắn không có chút nào lành lặn, đầy những vết thương lớn nhỏ che kín cơ thể, có thể nói Cam Vân có thể nhanh tấn cấp như vậy hoàn toàn là do khắc khổ tu luyện gian khổ mà thành, từng chút lĩnh luỹ mà nên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Nhưng mà Tình Nhi... không người nào có thể nói, chỉ mới hơn mười tuổi đã lợi hại như vậy nếu tới lúc bằng tuổi bọn họ chẳng phải ít nhất cũng là bốn cánh hay sao!

"Không nên đột phá!" Thanh âm của Tần Vũ khiến bọn hắn đang rung động bừng tỉnh, không để ý tới ánh mắt của Tình Nhi, chỉnh sắc trịnh trọng nói:

"Tình Nhi, ta hy vọng muội trong vòng trăm năm không cần cố gắng đạt tới ba cánh!"

Mọi người ngạc nhiên, vẻ mặt Tình Nhi ngày càng uỷ khuất nói:

"Vũ ca ca, tại sao? Tình Nhi muốn sớm đột phá, gia tăng thực lực giúp đỡ huynh mà!"

Tần Vũ trầm ngâm một lúc, nghiêm túc quét ánh mắt qua mọi người, phất tay đưa mọi người tiến vào bên trong Lĩnh vực Tinh thần. Mọi người chỉ thấy toàn thân ấm áp, quanh thân có một tầng năng lượng che kín!

"Công pháp của Thiên nhân quá mức cường hãn, trước cảnh giới bốn cánh thường là tu luyện cực nhanh, cho nên cao thủ trong Thiên giới thì ba cánh là nhiều nhất!" Tần Vũ vẻ mặt trịnh trọng nói: "Ta không biết Thiên giới trước mặt có bao nhiêu cao thủ ba cánh cùng bốn cánh nhưng nếu là một Thiên nhân bốn cánh đã có thể trở thành thủ lĩnh! Nếu có thể đột phá bốn cánh ta nghĩ có thể tiến vào Thiên nhân tộc mà quản lí một tầng!"

Nhìn vẻ mặt chăm chú của mọi người, Tần Vũ cười:

"Cũng không phải ai cũng có thể làm thủ lĩnh, tuyệt đại đa số Thiên nhân đều khổ sở dậm chân tại giữa ba cánh và bốn cánh, có khi cả đời cũng không thể đột phá!"

"Đúng vậy, trước đây khi chưa đạt tới ba cánh đối với tốc độ tu luyện của bản thân cũng cảm thấy rất hài lòng, nhưng mà hôm nay vừa mới lên ba cánh liền nhận thấy nguyên lai muốn đột phá bốn cánh không phải là chỉ khổ tu là có thể đạt tới được!" Cam Vân thở dài một hơi, âm trầm nói.

Lão hắc cũng mọi người chưa có đạt tới ba cánh cho nên đối với những lời than thở của Cam Vân cũng có chút mơ hồ, đồng thời không tin hắn vừa đột phá mà có thể cảm nhận được điều này!

Tần Vũ thấy vẻ mặt mọi người như vậy cũng không nói lời nào, nhàn nhạt nhìn Cam Vân xem hắn giải đáp nghi hoặc của mọi người như thế nào.

Cam Vân thấy mọi người không tin, tay phải mở ra chỉ thấy trên bàn tay to bè của hắn cũng chằng chịt vết thương! Bỗng dưng trong bàn tay hắn xuất hiện một nguyên khí cầu màu trắng tinh thuần chậm rãi phiêu phù phía trên.

Sau khi hắn điều khiển khí cầu màu trắng kia lớn dần lên cho tới khi to bằng một nắm tay mới ngừng lại!

Tần Vũ đã lúc này đã mở Hỗn Độn Tinh Thần lực chỉ là tinh thần lực vẫn che kín bên ngoài căn nhà đá, cả ngôi nhà đều nằm trong bàn tay hắn!

Bọn người Lão hắc chỉ cảm thấy áp lực to lớn từ bàn tay Cam Vân truyền đến, không hiểu áp lực gì khiến bọn hắn cảm giác không tốt chút nào, không khỏi cuống quít lùi lại phía sau!

Cam Vân chậm rãi thu hồi khí cầu nhìn bọn họ cười:

"Các ngươi xem, đây là thực lực hôm nay của ta! Dựa theo tính toán của ta Thiên nhân bốn cánh có thể tạo ra khí cầu to gấp hai mươi lần thế này!"

Hai mươi lần! Lão hắc trên mặt lộ ra thần sắc khó tin, hai mươi lần là khái niệm gì? Nếu nói Cam Vân lúc này có thể đồng thời đánh bại ba gã hai cánh, vậy hai mươi lần chẳng phải có thể đồng thời đối phó sáu mươi gã hai cánh sao....

Tần Vũ cười nói:

"Cam Vân, ngươi biết tại sao lại có loại ý niệm này trong đầu không?"

Cam Vân vẻ mặt không hiểu, nhưng là chuyện này quan hệ đến tu vi tăng trưởng nên rất quan tâm, vội vàng lắc đầu.

"Chuyện này xuất hiện từ lúc các ngươi bắt đầu tu luyện công pháp!" Thanh âm Tần Vũ truyền vào trong tai mọi người giống như lời đề tỉnh:

"Công pháp Thiên nhân tộc đích thật rất phi phàm, chỉ là quá kén người tu luyện, cho nên rất nhiều người mới dừng lại ở giai đoạn ba cánh, thuỷ chung không cách nào đột phá!"

Trong đầu Tần Vũ hiện ra Công pháp của Nhân giới, nói thật Thiên nhân ba cánh cũng không phải là quá mạnh mẽ, cùng lắm có thể so với Động Hư kì, mặc dù Tần Vũ hôm nay chỉ là Tinh vân hậu kì lại còn hơn trước đây chỉ so với Kim đan hậu kì, hắn lúc này đã là tương đương Động Hư trung kì!

Người Thiên tộc trước khi đột phá bốn cánh thì tu vi là tương đương nhau, một khi tiến vào bốn cánh sẽ trở thành tu chân siêu việt, thiên tiên cũng không để vào mắt. Điều này giải thích tại sao Thiên nhân cố sống cố chết muốn đạt tới bốn cánh, tu vi tăng trưởng tốc độ quá nhanh càng phải lĩnh ngộ nhiều, vì thế mà tuyệt đại đa số rất ít người có thể đột phá bốn cánh.

Công pháp của người Tu chân phân chia ra nhiều cấp rõ ràng, cứ tuần tự từ từ mà tăng tiến, còn công pháp của Thiên nhân cũng là cứ mạnh mẽ như thế mà tiến bộ!

Nghe được Tần Vũ phân tích công pháp, trên mặt mọi người dần dần lộ ra thần sắc tâm phục, Tình Nhi vẻ mặt thật thà nói:

"Vũ ca ca, thời gian dừng lại tại hai cánh càng dài trong tương lai cơ hội để đột phá bốn cánh càng lớn phải không?"

Tần Vũ bật cười nói:

"Đương nhiên không phải, chỉ cần muội tu luyện căn bản cho tốt, các đẳng cấp tu vi trước bốn cánh vững chắc căn bản không có vấn đề gì! Nhưng không thể vì thế mà áp chế công lực bản thân tăng trưởng, tóm lại là cứ để nó tự nhiên!"

Nói đến đây trong đầu hắn chấn động, tự nhiên, vạn vật tự nhiên, đạo pháp tự nhiên! Chẳng lẽ nói Tinh thần công pháp của chính mình lại không hợp với tự nhiên sao?

Mồ hôi lạnh toát ra, Tần Vũ lắc đầu thầm nghĩ: "Không có khả năng, tinh thần công pháp có thể tu luyện tại Hồng Mông không gian, nếu là tu luyện không thành căn bản là mình đi nhầm đường, cũng có thể do "Thiên" thần bí kia!"

Trầm ngâm một lát, thấy tất cả mọi người đều đang suy tư trên mặt Tần Vũ nở ra nụ cười, đạo pháp tự nhiên, "Thiên" này cũng muốn mọi người tuân thủ tự nhiên chi đạo! Vậy tinh thần công pháp này cũng đã là một bộ phận của tự nhiên, mà nay hắn chuyển thế cũng phải tuân theo "Thiên" đạo tự nhiên chứ!

KHông thể nghĩ được sau khi giảng giải cho bọn chúng chính bản thân mình cũng ngộ ra được một chút, trong tâm Tần Vũ hưng phấn vô cùng, chính là vừa rồi đã lĩnh ngộ tâm cảnh của hắn tăng nhanh, ngắn ngủn trong thời gian nửa khắc liền đạt tới Lưu Tinh hậu kì!

Mà công lực của hắn đã đạt tới Lưu tinh tiền kì hơn nữa còn củng cố lại các kì trước đây! Không có thái dương chân hoả kiến tạo, không có biến hóa thể vật chất tự nhiên tiến vào Lưu tinh sơ kì, nguyên hạch màu vàng bằng cái móng tay trong Tinh vân bên trong đan điền bị hơn mười nhân kim hạch bé vây quanh, một tia Tinh thần lực li ti dần hình thành.

Tại kim hạch, mắt thường có thể thấy được tinh thần chi hoả đang phiêu phù, nóng bỏng khiến thần thức Tần Vũ đều có chút mở rộng!

Tần Vũ cao hứng cơ hồ như muốn hét một tiếng lớn, mười lăm năm thời gian, Lưu tinh sơ kì, đây là tốc độ tu luyện gì chứ! Thân thể hắn cũng cực kì rắn chắc, từ khi xuất sinh đã được Hỗn Độn khí tu dưỡng, chính là tiên khí cũng không có cách nào làm hắn bị thương!

Khó trách Sương nhi nhất định kiên trì cho mình chuyển thế trọng tu, không có nghĩ tiểu tử kia tâm tư thâm trầm! Nghĩ đến Hồng Quân, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp chỉ có ở một người cha, tiểu tử này lại hao tổn tâm tư bức mình chuyển thế, cũng thật khó cho nó a!

Nhìn qua cửa, ánh mắt hắn tự hồ nhìn xuyên qua cửa gỗ, xuyên qua cả Thiên giới, thấy Hồng Quân nét mặt hưng phấn, thấy Lập Nhi đang giang tay nhào tới trong lòng ngực hắn!

Nhân giới, Hồng Mông không gian!

Lập Nhi vẻ mặt u buồn ngồi trong hoa viên, khắp nơi trên mặt đất phủ đầy hoa cũng không thể khiến nàng quên đi nỗi nhớ Tần Vũ: "Vũ ca ca, đã hai mươi năm rồi không biết chàng tại Thiên giới thế nào! Lập Nhi rất nhớ chàng, không có chàng bên cạnh, Lập Nhi không biết sẽ làm sao vượt qua được ngày tháng dài vô tận này!"

Một đạo thân ảnh lặng lẽ tới phía sau Lập Nhi, cánh tay to khoẻ ôm nàng vào lòng, trên mặt khoé miệng có chút nhếch lên, một tia tinh nghịch hiển hiện!

Lập Nhi cả kinh, lập tức trên mặt cũng nở nụ cười:

"Sương nhi, con lại nghịch ngợm rồi, Băng nhi đâu? Như thế nào không thấy nàng ta!"

Thanh niên phía sau mân mê cái miệng, nói to:

"Mẫu thân, người không nên nhắc tới nàng ta, thật vất vả con mới cướp lại được nàng khỏi Triền nhân tinh, lại nhắc tới nàng thật thương tâm a!"

Lập Nhi vỗ cánh tay Hồng Quân đứng lên nhìn hắn lại thấy có hình bóng của Tần Vũ, thất thần nói:

"Không biết cha con tại Thiên giới thế nào, có giống chúng ta hay không!"

Hồng Quân trong mắt hiện lên một đạo thống khổ nhưng lập tức lại kiên quyết:

"Cha tại Thiên giới tốt lắm... mẫu thân, người sẽ không trách con chứ?"

Những năm gần đây, Hồng Quân cơ hồ một mực để ý tới ánh mắt của mọi người, đối với Tần Vũ chuyển thế nhìn ánh mắt mọi người là có thể đoán ra chuyện đó có liên quan mật thiết tới Hồng Quân. Tần Vũ chuyển thế căn bản là Hồng Quân thúc ép!

Tuy nói tất cả mọi người đều biết Hồng Quân sẽ không hại chính cha mình nhưng là nghĩ đến Tần Vũ lại một lần nữa phải khổ cực tu luyện trong lòng đều không thoải mái, tuy ngoài mặt đối với Hồng Quân còn khách khí nhưng trong lòng vẫn là có chút oán hờn!

Hồng Quân có điều khó nói, Thiên đạo là chuyện chỉ có thể biết không thể nói, cho dù là hắn hết sức giải thích cũng không rõ, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ cả ngày tu luyện, lại có La Băng quấy nhiễu khiến cho hắn cực kì buồn rầu.
Bình Luận (0)
Comment