Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Chuyện này à… - Ninh Thư Hào lại sờ cằm giống như là ông cụ non vậy, phân
tích: - Có lẽ là Kiếm ca biết hắn đang làm live stream, sợ nói ra xe là do tớ
gọi đến sẽ gợi ra sự chú ý của người khác, đến lúc đó nếu có ý đồ gì với chúng
ta... Cậu không phát hiện hắn vẫn đang nhấn mạnh là book xe Didi sao? Nói như
vậy sẽ không có người hoài nghi --- Ông này còn có chút đầu óc đấy.
- Ah? – Trương Hàm Hàm vừa nghe lập tức sáng mắt lên: - Tiểu Tiện Tiện còn
rất biết bảo vệ người ta nhỉ, hi hi, tuyệt quá!
- Ê, còn chưa chụp xong sao? – Ninh Thư Hào bước vào trong xe trước, nói: -
Người ta còn sốt ruột kiếm tiền kìa, anh còn chụp tới chụp lui, nhanh lên
thôi!
Sau đó nhỏ giọng dặn dò tài xế:
- Lưu thúc, cứ nói chú là do gọi xe Didi dẫn đến, hiểu chưa?
Lưu thúc ngồi ở ghế tài xế cười ha ha nói:
- Hiểu rồi. Thư Hào nè, thằng này chính là cái tên tiểu tiện nhân đặc biệt
biết ăn nói mà cháu nhắc đến sáng nay đấy hả?
Ninh Thư Hào gật đầu:
- Vâng, là ổng đó.
- Thú vị đấy. – Lưu thúc cười ha ha, sau đó hạ cửa kính xe xuống: - Chú mày
chụp xong chưa? Nhanh lên xe đi. Mỗi phút của người ta chính là trên dưới mấy
trăm tệ đấy, chụp nữa lấy tiền nhé!
- Đến đây đến đây. – Trương Tiểu Kiếm cười nhìn Lưu thúc, nói: - Anh xem
không phải là em vui vẻ quá hay sao, lên xe lên xe!
Dẫn theo Trương Hàm Hàm lên xe, Trương Tiểu Kiếm lại lấy di động ra quay một
trận nữa:
- Các anh em trong phòng live stream, nhìn thấy không? Đây chính là bên trong
Rolls-Royce đấy, mọi người hãy nhìn xem cho kỹ nhé. Xem xem bàn ghế này, xem
xem khống chế trung tâm này… Ai yoo còn mơ màng cái gì nữa? Thả tym đê!
“Bốp bốp bốp bốp bốp bốp”
“Chủ phòng trâu bò! Quay nhiều nữa đi!”
“Chém hay lắm! Trở về tao có thể nói với các anh em rằng tao cũng là người
được trải đời rồi!”
Rốt cục chụp ảnh xong, Lưu thúc khởi động ô tô, hỏi:
- Anh em, đi đâu đấy?
- Taikoo Li. – Lúc này Trương Tiểu Kiếm nằm ngửa bụng lên trời, còn cố ý cho
mình một cái màn ảnh, vừa quay vừa giải thích với phòng live stream: - Nhìn
thấy không? Ngồi xe thì phải ngồi tư thế này… Ah đúng, dựa lưng ra sau, phải
thả lỏng chân, sau đó khép hờ mắt, vẻ mặt không còn gì sung sướng hơn cái này…
Đúng đúng đúng, đây chính là Cát Ưu nằm (*) trong truyền thuyết đấy, hiểu
chưa? Không ngồi như thế thì sẽ không thể hiện được khí phái của mình nhá!
(*) Cát Ưu nằm: Năm 1993, nam diễn viên Trung Quốc tên Cát Ưu tham gia bộ phim
sitcom “Tôi yêu nhà tôi” diễn một vai diễn có cảnh nằm được miêu tả ở trên, 20
năm sau, khi thước phim này bị đào mộ ra thì nhanh chóng nổi tiếng khắp
internet và có danh xưng như thế này.
“Bốp bốp bốp bốp bốp bốp”
“Chủ phòng tui vỗ tay cho ông!”
Ninh Thư Hào vươn tay che mặt ---- Mẹ kiếp bố mày hối hận đi ra chung với nó
rồi, tổ sư thế này chỉ nói là mất mặt còn không đủ ấy chứ!
Trương Hàm Hàm lại càng đỏ bừng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, bổn cô nương không
quen tên dế nhũi này!
Lưu thúc vừa lái xe vừa vui vẻ, thằng này quả nhiên không hổ là tiểu tiện nhân
trong miệng Thư Hào thiếu gia, bây giờ xem ra những lời này còn có chút nói
giảm nói tránh!
- Cậu em đi Taikoo Li làm live stream à? – Lưu thúc căn cứ vào thân phận tài
xế xe Didi, hỏi: - Lại nói cậu làm live stream như vậy, có thể kiếm được tiền
không?
- Sơ sơ thôi. – Trương Tiểu Kiếm mở miệng lại hót như khiếu: - Cũng không
nhiều lắm đâu, một tháng cũng khoảng ba bốn chục ngàn thoy.
Trong phòng live stream, một đám người đồng thời xuỵt ra tiếng ---
“Chủ phòng ông chém gió hơi bự đấy. Trong phòng tổng cộng mới hơn hai trăm
người, tính ra mỗi tháng bọn tôi phải thưởng cho ông mấy ngàn à?”
Heo Heo Chạy Mau: “Anh em tầng trên là không hiểu rồi! Lúc trước tớ mới vào
phòng này tổng cộng mới bốn người thôi, chủ phòng đã dám nói là bốn mươi nghìn
người! Ổng nói một tháng ba bốn mươi nghìn, cậu phải chia cho mười nghìn mới
coi như chính xác!”
“Đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh, chém hay lắm, lại học được một chiêu!”
“Bốn người chém thành bốn mươi nghìn, vậy thì ổng nói một tháng ba bốn mươi
nghìn tệ…”
“Mày phải xóa chữ chục nghìn kia đi rồi hẵng nói!”
Lưu thúc nhịn cười, tiếp tục hỏi:
- Ba bốn mươi nghìn? Được đấy, là streamer nổi tiếng à?
- Sao chỉ có thể nói là nổi tiếng không thôi được? Đó là cực kỳ nổi tiếng
nhé! – Trương Tiểu Kiếm chém gió không cần làm nháp. Hắn chợt phát hiện có đôi
khi chém gió còn rất thú vị, dù sao lại không có ai quan tâm là thật hay giả:
- Nhưng lại nói ấy, anh lái Rolls-Royce chơi Didi, hình như còn chưa đủ tiền
xăng xe ấy nhỉ?
Hey ah? Câu này hỏi hay lắm!
- Đó là đương nhiên rồi. – Lưu thúc không hổ là gừng càng già càng cay, nhanh
chóng nhập diễn, sau đó phải gọi là làm bộ cực giống luôn, cũng học theo
Trương Tiểu Kiếm bắt đầu chém: - Cậu nghĩ nhé, người có thể lái xe này giống
như anh, còn để ý chút tiền xăng dầu kia sao? Không sợ nói với cậu chứ, lúc
đến đây anh nhìn thấy con bé này còn rất xinh đẹp, nếu là người bình thường
anh còn chẳng buồn nhìn ấy chứ đừng nói là chở! Chở một lần đền bù tí tiền là
chuyện nhỏ, nhưng lãng phí thời gian của anh thì mệt lắm!
Ninh Thư Hào ngồi bên cạnh nghẹn đỏ mặt, Trương Hàm Hàm lại càng ngồi đó cười
liên tục…
- Có đạo lí, cực kỳ có đạo lí! – Trương Tiểu Kiếm vừa nghe nhất thời sáng rực
ánh mắt: - Vậy hôm nay có đại mỹ nữ ở đây, anh còn thu tiền của bọn em không?
Ah em nói nhé, nếu cả ngày anh chỉ chở mỹ nữ, vậy thì nhất định là… Ừm, ôm
không ít nhể?
- Cũng không nhiều… - Lúc này Lưu thúc cũng chém có cảm giác: - Cũng chỉ
chừng mấy trăm lần thôi, sơ sơ cũng đủ chém năm trăm người!
Trong phòng live stream đã vui ngất trời ----
“Ha ha ha ha ha ha! Chủ phòng ông nhìn xem người ta kìa!”
“Đúng rồi đúng rồi, chém năm trăm người, ông chém mấy người rồi?”
“Đừng nói bậy, tao vừa thấy cánh tay lực lưỡng của chủ phòng đã biết thằng này
FA trăm phần trăm!”
“Có đạo lí!”
Nhìn comment trong phòng live stream Trương Tiểu Kiếm đen hết cả mặt --- Cái
bọn này, có cần làm người ta đau trym đến thế không hả?!
- Haizzz… - Trương Tiểu Kiếm thở dài: - Thằng giàu lạnh lùng đập lung tung
lên mặt, thằng nghèo nạnh nùng trộn chung với bùn đất…
Hắn hát không khác gì sói tru, phòng live stream lại nổ…
“Ha ha ha ha, ca từ hay lắm!”
“Đập lung tung, pằng pằng pằng!”
Ninh Thư Hào cùng Trương Hàm Hàm liếc nhìn nhau, đồng thời che miệng cười.
Lưu thúc đưa ba người đến dưới tầng hầm đỗ xe Taikoo Li, tiêu sái vung tay
lên:
- Đến nơi, anh không thu tiền của mấy đứa. Cô bé này rất xinh đẹp, add wechat
đi?
Lúc này Trương Hàm Hàm cũng nổi cơn ham chơi, cười hì hì lấy di động ra,
Trương Tiểu Kiếm đứng bên cạnh giận dữ:
- Ông già, con bé mới mười một tuổi thôi, ông đã muốn add wechet rồi á?!
- Người trẻ tuổi… - Lưu thúc làm bộ làm dáng add wechat với Trương Hàm Hàm,
không đỏ mặt không thở gấp nói: - Phải có quan niệm về thời gian. Cô bé cũng
không phải là vĩnh viễn sẽ không lớn lên… Đi, các em chơi vui vẻ nhé!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ông có cần phải làm bộ giống đến thế hay không hả?!
“Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp”
“Ông chú này trâu bò hơn chủ phòng rồi!”
“Đó là đương nhiên rồi, người lái Rolls-Royce chơi Didi có thể là người bình
thường được sao?”
“Có đạo lí có đạo lí, haizzz, đây chính là núi cao còn có núi cao hơn… Ha ha
ha ha ha ha ha!”
Nhìn Rolls-Royce rời khỏi tầm mắt, Trương Tiểu Kiếm rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ kiếp thật nguy hiểm, vừa rồi suýt nữa thì làm hỏng bét hết cả, hai biết
thằng nhóc Ninh Thư Hào này lại có thể gọi đến một chiếc Rolls-Royce chứ…
- Nhóc con. – Trương Tiểu Kiếm đen mặt nói với Ninh Thư Hào: - Lần sau mày
muốn làm gì thì có thể báo trước cho anh biết không hả? Chơi như thế anh sợ
trái tim của anh sẽ không chịu nổi…
- Em đâu biết. – Ninh Thư Hào cực kỳ bất đắc dĩ nhún vai: - Xe này là loại
kém cỏi nhất trong nhà em rồi, em vốn định khiêm tốn hết sức có thể, nhưng
không có cách nào khác, mấy chiếc khác đều không phù hợp…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ai có thể bóp chết con gấu con hay kích thích người khác này được? Online chờ!
Có cần tìm cái đánh người Didi không đây?
- Đúng rồi. – Trương Hàm Hàm ở bên cạnh lại chém thêm một đao: - Cái thứ đó
nhà em có mấy chiếc cơ, bình thường em cũng không thích ngồi, vừa rộng vừa
dài, đi đâu cũng không tiện lợi. Em vẫn thích Aston Martin One 77 hơn, xe đó
mới đẹp kìa.
- Thật sao? – Ninh Thư Hào với Trương Hàm Hàm vừa đi vừa nói: - Vậy thì lần
sau tớ cũng mua một chiếc đi, bảo chị gái tớ tìm người sửa thành xe điều khiển
từ xa chơi thử.
- Ah, ý tưởng hay đấy.
Hai đứa nhỏ vừa đi đằng trước vừa nói chuyện như thế, Trương Tiểu Kiếm ỉu xìu
đi theo sau --- Gió này anh không có cách nào chém được…
Cố tình đúng lúc này hệ thống còn nhảy ra cười trên nỗi đau của người khác:
- Cùng một câu nói, cậu nói chính là chém gió, mà người ta nói đó chính là sự
thật.
Trương Tiểu Kiếm:
- Biết rồi, mày không nói gì không có ai tưởng mày bị câm đâu…
Sau đó hắn đã hiểu ra:
- Cho nên nói, kỳ thật cậu tìm ký chủ cũng không phải là tùy tiện ai cũng có
thể làm được đúng không?
Hệ thống:
- Chỉ có thể tìm lùn xấu nghèo.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Lại đau trym rồi đậu má!
Hộ tống hai con gấu con vào thang máy, men theo đường đi đến sân khấu tầng
một, vừa ra khỏi cửa, Trương Tiểu Kiếm đã nhìn thấy có một đám người tụ tập
trong đại sảnh, còn mở nhạc đinh tai nhức óc.
Nghe kỹ, hình như là Billie Jean của Michael Jackson!