Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Ha ha ha ha ha ha… - Thấy lúc này đã có cảnh sát chìm ra mặt giúp mình,
Trương Tiểu Kiếm đắc ý vuốt tóc một phát, đi lên phía trước cười nói: - Thuật
triệu hồi của anh em, còn được không?
Phòng live stream đã nổ tung rồi!
“Đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh… Đợt thao tác như thần này của chủ phòng quả thực là vô
địch!”
“Ha ha ha ha ha, triệu hồi cảnh sát chìm, thế cũng quá vô tình rồi!”
“Xin chủ phòng dạy thuật triệu hồi cho tui đi! Không cần triệu hồi cảnh sát
chìm, trật tự đô thị, chỉ cần có thể triệu hồi con chó là được!”
“Chủ phòng được lắm, về sau ông chính là fans của tui… Tui chính là fans của
ông!”
[ Thiên Địa XXX ủng hộ mười cái cá viên cho streamer. ]
[ Triệu Nháo Nháo ủng hộ một trăm cá viên cho streamer. ]
[ Lợn Rừng Động Dục ủng hộ hai máy bay cỡ lớn cho streamer. ]
Trong phòng live stream lại spam một trận, lúc này khán giả đều vui ngất trời,
comment hi hi ha ha bay khắp màn hình.
- Người trẻ tuổi, thật đúng là phải cám ơn cậu rồi. – Lúc này một cảnh sát
chìm đi đến trước mặt Trương Tiểu Kiếm, cười ha ha nói: - Nếu không phải nhờ
cậu kéo dài thời gian, vậy thì chúng tôi muốn bắt được mấy con cá chạch này sẽ
không đơn giản rồi.
- Ai yoo, đây là tôi nên làm. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha nói: - Đây cũng
may mà vừa đúng dịp, ai bảo bọn họ cướp túi xách của bạn tui chi.
- Xem ra xác thực là có một phần nhờ vào may mắn. – Cảnh sát chìm gật đầu,
nói: - Chúng tôi đã theo dõi bọn họ rất lâu rồi, lúc trước cứ không tìm được
cơ hội, đã sớm biết bọn họ phạm tội có tổ chức nhưng vẫn không có chứng cứ.
Hôm nay thật đúng dịp, cả quá trình đều được chúng tôi quay video lại rồi. Đến
lúc đó bọn họ muốn chống án cũng không được.
Đều quay video? Hay lắm!
- Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi. – Trương Tiểu Kiếm vội vàng nói: - Vậy còn
túi xách của bạn tôi… Đồ đạc quan trọng đều ở trong đó ấy.
- Yên tâm đi, lát nữa sẽ trả túi xách lại cho cậu. – Cảnh sát chìm lấy di
động ra, nói: - Tên tôi là Lý Thành Đức, add wechat của tôi đi, về sau có
chuyện gì cứ gọi cho tôi bất cứ lúc nào.
Nói xong rồi đến gần bên tai Trương Tiểu Kiếm, nhỏ giọng nói:
- Bọn này phạm tội có tổ chức, không dám khẳng định là còn đồng bọn khác hay
không, cậu nhất định phải cẩn thận đấy. Gặp phải chuyện gì cứ gửi tin tức cho
tôi, sau đó nghĩ cách kéo dài thời gian. Chúng tôi nhất định sẽ tranh thủ thời
gian chạy đến.
Quả nhiên là cảnh sát tốt rồi, chính là suy nghĩ chu đáo.
- Được, vậy cám ơn Lý đại ca. – Trương Tiểu Kiếm vội vàng add wechat của Lý
Thành Đức. Lý Thành Đức liếc nhìn ID của hắn, cười nói:
- Táng Ái Gia Tộc Kiếm Ca, ha ha, hiện tại gia tộc này còn chưa giải tán à?
Nói đến đây, hai năm trước tôi còn bắt được không ít đâu…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đổi tên!
Nhất định phải đổi tên!
- Đây không phải là chơi cho vui sao. – Trương Tiểu Kiếm suy nghĩ, nói: - Vậy
tôi đổi cái tên khác đi, anh nghĩ xem, Thần Chém Gió, thế nào?
Lý Thành Đức: “…”
- Hay lắm! – Lý Thành Đức vỗ nhẹ lên vai Trương Tiểu Kiếm: - Không hổ là quần
chúng Triều Dương đấy! Cố gắng lên!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thăng chức quần chúng Triều Dương! (*)
(*) Quần chúng Triều Dương là tên gọi khác của dân cư sinh sống trong khu vực
Triều Dương, thành phố Bắc Kinh, Trung Quốc, nổi tiếng vì nhiều lần báo cáo
cho cảnh sát về những vụ hít thuốc phiện cùng hành vi mại dâm. Ngày 29/5/2015,
quần chúng Triều Dương được cảnh sát Bắc Kinh thừa nhận. Cho nên “Quần chúng
Triều Dương” có ngụ ý là “công dân tốt”.
Anh mày có phải là nên treo chuỗi pháo đốt chúc mừng một chút không?
Trong thời gian này, một đám cảnh sát chìm đã áp giải nhóm bốn người kia trở
về điều tra. Túi xách của Tô Mai cũng nhanh chóng được nhận lại, Trương Tiểu
Kiếm lập tức trở về bên cạnh Tô Mai:
- Tô Mai, túi của em lấy lại được rồi nè, nhanh kiểm tra xem bên trong có
thiếu cái gì không?
- Cám ơn. – Tô Mai nhẹ giọng cảm tạ một câu, sau đó mở túi xách ra kiểm tra
một chút.
Trải qua biểu hiện vừa rồi, hình tượng của Trương Tiểu Kiếm trong lòng cô bạn
gái của Tô Mai quả thực cao lớn không cần nói. Cho nên lần này Trương Tiểu
Kiếm đến, bạn gái Tô Mai chủ động nói chuyện.
- Anh này là… - Bạn gái Tô Mai nhìn Trương Tiểu Kiếm, hiếu kỳ hỏi Tô Mai: -
Hai người quen nhau à?
- Là đồng nghiệp Long Đằng quốc tế với tớ đấy. – Tô Mai đau đến mức nhíu mày,
nhưng vẫn giới thiệu hai người với nhau: - Trương Tiểu Kiếm, đây là bạn cùng
trường đại học với em, Trương Hiểu Phương.
- Ah yoo, nói vậy vẫn là người cùng tộc đấy nhỉ. – Trương Tiểu Kiếm vội vàng
chào hỏi: - Xin chào xin chào.
Bạn cùng trường của Tô Mai, chẳng phải là nói cô nương này cũng là Thiên Đại?
Đều là học sinh giỏi nhỉ, sinh viên cao cấp á tổ sư, anh tự động cúi đầu trước
mặt các cô!
- Xin chào. – Trương Hiểu Phương nhìn Tô Mai, lại nhìn Trương Tiểu Kiếm, trực
giác nói cho cô biết hai người này hẳn là đồng nghiệp chân chính --- Nhìn
Trương Tiểu Kiếm muốn tiền không có tiền muốn diện mạo không có diện mạo,
phỏng chừng còn không phải là con cóc cơ, cùng lắm chỉ có thể xem như nòng
nọc. Tuy rằng vừa rồi biểu hiện của Trương Tiểu Kiếm coi như đáng khen ngợi…
Ừm, vậy thì xem như là con nòng nọc lớn hơn chút đi.
Cho nên cô rất thoải mái hỏi:
- Ê, bây giờ em có thể giúp được gì không?
- Oh, mua giúp bình nước khoáng lạnh là được. – Trương Tiểu Kiếm vội vàng lấy
ra năm tệ, dặn dò: - Tô Mai bị trẹo chân, bầm tím chứng tỏ bên trong có tụ
huyết, bây giờ cần phải hạ thấp độ ấm để tránh tụ huyết khuếch tán. Trước tiên
khống chế tình thế, sau đó tốt nhất là chúng ta đi bệnh viện chụp X-quang thử
xem có bị thương đến xương cốt hay không.
Haizzz, lại nói tiếp đây đều là lỗi của mình, lúc đó chỉ nghĩ đến có vui vẻ
hay không thôi, ai biết lại nghiêm trọng đến thế, xem ra sau này không thể
chơi cái này được…
Trương Hiểu Phương lập tức đi mua nước khoáng lạnh, ngược lại là mọi người
trong phòng live stream vui ngất trời ---
“Chiêu trò của chủ phòng thâm vãi chưởng! Trước làm người ta té nhào, sau đó
lại bắt đầu chăm sóc người bệnh…”
“Thần kỹ tán gái rồi đậu má! Chủ phòng dạy tui đi!”
“Chủ phòng dạy tui với, em gái này xinh quá!”
“Chẳng lẽ đây chính là người đẹp và quái vật trong truyền thuyết sao? Ai yoo
cay mắt quá!”
Trương Hiểu Phương nhanh chóng mua nước trở về, nước khoáng đông đá tinh
khiết, một lọ hai tệ, xong còn đưa ba tệ tiền thối cho Trương Tiểu Kiếm cùng
một lúc.
- Cho anh một tờ khăn giấy. – Trương Tiểu Kiếm xin một tờ khăn giấy của
Trương Hiểu Phương, sau đó bọc bình nước khoáng lại, nhẹ nhàng đặt lên mắt cá
chân của Tô Mai.
- Suỵt…
Mắt cá chân của Tô Mai bất thình lình bị một vật lạnh dán lên, nhất thời hít
vào một ngụm khí lạnh, nhíu chặt mày.
Một lớp mồ hôi xuất hiện trên vầng trán bóng loáng, đôi mắt to nhìn chằm chằm
vào tay Trương Tiểu Kiếm.
- Nhịn một chút đi ha. – Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng lăn bình nước khoáng trên
mắt cá chân sưng vù, động tác của hắn cực kỳ nhẹ nhàng, chung quy người trước
mắt chính là đồng nghiệp đã làm việc chung một ngày với mình, đương nhiên phải
đối đãi cẩn thận.
Hồng Lôi ở bên cạnh cầm di động vừa live stream vừa hỏi Trương Hiểu Phương:
- Các cậu là bạn học à?
- Ừm, hôm nay có rảnh nên đi ra chơi. – Trương Hiểu Phương cười nói: - Không
ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Hồng Lôi gật đầu thật mạnh:
- Tôi cũng không ngờ đâu, ai yoo cậu xem thật là phiền lòng.
Sau đó chớp chớp mắt về phía Trương Tiểu Kiếm, trao đổi bằng ánh mắt chỉ có
hai người mới hiểu:
- Kiếm ca, mời ăn cơm nhá!
- Chuẩn! – Chung quy lúc này không thể quá so đo chuyện này, Trương Tiểu Kiếm
nhanh chóng đồng ý: - Trở về rồi nói tiếp!
Hồng Lôi tiếp tục nháy mắt:
- Dẫn cả hai cô nàng cùng đi luôn!
Trương Tiểu Kiếm:
- Chuẩn tấu!
Một đám người trong phòng live stream nhìn xem Tô Mai cùng Trương Hiểu Phương
chảy nước dãi ---
“Chủ phòng còn rất có mặt mũi nhể, hai cô em này đều được lắm đấy!”
“Vừa thấy đã biết là thanh niên tri thức, người có văn hóa có thân phận kìa!”
“Chủ phòng chủ phòng, giới thiệu cho mọi người đi!”
“Màn ảnh kìa màn ảnh! Tớ có thể chơi cặp giò này được một năm!”
- Khụ khụ, hôm nay live stream đến đây thôi ha, ngày mai chúng ta lại gặp
mặt!
Sợ bị bọn khán giả này tuôn hết ra bên ngoài, Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng tắt
phòng live stream đi ---- Nếu khiến Tô Mai biết cô trẹo chân là vì mình, vậy
thì mình phỏng chừng phải đi tìm khu đất nào phong thủy tốt để chuẩn bị hậu sự
thôi…