Hãy Để Tất Cả Theo Gió Bay Đi

Chương 43

Nó quay sang Duy Phong, cậu ta vẫn thản nhiên bước đi như không có chuyện gì, đột nhiên cất tiếng:

- Lại gặp nhau rồi!

Trong khi nó còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì từ trong đám đông đó, hai người đàn ông bước ra. Một tên có dáng vẻ lèo khèo, tay chân dài thòng, gò má nhô cao, mắt sâu hoắm như bộ xương di động, đặc điểm dễ nhận dạng nhất ở hắn là mái tóc đỏ choạch, nhìn dáng vẻ đó nó có thể đoán được là một kẻ nghiện hút; người thứ hai là một gã có thân hình to lớn, lực lưỡng như hộ pháp, một cái khăn có hoa văn được buộc trùm lên đầu cố tình che đi mái đầu cạo trọc của gã, đôi mắt long lên sòng sọc như muốn ăn tươi nuốt sống bọn nó, cánh mũi xỏ vài chiếc khuyên lùng lẳng trông như một con bò tót hiếu chiến, đặc biệt là vết sẹo lớn ở má phải càng tăng thêm vẻ hung tợn. Vết sẹo? Đặc điểm này làm nó liên tưởng tới một người… Không lẽ là hắn? Nó nhìn Duy Phong với ánh mắt dò hỏi, sau khi nhận được cái gật đầu từ đối phương, nó chết sững. Thì ra hai kẻ này chính là hai tên côn đồ mà bọn nó đã gặp trong ngõ hẻm lúc cứu cún con.

- Vẫn còn nhớ bọn này chứ hả? Hôm nay chúng tao tìm đến gặp bọn mày không những để thanh toán nợ cũ mà còn để kết thúc nợ mới… - Tên có vết sẹo dài trên mặt lên tiếng.

- Nợ mới? – Khuôn mặt Phong thoáng ngạc nhiên, nó cũng ngạc nhiên không kém.

- Nợ cũ thì vẫn phải trả, còn nợ mới có người nhờ bọn tao đòi hộ.

- Người đó là ai? – Phong khôn khéo tìm cách moi móc thông tin từ bọn chúng, nhưng không may đã bi nhìn ra.

- Định đưa tao vào tròng à? Không dễ thế đâu! Chuẩn bị chờ chết đi! Anh em, xông lên!

Trong phút chốc nó và Phong đã bị bao vây bởi đám người kia, hai đứa nó chống trả quyết liệt, hợp sức tác chiến. Zen dùng cạnh cổ tay đỡ lấy những đòn tấn công bằng gậy của đối phương, chân liên tục tung ra những cú đá hiểm hóc vào mặt của chúng, tay còn lại nhanh chóng móc điện thoại ra gọi ứng cứu. Điện thoại đổ hai hồi chuông thì có người nhấc máy, giọng Huyên trầm ấm bên kia đường dây vọng lại: “Zen à? Gọi giờ này có việc gì sao?” Trong lúc khẩn cấp, nó vội nói ngắn gọn: "Có chuyện rồi! Mày đem theo người đến đường X, nhanh lên nhé!" Cất điện thoại vào túi, nó tập trung tinh thần chiến đấu, hy vọng có thể cầm cự được mười phút. Đối phương không phải là những kẻ tầm thường, chúng ra đòn rất hiểm và không hề nương tay ngay cả với con gái.

Zen liếc nhìn sang phía Duy Phong, vẫn kiên trì cầm cự nhưng nhìn cậu ta đã bắt đầu thấm mệt, trong lúc sơ ý, một tên từ phía sau cầm dao xông về phía cậu ta. Nó chỉ kịp hét lên: "Cẩn thận!" Không kịp nữa rồi, con dao đã kề sát sau lưng Phong, nó chỉ có thể nhìn mũi dao tiến đến gần cậu ta trong bất lực. "Keng!" Âm thanh kim loại lạnh lùng va chạm với nền đất. Con dao từ tay tên sát thủ rớt xuống, còn hắn bị văng ra xa. Người vừa ra tay cứu Duy Phong là Huyên. Sau cậu ấy, Thiên, Vân, Vũ cũng xuất hiện, cùng với đám người của Ghost và Light đã xuất hiện kịp lúc để cứu nguy cho bọn nó. Kết cục của lũ du côn kia chắc ai cũng biết, chúng bị một trận bầm dập và giao cho công an xử lí. Không ai có thể ngờ rằng tất cả chỉ mới là khởi dầu của một âm mưu đã được sắp đặt sẵn.
Bình Luận (0)
Comment