Hậu Tinh Thần Biến

Chương 482

Ở bên trong Tà Thần cổ tháp, sắc mặt Tử Dạ Thương Long tái xanh, mồ hôi lạnh đã thấm ướt vạt áo, sau khi thu hồi một lũ phân thân đã hoàn toàn trống không, cả người đều chấn động hẳn lên.

"Hô... Hô... Cái này rốt cuộc là lực lượng gì?"

Tử Dạ Thương Long há hốc miệng thở hổn hển, tâm tình hoàn toàn rối loạn, phơi bày ra dáng vẻ mệt mỏi trước nay chưa hề có. Trong đầu nhớ lại lần đầu nhìn thấy một màn kia của Tần Vũ, lúc hắn đi vào lĩnh vực Tà Thần giới lĩnh vực, Tử Dạ Thương Long cũng đã cảm giác được cái lực lượng thần bí không biết kia đã thoát khỏi sự khống chế của hắn, nhưng điều này cũng không gây cho hắn chú ý quá lớn, điều này có thể chính là một cái ngạo khí mà bản thân Chưởng Khống Giả có được, ngoài Chủ Thần cùng Thần Thiên, người nào cũng không để vào mắt.

Nhưng mà vừa rồi trong nháy mắt tiếp xúc với đan điền của Tần Vũ, một chút kia có thể cảm giác được rõ ràng nỗi hoảng sợ trong nháy mắt xâm nhập toàn thân, điều này Tử Dạ Thương Long chưa bao giờ cảm giác qua, hắn thật sự không nghĩ ra còn có lực lượng nào có thể khiến cho hắn chấn động lớn như vậy.

Hiện giờ tổn thất một cái phân thân, Tử Dạ Thương Long cũng tương đối mất đi một phần ba lực lượng, bên trong Tà Thần cổ tháp, Tử Dạ Thương Long mở ra vũ trụ nguyên thủy, cổ vật chất hỗn độn thật lớn từ trong vết nứt của vũ trụ tuôn trào ra, ở trong sự khống chế của hắn mà diễn hóa thành sinh mệnh nguyên lực, không ngừng bổ sung cho lực lượng đã mất kia.

Sau phút chốc, sắc mặt của Tử Dạ Thương Long mới có một chút chuyển biến tốt, hắn hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:

"Ta trái lại muốn nhìn xem ba trăm năm sau ngươi có thể phát triển đến mức nào...!"

Khoảnh khắc này, bên trong vũ trụ mênh mông ở ngoài Tà Thần giới, bất cứ năng lượng chấn động nào đều đã biến mất, dường như cũng không có cái gì phát sinh qua. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Quang ảnh hình cánh cửa kia sớm đã biến mất không thấy, thậm chí ngay cả khí tức của Tần Vũ cũng đều vô tung vô ảnh mà biến mất, tung tích của hắn sớm đã không phải là Chưởng Khống Giả Tử Dạ Thương Long của phiến vũ trụ này cũng không biết được, giải thích duy nhất chính là Tần Vũ đã bị lực lượng mới bên trong đan điền thôn phệ vào trong cái không gian độc lập thần bí.

"Đây là địa phương nào?!"

Đầu tiên khi Tần Vũ mở mắt ra, toàn bộ trước mặt làm cho hắn chấn kinh. Lúc này hắn đang đứng trên một khối đại lục mà không biết tên, toàn bộ thiên địa đều là u ám, không có một tia ánh nắng, mặt trăng màu đỏ được treo ở trên không trung phát ra ánh sáng quỷ dị, nhẹ nhàng rơi ở trên vùng cát trắng như tuyết.

Phóng ra thần thức theo bản năng, Tần Vũ không nghĩ tới, phạm vi lan tràn của thần thức lại cực kỳ nhanh, mà còn không có bất kì hạn chế pháp tắc gì, cứ giống như là ở trong Tần Mông vũ trụ của mình, có thể cảm giác được động tĩnh dù rất nhỏ nào của mỗi một tấc đất, mỗi một tấc không gian.

Phạm vi bao phủ của thần thức, nháy mắt đạt tới một mức khủng bố. Thậm chí ngay cả Tần Vũ đều có chút kinh sợ, dẫu sao tới được phiến vũ trụ nguyên thủy này, rất lâu rồi chưa có loại cảm giác như vậy, nhưng mà hiện tại, dường như chuyển động của toàn bộ tinh hệ đều ở trong lòng của Tần Vũ, vô cùng thông suốt.

Tần Vũ biết, đây là một phiến lĩnh vực không rõ và chưa hề đặt chân tới, nhưng làm cho hắn một cổ cảm giác quen thuộc trước nay chưa từng có.

Tại thần thức dò tra, hiểu được chỗ của mình chẳng qua là một cái tinh cầu rất nhỏ mà thôi, ở trong phiến vũ trụ này, tinh cầu như vậy đạt tới hơn trăm cái, chẳng qua phạm vi của phiến vũ trụ này có hơi nhỏ, thậm chí còn không bằng tinh hệ có phạm vi lớn của Tà Thần vũ trụ.

Cát bụi chung quanh màu xanh nhạt cuồn cuộn, kình phong lạnh lùng mãnh liệt không ngừng từ bên tai Tần Vũ lướt qua. Tần Vũ đi tới phiến vũ trụ xa lạ này, loại cảm giác này trước nay chưa có khiến cảm giác của hắn rất khoan thai, mất đi toàn bộ hạn chế của pháp tắc, dường như bên trong phiến vũ trụ này, hắn mới hoàn toàn chính là Chưởng Khống Giả.

Nhớ lại trước tình huống này, Tần Vũ mới mơ hồ ý thức được, đây là không gian độc lập ở trong đan điền mà hắn sáng tạo ra.

"Cái này đại khái chính là bên trong lực lượng mới rồi? Không nghĩ tới Lục đạo Luân Hồi sụp đổ, lại diễn sinh ra một cái không gian như vậy." Tần Vũ không thể hiểu biến hóa đã phát sinh bên trong đan điền, bởi vì lực lượng mới đã không nằm trong sự khống chế của hắn.

Sau khi cẩn thận quan sát, ở trong phiến vũ trụ này Tần Vũ đồng dạng phát hiện vật chất hỗn độn với số lượng lớn, chính là giống như Tà Thần vũ trụ, phân bố vật chất hỗn độn rất cân đối, nhưng mà so với Tà Thần vũ trụ càng thêm hoàn mỹ, có thể nói là một loại tỉ lệ hoàng kim tuyệt đối, vũ trụ hoàn mỹ tuyệt đối.

Tần Vũ đưa bàn tay ra, năm ngón tay vừa hơi chuyển, một cỗ Hỗn độn khí đã bị hắn nắm trong tay, chưởng khống, diễn hóa, hết thảy đều chỉ trong nháy mắt, vật chất hỗn độn kia liền bị diễn hóa thành pháp tắc phong nguyên tố, đang trong lúc chưởng khống vi diệu lúc chầm chậm lúc nhanh, Tần Vũ rất đắn đo vừa đúng lúc, cơ thể nương theo gió trong nháy mắt đã rời khỏi đại lục, đi tới giữa phiến vũ trụ nhỏ bé này.

Tần Vũ có chút kinh ngạc nhìn bàn tay của mình, lẩm bẩm nói:

"Xem ra đã không có bóng ma hạn chế pháp tắc, đối với cảnh giới lĩnh ngộ Hỗn độn cũng xảy ra nâng cao bản chất."

Quả thực, lấy thực lực Hoàn Hư sơ kỳ để nhận xét, muốn ở trong thời gian ngắn khống chế pháp tắc phong nguyên tố đích xác khả năng không cao, lại huống hồ Tần Vũ còn là là người tu luyện đa tu tới bảy loại nguyên tố.

Ngay trong thời gian Tần Vũ cẩn thận cảm ngộ diễn hóa huyền ảo pháp tắc của nguyên tố, từ trung tâm của phiến vũ trụ này, đột nhiên truyền tới một cỗ năng lượng chấn động cực kỳ cường đại, tức thì dâng lên rung động trong thần thức của hắn. Trong lòng Tần Vũ cả kinh, chính lúc đang chuẩn bị sử dụng pháp tắc phong nguyên tố tăng cao tốc độ chạy đi, một cổ lực lượng pháp tắc cực kỳ quen thuộc chợt hiện lên trong đầu của hắn.

Trong lòng Tần Vũ vừa muốn thí nghệm thử xem, thúc động vận hành pháp tắc, sau phút chốc, thân thể của hắn đã xuất hiện ở trung tâm vũ trụ.

"Pháp tắc Không gian nguyên tố?!" Trong đầu của Tần Vũ giật mình một cái, hắn không nghĩ tới chính mình có thể ở bên trong phiến vũ trụ này vận dụng lực lượng pháp tắc một cách tự nhiên thành thạo.

"Chẳng lẽ ta thật sự là Chưởng Khống Giả nơi này sao?" Tần Vũ thấp giọng lẩm bẩm.

Lúc này, bên trong vũ trụ bỗng nhiên truyền tới một âm thanh cực kỳ trầm trọng, giống như một cái búa sắt hung hăng đánh ở trên mảnh gỗ:

"Hiện tại... Ngươi còn không phải!"

"Là ai?!" Tần Vũ nhìn chằm chằm ở phương xa, thầm kinh sợ nói: "Có người ở nơi này... Nhưng thần thức của ta vì cái gì mà không cảm giác được?"

"Ha ha ha ha!"

Sâu ở bên trong Vũ trụ, lại truyền đến tiếng cười hỗn tạp không giống nhau, bảy đạo bóng ảnh mơ hồ bỗng nhiên đã xuất hiện trước mặt Tần Vũ như vậy, trên người bọn họ đều bao phủ vật chất hỗn độn dày đặc, vì thế không cách gì thấy rõ khuôn mặt của bọn họ, nhưng quan sát từ hình dáng to lớn kia, có thể phán định bọn họ tuyệt đối không phải là người.

Bảy cái bóng ảnh mơ hồ kia rất to lớn, Tần Vũ đứng ở trước mặt bọn họ thì rõ ràng hiển hiện rất nhỏ bé.

"Các ngươi là ai?" Ánh mắt Tần Vũ chợt thu lại, chất vấn nói.

Trong đó một cái bóng ảnh màu vàng cười hắc hắc hai tiếng, lớn tiếng nói:

"Cảnh giới tu vi của ngươi thật sự quá thấp, tuy rằng chưởng khống một phiến vũ trụ này, nhưng không cách nào tiến hành khuếch trương, có thể nói chút phạm vi như vậy đã là cực hạn của ngươi."

Một cái bóng ảnh màu xanh da trời tiến lên trước hai bước, trầm giọng nói:

"Chúng ta đến tột cùng là ai, cái này cần tự mình ngươi tìm giải đáp!"

Cái bóng ảnh màu đỏ bên cạnh sừng sửng cười:

"Khi ngươi thực sự thấy rõ chúng ta, ngươi mới thực sự là Chưởng Khống Giả của phiến vũ trụ này!"

"Thấy rõ các ngươi?" Trong lòng Tần Vũ cả kinh: "Chẳng lẽ các ngươi chính là lực lượng căn nguyên bên trong đan điền của ta?"

Bóng ảnh màu xám hơi hơi gật đầu:

"Bởi vì với sự thấp kém cảnh giới tu vi của ngươi, cho nên hạn chế lực lượng của chúng ta với mức độ thật lớn, đến khi nào ngươi trở thành Chưởng Khống Giả của phiến vũ trụ này, thì có thể vận dụng lực lượng căn nguyên một cách tự nhiên thành thạo, cũng chính là lực lượng của chúng ta!"

"Lực lượng của các ngươi?"

Hiện tại, bảy cái bóng ảnh này nhìn qua thật sự tồn tại, nhưng lại hoàn toàn không ở trong tầm khống chế của Tần Vũ, thần thức dò trên thân thể bọn họ thì xuất hiện ngăn cách. Tần Vũ có thể từ trên người bảy bóng ảnh này cảm nhận được, đúng là một cổ khí tức hỗn độn cực kỳ dày đặc cùng lực lượng nguyên tố cường đại đến không thể tưởng tượng được.

Lúc này, bảy đạo bóng ảnh bỗng nhiên hướng về hai bên tránh ra, Tần Vũ còn chưa phản ứng kịp, một cổ khí tức hủy diệt khủng bố không thể tưởng tượng đã ập đến trước mặt.

Ngưng thần nhìn lại, thì ra là một cánh cửa thật lớn nằm ngang ở trước mặt hắn, vào lúc này, cánh cửa kia đã không còn hư ảo như trước nữa, cũng không có phát ra bất kỳ ánh sáng gì, nhìn thoáng qua dường như đã trải qua phong sương biết bao năm tháng, đã bị tàn phá lạ thường, thấu phát ra khí tức thời viễn cổ xa xưa.

Trên hai bên trụ cửa đã nứt ra rất nhiều khe hở, thân trụ hiện lên màu xám tối, cả đạo môn nhìn qua rất khổng lồ, thậm chí so với cửa thành còn muốn cao hơn rất nhiều.

"Là nó..."

Tần Vũ nhìn thấy rõ ràng, đây là thật thể của quang ảnh hư ảo kia, lúc trước ở bên trong mật thất tu luyện, Vũ Văn Thác cũng từng chính mắt nhìn thấy cảnh tượng quang ảnh này chợt lóe qua. Lúc này, Tần Vũ dường như nghĩ tới cái gì, ngẩng đầu tập trung tinh thần nhìn lại, rõ ràng phát hiện trên đỉnh của cánh cửa kia khắc ba chữ to, giữa những hàng chữ, thấu phát ra một cổ khí tức tang thương cổ xưa.

"Bát! Thần! Môn!"

Lúc này, bóng ảnh màu trắng lên miệng nói:

"Chúng ta đã đợi ngươi rất lâu, Bát Thần Môn có thể nói cho ngươi biết về chúng ta cùng với khởi nguyên của phiến vũ trụ này và thân phận thực sự của chúng ta, hoan nghênh ngươi đến nơi này!"

Tần Vũ nhíu nhíu mày, hắn thật sự không nghĩ đến bên trong đan điền vậy mà có một phiến thế giới khác:

"Các ngươi... Nơi này rốt cuộc là địa phương nào?"

"Đan điền của ngươi, Bát Thần vũ trụ!" Bảy đạo bóng ảnh cùng kêu lên, âm thanh hùng hậu vang vọng ở trong vũ trụ mênh mông.

"Bát Thần vũ trụ?"

Lục đạo Luân Hồi sụp đổ, diễn hóa thành Bát Thần vũ trụ, biến hóa trong đó Tần Vũ không cảm giác được chút nào. Lúc này, Tần Vũ nhìn Bát Thần Môn, cảm nhận được sâu ở trung tâm vòng xoáy sụp đổ kia hướng vào trong tựa hồ có một loại lực lượng giống như đang kêu gọi hắn.

"Tiến vào đi, toàn bộ bề mặt nơi này có tất cả những điều ngươi muốn biết!" Bóng ảnh màu xanh hướng về Tần Vũ nói.

Tần Vũ nhíu nhíu mày hơi chần chờ, nhưng vẫn hướng Bát Thần Môn kia đi tới, trong cánh cửa một mảnh tối đen, chỉ có thể nhìn được một cái vòng xoáy hắc bạch đan xen đang chuyển động từ từ, nó tựa hồ cảm giác được Tần Vũ đã đi tới, đột nhiên rất nhanh biến đổi hẳn, vô hình trung xuất hiện một cổ hấp lực. Trong lòng của Tần Vũ cả kinh, còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì, cả người đã bị hút vào trong cánh cửa, biến mất không thấy.
Bình Luận (0)
Comment