Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Tiêu Thần Tâm sung sướng!
Tuy rằng lão già này tông hỏng gương chiếu hậu của cô, nhưng mà nói chuyện rất
dễ nghe!
Cô lập tức cười tủm tỉm:
- Cám ơn lời khen của ông ạ!
- Hey yoo, con bé này ăn nói, được! – Hồng Thiên Cơ sờ toàn thân, cuối cùng
lấy ra một miếng ngọc bội, cười nói: - Hôm nay ta mới gặp lại đồ đệ, cũng
không có thứ gì đáng giá cả, cái này cũng được vậy. Trước kia khi vào nam ra
bắc, ta vô ý phát hiện một miếng ngọc bội hình Phượng Hoàng, đeo nhiều năm nay
cũng xem như là một linh vật nhỏ vậy. Tặng con đó.
- Đẹp ghê! – Đôi mắt to tròn của Tiêu Thần Tâm lập tức sáng lên, nhận lấy
ngọc bội đeo lên: - Đẹp không thầy?
Nhìn miếng ngọc bội này lại rất chi là hợp với màu da của Tiêu Thần Tâm!
Ừm… Nói thế thì nhận một ông sư phụ hời cũng không lỗ ấy. Ít ra kiếm được quà
gặp mặt đúng không?
Hơn nữa xem ra bản lãnh của Hồng Thiên Cơ cũng không nhỏ đâu. Đây là thứ tốt
đấy!
- Đẹp lắm đẹp lắm. – Trương Tiểu Kiếm cười gật đầu: - Hợp với em lắm!
Lúc này, đám người đã chen lại đây, bọn họ cũng nghe nói tới sự thần kỳ của đá
Ngũ Thải Bàn Long, vây quanh Trương Tiểu Kiếm bảy mồm tám lưỡi hỏi:
- Trương đại sư, đá Ngũ Thải Bàn Long thật sự thần kỳ đến thế sao? Nơi này
thật sự chỉ xây một trăm lẻ tám tòa biệt thự sao?
- Đúng là như thế. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha đáp: - Biệt thự ở đây đều có
điểm đặc biệt, phải là biệt thự chọn người, mà không phải là người chọn biệt
thự. Mỗi một căn biệt thự đều phải tìm một người đặc thù phù hợp thì mới có
thể vào ở. Cho nên biệt thự ở đây sẽ không bán một cách dễ dàng được đâu, nhất
định phải lựa chọn mới được. Chờ lát kết thúc lễ cắt băng rồi tôi sẽ đánh dấu
vị trí với tinh tú đối ứng với từng căn biệt thự, rồi mới quy hoạch người mua
có thích hợp hay không, có thể mua được hay không.
“Điểm số khiếp sợ +56! +62! +38! +43…”
Cả đám người nghe mà ngơ ngác!
Đậu xanh rau má có ai lại nghĩ đến, mua biệt thự mà còn phải là nhà chọn người
chứ?
Có tiền mà còn không thể ở?
- Rồi rồi. – Lúc này, Mã Vân nhất thiết phải đứng ra làm chủ. Hắn bước lên
một bước, cười nói: - Mọi người đừng vội. Ở trong lĩnh vực phong thủy, Trương
đại sư rất là chuyên nghiệp, mọi người đừng hoài nghi. Tiếp theo chúng ta cắt
băng trước đi. Giai đoạn này rất là quan trọng. Trương đại sư đã nói rồi, ai
cũng không thể cắt băng được, chỉ có Tiêu tiểu thư Tiêu Thần Tâm mới làm được!
Mọi người nghe vậy, không khỏi bàn tán xôn xao ----
- Thật hay giả? Không phải chỉ cần tùy ý tìm một lãnh đạo cầm cây kéo lên cắt
băng là được sao? Còn phải quy định là ai?
- Không biết. Nghe thần kỳ quá cơ. Thật hay giả vậy?
- Xem kịch vui xem kịch vui! Mã tổng cũng cảm thấy không thành vấn đề, tôi
cảm thấy nhất định là có mờ ám!
Cả đám người bắt đầu đứng chờ.
Nghi thức cắt băng, thường thì bao gồm sáu lưu trình cơ bản, trong đó, bước
đầu tiên là mời khách quý vào chỗ, thường chỉ người cắt băng, khách đến dự và
người phụ trách của đơn vị đó sắp xếp chỗ ngồi. Khi bắt đầu nghi lễ cắt băng,
thì mời mọi người ngồi vào vị trí của mình.
Bước tiếp theo, tuyên bố nghi thức chính thức bắt đầu. Sau khi người chủ trì
tuyên bố, dàn nhạc sẽ diễn tấu âm nhạc phù hợp, có thể bắn pháo hoa chúc mừng,
tất cả mọi người có mặt nên vỗ tay nhiệt liệt. Sau đó, người chủ trì giới
thiệu những vị khách quan trọng có mặt ở đó.
Hai bước này đều là thủ tục, không cần nói kĩ càng.
Chờ Mã Vân làm đại biểu nói chuyện xong, lập tức có tiếp tân đi tới, bưng bông
ruy băng bắt đầu phân phát.
Mấy chuyện này đều không quan trọng, quan trọng nhất là, đang phát bông ruy
băng, chợt có một chiếc xe lại lái tới đây. Lúc này, có phóng viên hét lên:
- Nhìn kìa! Lại có một chiếc xe đến đây! Maybach!
Đám người quay qua nhìn, sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của đám đông, một người
đàn ông trung niên tầm năm mươi tuổi đổ lại chậm rãi bước xuống từ trên xe.
Hắn mặc một bộ đồ vest màu đen, là ủi phẳng phiu. Chiều cao hơn mức trung
bình, thoạt nhìn hơi thanh tú một xíu, bước đi như gió. Hắn vừa xuất hiện, tất
cả các phóng viên có mặt ở đó đều phản xạ có điều kiện che ví tiền của mình…
- Úi giời ơi! Không ngờ lại là Mã tổng Mã Hóa Đằng! Xong đời! Tiền riêng của
tui lại không giữ được rồi!
- Đáng… Đáng sợ quá! Ngọn gió nào đã thổi ông ấy tới đây vậy?!
- Đừng nói gì cả, nhanh nạp 648 an ủi cái đi…
Cả đám phóng viên vừa chụp ảnh vừa che ví tiền, còn Mã Hóa Đằng thì đi thẳng
đến trước mặt Mã Vân, bất đắc dĩ nói:
- Tôi ngồi máy bay cả đêm, giờ còn chưa tỉnh táo lại đâu. Lão Mã, rốt cục là
chuyện gì mà khiến ông gọi tôi tới đây gấp như vậy hả?
Hắn vừa tới, tất cả mọi người lập tức nhường một chỗ đứng cho hắn.
Không có cách nào khác, bây giờ chính là thời gian nói chuyện của hai ông trùm
trong nước, ước chừng chỉ có cha của Ninh Thải Vi, người giàu nhất quốc gia
Ninh Hàn Lâm mới có tư cách tham dự vào đó…
- He he, Tiểu Mã, ông cảm thấy miếng đất này thế nào? – Mã Vân chỉ vào sườn
núi xung quanh, cười nói.
- Không được tốt lắm. – Mã Hóa Đằng ủ rũ: - Có kiếm được tiền thì cũng không
kiếm nhiều bằng Vương Giả Quang Vinh của tôi…
Mọi người vây xem chung quanh: “…”
Ông đả kích người khác như vậy thật sự ổn sao?
Vương Giả Vinh Diệu của ông chỉ tính lợi nhuận một năm đã kiếm được mấy chục
tỉ rồi, ai so sánh được chứ?!
Rồi Mã Hóa Đằng lại bổ sung thêm:
- Cũng không kiếm nhiều bằng PUBG…
Mọi người vây xem chung quanh: “…”
Mã Hóa Đằng nói tiếp:
- LOL cũng là của tôi.
Mọi người vây xem chung quanh: “…”
Mã Hóa Đằng:
- Ah đúng rồi, còn có Dungeon Fighter Online với CrossFire. Tuy rằng hai cái
đó không kiếm được nhiều tiền, nhưng được tí nào hay tí ấy.
ĐM ông trời ấy chứ được cái nào hay cái đấy!
Bỗng nhiên muốn đánh nhau quá làm sao đây?
Mấy ông giám đốc ở đây chợt cảm thấy tổng tài sản mấy chục tỉ của công ty
mình, ở trước mắt hai đứa biến thái này chẳng khác nào đồ chơi ấy…
- Đừng khoe tiền trước mặt tôi. Làm như tôi thua ông không bằng ấy. – Mã Vân
bĩu môi: - Tôi nói chuyện nghiêm túc với ông đấy. Miếng đất này chính là phúc
địa, linh khí đầy đủ, thích hợp dưỡng sinh. Ông hiểu dưỡng sinh không?
- Làm hàng xóm với ông mà tôi dưỡng sinh được á? – Mã Hóa Đằng buồn bực: -
Hai ta đánh nhau cả ngày mà còn dưỡng sinh? Dưỡng quỷ nghe còn có lí hơn.
- Nếu không thì sao tôi lại bảo ông nhất định phải đến đây chứ. – Mã Vân cười
ha ha đưa một bông vải đỏ cho hắn, rồi nói nhỏ: - Hôm nay ông ít nhiều gì cũng
phải nể mặt tôi. Muốn đánh thì hai ta về nhà đánh. Ở đây có nhiều phóng viên
đang nhìn kia kìa…
Mã Hóa Đằng: “…”
- Ai nha lão Mã, đã lâu không gặp đã lâu không gặp nhỉ! – Mã Hóa Đằng lập tức
đổi khuôn mặt tươi cười, hớn hở giang tay: - Nghe nói ông mua một căn biệt thự
ở đây. Ai nha thoạt nhìn phong thủy nơi này cũng được đấy, phong cảnh cũng
đẹp, đến lúc đó tôi cũng phải mua một căn mới được!
- Ha ha ha… Tiểu Mã tôi biết ngay ông có thể tới ủng hộ mà! – Mã Vân cười
lớn, hai người nhiệt liệt ôm nhau, vừa vỗ lưng vừa nói: - Phong thủy nơi này
khá là ngon đấy! Lát nữa ông sẽ hiểu!
Mã Hóa Đằng:
- Ông già, tui chỉ tin tiền, không tin phong thủy.
Mã Vân:
- Thằng nhóc, phong thủy tốt thì đương nhiên càng nhiều tiền kéo đến rồi!
Mã Hóa Đằng:
- Ngu si!
Mã Vân:
- Hôi sữa!