Hậu Tinh Thần Biến

Chương 315

Tuy nói Thiên nhân sống tại vùng rìa thảo nguyên là những người yếu đuối nhất nhưng trong cả Thiên giới này ai ai cũng sống rất lâu. Thiên nhân bình thường nhất đều có thể sống ít nhất một ngàn năm, nói cách khác bọn họ có thể mỗi trăm năm đón một sinh mạng mới, được mười lần mới có thể già mà chết

Chỉ là một khi đột phá tới bốn đôi cánh Thiên nhân sẽ sống rất lâu, một Thiên nhân bốn cánh nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn ít nhất có thể sống tới một vạn năm

Cũng giống Nhân giới, Thiên nhân một lần bế quan thường thường mất một trăm năm, đây cũng chính là nguyên nhân lớn nhất khiến Thiên nhân rất ít bế quan. Cứ thử tưởng tượng nếu không có cách nào đột phá cứ thế mà bế quan, sợ rưàng chưa có xuất quan đã già mà chết rồi

Đối với Tử Dực và Kim Tư mà nói chờ đợi một trăm năm căn bản là không vấn đề. Sống vốn đã lâu khiến đối với thời gian bọn hắn cũng chẳng cần quan tâm, có đủ thời gian và nhẫn nại để chờ tại bên ngoài Kiền Khôn,chờ Tần Vũ đi ra

Bên trong mỏm núi vẫn như trước được mây mù bên trong Kiền Khôn bao phủ, không thể thấy rõ tình hình bên trong. Tử Dực Thiên vương và Kim TƯ khoanh chân ngồi dưới chân núi dưới mộc bài có khắc hai chữ Kiền Khôn, nhìn dáng vẻ như là chìm vào trạng thái tu luyện

Ngoảnh đi ngoảnh lại đã qua thời gian một trăm năm, Trong vòng trăm năm này Kim Tư bỏ đi được những tạp niệm, chuyên tâm tu luyện hơn nữa chẳng biết vì sao sau khi Tử Dực đột phá linh khí thích hợp cho Thiên nhân tu luyện cũng không có tiêu tán ngược lại càng tụ tập lại rất nhiều dưới chân núi

Chỉ thấy quanh thân thể hai người đều loé ra quang mang linh khí chung quanh rất nhanh bị hấp thu về phía bọn họ

Trên núi, Tần Vũ cũng khoanh chân ngồi trên mặt đất, hai tay như vô thức vạch ra trên không khí những đường kì lạ, khí tức quanh thân phát ra giống như cao nhân đắc đạo, mờ ảo xuất trần

Hỗn Độn nguyên khí chung quanh đã biến thành trạng thái lỏng, trong phương viên nửa dặm giống như dòng suối Hỗn Độn nguyên khí đem bao bọc Tần Vũ lại vào bên trong

Tần Vũ khoé miệng mỉm cười an tường, phảng phất như không cần biết dưới chân núi có hai cao thủ đang đợi hắn, chỉư chờ hắn ra ngoài là tóm ngay

Lúc này trong Tinh vân bên trong đan điền, một viên nguyên hạch màu vàng giống như một tiểu hành tinh, xung quanh có những tiểu nguyên hạch màu vàng bay vòng quanh, từng đạo quang mang chớp giật phóng đến nguyên hạch trung tâm thông qua một quĩ tích huyền ảo, trong nháy mắt biến mất vào trong kim hạch trung tâm

Sau khi nguyên hạch tại trung tâm Tinh Vân sau khi hấp thu năng lượng thật nhỏ của các tiểu nguyên hạch xung quanh thì rất nhanh từ trung tâm xuất ra một đạo năng lượng dũng mãnh đánh vào trong Tinh Vân. Tinh Vân lại không ngừng xoay tròn bao bọc lấy các nguyên hạch, tâm linh Tần Vũ đã tiến vào bên trong

Một dòng suối màu đen tản mát ra khí tức bình lặng tại nguyên hạch màu vàng trung tâm dần dần to ra, trong vòng trăm năm đã to bằng một phần năm khoả nguyên hạch đó. Khiến cho nguyên hạch màu vàng thoạt nhìn có một đoàn kim quang bao bọc lấy dòng suối, cũng vì thế không thể phát giác trong đó có quỉ dị

Bên trong đan điền xuất hiện việc quỉ dị như vậy, nhất là Tinh thần công pháp đã ở giai đoạn Lưu Tinh hậu kì đỉnh phong, Tần Vũ không thể hiểu được đồng thời tạm ngừng tu luyện

Lúc này Tần Vũ tuy tâm linh nhập vào bên trong đan điền nhưng không có chút nào để ý đến sự biến chuyển của bên trong đan điền, đang đắm chìm trong ngộ "Đạo"

Từng đạo quang mang xẹt qua trong đầu hắn, phảng phất như là linh hồn lại phảng phất như là lưu tinh trong nháy mắt bộc phát mà lại trong chốc lát tiêu biến khiến hắn không ngừng tự hỏi

Mây đen trên trời dần dần tiêu tán loé ra ánh sáng của các ngôi sao kì dị trong màn đêm, ánh sáng xanh của các ngôi sao trải xuống trên thảo nguyên khiến nó trong như một tấm vải cực lớn được nhuộm màu xanh vậy, giờ phút này trên thảo nguyên cũng không còn dáng vẻ của bóng đêm

Bỗng dưng trên đỉnh đầu của Tần Vũ xuất hiện chín ngôi sao năng lượng đang di động, khí tức đã thay đổi, chín đám năng lượng hình ngôi sao này tạo thành một cột năng lượng ở giữa như một dòng suối thật dài màu trắng bay bổng trên cao đỉnh đầu Tần Vũ

"Sao? Kì quái!" Vốn đang đắm chìm trong tu luyện Tử Dực Thiên vương đột nhiên mở mắt không khỏi có chút sửng sốt, lập tức nét mặt hiện lên vẻ sợ hãi thấp giọng nói "Cửu Tinh liên châu, hừ, Thiên giới đã mấy ngàn ngàn năm không xuất hiện chuyện này, không thể tưởng tượng hôm nay ta lại gặp qua!"

Nói xong, tinh quang trong mắt hắn loè loè rồi lại chìm vào trong tu luyện

Mà Cửu Tinh liên châu giờ phút này thông qua dòng năng lượng màu bạc kia đang nối lại với nhau cuối cùng cả chín ngôi sao đã liên thông, đột nhiên chín ngôi sao bộc phát ra quang mang chói mắt, ngân quang sáng lạn thoạt nhìn cực kì xinh đẹp

Tần vũ lúc này cũng đã từ trong trạng thái tu luyện hồi tỉnh, tò mò nhìn chín ngôi sao trên đỉnh đầu mình. Sau khi tiến vào Lưu Tinh hậu kì, thần thức đã cho hắn biết chín ngôi sao này không hề tầm thường

Bỗng nhiên, ánh sáng của chín ngôi sao tập hợp lại thành một quang mang bàng bạc bằng một nắm tay bắn mạnh về phía Tần Vũ vốn đang nhìn lên với vẻ mặt đầy tò mò

Tần Vũ kêu thảm một tiếng, trận pháp Kiền Khôn nhất thời đã bị phá, năng lượng huỷ diệt này có thể san bằng cả Tử Dực thành

Mà Tần Vũ bị quang mang đánh trúng nhất thời ngẩn người ra căn bản không có phát hiện khoả nguyên hạch bên trong Tinh Vân kia vốn dòng suối đang bình lặng nay đã chảy mạnh, điên cuồng hấp thu năng lượng huỷ diệt kia

Lúc này, Kim Tư vốn đang nhắm mắt tu luyện đột nhiên mở to mắt, thần thức hắn đã phát giác phía trên Tần Vũ, cũng là phái trên Kiền Khôn trận pháp có một tia biến động. Hắn liếc mắt thấy Tử Dực Thiên vương không có phản ứng gì trong lòng không khỏi lo lắng vội vàng bay về phía mỏm núi

"Không!" Tử Dực vốn đang dùng thần thức quan sát biến động của Cửu Tinh liên châu nên không để ý đến sự lo lắng của Kim Tư, không đợi lệnh hắn mà tiến tới, âm thanh đã thốt lên chậm một chút

Oanh!

Kim Tư vừa mới bay đến mỏm núi thì một đạo quang mang sáng chói từ một trong chín ngôi sao bắn xuống, vô thanh vô tức bắn vào lưng Kim Tư, chỉ nghe thấy hắn kêu thảm một tiếng cố gắng bay xa ra ngoài

Tử Dực Thiên vương cười khổ xuất năng lượng đưa hắn trở lại, thấy hắn toàn thân đen thui, y phục sớm đã cháy hết phảng phất như bị mười đạo sét đánh trúng cùng lúc vậy, bộ dạng quá mức thê thảm

Nhìn Kim Tư lâm vào trạng thái hôn mê, Tử Dực cũng không có nói gì chỉ cười khổ, phất tay xuất ra một đạo năng lượng màu đen nhất thời chữa trị kinh mạch cho Kim Tư

Một tiếng rên thống thiết vang lên, Kim Tư đã tỉnh lại thấy Tử Dực có vẻ hơi cáu lại bất đắc dĩ nhìn mình hắn không chịu được xấu hổ cúi đầu. Nhưng khi thấy toàn thân loang lổ vết bỏng lập tức lại kêu lên ầm trời

"May mà tu vi của ngươi quá thấp, Cửu Tinh liên châu cũng không có coi ngươi là địch nhân, nếu không thì giơ phút này ngươi đã sớm hồn lìa khỏi xác rồi!" Thấy Kim Tư còn có sức để hét lên Tử Dực Thiên vương cũng yêm tâm, không có tức giận nói "Đừng có lỗ mãng như thế, chưa có hỏi ý ta mà đã tự tiện hành động, ngươi có biết Cửu Tinh liên châu bao nhiêu tuổi rồi không?"

Kim Tư bị Tử Dực nói liền bừng tỉnh, sau khi sợ hãi hồi lâu mới mêm mang lắc đầu

Thấy hắn như thế Tử Dực trong lòng thầm than, nếu không phải bản thân may mắn sau khi được bổ nhiệm làm một trong Bát đại Thiên vương đã được Đế quân giữ lại trong Thiên thần điện tĩnh tu một ngày sợ ràng cũng sẽ không hiểu rõ về Cửu Tinh liên châu này. Thấy Kim Tư không hề hấn gì nên không có nói gì chỉ chăm chú đồng thời kinh ngạc nhìn quang mang mãnh liệt của Cửu Tinh liên châu bắn vào người Tần Vũ

Trung tâm thảo nguyên, trên đại điềnj của Thiên đế, một kim phát nam tử khôi ngô khi Cửu Tinh liên châu còn chưa xuất hiện thì đã chấn kinh, cực kì kinh hãi quan sát về hướng bọn Tần Vũ

"Cửu Tinh liên châu, không thể tưởng tượng được sau mười vạn năm lại xuất hiện! Thiên Mông a, Thiên Mông, lão già này quả nhiên may mắn lại có người nối tiếp ngươi! Ta cũng không sợ cô đơn rồi, ha ha …"

Tiếng cười vang khắp cả ngọn núi, dưới núi mọi người vẫn còn nghe rõ tiếng cười của hắn đều là sắc mặt cung kính mà hành lễ



Đất đai tại Tu La tộc không giống với Thiên nhân tộc, Thiên nhân tộc cơ hồ ngoại trừ thảo nguyên thì là núi, không có đất trống. Mà Tu La tộc lại hoàn toàn khác biệt, đất đai toàn một màu hồng, mặt đất thì có rất ít cỏ mọc, xung quanh nơi Tu La tộc sinh sống là một cái biển thật lớn màu huyết rất là bắt mắt

Phía rìa Thiên Khanh hầu hết là những cây đại thụ to lớn, nơi này đều không có người ở, muốn tìm được Tu La nhân phải đi tiếp ba ngàn dặm nữa mới có thể gặp thành trì đầu tiên

"Chúng ta cứ tiếp tục phi hành một ngày nữa sẽ gặp một thành trì!" Đế Tuyết Phong đánh giá chung quanh một chút rồi quay lại Đế Thiên Hồn nói

Đế Thiên Hỗn gật đầu đồng ý "Thành trì trước mắt chính à một trong chín đại thành trì, Thiên Khanh thành! Đại ca, chúng ta có nên nguỵ trang một chút không?"

Đế Tuyết Phong nhăn mày cự tuyệt "Ta chán ghét cái lũ nam nhân Tu La tộc, bọn họ so với chúng ta quá xấu … quên đi!"

Đế Thiên Hồn bất đắc dĩ dang rộng cánh, một bên buồn rầu nói "Nếu thế Tu La tộc nhân cứ gặp chúng ta là giết! Còn để ý đến tướng mạo nữa sao?"

Đế Tuyết Phong chấp nhận nói "Đó là tất nhiên, ta anh tuấn tiêu sái như vậy sao có thể biến thành Tu La nam nhân xấu xí được, quả thật là hành hạ ta!"

Đế Thiên Hồn chăm chú lắng nghe hắn nói thiếu chút nữa rơi từ trên không uống, thầm nghĩ khó trách cha lại giam huynh ấy trong Thiên thân điện, chỉ vì vẻ ngoài mà không cần để ý đến sống chết, thật là nên giam thêm ba ngàn năm nữa!

Trong lòng âm thầm nguyền rủa, Đế Thiên Hồn cắn răng đứng bên cạnh nói "Nếu chúng ta lần này để xổng mất con mồi, trở lại phòng Thiên đế đệ nhất định nói với cha tiếp tục giam huynh lại!"
Bình Luận (0)
Comment